Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 110




Khi hắn kêu lên, làm xong rồi, nàng cũng không biết hắn nói xong, là xong cái gì nàng nghi hoặc hỏi hắn!

“ Đây là cái gì ”

“ Đây được gọi là đèn lồng, ngươi ghi điều ước của mình lên đó, tí nó sẽ bay lên trời, nếu thượng đế nhìn thấy được điều ước của ngươi, thì điều ước của ngươi sẽ thành hiện thực ”

- Nàng vui vẻ hỏi hắn!

“ Vậy ngươi có muốn ước gì không”

- Hắn xoa đầu nàng như một tiểu hài tử nói!

“ Hôm nay không phải ngày sinh nhật của ta,hôm nay là ngày của ngươi, ngươi không cần quan tâm tới ta làm cái gì cả, ngươi cứ vui vẻ đi ”

Nàng cười tươi như hoa, không biết đã bao lâu rồi chưa một ai thành tâm thật ý với nàng như vây, xung quanh nàng, ai ai cũng xu nịnh nàng, không một ai chịu mở lòng ra mà nói thật với nàng cả, bọn họ chỉ muốn lợi dụng nàng mà thôi, nàng vẫn biết chứ, dù hôm nay là sinh nhật của nàng, nàng chỉ chào hỏi xã giao với bọn họ, rồi lẩn trốn ra ngoài chơi mất, rồi gặp tên này!

- Tuy nàng và hắn mới chỉ quen biết, nhưng hắn vì nàng mà làm nhiều thứ, chuẩn bị rất nhiều công phu để tặng quà sinh nhật cho nàng, có thể thứ hắn tặng chẳng ra sao,nhưng tấm lòng của hắn, nàng rất vui vẻ nhận lấy!

- Khi nàng ghi xong điều ước của mình!

“ Xong chưa ”

- Nàng gật đầu, hắn lại đưa cho nàng một cái que gỗ thông đang cháy, nàng lại hỏi!

“ Làm gì ”

- Hắn chỉ vào cái bát nhỏ được vô số sợi thép nhỏ kết nối với thân dèn này lại, hắn kêu!

“ Đốt đèn đi ”

- Nàng không biết hắn muốn làm gì, nhưng cũng vui vẻ đốt lên cho hắn vui

Đốt đèn! đốt lên đèn lồng do hắn tự làm, sau đó từ từ để nó cất cánh trên không trung,tới khi chiếc đèn trong tay nang từ từ bay đi, nàng muốn giữ nó lại, nhưng lại bị hắn ngăn cản lại

“ Phải để nó bay đi, thì thượng đế mới có cơ hội nhìn thấy được nó chứ ”

- Khi thấy chiếc đèn của nàng càng lúc càng bay càng cao nàng

"A a..."

- Nàng không thể tin được, níu lấy tay hắn hỏi, nhưng hai mắt nàng vẫn dán chặt lên chiếc đèn của hắn đang bay lơ lửng trên không trung!

Dưới ánh trăng tròn, chiếc đèn lồng của hắn chậm rãi bay lên, thật giống như rất nhiều ánh sao đang trở lại bầu trời vậy, đây là hình ảnh mộng ảo xinh đẹp đến cỡ nào!

- Hắn lại ngồi xuống bên cạnh nàng, sắp xếp vài cái ống tre thật lớn, chỉ thẳng lên trời, sau đó hắn dùng một cây sáo hắn mới tự làm lúc nãy,thổi cho nàng nghe một khúc chúc mừng sinh nhật theo giai điệu được cải biến theo thế giới này!

- Từng thanh âm thanh thuý, véo von độ̀ng lòng người, truyền đi khắp xung quanh bốn phương tám hướng, khi thổi xong,hắn đốt sợi dây cháy chậm để đốt cháy pháo hoa, hắn kéo nàng chạy xuống dưới bờ hồ gần đó không xa, nàng lại hỏi!

“ Ngươi kéo ta tới đây làm gì ”

Hắn nói!

