Em Dâu Của Nam Chính Không Dễ Làm!

Chương 60




Trần Y Y ôm Đoàn Tuyết dỗ dành một hồi , cũng may tiểu gia hoả tuổi còn nhỏ , rất nhanh lực chú ý đã bị dời đi , quên đi tiểu hồ điệp đáng thương kia .

Sở Trác một mực đi theo sau lưng Trần Y Y , nhìn Đoàn tử trêи mặt vẫn còn vương nước mắt trong ngực nàng , nội tâm hiếm có khi dao động của hắn hiện lên một tên áy náy .

Sở Trác mặc dù có một cái tiểu muội , nhưng là từ nhỏ muội muội đã có đại ca và phụ thân sủng ái , căn bản không có cần cái nhị ca như hắn dỗ dành .

Cho dù về sau hắn có một vị hôn thê , nhưng là khi đó tuổi của hắn vẫn còn nhỏ , cho nên căn bản không có kinh nghiệm dỗ dành nữ nhân .

Nay để cho hắn một cái ngốc tử vừa mới thanh tỉnh không bao lâu , đi nịnh nọt lấy lòng thê nữ , Sở Trác liền nhịn không được có chút mờ mịt .

*Thê nữ : vợ con

Hai ngày sau , bởi vì Sở Trác đắc tội Đoàn Tuyết , Đoàn Tuyết lòng dạ hẹp hòi còn thù dai , nhìn thấy Sở Trác liền bĩu môi .

Sở Trác bởi vì vậy không có cách nào lại gần hai mẫu nữ , chỉ có thể tiếp tục tiếp tục nhắm hai mắt lại ngủ thật sâu .

Mặc dù không thể thân cận cùng Trần Y Y , trong lòng của hắn cảm thấy khá đáng tiếc , nhưng là hắn bởi vì mấy ngày qua nghỉ ngơi tốt , vẻ mệt mỏi trước đó đều bị quét sạch .

Đợi đến khi bọn họ đến kinh thành , cả người Sở Trác đang ở trạng thái tinh thần vô cùng tốt .

Xe ngựa của bọn họ còn chưa có vào thành , Sở Trác đã bị một người Huyền Vũ quân gọi đi , hình như là quân doanh bên kia có việc cần hắn xử lý .

Phó Linh đành phải mang bọn người Trần Y Y bôn ba mệt mỏi mấy ngày nay , trở về phủ tướng quân của Sở Trác trước một bước .

Nói về phủ tướng quân của Sở Trác , ngay cả vị tướng quân như Sở Trác cũng chưa có ở qua một ngày.

Từ khi Sở Hủ đem binh quyền Huyền Vũ quân giao cho hắn , Sở Trác vẫn luôn mang theo Huyền Vũ quân bôn ba ở bên ngoài.

Lần này nếu không phải Sở lão phu nhân tự mình gửi đến một phong thư , Sở Trác căn bản cũng không nguyện ý trở về nhanh như vậy .

Trần Y Y sau khi vào kinh thành, nội tâm vẫn luôn cảm thấy bất ổn .

Mặc dù Sở Trác bây giờ đã thanh tỉnh , hắn cũng đã hứa hẹn về sau sẽ bảo hộ nàng , nhưng là Trần Y Y vẫn có chút lo lắng .

Nhất là nghĩ đến đôi mắt sắc bén kia của Sở Hủ , nàng luôn cảm thấy chuyện của mình sẽ không bao giờ gạt được hắn .

Nhưng là dọc theo con đường đi này , Trần Y Y vẫn luôn không tìm được cơ hội thích hợp , cùng Sở Trác nói một chút chuyện liên quan đến Sở Hủ .

Bất quá nàng đã trốn qua một lần , vận mệnh lại để cho nàng một lần nữa gặp lại Sở Trác , nàng muốn cho mình cùng Sở Trác một cơ hội .

Thời điểm bọn người Trần Y Y đến phủ tướng quân , chính là lúc giữa trưa mặt trời vô cùng chói chang . Ngoài xe ngựa ánh mặt trời nóng rực đến chói mắt , ngay cả không khí bên ngoài cũng giống như có thể thiêu bỏng người .

Bởi vì hành trình cả đoạn đường này của bọn họ đều rất bí mật , cho nên khi bọn họ đi đến phủ tướng quân , cũng không có một người ra đại môn nghênh tiếp .

* Đại môn : cổng , cửa ….

