Đợi cho Trần Y Y mang theo Sở Trác rời đi , một vài người trốn trong con hẻm nhỏ , một mặt thần sắc quái dị tiêu sái bước ra .
Người cầm đầu đám người này chính là tên tiểu bạch kiểm Cố công tử .
Gã sai vặt vụng trộm liếc mắt nhìn Cố công tử , thấy vẻ mặt hắn âm tình bất định , nhịn không được nhỏ giọng nói : ” Chủ tử không nghĩ tới Trần Y Y thế mà che chở cho tên ngốc Sở gia kia .
Vậy về sau kế hoạch của chúng ta , còn muốn tiếp tục hay không ?”
Cố công tử nghe vậy hừ lạnh một tiếng , trong đôi mắt hẹp dài hiện lên tia lãnh khốc .
” Nàng là bị buộc gả cho Sở nhị gia , nay đối với hắn che chở như vậy , là làm cho gia nhân Sở gia nhìn .
Mà coi như nàng cùng Sở nhị gia có cái gì , thì cũng không có vấn đề gì ….
Ta chỉ biết , đến cuối cùng nàng cũng chỉ có thể là của ta “
Cố công tử nói xong lời cuối cùng , nhịn không được mà nở một nụ cười âm lãnh .
Gã sai vặt bị bộ dạng của hắn doạ sợ , hơi rụt cổ lại cẩn thận nói :” Chủ tử , ngài yên tâm , chuyện này tiểu nhân nhất định làm tốt đến không chê vào đâu được . “
Cùng lúc đó , Trần Y Y vừa mang Sở Trác về tới Sở gia .
Hai người vừa mới về đến , đã có người báo cho hai người đến viện của lão phu nhân .
Khi hai người ở bên ngoài chịu khổ , đã có người đem những chuyện phát sinh trước đó , nói lại sinh động như thật cho lão phu nhân nghe .
Sở gia lão phu nhân xuất thân từ đại gia tộc , lấy gia thế của bà có thể gả cho mối hôn sự tốt hơn .
Nhưng là lúc bà còn nhỏ bởi vì một lần cùng tơ duyên tương phùng , đối với Sở lão gia vừa gặp đã yêu , về sau không quan tâm đến cái gì liền gả đi .
Thời điểm bà gả tới chỉ vừa tròn mười sáu tuổi .
Rất nhiều người cảm thấy rằng bà vì một cái nam nhân chỉ mới gặp một lần mà xúc phạm cả gia tộc , nhất định cuộc sống sau này sẽ trải qua không tốt .
Nhưng mà người ta không ai có thể nghĩ tới là tình cảm phu thê của hai người đặc biệt tốt , đầu mùa xuân năm thứ hai sau khi bà gả đi đã sinh được một tiểu tử béo tròn .
Về sau Sở lão gia cũng không có nạp thϊế͙p͙ , hai người mỗi ngày trôi qua đều vô cùng ngọt ngào , tiếp tục sinh thêm một tiểu tử và một tiểu cô nương .
Nguyên bản là toàn Sở gia này , đều là hạnh phúc mỹ mãn từ đầu đến cuối .
Đáng tiếc là sau khi trưởng tử Sở Hủ mất tích , phu quân của bà lại đột nhiên qua đời , dẫn đến bà bi thống đan xen mắc bệnh không dậy nổi .
Nếu không phải đau lòng Sở Trác cùng Sở Minh Yến , bà khẳng định cũng sẽ đi cùng Sở lão gia.
Cũng chính bởi vì hai đứa con này , bà mới có thể cố gắng chống đỡ cho đến tận bây giờ .
Hôm nay Sở Trác ra ngoài xảy ra chuyện , ngay từ đầu là giấu diếm bà .
Toàn bộ Sở gia đều biết , bà thân thể yếu ớt .
Sợ hãi nếu cho bà biết , bà sẽ lại lo lắng đến ngã bệnh .
Về sau nghe nói Trần Y Y vì che chở cho Sở Trác , đã đem đám hài tử kia hung hăng giáo huấn một trận , thế này bọn hạ nhân mới dám nói sự thật cho lão phu nhân biết .