“ Hôm nay là sinh nhật ngươi, ta tặng ngươi một loài hoa,chỉ có riêng ngươi mới có ”

- Nàng càng tò mò hỏi!

“ Hoa gì ”

- Hắn cười, chỉ thẳng vào trong cái hồ lớn đó!

“ Ta có thấy hoa gì đâu ”

“ Chờ thêm tí nữa đi ”

Đoàng!! Đoàng!!! Đoàng!!!!!, Víu!!! Bùm!!!

Từng cột pháo hoa bay lên trời cao,tạo thành một hình ảnh vô cùng hoa lệ, nàng lại hỏi đó là cái gì, hắn không trả lời câu hỏi của nàng, mà chỉ vào mặt hồ đang yên tĩnh nói!

“ Hoa ta tặng ngươi, xuất hiện rồi kìa ”

- Nàng không kìm được, mà che miệng lại, nàng không giảm tin vào mắt mình nữa, một bông hoa đủ màu sắc xuất hiện trên mặt hồ yên tĩnh kia, lại nhìn lên trên không trung, lại nhìn xuống mặt hồ, lúc này hai mắt nàng đã nhoè đi vì rơi lệ,nàng rất hạnh phúc, nàng không thế nào tin được, một thứ đẹp tới như thế lại chỉ dành cho riêng một mình nàng mà thôi!

- Nàng lại nghe hắn hỏi!

“ Ngươi tên là gì ”

- Hai mắt nàng, nhoè đi vì lệ của sự hạnh phúc,,đang tính lấy tay áo lau đi lệ trên mặt, rồi trả lời hắn, thì một tên trong mắt nàng, vô cùng xấu xa và thô lỗ đang dùng một chiếc khăn giúp nàng lau đi những giọt lệ trên mặt, nàng xấu hổ thầm mắng hắn, “ Sắc Quỷ ”

- Nàng lý nhí trả lời hắn nói!

“ Ta tên là Dạ Thanh Nguyệt, còn ngươi tên là gì ”

- Hắn cười chua chát nói!

“ Tiểu Long, hoặc là Hắc Ma là tên gọi tắt của ta”

-Nàng lại hỏi!

“ Thế tên thật của ngươi là gì ”

“ Tên của ta xấu lắm, ngươi gọi ta là Tiểu Long được rồi ”

- Nàng tức vì hắn không trả lời tên thật cho nàng biết, nàng liền sửa lại tên hắn nói!

“ Tiểu Long, thật giống trẻ con, ta gọi ngươi là A - Long đi, còn Hắc Ma ta sợ người ta nghe thấy tên đó sẽ sợ chết khiếp đi,nghe như nạt con nít ấy ”

- Hắn nghe thấy thế cười khổ không thôi!

« Nếu nàng biết, kiếp trước với cái tên Hắc Ma, của hắn đã hù cho không ít kẻ mất ăn mất ngủ vì sợ hãi nó, thì nàng còn dám cười đùa nữa không»

- Hắn cười nói!

“ Vậy sau này, ngươi cứ gọi ta là A - Long đi ”

- Nàng cũng cười nói!

“ Vậy à, cảm ơn ngươi A - Long,sinh nhật hôm nay ta rất thích, cả đời ra sẽ không bao giờ quên ”

- Nói xong nàng hôn nhẹ lên má hắn, rồi che mặt chạy đi mất, để lại hắn ngây ngôc tự hỏi mình!

« Ủa!!! Nàng vừa làm gì mình vậy ta»

- Điều hắn làm đầu tiên, là kiểm tra túi trữ vật xem có mất gì không, rồi kiểm tra thân thể một loạt sau đó,tuy hắn hay chiếm tiện nghi của nàng, nhưng hắn chưa bao giờ được nữ nhân hôn hắn, kiếp trước nữ nhân hôn hắn, hắn mất cả gia tài,lần hai là khi đội trưởng, lạnh đi trong lòng hắn,giờ cũng hơi sơ sợ nên mới làm như thế,máu hắn mới thông lên não, hắn mới tỉnh ngộ nói!

“ Nàng vừa hôn ta sao ”

Kết Chương