Vân Mộc Hà gõ đại môn phủ tướng quân , người ở bên trong hiển nhiên là nhận biết được Vân Mộc Hà . Hắn nhìn thoáng qua chiếc xe ngựa ở phía bên ngoài , nghĩ rằng tướng quân đã trở về , cái người giữ cửa kia lập tức muốn đi vào kêu người , lại bị Vân Mộc Hà một phen nắm trở về .

Phó Linh lo lắng hai mẫu nữ Trần Y Y ở trêи xe ngựa cảm thấy buồn bực , hắn tiến lên cùng người giữ cửa chào hỏi một tiếng , cũng không quản là có quy cũ gì hay không , liền dẫn bọn người Trần Y Y vào phủ tướng quân .

Bọn người Vân Mộc Hà đều là một đám đại lão thô , căn bản không có đem quy cũ loạn thất bát tao để vào trong mắt . Nay tướng quân giao thê nữ cho bọn hắn chiếu cố , bọn hắn liền phải nghĩ biện pháp để các nàng ít chịu khổ .

*Đại lão thô : đàn ông thô lỗ , đàn ông khô khan …

*Loạn thất bát tao : bừa bãi lộn xộn , lung tung , lộn xộn ….

Trần Y Y lúc này nóng đến khó chịu , thấy trêи cổ Đoàn tử đã nổi rôm xẩy . Vì sốt ruột cho ái nữ của nàng , cũng không có quan tâm quy củ gì nữa .

Phần lớn người trong phủ tướng quân đều đã gặp qua Vân Mộc Hà cùng Phó Linh , đột nhiên nhìn thấy hai người mang theo một đôi mẫu nữ vào phủ tướng quân , một đám nhịn không được ngó dáo dát nhìn chằm chằm bọn họ .

Mặc dù Trần Y Y mặc y phục vô cùng đơn giản , nhưng là vẫn như cũ không thể che nổi vẻ ngoài xuất chúng của nàng . Lúc nàng ôm Đoàn Tuyết vừa đi vào phủ tướng quân , còn có không ít người phỏng đoán thân phận của nàng .

Bọn họ ngay từ đầu cũng không có cảm thấy , Trần Y Y sẽ là nữ nhân tướng quân coi trọng . Bởi vì có không ít người nghe nói tướng quân là cái người không gần nữ sắc , không thích nữ nhân xa lạ tùy tiện tới gần hắn .

Sau khi bọn họ nhìn thấy Đoàn Tuyết trong ngực Trần Y Y , lập tức cảm thấy chuyện này không đơn giản như trong tưởng tượng của bọn họ .

Bởi vì gương mặt của Đoàn Tuyết thật sự quá rõ ràng , chỉ cần đã gặp qua tướng quân hoặc Nhϊế͙p͙ Chính vương , liếc mắt một cái liền có thể đoán ra thân phận của Đoàn Tuyết . Đã đoán được thân phận của Đoàn Tuyết , thân phận của Trần Y Y cũng sẽ đoán ra .

Trần Y Y cùng Đoàn Tuyết trực tiếp đi vào hậu viện , sau khi hỏi thăm viện tử của Sở Trác ở đâu , liền ngang nhiên xông vào chiếm cứ viện tử của hắn .

Một cái đại nha hoàn phụ trách hầu hạ ở chủ viện thấy thế , liền muốn ngăn hai mẫu nữ Trần Y Y lại , kết quả nàng chỉ vừa kêu lên một tiếng , đã bị ánh mắt cô nương câm đứng ở một bên ngăn lại .

Nàng không biết Trần Y Y cùng Đoàn Tuyết là ai , nhưng lại nhận biết được cô nương câm trước mặt là đại hồng quân bên cạnh tướng quân . Nàng thâý cô nương câm tự mình xách đồ cho Trần Y Y , lập tức bị doạ đến sắc mặt trắng bệch lui xuống .

* Đại hồng quân : thân cận , được trọng dụng , nổi tiếng ….

Cũng may cô nương câm vừa rồi dùng ánh mắt ngăn nàng lại , bằng không nếu nàng không cẩn thận đắc tội người kia , sau này chắc chắn sẽ phải gặp xui xẻo.