Lão phu nhân nghe được Trần Thị che chở cho Sở Trác , mặc dù bà hết sức kinh ngạc , nhưng vẫn là vui mừng nhiều hơn.
Bà là người thiện tâm , luôn luôn nghĩ tốt về người khác .
Nghe chuyện này xong liền kêu hạ nhân trông coi ở cửa , chờ hai người trở về liền mang đến viện tử của bà .
Bà tựa hồ như muốn quên đi , Trần Y Y trước kia đối với bà châm chọc khiêu khích , cũng quên đi Trần Y Y trước kia khi dễ Sở Trác .
Lão phu nhân kêu hai người gọi đến , sau đó cùng dùng cơm trưa .
Tại thời điểm lão phu nhân đưa ra yêu cầu mời cùng Trần Y Y ăn cơm , trong lòng bà thật ra có chút thấp thỏm .
Bà lo lắng Trần Y Y sau khi nghe được , sẽ không chút do dự mà cự tuyệt bà .
Nhưng làm cho bà không nghĩ tới là , Trần Y Y nghe vậy cũng không có gì bất mãn.
Đến lúc ăn cơm , là đại nha hoàn bên cạnh đại phu nhân cho Sở Trác ăn .
Bởi vì Thang Viên và Vân Bích còn đang ở bên ngoài chơi vui đến quên trời quên đất.
Trần Y Y hôm nay đáp ứng cho các nàng ra ngoài chơi , lấy tính cách của Vân Bích nhất định sẽ lôi kéo Thang Viên , ép buộc chơi đến tận khuya mới nguyện ý trở về .
Nguyên nhân Trần Y Y làm như thế , trừ bỏ vì muốn ban thưởng cho các nàng vì biểu hiện ngày hôm nay , còn có một nguyên nhân nữa chính là nàng cần ở một mình .
Sau khi ăn cơm trưa xong , Trần Y Y liền dẫn Sở Trác rời đi .
Lão phu nhân nhìn thấy bóng hai người rời đi , nhịn không được quay qua nói chuyện với người bên cạnh ” Trác nhi gần đây khí sắc đã tốt hơn không ít , Trần thị tính tình cũng thu liễm rất nhiều “
Nha hoàn vừa mới chiếu cố cho Sở Trác nghe vậy lập tức cười nói : “Trước đó nghe tiểu thư nói khẩu vị của nhị gia gần đây tốt hơn quả nhiên không sai , nô tỳ vừa mới xác thực so với trước đó đã khá hơn một chút .
Một vị phụ nhân khác hầu hạ lão phu nhân hơn hai mươi năm nay cũng vội phụ hoạ theo ” Ta cũng cảm thấy khí sắc của nhị gia không tệ ”
Bọn họ kỳ thật rất muốn nói , gần đây Trần Y Y không đánh chửi nhị gia , nên thân thể nhị gia mới tốt lên một chút .
Bất quá bọn họ là hạ nhân , không thể trực tiếp nói những lời không tốt về nhị thiếu phu nhân.
Lão phu nhân cảm thấy Trần Y Y trước kia nhất định là bị buộc gả tới , cho nên đối với Sở Trác nhà bọn họ có oán niệm .
Nay có lẽ đã nghĩ thông suốt , nên cũng nguyện ý sống yên ổn .
Nhưng mà bà không biết rằng không phải nguyên chủ đã nghĩ thông suốt , mà là linh hồn bên trong đã đổi thành người khác .
Trần Y Y mang theo Sở Trác trở về viện , liền bố trí cho Sở Trác ngồi trêи chiếc giường nhỏ ở trong phòng .
Không có hai người Thang Viên cùng Vân Bích nhìn chằm chằm , nàng có cơ hội nghiên cứu một chút về Ngọc Khấu vừa lấy được .
Trần Tú Tú hôm nay bị nàng làm cho tức điên . Sau này nếu nàng ta biết thứ Trần Y Y cướp đi không đơn giản chỉ là một miếng Ngọc Khấu bình thường , không biết là có hay trực tiếp tức chết.
