Đoàn béo hôm nay mặc một thân y phục màu hồng cánh sen, trêи cổ đeo một chiếc khóa trường mệnh giống hệt chiếc của bạch y tiểu đồng tử. Cánh tay đầy thịt lại ngắn ngủn như ngó sen của nàng thỉnh thoảng lại vỗ vỗ y phục trêи người. Đôi mắt giống hệt Sở Trác lóe lên một tia hiếu kỳ nồng đậm. Nàng thật không hiểu vì cái gì tiểu ca ca trước mắt chỉ nhìn nàng chằm chằm, mà không phát ra bất kì âm thanh nào? Nàng không hiểu tại sao hôm nay không nhìn thấy mấy vị tỷ tỷ xinh đẹp nữa?
Đ
oàn béo đã học được cách đi đường, chính là thời điểm tiểu hài tử náo động chỉ muốn chạy loạn khắp nơi, nàng thấy tiểu ca ca trước mắt cũng không để ý nàng, vì thế xoay ʍôиɠ một cái, liền lảo đảo tuột xuống từ trêи giường nhỏ. Giường nhỏ cũng không cao lắm, Đoàn béo có thể dễ dàng trượt xuống, thế nhưng lại không có cách nào trèo lên. Sau khi nàng hì hục trượt xuống khỏi giường nhỏ, liền giơ cánh tay bé xíu của mình lên, nắm lấy đồ chơi búp bê vải của nàng.
Búp bê vải này là Viên a di làm cho nàng, bởi vì nàng mới nhận được nó ngày hôm qua cho nên cảm giác mới mẻ vẫn còn, nhất định phải cầm lấy búp bê đi ra ngoài một chuyến. Bạch y tiểu đồng tử thấy nàng định ra ngoài, vội vàng đưa tay ngăn nàng lại. Một đám thị nữ bên ngoài đều bị hắn đánh thuốc mê, giờ đang ngủ mê man không biết gì, hắn không thể để nàng nhìn thấy tình huống bên ngoài được.
Đoàn béo muốn đưa tay đẩy cái người đang ngăn cản nàng, nàng muốn ra ngoài chơi, nàng muốn đi tìm các tỷ tỷ xinh đẹp, nàng muốn đi tìm hắc y tiểu cô cô… Nhưng mà tiểu đồng tử không muốn cho nàng đi, Đoàn béo lập tức không vui chu chu miệng nhỏ, sau đó giơ lên bàn tay nhỏ mà ồn ào: ” Đi! Đi ~”
Đoàn béo muốn hắn tránh ra, không được cản đường nàng. Tiểu đồng tử nghe vậy khóe miệng nhẹ nhàng giương lên một chút, hắn thế nhưng có thể dễ dàng nghe hiểu ý tứ của nàng nha!
Đoàn béo thấy tiểu ca ca căn bản không thềm để ý nàng, vẫn chắn trước mặt nàng không nhúc nhích, tính tình nàng có chút nóng nảy liền nhịn không được tức giận. Nàng đưa tay dùng một chút lực đạo, liền đem tiểu đồng tử cao hơn nàng rất nhiều đẩy ra.
Tiểu đồng tử bị đẩy ra có chút khó tin mà trố mắt nhìn nàng, nốt chu sa trêи trán hắn vốn đã đỏ nay càng đỏ hơn. Hắn hấp háy mí mắt nhìn Đoàn béo, hắn… Hắn vừa mới bị một tiểu oa nhi chưa đầy hai tuổi, tùy tiện nâng tay đẩy ra ư? Mặc dù hắn đã sớm từ chỗ Ngọc Lăng Liệt biết được, tiểu oa nhi này cùng mẫu thân nàng ấy giống nhau, đều là trời sinh thần lực. Nhưng sau khi tiểu đồng tử tự mình trải nghiệm một lần, mới biết được cái thần lực trời sinh này cũng không phải chỉ là nói giỡn.
Tiểu đồng tử bị Đoàn béo đẩy ra cũng không có tức giận, hắn vừa cười vừa đi đến trước mặt Đoàn béo nói: ” Nghe nói ngươi gọi là Đoàn Đoàn? Nhũ danh này thật đúng là rất hợp với ngươi nha. ” Tiểu đồng tử vừa nói lời này, đôi mắt to tinh xảo của hắn cũng đồng thời quét mấy vòng trêи người Đoàn béo. Giống như là hắn muốn tìm ra điểm khác biệt giữa Đoàn tử cùng những hài tử bình thường khác.