Bên trong chủ viện ngoại trừ cái nha hoàn này , còn có vài cái nha hoàn tuổi tác tương đương có bộ dạng xuất chúng . Các nàng thấy A Viện vội vàng hấp tấp lui ra ngoài , một cái nha hoàn có lá gan tương đối lớn liền tiến lên phía trước hỏi :” A Viện tỷ , người kia là ai ? Như thế nào mà cái gì cũng không nói một tiếng , liền trực tiếp xông vào viện tử của tướng quân ? ”

Các nàng còn nhớ rõ quản sự đã từng nói qua , tướng quân không thích cùng người xa lạ thân cận . Nói các nàng về sau lúc hầu hạ ở viện tử , nhất định phải chú ý cách xa tướng quân ra .

Nhưng là nữ nhân vừa rồi là ai ? Ôm đứa bé cứ như vậy mà xông vào , quả thực giống như một đám dân quê , không có giáo dưỡng cũng không biết cấp bậc lễ nghĩa .

A Viện liếc mặt nhìn những người xung quanh đang xem náo một cái , sau đó vẻ mặt không vui nói :” Cái này còn phải hỏi sao ? Đương nhiên là chủ tử của chúng ta .”

Mấy người kia nghe vậy lập tức sắc mặt thay đổi , từ khi các nàng đến phủ tướng quân đến nay , trong phủ tướng quân một cái chủ tử cũng không có . Đoạn thời gian này các nàng đã quen việc không cần hầu hạ người khác , nay đột nhiên xuất hiện một cái nữ chủ nhân, bên trong nội tâm của mọi người khó tránh khỏi có chút không thoải mái .

Bất quá mặc kệ các nàng có thoải mái hay không , phủ tướng quân này cũng không phải của các nàng , về sau có một nữ chủ nhân đến ở cũng là lẽ đương nhiên .

Những chuyện này căn bản không phải là chuyện hạ nhân như các nàng có thể ngăn cản hay là thay đổi , trong lòng các nàng không thoải mái cũng không dám lên tiếng .

Bởi vì thời tiết quá nóng , Trần Y Y căn bản không có tâm tình dò xét phủ tướng quân , cũng không có chú ý đến bọn hạ nhân trong phủ tướng quân .

Nàng sau khi ôm Đoàn tử vào trong phòng , liền để cho cô nương câm lau người cho Đoàn tử .

A Viện đầu tiên sai người đi đến hầm băng lấy đá , sau đó lại tự mình mang người đi chuẩn bị hoa quả và điểm tâm cùng một chỗ mang vào trong phòng .

Lúc mấy cái nha hoàn mang đồ đến , nhịn không được vụng trộm liếc nhìn Trần Y Y và Đoàn Tuyết đánh giá một chút .

Bởi vị cô nương câm một mực lạnh lùng đứng ở một bên , các nàng cũng không dám ở lâu trong phòng , đưa đồ xong liền lui ra ngoài.

Một cái nha hoàn còn trẻ tuổi , sau khi đi theo mấy người kia đi ra , liền không giữ được bình tĩnh mở miệng nói ra :” A Viện tỷ , người kia chính là phu nhân của tướng quân ? Ta thấy ngoại trừ khuôn mặt có chút xinh đẹp , cũng không có điểm gì đặc biệt mà .”

Kỳ thật nàng càng muốn nói hơn là , nhìn Trần Y Y cũng Đoàn Tuyết ăn mặc giản dị như vậy , quả thật so với thôn phụ cũng không có khác biệt gì lắm . Nhưng là nàng cũng không dám nói thang ra , sợ có người vụng trộm đi cáo trạng với đại quản sự .

A Viện ngay từ đầu cũng cảm thấy Trần Y Y ăn mặc quá giản dị , cho nên lúc người kia muốn tiến vào nàng mới có ý định muốn cản người . Bất quá nàng vừa rồi đã cẩn thận liếc nhìn Trần Y Y một cái , liền cảm thấy nữ nhân này mặc dù cử chỉ có chút thô tục , nhưng là ở giữa lông mày của nàng lại mang theo một cỗ khí chất khó nói rõ . Cụ thể là loại khí chất như thế nào , A Viện cũng không biết phải nói rõ như thế nào ?

Hơn nữa nàng ăn mặc mộc mạc như vậy , vừa nhìn thấy đã biết không phải tiểu thư nhà cao sang gì . Nhưng là sau khi vào chủ viện , nàng đối với phủ tướng quân xa hoa trước mắt nhìn như không thấy .

