Em Dâu Của Nam Chính Không Dễ Làm!

Chương 90




Người của Văn gia được đám người Vân Mộc Hà mang theo , bí mật đưa về kinh đô trước vài ngày . Đợi đến lúc bọn người Sở Trác trở lại kinh đô , Vân Mộc Hà đã cùng Dương Bất Hỉ tóm lấy toàn bộ người của Văn gia .

Bởi vì lần này liên lụy quá nhiều người , còn liên lụy đến hoàng thất bên kia , cho nên toàn bộ hành động đều được tiến hành vô cùng bí mật . Nhưng là cho dù như thế , nhưng vẫn để lộ ra tiếng gió . Tại thời điểm bọn họ đuổi bắt kẻ chủ mưu phía sau , đối phương đã nhận ra điều dị thường trước một bước , đến lúc bọn họ tìm đến cửa hắn đã nhanh chân chạy trốn .

Làm cho Trần Y Y thập phần ngoài ý muốn chính là , kẻ chủ mưu phía sau việc này lại là Thất vương gia ? Nàng đã nghĩ ra rất nhiều người có khả năng làm việc này , duy chỉ có người kia là chưa từng nghĩ tới . Bởi vì thất vương gia ở bên trong tiểu thuyết , chỉ là một vật hi sinh rác rưởi không đáng chú ý đến .

Sau khi Tam vương lên ngôi liền bức tử Ngũ vương , Thất vương gia vì muốn bảo hộ chính mình liền chủ động giao ra thực quyền trong tay , từ đó về sau hắn vẫn luôn sống dè dặt ở kinh đô . Lá gan của người này vẫn luôn rất nhỏ , lúc trước Trần Y Y đọc qua tiểu thuyết cũng không làm sao chú ý đến hắn .

Về sau Trần Y Y ở kinh đô lâu như vậy , cũng chưa từng nghe người ta nhắc đến người này . Trần Y Y thực sự không rõ , một người nhát gan , sợ chết , cái gì cũng không dám cùng người ta tranh đoạt như vậy , làm sao có thể có bản lãnh biết được chuyện kho báu ? Hắn lấy đâu ra dũng khí cùng manh mối , mà biết được tin tức liên quan đến kho báu ?

Bất quá rất nhanh Trần Y Y đã không còn thời gian bận tâm đến hắn nữa , bởi vì nàng vừa bị hai tin tức mới truyền đến làm cho chấn động . Tin tức thứ nhất chính là , Sở Hủ muốn cưới Tề Duyệt Nhan làm thê tử , tin tức thứ hai , chính là Sở Minh Yến bị trọng thương khi trấn giữ ở biên cương .

Sở lão phu nhân thật vất vả mới chớ đến lúc đại nhi tử thu tâm , còn chưa kịp cao hứng được mấy ngày , lại nhận được tin Sở Minh Yến bị thương , lão nhân gia thiếu chút nữa đã hôm mê bất tỉnh . Bất quá lại nghe người truyền tin tức trở về nói , Sở Minh Yến lần này mặc dù bị trọng thương , nhưng cũng không có nguy hiểm đến tính mạng .

Sở Trác hôm đó sau khi nhận được tin tức , liền mang theo Huyền Vũ quân rời khỏi kinh đô , lần này Trần Y Y cũng không còn nháo muốn đi cùng với Sở Trác nữa . Bởi vì sau khi trải qua chuyện đi tìm kho báu lần trước , nàng phát hiện nếu mình đi theo cùng một chỗ với Sở Trác , Sở Trác liền sẽ nhịn không được đem toàn bộ tinh lực đặt ở trêи người nàng . Lần trước nếu không phải bởi vì bảo vệ nàng , lấy thân thủ của mấy người Văn gia căn bản không thể đả thương Sở Trác . Còn có Trần Y Y vừa mới trở về không được mấy ngày , cũng không nỡ xa nữ nhi bảo bối .

Cũng may lần này Sở Trác là đi đón người , cũng không định ở biên cương lâu . Trần Y Y vì muốn để cho mình yên lòng , đem viên đan dược cuối cùng nàng đang nắm chặt trong tay đưa cho Sở Trác , cho hắn mang theo trong người để phòng thân .

Lần này đi cùng với Sở Trác còn có Dương Bất Hỉ , Sở Hủ thấy tuổi tác của Dương Bất Hỉ cũng lớn , liền muốn để hắn đi đến chiến trường tôi luyện một chút . Đợi đến lúc Sở Trác mang theo Sở Minh Yến trở về , đã là tháng sáu . Sở Trác còn nhớ rõ sinh thần của Đoàn béo , thời điểm trở về còn mang theo một tiểu mã trắng như tuyết .

*Tiểu mã : con ngựa nhỏ

Đoàn béo lần đầu tiên nhìn thấy tiểu mã , một đôi mắt to trở nên sáng lấp lánh , tiểu gia hoả còn đặt cho tiểu mã một cái tên gọi là bông tuyết . Bởi vì trong nhà có thêm một tiểu bông tuyết , tiểu thịt viên rốt cuộc cũng có thể đào tẩu khỏi lòng bàn tay của Đoàn béo , tiếp tục chạy đến nhà bếp bên kia đi theo đầu bếp ăn uống miễn phí .