Đoàn béo nghe tiểu ca ca gọi tên của nàng, liền ngoan ngoãn ngẩng đầu nhìn hắn. Tiểu đồng tử nhìn khuôn mặt giống với Sở Trác đến tám phần của nàng, nhịn không được đưa tay nhéo má nàng một cái. Bình thường Sở Trác luôn bày ra bộ dáng mặt than lạnh lùng, nay tiểu đồng tử có thể ở trêи gương mặt giống Sở Trác tám phần mà nắn bóp một phen, làm tiểu tâm tư trẻ con của hắn thật là sảng kɧօáϊ nha.
Đoàn béo bị nhéo mặt hừ một tiếng, trong lòng đối với tiểu ca ca vừa mới gặp mặt liền động thủ động cước khi dễ nàng là mười phần không vui. Bất quá Đoàn béo thật sự rất giống mẫu thân của nàng, đều là “tiểu nữ hài nông cạn” chỉ biết nhìn vẻ bề ngoài. Nàng nể tình đối phương có bộ dáng thực tuấn tú đẹp mắt, suy nghĩ một chút vẫn là thập phần rộng lượng mà tha thứ cho hắn.
Tiểu đồng tử lấy ra một khối điểm tâm, nói với Đoàn béo: ” Chỗ ca ca có đồ ăn ngon nha ~ Ngươi có muốn đi theo ta hay không? “
Ăn, là một trong những chuyện tốt đẹp nhất trêи thế gian, nhất là đối với một tên cật hóa mà nói, sức hấp dẫn của mỹ thực càng là không thể kháng cự. Vì thế, trong nháy mắt tiểu đồng tử lấy ra khối điểm tâm kia, đôi mắt to của Đoàn béo liền không dời đi được, nàng rõ ràng mới vừa uống xong một bát sữa dê, lại ăn xong một chén cháo thịt băm, nhưng mà lúc nhìn thấy khối điểm tâm kia, nàng vẫn thực…thực muốn ăn a~
* Cật hóa: tham ăn.
Ngay tại lúc Đoàn béo nhìn chằm chằm khối điểm tâm mà yên lặng chảy nước miếng, ngoài cửa phòng đột nhiên truyền đến một tiếng kêu sợ hãi. Thì ra là một thị nữ trong viện lão phu nhân phụng mệnh đến mang Đoàn béo qua viện của ngài ấy, kết quả, nàng vừa đến nơi đã thấy mấy người thị nữ nằm la liệt bất động trêи đất. Tiếng kêu sợ hãi của thị nữ kia đã hấp dẫn một toán hộ vệ ở gần đó, đợi lúc mấy hộ vệ đó vội vàng chạy vào phòng của Đoàn béo, thì một lớn một bé trong phòng đã biến mất từ lâu.
Thị nữ kia thấy vậy lập tức bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, nàng cuống quít lớn tiếng nói: ” Các ngươi chia nhau đi tìm xung quanh! Ta…ta phải đi bẩm báo với lão phu nhân. “
Lúc Trần Y Y biết chuyện này, nàng đang giúp Sở Trác mặc y phục , nàng lấy từ trong tủ ra một bộ y phục màu đỏ đặc biệt diễm lệ. Nàng chính là muốn nhìn một chút, Sở Trác mặc vào bộ y phục màu mè này thì sẽ có dáng vẻ như thế nào? Mà đúng lúc này A Viện cùng cô nương câm một trước một sau vội vã xông vào. Thấy vậy trong lòng Trần Y Y nhịn không được lộp bộp một chút. Đây là lần đầu tiên A Viện cùng cô nương câm thất thố như thế, phản ứng đầu tiên của Trần Y Y chính là đã xảy ra đại sự gì rồi, bằng không với tính tình của hai người kia sẽ không lỗ mảng xông vào như thế.
A Viện vừa tiến vào đã thụp một tiếng quỳ gối bên chân Trần Y Y, sắc mặt nàng ấy trắng bệch nhìn Trần Y Y nói: ” Phu…phu nhân, không xong, không thấy…không thấy tiểu thư đâu cả! “
Trần Y Y nghe vậy nhấc thời hai chân mềm nhũn, suýt chút nữa đã ngã khụy xuống mặt đất. Cũng may Sở Trác ở ngay bên cạnh nàng, tại lúc thấy thân hình nàng lung lay sắp đổ thì đưa tay ra ôm lấy eo nàng. Trần Y Y đẩy tay Sở Trác ra, sau đó liền bất chấp tất cả mà chạy ra ngoài. Đây là lần đầu tiên Sở Trác nhìn thấy bộ dáng này của Trần Y Y, lập tức không quan tâm đến y phục chỉ mới choàng hờ lên người mà theo sát Trần Y Y chạy đi.