Trần Y Y một bên tìm một sợi dây tốt hơn , lấy sợi dây cũ trêи Ngọc Khấu bỏ đi , một bên lại nhớ đến tình tiết trong tiểu thuyết .
Nàng nhớ kỹ Ngọc Khấu phải dính máu mới mở ra không gian tùy thân .
Nghĩ như vậy , Trần Y Y hạ mắt xuống nhìn những ngón tay như ngọc của chính mình .
Ngón tay đẹp mắt như vậy , làm nàng thật sự không nỡ làm chúng bị thương.
Nhưng mà nàng chỉ do dự một chút , liền hung ác quyết tâm cắn đầu ngón tay.
Khi máu tươi nhiễm trêи Ngọc Khấu , Trần Y Y phát hiện máu cấp tốc dung nhập vào bên trong ngọc thạch .
Ngọc thạch căn bản nhìn rất bình thường , thậm chí còn có chút thấp kém , đột nhiên giống như đã thay đổi thành một khối ngọc khác .
Trần Y Y vừa giơ ngọc thạch trêи tay lên , chất ngọc thanh thấu , vừa nhìn đã biết là ngọc tốt .
Nàng học theo tình tiết trong tiểu thuyết , chậm rãi nhắm mắt lại .
Sau đó nàng thật nhanh mở mắt ra , nhìn miếng ngọc trong tay có chút không thể tin được .
Thật đúng là …. Thật …. Có không gian sao ?
Đây chính là thông qua đại não của mình , nhìn đến một không gian độc lập khác cảm giác thật sự rất kỳ diệu .
Tựa như đang xem phim 3D , Trần Y Y nhịn không được nhắm mắt lại , lại thử một lần nữa .
Khi xác định đây không phải là ảo giác của nàng , nàng liền cao hứng hoan hô một tiếng .
Sau khi reo hò xong , nàng có chút lo lắng lấy ra một thỏi bạc , sau đó thử nghiệm thu vào trong không gian .
Diện tích bên trong Ngọc Khấu cũng không lớn lắm .
Là một cái nông gia tiểu viện hết sức bình thường , trừ bỏ một mảnh vườn rau hoang phế bên ngoài , cũng chỉ còn lại một ngôi nhà tranh lẻ loi trơ trọi .
Chung quanh ngôi viện này một mảnh trắng xoá , nhìn tựa như viện tử của người bình thường ở vùng núi.
Bên trong nhà tranh bài trí thập phần đơn sơ , trừ bỏ vài cái bàn cũ nát , cũng chỉ còn một cái lò luyện đan . Trêи bàn tra bên cạnh lò luyện đan có một đống lớn chai lọ linh tinh lộn xộn .
Trần Y Y cũng không nhìn kỹ là cái gì , mục đích chân chính nàng đoạt lại miếng Ngọc Khấu này , là dùng để cất một lượng lớn bạn không tiện mang theo bên người .
Bạc là thứ đồ tốt , vào thời điểm loạn thế có thể thu mua lòng người , chờ sau khi thái bình còn có thể đặt mua gia nghiệp .
Về sau nàng lại thử nghiệm , bỏ vào mấy thứ đồ sau đó từ bên trong lại lấy ra .
Đợi sau khi động tác của nàng thuần thục . Trần Y Y nhịn không được ngã xuống giường , vui vẻ giống như người nặng hai trăm cân .
Ngay tại lúc nàng đần độn mà cười , đột nhiên cảm thấy nhạy cảm được một đạo ánh mắt .
Trần Y Y lập tức hoảng sợ , nàng nghĩ tại thời điểm nàng đang cao hứng không cẩn thận có người xông vào .
Khi nàng thuận ánh mắt nhìn sang , mới phát hiện chủ nhân của ánh mắt kia là phu quân ngốc nhà nàng.
Lúc này Sở Trác vẫn như cũ duy trì tư thế trước đó .
Trước đó Trần Y Y cho hắn ngồi tư thế nào , hắn giờ phút này vẫn ngồi nguyên như thế .
Khác biệt duy nhất chính là dây buộc tóc trêи đầu hắn chẳng biết là bị mất lúc nào .