Trước đó các nàng mang đá cùng điểm tâm đến , nàng cũng không lộ ra một chút kinh ngạc . Nàng chính là bình tĩnh lướt qua , sau đó kêu các nàng để đá ra xa một chút , tránh để cho Đoàn Tuyết nhỏ tuổi bị lạnh .

Trần Y Y cho A Viện cảm giác chính là , thứ gì nàng cũng đều đã nhìn thấy qua , đối với vinh hoa phú quý trước mặt cũng không có một chút kinh ngạc ….

Lúc A Viện đang yên lặng thất thần , đại quản sự của phủ tướng quân dẫn theo một đám người từ bên ngoài chạy vào.

Đại quản sự là một cái người trẻ tuổi chưa tới ba mươi , vóc người cũng không tính là cao , khuôn mặt có nét thông minh lanh lẹ . Hắn nghe được phu nhân đã mang theo tiểu thư trở lại , lập tức vẻ mặt hoảng loạn mang người đến hành lễ với Trần Y Y .

Trước đó thời điểm Huyền Vũ quân trở về kinh thành , đại quản sự còn tưởng rằng tưởng quân cũng sẽ cùng về . Kết quả bọn hắn đợi cả một ngày , cũng không có thấy bóng của tướng quân.

Mấy ngày nay bọn hắn vẫn luôn phái người , canh giữ tại vài cửa thành , bởi vì lo lắng sẽ bỏ sót tướng quân . Hắn lại không nghĩ rằng , nhất cử nhất động của đoàn người tướng quân thập phần cẩn thận , bọn hạ nhân không cẩn thận đã bỏ sót .

Đại quản sự lúc này trong lòng thập phần lo lắng bất an , nhất là khi nghĩ đến tướng quân là đệ đệ của Nhϊế͙p͙ Chính vương , giờ đây trong tay không chỉ nắm trọng quyền mà còn nắm giữ sự sát phát quyết đoán , nếu tướng quân cảm thấy bọn hắn lãnh đạm phu nhân cùng tiểu thư , đại quản sự liền nhịn không được dưới trời hè nóng gắt đổ mồ hôi lạnh

*Lãnh đạm : bỏ bê , lạnh nhạt …

Lúc này ở bên ngoài rất nóng , hai mẫu tử Trần Y Y một đường xóc nảy mười phần chật vật , nàng không muốn cứ như vậy đi gặp những người hạ nhân kia , nàng liền kêu cô nương câm làm cho những người bên ngoài lui xuống trước .

Nàng không coi trọng những việc này , cũng rất lười , nhưng là về sau nàng sẽ là nữ chủ nhân ở nơi này . Trần Y Y không muốn ở phủ tướng quân của Sở Trác , làm mất mặt vị tướng quân mặt lạnh như hắn .

Trần Y Y mang theo Đoàn Tuyết đi tắm trước , sau đó thay y phục sạch do cô nương câm đã chuẩn bị , hai mẫu tử cùng trang điểm một phen .

Từ sau khi Trần Y Y chạy trốn , nàng vì không muốn gây sự chú ý cho người khác , căn bản cũng không có chưng diện gì cho mình .

Nay nàng chỉ cần sửa soạn một chút , mặc một bộ y phục có chất liệu tốt hơn , cả người giống như là thoát thai hoán cốt .

*Thoát thai hoán cốt : thay da đổi thịt.

Nhất là bộ dáng đáng yêu của Đoàn Tuyết , sau khi được Trần Y Y và cô nương câm liên thủ sửa soạn cho , nhìn tựa như một tiểu tiên đồng hạ phàm .

Mà Trần Y Y không biết là , đại quản sự bởi vì trong lòng lo lắng bất an , không có mang người lập tức rời đi . Đợi đến lúc Trần Y Y cùng cô nương câm đi ra , đám người bọn họ vẫn còn đứng ở viện tử phơi nắng .

Số người mà đại quản sự mang tới không coi là nhiều cũng không tính là ít , có chừng mười mấy người . Đây dù sao cũng là gặp nữ chủ nhân của phủ tướng quân , cho dù mười phần vội vàng hắn vẫn phải tới để hành lễ . Trong bọn họ có mấy người là quản sự trong phủ , cũng có vài người có thân phận đặc thù nhất định phải cùng theo tới gặp người .

