Duyên Nợ 1 - Người Cũ, Ta Còn Yêu

Chương 94: 94: Cái Giá Phải Trả







Ngồi đối diện Diễm Quỳnh, bà Ý Lan thầm quan sát, đặc biệt để ý vùng bụng hơi nhô lên kia.

- Cô gặp tôi có việc gì?

- Bác gái, cháu đến tìm bác vì chuyện giữa cháu và anh Cường.

- Liên quan đến việc cô mang thai?

- Dạ vâng ạ, cháu đang có bầu con của anh ấy.

- Vậy sao?

- Dạ, bác có biết con dâu bác không thể mang thai không ạ.

Trái ngược với suy đoán của Diễm Quỳnh, bà Ý Lan tiếp nhận thông tin này có phần hời hợt.

- Cô nghe thông tin ở đâu vậy?

- Chính Yến Nhi nói với cháu như vậy nên con trai bác mới nhờ cháu mang thai để có cháu nối dõi cho nhà họ Hoàng.

- Và hôm nay cô đến đây với mong muốn là sẽ thay vị trí của Yến Nhi?

- Dạ, dù sao cháu cũng mang trong người giọt máu của anh ấy.

Cháu muốn con mình có một gia đình đầy đủ.

Bà Ý Lan gật gù đồng tình.

- Cô suy nghĩ cũng hợp lí đấy nhưng...!gia đình tôi lại không bao giờ chấp nhận việc con cháu trong nhà bỏ vợ.

Nếu cô đồng ý làm vợ bé của nó thì tôi sẽ xem xét.

- Bác...!làm sao có thể như vậy được ạ?

- Vậy sao cô còn muốn chen chân vào hạnh phúc của hai đứa nó chứ? Bám lấy đàn ông đã có gia đình còn mong danh phận hay sao?

- Mẹ, cô ta đã đến tận đây rồi sao mẹ không đáp ứng đi ạ.

Diễm Quỳnh nghe thấy giọng Yến Nhi mà giật mình quay lại.


Chẳng phải Tuấn Phát nói Yến Nhi đi nước ngoài cả tháng nay sao? Sao bây giờ lại ở đây? Vậy nhưng cô ta nhanh chóng giấu đi vẻ mặt hốt hoảng, vờ ăn năn.

- Yến Nhi, tao xin lỗi.

Tao chỉ muốn...

"Bốp"

Yến Nhi lạnh lùng lại gần tặng lên mặt cô ta một cái tát cháy mặt.

- Mày dám vác mặt đến đây thì tao không ngại đánh ghen đâu.

Tao đã nói rồi, dù bất cứ lí do gì thì tao cũng sẽ không nhường chồng cho mày đâu.

Diễm Quỳnh không dám lớn tiếng mà đóng vai người vô tội oan ức, nước mắt tuôn trào.

- Nhi, tao chỉ muốn giúp mày mang thai nhưng đứa bé dù sao cũng là con tao nên tao không muốn xa nó nên mới...

- Vậy mày cứ giữ nó đi, tao đâu có bảo mày xa con mày đâu chứ?

- Nhưng nó là con anh Cường...

Yến Nhi lại gần mẹ chồng nhìn bà buồn rầu.

- Mẹ, bây giờ phải làm sao đây? Mẹ phải đứng ra xử lí cho con.