Trần Y Y tại lúc nhìn thấy Sở Minh Yến , rõ ràng thấy được Sở Minh Yến thở phào nhẹ nhõm một hơi .
Mặc dù nàng tự nhận là đối phó với một cái Hỉ nha hoàn toàn không thành vấn đề .
Nhưng là nàng cũng không thể không thừa nhận , bề ngoài hiện tại của nàng nhìn xác thực là yếu đuối .
Mới có thể làm cho Sở Minh Yến nghĩ rằng , nàng căn bản không phải là đối thủ của Hỉ nha .
Hỉ nha lại bắt đâu khóc sướt mướt , không đợi cho Sở Minh Yến tức giận mở miệng chất vấn , chính Hỉ nha liền triệt để đem toàn bộ khai báo .
Hỉ nha nói :” Đại tiểu thư , Hỉ nha cũng là bị buộc đến bất đắc dĩ , bọn hắn nói nếu nô tỳ không làm theo , bọn hắn sẽ đem đệ đệ của nô tỳ giết đi .
Trong nhà Hỉ nha cũng chỉ có một đệ đệ như vậy , Hỉ nha không có cách nào đứng nhìn đệ đệ đi tìm chết .”
Trong lòng Sở Minh Yến lúc này đặc biệt khó chịu , nàng xem ngày xưa là mình cùng Hỉ nha lớn lên , càng nghe nàng ta giải thích càng cảm thấy trái tim lạnh băng .
Nàng cho tới bây giờ đều không phải cái người khắc khe với hạ nhân , vẫn luôn xem Hỉ nha như tỷ muội tốt .
Thậm chí vì muốn giúp Hỉ nha , đã từng đi trộm bạc của đại ca .
Nhưng là cho dù nàng có tốt như thế nào , đến thời khắc mấu chốt nàng ta vẫn là lựa chọn phản bội mình .
Hỉ nha :” Đại tiểu thư , nô tỳ cũng không biết người đứng phía sau màn là ai ?
Chỉ biết người kia trói đệ đệ của nô tỳ lại , ép nô tỳ nghĩ biện pháp đem người đẩy ra ngoài , sau đó đem nhị thiếu phu nhân dẫn tới tửu lâu phía trước . “
Hỉ nha nói xong , lại hướng Sở Minh Yến dập đầu mấy cái .
Nàng ta dập đầu đến trán như muốn nứt ra , nhưng là Sở Minh Yến cũng không có bất kỳ phản ứng nào .
Trần Y Y thấy bộ dạng này của Hỉ nha , biết rằng nàng ta không có nói dối .
Có chủ tử nào làm chuyện xấu lại tự thân lên trận ?
Mà vạn nhất nếu chuyện này bị bại lộ , chẳng phải mọi người sẽ đều biết hắn là người xấu hay sao ?
Gần đây nàng một mực đề phòng bọn người Hứa tam gia , thiếu chút nữa đem tai hoạ ngầm lớn nhất bỏ qua .
Đó là thủ hạ của Tam vương , tên tiểu bạch kiểm Cố công tử kia .
Kỳ thực theo đạo lý Cố công tử sẽ không tổn thương Trần Y Y .
Dù sao Trần Y Y có một khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành , vị Cố công tử kia vẫn là vô cùng thích .
Cố công tử thích nhất là gương mặt này của Trần Y Y , ghét nhất là cái đồ ngốc Sở Trác kia .
Trần Y Y nhớ rõ , trong tiểu thuyết Sở gia sau khi diệt môn , chỉ có đồ ngốc Sở Trác tránh được một kiếp .
Nhưng là hắn tránh được kiếp này cũng không tránh được kiếp khác .
Hắn cuối cùng rơi vào tay Cố công tử , bị thủ hạ của Cố công tử đùa bỡn đến chết .
Cố công tử ghen ghét Sở Trác , ghen ghét bởi vì hắn là phu quân đầu tiên của nguyên chủ .
Mặc dù nguyên chủ từ đầu đến cuối cũng không cho Sở Trác chạm qua , nhưng đối với một tên điên cố chấp mà nói , đây chính là khuất nhục lớn nhất cả đời .
Cho nên vì để trong lòng của mình thoải mái , Cố công tử ngay trước mặt nguyên chủ thay đổi trò bịp bợm tra tấn Sở Trác ….