Bọn họ nhìn thấy Trần Y Y đi ra cùng cô nương câm , còn chưa thấy rõ diện mạo của Trần Y Y , đã lập tức đi theo đại quản sự hành lễ với Trần Y Y . Chính là hành lễ còn chưa xong , một cái nha hoàn thân thể yếu nhược , đột nhiên té xuống hôn mê bất tỉnh .

Nha hoàn kia nhìn tuổi không lớn lắm , cùng lắm chỉ mười lăm mười sáu tuổi . Một cái nha hoàn khác đứng ở bên cạnh nàng thấy thế , liền cùng một người đứng bên cạnh đỡ nha hoàn kia lên .

Nàng một bên đỡ người một bên lo lắng nói :” Sen Ny ngươi không sao chứ ? Ngươi không nên làm ta sợ a ?”

Trần Y Y không phải nữ tử sinh trưởng ở thời cổ đại , nguyên chủ cũng không có trải qua quá nhiều hậu trạch tranh đấu . Nàng nhìn màn trình diễn đột nhiên xảy ra trước mắt , phản ứng đầu tiên cũng không có phát giác ra được điểm dị thường .

Trần Y Y cảm thấy thời tiết này xác thực rất nóng , liền cho rằng tiểu cô nương thân thể quá yếu , không cẩn thận bị phơi nắng đến hôn mê bất tỉnh . Nhưng là cô nương câm ở một bên nhìn thấy cảnh này , đôi mắt lập tức lạnh xuống .

Sở Trác bởi vì thân làm đệ đệ duy nhất của Sở Hủ , hai năm này oanh oanh yến yến bên người có nhiều hơn . Hắn là một người phi thường sợ phiền toái , không có dư thừa khí lực đi quản những nữ nhân này . Cô nương câm liền chủ động đứng lên , thay Sở Trác giải quyết không ít nữ nhân không an phận .

Về phần tại sao Ngọc Yên không bị nàng đuổi đi ? Là bởi vì Ngọc Yên mặc dù cũng có tiểu tâm tư , nhưng là nàng ta rất thận trọng . Cô nương câm thấy Sở Trác thật sự rất mệt mỏi , liền muốn có thêm một người tận tâm chiếu cố hắn , cho nên đối với nàng ta vẫn luôn là mắt nhắm mắt mở .

Nếu không phải hai mẫu nữ Trần Y Y đột nhiên xuất hiện , lập tức làm cho Ngọc Yên cảm thấy bị uy hϊế͙p͙ , bằng không nàng ta sẽ tuyệt đối không làm ra chuyện mạo hiểm đến thế .

Nay Trần Y Y mang theo Đoàn Tuyết trở lại , cô nương câm không cần Sở Trác cố ý phân phó , cũng sẽ tự động đứng ra bảo hộ cho hai mẫu tử các nàng .

Đại quản sự cũng là một cái người khôn khéo , thấy hai cái nha hoàn một người hôn mê , một người trước mặt Trần Y Y khóc sướt mướt , trong đôi mắt không lớn loé lên một tia trào phúng .

Trần Y Y nhìn nhìn cái nha hoàn đang khóc lóc kia , mơ hồ đoán ra được cái gì đó liền mở trừng hai mắt .

Cái nha hoàn khóc sướt mướt kia quỳ xuống , nói với Trần Y Y :” Phu nhân , Sen Ny không phải cố ý té xỉu , người không cần bởi vì vậy mà trừng phạt nàng , nàng từ lúc nhỏ thể cốt đã không tốt … ”

Trần Y Y nghe vậy không có nói tiếp , mà là sai A Viện mang đến cho nàng một cái ghế . Nhìn cái dáng vẻ nha hoàn này , giống như là muốn diễn ra một vở kịch cho nàng xem .

Trần Y Y thấy nàng ta cùng cái Sen Ny kia bộ dạng đẹp mắt , tính ngồi xuống tâm bình khí hoà xem một chút các nàng muốn làm gì . Dù sao hai người đều là đại mỹ nhân , nàng đối với người có dung mạo xinh đẹp luôn luôn phá lệ có kiên nhẫn .

* Tâm bình khí hoà : bình tĩnh hoà nhã , ôn hoà nhã nhặn .

Tại thời điểm Trần Y Y ngồi xuống , một đạo thân ảnh cao ráo mạnh mẽ đi vào chủ viện . Hắn nhìn lướt qua ” Náo nhiệt ” ở viện tử , sau đó giống như là cái gì cũng không nhìn thấy , lập tức hướng tới chỗ Trần Y Y bên kia đi đến .