Sở Trác hất lên một thân trường bào đỏ như lửa, dùng tốc độ nhanh như gió đuổi theo Trần Y Y. Từ xa nhìn lại, phía sau Trần Y Y không khác gì có một đám lửa đang đuổi theo. Trần Y Y bị hắn ôm lấy từ phía sau, nàng dùng sức muốn đem người đẩy ra, mặt mũi tràn đầy lo lắng hô: ” Sở Trác… Không thấy Đoàn Đoàn, Đoàn Đoàn của ta, bị người đoạt đi rồi! “
Sở Trác vội vàng dùng lực xoay người Trần Y Y lại, đau lòng nhìn nàng nói: ” Nàng đừng vội! Đoàn Đoàn không có chuyện gì! Nàng tin tưởng ta! ” Lời nói của Sở Trác giống như có chứa ma lực, Trần Y Y vốn đang thập phần rối loạn, trái tim không khống chế nhảy lên thình thịch cũng vì được Sở Trác trấn an mà chậm rãi bình ổn lại.
Lúc Sở Trác nghe thấy khuê nữ ngốc của hắn biến mất, phản ứng đầu tiên của hắn cũng giống như Trần Y Y, đều thập phần hoảng sợ. Thế nhưng hắn lại nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
Nhϊế͙p͙ chính vương phủ từ trước đến giờ đều được canh phòng nghiêm ngặt, hộ vệ trong trong ngoài ngoài cũng đã không ít hơn trăm người. Mỗi một hạ nhân trong phủ đều được tỉ mỉ lựa chọn, nay địa vị của Sở Hủ vẫn còn ngay đó, không ai ngu ngốc đến nỗi dám xông vào tận địa bàn của nhϊế͙p͙ chính vương để cướp chất nữ của hắn. Mà hôm qua Trần Y Y cùng Sở Trác đến tửu trang, vừa vặn sư phụ đã lâu không gặp của hắn, Ngọc Lăng Liệt còn hỏi thăm Đoàn béo. Hôm nay Đoàn béo liền bị người bắt đi.
* Chất nữ: cháu gái.
Sở Trác hơi suy tư một chút, liền đoán được Đoàn béo là do sư phụ hắn mang đi. Hắn đem phỏng đoán của mình nói cho Trần Y Y nghe, Trần Y Y sau khi nghe Sở Trác nói thế rốt cuộc cũng bình tĩnh lại. Trước đó đột nhiên nghe tin Đoàn tử mất tích, đầu óc nàng phút chốc liền trống rỗng, căn bản không còn đủ tỉnh táo để suy nghĩ kĩ càng mọi chuyện. Nay nghe Sở Trác nói vậy, nàng liền nhớ lại tính cách ngược đời của Ngọc Lăng Liệt, lại thêm hôm qua hắn không thèm che dấu thái độ hứng thú đối với Đoàn tử của nàng, Trần Y Y liền cảm thấy phỏng đoán của Sở Trác cũng không sai.
Sở Trác sai người đem chiến mã của hắn dắt ra cửa, tính mang theo Trần Y Y đến chỗ sư phụ đòi người. Hai người vừa ra khỏi cửa chính phủ tướng quân, đã nhìn thấy một bạch y tiểu đồng tử cỡ khoảng mười tuổi. Trêи tay hắn đang ôm Đoàn tử, từ xa băng băng chạy lại chỗ bọn họ.
Đoàn tử mặc dù bị ôm chạy rất xốc nảy, thế nhưng chiếc đầu nhỏ của nàng vẫn ngoan ngoãn tựa đầu vào hõm vai tiểu đồng tử, Trần Y Y liếc mắt nhìn một cái đã nhận ra nữ nhi của mình. Nàng kϊƈɦ động chạy nhanh đến trước mặt tiểu đồng tử, bởi vì quá gấp gáp suýt chút nữa liền vấp phải mép váy của chính mình. Sở Trác thấy vậy chỉ có thể bất đắc dĩ chạy theo phía sau, đề phòng nàng vì quá kϊƈɦ động mà tự hại mình té ngã.
Tiểu đồng tử có một gương mặt thật sự vô cùng tinh xảo, thế nhưng trêи gương mặt tinh xảo của hắn ngay lúc này lại dính đầy nước bọt lóng lánh cùng mấy hàng dấu răng mờ nhạt. Tóc hắn vốn được chải chuốt vô cùng tỉ mỉ, lại bị Đoàn béo vừa nắm vừa kéo biến thành ổ gà. Mà tiểu tử gây họa kia lúc này còn vô tư không biết gì, một tay nắm lấy tóc, một tay bắt lấy cổ áo bạch y tiểu đồng tử. Cả người nàng giống hệt một con gấu koala treo ở trêи thân hắn.