Không đợi Trần Y Y tiếp tục nghĩ sâu xa , một cái hạ nhân cuống quít chạy tới .
Cái hạ nhân kia vội vội vàng vàng nói :” Đại tiểu thư , Nhị thiếu phu nhân …. Nhị gia …. Hắn … Hắn nổi điên . “
Sở Minh Yến cùng Trần Y Y đều cả kinh , vẫn là Trần Y Y phản ứng nhanh nhất , nàng vừa nghe xong liền nhấc váy lên chạy .
Trần Y Y một bên hướng Sở gia mà chạy đi , một bên lòng tràn đầy lo lắng bất an .
Nàng làm sao lại quên ?
Sở Trác mới là nhân vật bi kịch lớn nhất , vô luận là bọn Hứa tam gia hay là Cố công tử , tất cả ác ý đều là nhằm vào Sở Trác .
Nàng thực sự ngu xuẩn , nàng thật sự quá ngu xuẩn .
Sở Minh Yến căn bản là cũng muốn chạy theo , nhưng là nghĩ tới Hỉ nha vẫn còn ở đây , nàng nói với hạ nhân kia :” Đem Hỉ nha về nhốt vào nhà củi cho ta “
Nói xong câu đó , Sở Minh Yến lập tức cũng hướng về phía Sở gia chạy đi .
Nàng vốn cho rằng Trần Y Y hiện tại đối tốt với nhị ca , bất quá là vì gặp dịp thì chơi , cố ý diễn cho nàng cùng người Sở gia nhìn .
Nhưng là trong nháy mắt vừa rồi , lo lắng trêи mặt Trần Y Y quá mức chân thực , làm hại nàng nghĩ đến Trần Y Y thực sự để ý nhị ca .
Đợi đến lúc Sở Minh Yến cùng Trần Y Y gấp gáp trở về , liền phát hiện Sở gia đã loạn thành một đoàn .
Vài cái hạ nhân thấy hai người cùng lúc trở về , lập tức giống như đã tìm được người đáng tin cậy .
Sở Minh Yến một bên hướng tới viện của Sở Trác , một bên hỏi thăm hỏi thăm cái nha hoàn kia :” Đến cùng là đã xảy ra chuyện gì ”
Nha hoàn kia lập tức run giọng nói :” Hồi bẩm đại tiểu thư , trước đó Hỉ nha nói người đã xảy ra chuyện .
Nhị thiếu phu nhân liền mang theo vài cái hạ nhân , đi theo Hỉ nha đi tìm người .
Mà sau khi nhị thiếu phu nhân đi không bao lâu , trong viện của nhị gia truyền đến tiếng kêu sợ hãi , thanh âm kia nô tỳ nghe giống như là của Thang Viên tỷ tỷ .
Không đợi nô tỳ chạy tới tìm hiểu thực hư , đã nhìn thấy một người nam nhân lạ mắt từ trong viện của nhị gia chạy ra .
Lúc ấy nô tỳ đã cảm thấy không đúng , liền lớn tiếng kêu bọn người quản sự .
Người kia tại hậu viện bị vây lại , bây giờ đang bị nhốt trong nhà củi .
Vốn là muốn đợi đại tiểu thư trở về thẩm vấn , kết quả nhị gia đột nhiên phát bệnh điên ….
Nha hoàn này mặc dù lo lắng cùng sỡ hãi , nhưng vẫn đem mọi chuyện nhắn nhủ rất rõ ràng .
Trần Y Y nghe vậy thì sắc mặt trắng bệch , nàng càng thêm khẳng định người kia là do họ Cố phái tới .
Bởi vì chỉ có hắn mới có bản lãnh này , cũng chỉ có hắn mới không đem vương pháp bỏ vào mắt .
Trần Y Y cùng Sở Minh Yến vừa tới viện tử đã nhìn thấy chung quanh có không ít hạ nhân .
Ngay cả lão phu nhân thân thể không tốt , cũng được hạ nhân đỡ lấy đứng trước cửa viện .
Trần Y Y không nhìn thấy được tình huống bên trong , nóng nảy hô :” Đều tránh ra cho ta .”
Mọi người nghe được âm thanh của Trần Y Y lập tức bị doạ sợ hướng hai bên tản ra .
Ngay tại lúc Trần Y Y nhấc chân muốn đi vào , đã bị một người kéo lại .
Nàng quay đầu nhìn sang , liền phát hiện người đang giữ chặt nàng là Vân Bích .