Mái tóc dài của hắn từ bờ vai nhỏ gầy lả tả rơi xuống . Có một lọn tóc trong số đó còn ở trước mặt hắn nghịch ngợm lúc ẩn lúc hiện .
Trần Y Y từ trêи giường nhảy xuống , sau đó đứng trước mặt Sở Trác .
Bởi vì biết hắn là đồ ngốc , cho nên Trần Y Y cũng không có gì để kiêng dè hắn .
Nhưng là vừa rồi trong nháy mắt đó ,
nàng cảm thấy ánh mắt có chút điểm kỳ quái .
Về phần kỳ quái chỗ nào , nàng cũng không biết rõ ràng .
Trần Y Y nhớ kỹ lần đầu tiên nhìn thấy Sở Trác là ở dưới cây hoa đào trong viện của Sở gia .
Lúc đó Sở Trác đâm vào nàng , Trần Y Y nhớ rõ ràng ánh mắt lúc đó của hắn vẫn là trống rỗng .
Tại lúc nhìn thấy ánh mắt đó của hắn , phối hợp thêm bộ dáng gầy , khuôn mặt nhỏ trắng bệch , nhìn phá lệ đáng thương vô cùng .
Nhưng là hiện tại …. Hiện tại ánh mắt Sở Trác tựa như có điểm sáng .
Đôi mắt của hắn phá lệ trong suốt , tựa hồ như chỉ cần một cái chớp mắt liền có tia sáng hiện lên .
Trần Y Y bị suy đoán của chính mình hù doạ , nàng thậm chí nghĩ đến nếu hắn đã tốt hơn hoặc là trong lúc vô tình đã khôi phục lại như ban đầu .
Kia nàng …. Chẳng phải là đã sớm quay ngựa rồi sao ?
Nàng vừa rồi còn ở trước mặt hắn , biểu diễn một màn siêu năng lực thần kỳ .
Nhưng rất nhanh sau đó , Trần Y Y liền phủ nhận cái suy đoán này .
Tại bên trong nguyên tác , Sở Trác đến chết cũng không có khôi phục bình thường .
Nhân vật Sở Trác này như là công cụ kϊƈɦ thích nam chính hắc hoá .
Bản thân hắn chính là một cái vật hi sinh tràn ngập bi kịch .
Làm sao có thể vì nàng đến nơi này , lại đột nhiên khôi phục lại bình thường .
Trần Y Y nghĩ như vậy , đang định quay người tiếp tục nghiên cứu Ngọc Khấu của mình .
Nhưng là nàng vừa bước được hai bước , liền quay trở lại .
Vì để cho chính mình an tâm , nàng liền có ý định thăm dò Sở Trác một chút .
Thời điểm trước đó nhìn thấy Sở Trác , hắn so với hiện tại còn gầy yếu hơn .
Nhưng coi là như thế , Trần Y Y như cũ vẫn có thể nhìn ra được hắn vốn là mỹ nam tử .
Bất quá đây là lần đầu tiên , Trần Y Y từ khoảng cách gần như thế nghiêm túc nhìn chằm chằm hắn .
Sau đó Trần Y Y kinh ngạc phát hiện , dưới khoé mắt phải của Sở Trác có một nốt ruồi đỏ thắm .
Lúc trước có người nói sỡ dĩ Sở Trác tồn tại , là vì muốn lấy nước mắt của độc giả .
Cho nên tác giả cho hắn một tạo hình rất hoàn mỹ , sau đó lại để cho đám người kia hung hăng hành hạ hắn .
Đem hắn từ đám mây cao nhất , nghiền nát trong vũng lầy .
Trước đó Trần Y Y không có để ý , lúc này mặc dù hắn trở nên ngốc nghếch , nhưng vẫn xinh đẹp tinh xảo như cũ , lại nghĩ đến vận mệnh thê thảm mà hắn phải nhận lấy .
Trần Y Y nhịn không được nhéo nhéo gương mặt của hắn :”Đồ ngốc , ngươi yên tâm , chỉ cần tỷ tỷ có một ngụm thịt để ăn , ngươi cũng sẽ có một ngụm canh thịt để uống . ”