Đoàn béo vốn đang vui vẻ gặm tóc tiểu ca ca, đột nhiên trông thấy Trần Y Y chạy về phía nàng, lập tức vui vẻ buông tha cho mái tóc đáng thương của tiểu đồng tử. Trêи gương mặt mập mạp của nàng vẫn còn dính nước miếng của chính mình, lúc cười rộ lên lộ ra chiếc miệng nhỏ đầy răng sữa.
Trần Y Y thấy thế nhất thời không biết nên khóc hay là nên cười? Đoàn béo nhà nàng làm sao lại tham ăn như thế? Ngay cả tóc của người khác nàng cũng có thể gặm a?
Đoàn béo giơ hai tay nhỏ về phía Trần Y Y, lo lắng kêu lên: ” Mẫu thân ~ Ôm một cái nha ~”
Trần Y Y nghe vậy đang muốn tiến lên ôm lấy Đoàn béo, một cánh tay thon dài hữu lực từ sau lưng nàng thò ra, đem Đoàn béo dơ hề hề nhấc lên. Đoàn béo ở trêи tay phụ thân được trải nghiệm cảm giác “bay cao”, nàng hưng phấn dùng sức vung tứ chi ngắn ngủn mập mạp, dáng vẻ đó giống như là nàng đang bơi lội trong đại dương mênh ʍôиɠ.
Trần Y Y lo lắng làm thế Đoàn béo sẽ không thoải mái, nàng muốn ôm Đoàn béo trở về, lại nghe thấy thanh âm thanh thúy hàm chứa vui sướиɠ của Đoàn béo vang lên.
” Ha ha ha ha ~ Mập ~ Phụ thân ~ Mập ha ha ha ~”
Trần Y Y cùng Sở Trác lập tức sững sờ, hồi lâu hai người mới phản ứng lại, Đoàn béo lâu biết nói chuyện rốt cuộc đã gọi phụ thân! Lúc phản ứng được vấn đề này Trần Y Y kϊƈɦ động không thôi, trước đó nàng luôn vụng trộm dạy Đoàn béo gọi phụ thân, kết quả không biết bị làm sao, Đoàn tử chính là vô cùng bướng bỉnh ngậm chặt miệng, không chịu há mồm gọi một tiếng. Trần Y Y không nghĩ tới trải qua một trận nháo loạn này, Đoàn béo sẽ đột nhiên chủ động gọi Sở Trác là phụ thân.
Sở Trác đối với tiếng phụ thân thập phần thanh thúy của nữ nhi cũng là kinh ngạc không thôi, đối với Đoàn béo đã có thể nói nhiều từ khác nhau chỉ duy nhất không mở miệng gọi phụ thân, trong lòng Sở Trác vẫn là có một chút tiếc nuối. Mặc dù hắn chưa bao giờ thể hiện ra ngoài, nhưng như vậy không có nghĩa là hắn giống như đá xanh không có cảm giác, không biết đau buồn, khổ sở!
Nay đột nhiên không có bất kì dự báo nào lại nghe được tiếng gọi thân thương ấy, Sở Trác đã từng nghĩ bản thân chỉ động tâm vì một mình Trần Y Y thế nhưng, trong nháy mắt kia trái tim hắn lại không khống chế được một trận cuồng loạn. Hắn lại lần nữa từ trêи người khuê nữ ngốc tìm thấy cái gọi là tình thương của phụ thân. Mặc dù đối với Sở Trác loại cảm giác này cũng không quá xa lạ, nhưng hắn vẫn như cũ thập phần không thích ứng.
Sở Trác vừa định đem Đoàn béo giao cho Trần Y Y, chợt nghe thấy tiểu đồng tử nghiêm túc nói với hắn: ” A Trác, lần này huynh phải cảm ơn ta đấy nhé. Nếu không phải ta đem nàng cứu ra, vậy nữ nhi nũng nịu của huynh liền bị người khi dễ! “
Tiểu đồng tử vừa nói vừa chậm rãi chỉnh sửa y phục trêи người, một tiếng ” A Trác ” của hắn đã dọa Trần Y Y không nhẹ, nàng dùng vẻ mặt như nhìn yêu quái để nhìn hắn. Nếu không phải Trần Y Y nhìn ra đối phương chỉ là một tiểu hài tử, bộ dáng còn thực thư sinh văn nhã lại thập phần đáng yêu, mà chỉ dựa vào một tiếng ” A Trác ” vô cùng thân thiết kia, nàng còn không nhịn được nghĩ rằng mình lại có thêm một cái tình địch.
Tiểu đồng tử sửa sang lại mái tóc đang rối bời, hắn bày ra vẻ mặt vô cùng xảo trá hất cằm lên nói với Sở Trác: ” Huynh nói xem, muốn báo đáp ân tình của ta như thế nào? ”