Duy Nhất Là Em

Chương 82: Vùi dập Liễu Nhứ




Translator: Nguyetmai

Thu đã gần tàn mà đông lại chưa đến.

Thời đại internet lên ngôi, tin tức thay đổi chuyển biến từng ngày.

Chuyến lưu diễn của ban nhạc rock The Nine sắp diễn ra. Vé tham dự vừa được tung ra đã bị mua hết sạch chỉ trong vòng mấy ngày ngắn ngủi. Các từ khóa như "Khương Cửu Sênh", "Chuyến lưu diễn lần thứ ba", "Tay guitar chính của The Nine", "Khách mời đặc biệt Tạ Đãng" đều trở thành nguồn tư liệu vô tận cho giới truyền thông.

Mấy ngày trước khi bắt đầu chuyến lưu diễn, Liễu Nhứ - tân binh mới gia nhập giải trí Tần thị lại tung ra một ca khúc solo mới mang tên "Tù nhân" với phong cách nhạc rock nhẹ nhàng được kế thừa từ ban nhạc cũ. Bài hát này không sớm không muộn lại được tung ra trước chuyến lưu diễn của The Nine, dù được lăng xê hay tuyên truyền tốt thì sản phẩm cũng thu hút được không ít sự chú ý của công chúng.

Ngay lúc fan của Khương Cửu Sênh đều đang nghi vấn có phải Liễu Nhứ dựa hơi The Nine hay không thì phía Khương Cửu Sênh đã lập tức tung ra toàn bộ album gồm tám bài hát. Chỉ trong vòng ba ngày, album này đã đứng đầu tất cả các bảng xếp hạng âm nhạc.

Bài hát chủ đề mang tên "Khói" được sáng tác theo dòng nhạc đồng quê, vừa sáng tạo lại độc đáo, tạo nên xu hướng mới cho dòng nhạc nhẹ. Ba chữ "Khương Cửu Sênh" lại lần nữa khiến giới âm nhạc Hoa ngữ dậy sóng.

Tình Nhân Bí Mật Của Sênh Gia 007: Chồng tôi biết sáng tác nhạc, biết đàn cello, biết chơi nhạc rock, lại còn biết hát cả nhạc đồng quê, nghĩ thử xem, còn ai sánh bằng chứ!

Chỉ Yêu Sênh Gia: Thể loại nhạc đồng quê trữ tình, là nhạc trữ tình đó mấy bồ! Có phải Sênh gia có người khác ngoài tôi rồi không?

Ngày Mai Tôi Sẽ Sống Lại: Lầu trên, tôi chính là bồ nhí của Sênh gia đây! @ Chỉ Yêu Sênh Gia

Gần Tuổi Băm Còn Ăn Thức Ăn Cho Chó: Trước kia tôi nghe Khương Cửu Sênh hát nhạc rock đã cảm thấy rất kích thích, giờ nghe cô ấy hát nhạc đồng quê, tôi lại cảm thấy sung sướng vô cùng, sẽ thành fan!

Trèo Tường Bò Lên Giường Sênh Gia: Vừa nghe "Khói", vừa tưởng tượng dáng vẻ lúc đang hút thuốc của Sênh gia. Không xong rồi, chân tôi không khép lại nổi rồi!

Nick Ảo Của Giang Tiểu Hạ: Không phải fan của ai cả, chỉ đang nhận xét khách quan mà thôi. Bài hát của Liễu Nhứ không tồi, nhưng cô ta hát chẳng có gì đặc sắc, nhạc rock vẫn phải do Khương Cửu Sênh hát mới chuẩn!

Con Thỏ Không Ăn Củ Cải hồi âm @ Nick Ảo Của Giang Tiểu Hạ: Ý tưởng lớn gặp nhau!

Nếu Như Anh Chủ Động Thì Chúng Ta Không Chỉ Có Quan Hệ Mà Còn Có Cục Cưng Nữa: Cô ta tưởng rằng ai cũng hát được nhạc rock à? Thấy tự vả chưa? Có đau không nào? @ Liễu Nhứ V

Chồng Tôi Họ Khương: Chồng ơi, tai em có thai rồi, là con của chồng đó @ Khương Cửu Sênh V



Album của Khương Cửu Sênh trên weibo trở nên nổi tiếng hơn bao giờ hết.

Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, siêu sao nhạc rock Khương Cửu Sênh đã gây được tiếng vang lớn, trong khi ca khúc của Liễu Nhứ lại không ai thèm ngó ngàng đến, số lượng tiêu thụ vô cùng thê thảm.

Đối với sự việc lần này, tập đoàn giải trí Tần thị cũng không xem là chuyện gì to tát. Kể từ sau chuyện cậu Tư của nhà họ Tần nhập viện, mảng ca sĩ được giao cho cô Bảy nhà họ Tần tiếp quản.

Tần Tiêu Dật ngồi trên ghế xoay lớn, hai chân bắt chéo, dáng vẻ vừa hào phóng vừa táo bạo, ném xấp số liệu trên tay lên bàn hội nghị.

"Đây là nhân tài mà các người tốn bao nhiêu tiền mới mời được về đây à?" Cô ta gõ lên bàn họp, ngước mắt nhìn các quản lý cấp cao đang ngồi dọc hai bên bàn, chậm rãi nói, "Công ty thu được gì sau khi bỏ ra số tiền ba mươi triệu này?"

Phòng họp chìm vào tĩnh lặng, bầu không khí căng như dây đàn.