Cũng không biết có phải trùng hợp hay không ? Lúc Sở Trác gần đi đến chỗ hai cái nha hoàn , Sen Ny kia đột nhiên liền tỉnh lại . Nàng ta tỉnh lại liền nhìn thấy Sở Trác mặc một thân khôi giáp , sau đó vẻ mặt vừa sợ vừa ủy khuất quỳ bên chân Sở Trác .

Trần Y Y thấy nàng ta chặn đường đi của Sở Trác , lập tức nhịn không được thay nha hoàn Sen Ny lo lắng một phen . Căn cứ vào sự hiểu biết mấy ngày nay của nàng về Sở Trác , hắn ghét nhất chính là người khác không có việc gì lại đi trêu chọc hắn .

Thời điểm Trần Y Y nghĩ như vậy , bước chân Sở Trác hơi dừng một chút , sau đó hắn giống như là đột nhiên bị mù , cứ như vậy trực tiếp giẫm lên tay Sen Ny rồi tiếp tục đi tới .

Sen Ny giọng nhẹ nhàng kêu đau một tiếng , vẻ mặt không thể tin được nhìn Sở Trác . Người chung quanh lập tức bị hoảng sợ , một đám giống như chim cút nhỏ mà quỳ xuống .

Trần Y Y nhìn đôi bàn tay nhỏ trắng noãn xinh đẹp của Sen Ny , nhịn không được giương mắt lên trừng mắt nhìn Sở Trác một cái , hắn thật sự là một chút thương hoa tiếc ngọc cũng không biết . Bất quá … Dáng vẻ hắn đối với những nữ nhân khác nhìn như không thấy , nàng vẫn là thật thích bộ dạng này của hắn .

Sở Trác nhìn Trần Y Y một hồi dùng ánh mắt kiều diễm trừng hắn , một hồi lại hướng đến hắn cười phá lệ ngọt ngào .

Không biết sao lại thế này , hắn đột nhiên nhớ đến lời nói của đám hán tử thô lỗ trong Huyền Vũ quân . Khi thê tử đối với nam nhân nhà mình liếc mắt đưa tình , đã nói lên là thê tử muốn nam nhân . Sau đó , nam nhân chỉ cần tốn chút tâm tư dỗ dành nàng , nàng liền sẽ ngoan ngoãn để nam nhân ép buộc .

Sở Trác nhìn Trần Y Y đổi một thân y phục mới , càng thêm xinh đẹp động lòng người , đột nhiên cảm thấy cổ họng có chút khô khan .

Lúc này nghe thấy còn có người đang khóc sướt mướt , hắn lập tức bất mãn nói với đại quản sự :” Chuyện gì cũng mang tới đây giải quyết?”

Đám người đại quản sự sắc mặt lập tức trắng bệch , hắn vừa định mở miệng giải thích cái gì đó , chợt nghe Sở Trác lại nói :” Tất cả cút .”

Một đám nghe vậy cũng không có để ý đến lễ nghi , vội vội vàng vàng lăn ra khỏi viện tử . Lúc đại quản sự đi ra , còn thuận tiện sai người đem Sen Ny bị doạ sợ kéo ra ngoài luôn .

Trần Y Y nhìn thân ảnh chạy trối chết của đám người kia , đáy mắt nhịn không được hiên lên một tia nuối tiếc . Nàng còn chưa xem hết các nàng muốn làm gì , đã bị Sở Trác cắt đứt mất tiêu .

Trần Y Y vừa định nói chuyện với Sở Trác , Sở Trác đột nhiên bước lên phía trước đem người bế lên . Trần Y Y bị hành động của hắn doạ sợ , nhịn không được kinh hô một tiếng nói :” Sở Trác ? Ban ngày ban mặt ngươi làm gì vậy chứ ?”

Bọn người A Viện thấy thế lập tức cúi đầu xuống , một đám giống như cái gì cũng không có nhìn thấy , các nàng đều ra vẻ là người mù loà kẻ câm điếc .

Sở Trác nhìn cũng không nhìn mấy người trong viện lấy một cái , liền trực tiếp ôm Trần Y Y đi vào phòng .

Cô nương câm bày ra dáng vẻ như nhìn đã quen cũng không có trách gì , nàng ôm Đoàn Tuyết vừa ăn no đã bắt đầu mệt mỏi rã rời , sai A Viện đi thu thập một gian phòng bên cạnh .