Vân Bích lúc này sắc mặt trắng bệch , trêи cổ còn có một vết cào đỏ tươi .
Vân Bích run rẩy bờ môi không chút huyết sắc nói :” Đừng , tiểu thư , đừng đi qua …..”
Trần Y Y đưa tay vỗ vỗ lên mu bàn tay của Vân Bích , sau đó nhìn thoáng qua Sở Minh Yến , ra hiệu hai người cùng nhau đi vào .
Hai người vừa đi liền ngửi được một cỗ mùi máu tươi gay mũi .
Lúc này trong viện ngoại trừ các nàng , còn có bốn hạ nhân thân thể cường tráng .
Trong tay bọn họ cầm gậy gỗ , tương giao lẫn nhau áp chế một người .
Người kia không phải ai khác , chính là Sở Trác tóc tai bù xù .
Trần Y Y lúc nhìn rõ bộ dạng của Sở Trác , nhịn không được trái tim bị quất một trận đau .
Khoảng thời gian này nàng thật vất vả , mới đem Sở Trác vỗ béo lên một chút .
Lúc này nhìn trêи mặt Sỡ Trác càng kinh diễm hơn , bởi vì nhiễm phải máu tươi thoạt nhìn mang theo một tia ma tính đáng sợ .
Máu tươi từ trêи trán hắn chảy xuống , một mực theo trán lan tràn đến cái cằm thon gầy .
Từng giọt từng giọt máu còn lưu lại , nhỏ lên y phục trắng tuyết của hắn , tựa như những đoá hoa yêu dị nở rộ .
Trần Y Y đối với bốn hạ nhân kia nói :” Các ngươi trước tiên lui ra ngoài ”
Một người trong số đó nghe vậy lập tức không đồng ý nói :”Nhị thiếu phu nhân , người không biết nhị gia đả thương rất nhiều người .
Chúng ta một khi buông hắn ra tất cả mọi người đều sẽ gặp nguy hiểm ”
Tại thời điểm Trần Y Y cùng Vân Bích chưa trở về , bởi vì lão phu nhân đau lòng nhị gia .
Bọn hắn đã buông nhị gia ra một lần , một lần kia xem chút nữa hại chết Vân Bích trong viện .
Lúc ấy dáng vẻ nhị gia thật đáng sợ , là hán tử như bọn họ hồi tưởng lại nhịn không được còn rùng mình .
Sở Minh Yến nhìn thấy dáng vẻ nhị ca nhà mình , bất tri bất giác đã đỏ tròng mắt .
Nàng biết là chắc chắc người kia đã làm cái gì , mới khiến cho nhị ca đột nhiên nổi điên .
Sở Minh Yến đối với bốn người kia nói :” Các ngươi lui ra , về sau nghe lệnh của ta ”
Bốn người nghe được đại tiểu thư nói như vậy , liền quay người đứng sau lưng Sở Minh Yến thuận tiện ngăn chặn cửa viện lại .
Bốn người kia vừa mới tản ra , Sở Trác lập tức lảo đảo đứng lên .
Trêи người hắn chỉ mặt duy nhất một trung y màu trắng , lúc này trung y đã bị máu tươi nhiễm đỏ .
Theo hắn đứng dậy , có máu chảy dọc theo phần gáy của hắn rơi xuống đất.
Sở Minh Yến thấy vậy muốn đi qua , liền bị một hạ nhân kéo lại .
Bọn họ kéo Sở Minh Yến lại, nhưng không giữ chặt Trần Y Y .
Mặc dù Trần Y Y là nhị thiếu phu nhân Sở gia , nhưng lại có rất nhiều người ở Sở gia xem thường nàng .
Bọn hắn cảm thấy nhị thiếu phu nhân là cái người không an phận , tâm tư căn bản không có đặt trêи người nhị gia .
Mặc dù khoảng thời gian này nàng không tiếp tục đánh chửi nhị gia , nhưng bọn hắn vẫn như cũ không thích Trần Y Y .
Bọn hắn cho rằng Trần Y Y dưới loại tình huống này , căn bản sẽ không mạo hiểm lại gần .
Bốn hạ nhân thấy Trần Y Y đi qua , nhịn không được cũng hô lên :l”Nhị thiếu phu nhân ! ”
” Đừng đi qua !!”