Người đàn ông ngồi bên phải vị trí chủ tọa sau khi yên lặng một lúc thì dè dặt đáp: "Đội ngũ sáng tác của chúng ta đều đã dự đoán rằng, bài hát này…"

Không đợi người đàn ông nói xong, Tần Tiêu Dật đã cắt ngang: "Họ đều cho rằng bài hát này sẽ gây ra tiếng vang lớn chứ gì?"

Người đàn ông không lên tiếng.

Các quản lý cấp cao của Tần Thị đều biết, bài hát này vốn do Khương Cửu Sênh sáng tác. Dựa vào tài năng sáng tác của Khương Cửu Sênh, không lý nào bài hát này lại không nổi tiếng.

Đầu ngón tay Tần Tiêu Dật lại khẽ gõ lên mặt bàn: "Đúng vậy, tôi không phủ nhận rằng bài hát này rất xuất sắc." Cô ta dừng lại một lúc, ngả người ra sau ghế, "Nhưng thiếu ba chữ 'Khương Cửu Sênh', không có danh tiếng của một siêu sao nhạc rock, bài hát này không đáng một xu."

Tất cả các quản lý cấp cao đều á khẩu không trả lời được. Những người say mê nhạc rock chỉ ủng hộ mỗi mình Khương Cửu Sênh mà thôi, ngoài cô ấy ra, ai hát thể loại nhạc này đều bị chê bai, không được công nhận.

"Việc sản xuất album cá nhân của Liễu Nhứ tạm hoãn lại, tôi cần suy xét thêm về hạng mục này." Tần Tiêu Dật quyết định.

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, muốn nói lại thôi.

Cuối cùng chỉ có quản lý của bộ phận marketing dám lên tiếng: "Cô chủ, e rằng làm thế không ổn lắm."

"Tại sao?"

"Album cá nhân của Liễu Nhứ đã bắt đầu tiến hành rồi, nếu như dừng lại vào lúc này, chúng ta sẽ phải chịu tổn thất rất lớn." Anh ta chần chừ một lúc rồi lại nơm nớp giải thích, "Chưa kể, hạng mục này đã được cậu chủ ký duyệt từ trước rồi."

Tần Tiêu Dật dường như có chút lăn tăn nhưng sau đó bình thản đáp: "Bây giờ tôi mới là người quản lý ở đây, người sẽ duyệt hạng mục của các người là tôi, không phải anh ta."

Quản lý của bộ phận marketing lập tức ngập miệng như hến.

Cô Bảy nhà họ Tần vẫn còn trẻ tuổi, nhưng lại quyết đoán hơn cậu Tư nhà họ Tần rất nhiều.

Sau đó, không còn ai dám ý kiến gì thêm nữa.

"Khỏi cần nhắc lại, bài hát mới của Khương Cửu Sênh thuộc thể loại nhạc đồng quê, không phải là dòng nhạc mà chúng ta am hiểu." Tần Tiêu Dật sắp xếp lại tài liệu, "Vấn đề tiếp theo."

Bên ngoài phòng hội nghị, Liễu Nhứ cắn chặt răng, đôi mắt đỏ quạch như máu nhìn chằm chằm vào cánh cửa trước mặt.

Trong nhà vệ sinh nữ.

Tần Tiêu Dật soi gương rồi dặm lại lớp trang điểm. Khi ngẩng đầu lên, cô ta trông thấy bóng người phản chiếu trong gương, bèn quay đầu lại nhìn.

"Có chuyện gì?"

Người đến là Liễu Nhứ. Tần Tiêu Dật không có nhiều ấn tượng về Liễu Nhứ, chỉ nhớ rằng cô ta từng là tay keyboard trong ban nhạc của Khương Cửu Sênh, à, cả việc trộm ca khúc của Khương Cửu Sênh nữa.

Điều này cho thấy, Liễu Nhứ không phải loại hiền lành, cam chịu gì.

"Cô Tần." Liễu Nhứ ngập ngừng, "Tôi có chuyện muốn nói cho cô biết."

"Có gì cứ nói thẳng." Tần Tiêu Dật mở vòi nước rửa tay, sau đó rút tờ khăn giấy lau khô.

Liễu Nhứ cắn răng, tỏ vẻ khó xử: "Tin đồn thầy trò nhà họ Tạ bất hòa đều là giả…" Cô ả dừng một chút, liều lĩnh nói, "Tạ Đãng thích Khương Cửu Sênh."

Không chỉ là dạng người không biết cam chịu, lại còn là kẻ thích thêm dầu vào lửa!

Chuyện Tần Tiêu Dật thích Tạ Đãng vốn không phải bí mật gì, nhưng xưa nay có ai dám lắm mồm trước mặt cô ta đâu chứ. Tần Tiêu Dật cười nhạt: "Có biết tại sao lúc nào cô cũng kém cỏi hơn Khương Cửu Sênh không?"

Vẻ mặt Liễu Nhứ hơi biến sắc.

Tần Tiêu Dật chậm rãi cất đồ trang điểm của mình, ngẩng đầu nhìn hình ảnh phản chiếu của Liễu Nhứ trong gương: "Dã tâm của cô quá lớn, nhưng đầu óc lại quá bé, không chứa nổi dục vọng của cô."

Tại Công ty Truyền thông Thiên Vũ.

Khương Cửu Sênh thu âm xong ca khúc cuối cùng, bước ra khỏi phòng thu rồi nhận lấy ly nước ấm Mạc Băng đưa cho mình.

"Chương trình thực tế mà em tham gia lần trước đã được phát sóng rồi, hiệu quả rất tốt." Mạc Băng vừa đi về phía phòng nghỉ vừa trêu chọc, "Chị không ngờ, trông cô chẳng có dáng vẻ gì của một nghệ sĩ giải trí, vậy mà tham gia lại duyên phết đấy!"