Nhưng mà đã quá chậm , Trần Y Y đã đi tới trước mặt Sở Trác .
Trần Y Y nhìn người trước mắt máu me đầy mặt , nhẹ giọng nói với hắn :” Phu quân , tiểu ngốc ….. Ách ?”
Không đợi Trần Y Y nói hết lời , nguyên bản là người có chút chậm chạp , đột nhiên giơ tay bóp cổ nàng .
Động tác của hắn thật nhanh , nhanh đến mức Trần Y Y cũng không phản ứng kịp .
Sở Minh Yến cũng bị doạ sợ , nàng mắt đỏ hồng hô : “Mau cứu người ”
Bốn hạ nhân nghe vậy , lập tức cầm gậy gỗ muốn xông lên .
Trần Y Y khó khăn lắm mới chạm mũi chân được xuống mặt đất , nàng chật vật nói với bọn hắn :” Đừng , trước tiên đừng qua đây ”
Sở Minh Yến sửng sốt một chút , sau đó tiến lên ngăn cản bốn người kia .
Trần Y Y cảm thấy mình đại khái là điên rồi , nàng rõ ràng tiếc nhất là mệnh của mình , nhưng giờ khắc này lại muốn mạo hiểm một lần .
Hôm nay tất cả mọi người đều sợ hắn , đều muốn tránh xa hắn , thậm chí là dùng vũ khí đối phó hắn …..
Nhưng mà Trần Y Y không muốn như vậy , nàng không muốn cặp mắt xinh đẹp kia của Sở Trác thấy nàng cũng với những người khác đều giống nhau .
Nghĩ đến gần đây Sở Trác ỷ lại vào nàng , nàng là người duy nhất hắn tin tưởng , nàng tuyệt đối không thể làm cho hắn thất vọng .
Thời điểm nghĩ như vậy , ánh mắt Trần Y Y kiên định nhìn về phía Sở Trác .
Mắt thấy sắc mặt Trần Y Y càng ngày càng đỏ .Sở Minh Yến cũng không nhịn được nữa mà bước nhanh lên phía trước .
Mà đúng lúc này Trần Y Y cảm giác được lực đạo trêи cổ mình đã buông lỏng .
Nàng thấy thân thể người trước mặt loáng một cái , liền hướng về phía nàng vô lực mà ngã xuống .
Đầu óc Trần Y Y lúc này có chút trắng xoá , nàng mơ mơ màng màng mà vươn tay tiếp được hắn .
Sau đó hai người như lúc mới lần đầu gặp nhau , cùng một chỗ lung la lung lay ngã xuống đất .
Lúc này Trần Y Y ngã có hơi đau một chút , bởi vì Sở Trác so với trước kia béo hơn rất nhiều .
Đám người kia ba chân bốn cẳng đem Trần Y Y cùng Sở Trác nâng dậy , sau đó thận trọng đưa về trong phòng .
Bọn hạ nhân nguyên một đám công việc lù bù lên , quét dọn viện tử , đi mời đại phu ….
Sở Minh Yến để cho Trần Y Y trông coi Sở Trác , nàng còn có chuyện trọng yếu hơn muốn làm.
Đợi đến lúc Sở Minh Yến đem người cần thẩm vấn ra thẩm vấn , đem người đáng bị phạt đi chịu phạt .
Nàng lại một lần nữa đi vào viện của Nhị ca , trời đã sớm sáng .
Chuyện lần này nhắc nhở Sở Minh Yến , tiếp tục lưu lại chỗ này bọn họ sẽ càng thêm nguy hiểm .
Lần này may mắn tránh thoát , nhưng lần tiếp theo thì sao .
Đang lúc trong lòng Sở Minh Yến tràn đầy lo lắng , chợt nghe từ trong phòng thanh âm Trần Y Y truyền ra :” Đã đến đây , liền vào đi , ta còn có chuyện muốn nói với muội ”
Ngày đó , hai người nói chuyện rất lâu , vào lúc ban đêm Sở Minh Yến len lén đem lão phu nhân đưa ra thành .
Nguyên bản dựa theo kế hoạch của hai người , là đem lão phu nhân cùng Sở Trác đi cùng một lần .
Nhưng là sau buổi sáng Sở Trác tỉnh lại , liền càng thêm dính Trần Y Y .
Hai người rơi vào đường cùng , chỉ có thể trước tiên đem lão phu nhân thân thể không tốt đưa đi .