Thời điểm Sở Minh Yến trở về , vết thương trêи người gần như đã lành rồi . Nghe Sở Minh Yến nói may mắn mà có Sở Hủ cho nàng thuốc, bằng không nàng lần này chỉ sợ lành ít dữ nhiều . Lúc nàng ở trêи chiến trường , bị người của mình đánh lén từ trêи lưng ngựa đang phi nhanh ngã xuống . Lúc ấy Sở Minh Yến tưởng rằng mình chết chắc rồi , bởi vì nàng nghe thấy thanh âm xương vỡ vụn ở nhiều chỗ trêи thân thể mình .

Lúc vừa té xuống nàng không hề có cảm giác gì , sau đó nghe được tiếng gào phẫn nộ của Hàn Lẫm , nàng mới bất tri bất giác cảm giác được đau đớn kịch liệt . Lúc nàng cảm giác được nỗi đau tê tâm phế liệt , liền muốn đưa tay chạm vào dược hoàn được cất giấu trong người .

Dược hoàn này là đại ca cho trước khi nàng rời đi , dặn di dặn lại là nàng phải luôn mang theo ở bên người . Nàng biết đây là đồ tốt , bằng không đại ca cũng sẽ không nghiêm túc như vậy . Nhưng là lúc ấy nàng thực sự quá đau , ngay cả khí lực giơ tay lên cũng không có liền bất tỉnh .

Về phần về sau Hàn Lẫm như thế nào cứu được nàng , lại như thế nào mang một người sắp chết thoát ra khỏi lưỡi hái của tử thần , nàng đều là từ trong miệng những người tướng lĩnh khác mà biết được .

Nàng nghe nói thời điểm nàng từ trêи người té xuống , Hàn Lẫm lúc ấy liền đỏ cả mắt , cả người tựa như là ác quỷ . Chung quanh có rất nhiều người bị bộ dáng của hắn hù doạ , bọn hắn từ trước đến nay chưa từng gặp người nào liều mạng như vậy ? Có người cầm đao chém vào trêи người hắn , hắn cũng đều không có cảm giác .

Về sau Hàn Lẫm vết thương chằng chịt cõng nàng từ chiến trường trở lại , viên dược hoàn trân quý trêи người nàng kia , cũng là Hàn Lẫm tìm ra đút cho nàng uống. Liên quan đến chuyện dược hoàn , Sở Minh Yến trước đó đã từng nói với hắn . Về sau Sở Minh Yến cảm thấy thập phần may mắn , may mắn vì mình đã mang Hàn Lẫm theo cùng , cũng may mắn mình đã tín nhiệm đem chuyện dược hoàn nói cho hắn biết .

Sở Minh Yến hồi kinh chưa được bao lâu , Sở Hủ cùng Tề Duyệt Nhan liền vội vàng cử hành hôn sự . Mặc dù hôn sự được làm thực vội vàng , nhưng hình thức vẫn thập phần long trọng , Tề gia cho Tề Duyệt Nhan mười dặm hồng trang , làm cho một đám tiểu thư thế gia ghen tị đến đỏ mắt .

*Mười dặm hồng trang : đây là của hồi môn mà Tề gia cho Tề Duyệt Nhan , mười dặm hồng nhan ở đây có thể hiểu đơn thuần là nhiều của hồi môn.

Trần Y Y một ngày này bận trước bận sau , thuận tiện cùng Sở Minh Yến nghe ngóng chuyện của Sở Hủ cùng Tề Duyệt Nhan . Dựa theo cốt truyện gốc thời điểm Tề Duyệt Nhan gả cho Sở Hủ , hẳn phải là một năm mới đúng . Mà khi đó Tề Duyệt Nhan đã hắc hoá , nàng vì lợi ích của gia tộc cũng người thân mà tổn thương thấu tâm , biến thành một người trong nóng ngoài lạnh lòng dạ hiểm độc .

Nhưng mà khoảng thời gian này khi Trần Y Y tiếp xúc với Tề Duyệt Nhan , lại phát hiện mặc dù Tề Duyệt Nhan có thông minh hơn một chút , nhưng là hoàn toàn không cảm giác được tính cách của nàng trở nên hắc hoá . Bất quá cũng có thể là do nàng cải trang tương đối tốt , Trần Y Y cùng Sở Minh Yến không nhìn ra được .

Về phần Sở Hủ cùng Tề Duyệt Nhan đến với nhau như thế nào ? Vẫn là về sau Sở Minh Yến vụng trộm nói cho nàng biết . Tề Duyệt Nhan sau khi được Sở Hủ cứu , ma xui quỷ khiến thế nào lại thích đối phương . Nàng kêu hạ nhân đi nghe ngóng sở thích của Sở Hủ , sau đó thừa dịp Sở Hủ về vương phủ làm bộ ngẫu nhiên gặp hắn .

Hạ nhân vương phủ nhiều lần thấy được , cảnh tượng vương gia bị Tề Duyệt Nhan ngươi chạy ta đuổi . Một đám còn nói Tề gia lục cô nương , nhìn tuổi còn nhỏ , không nghĩ tới tính cách lại …. Nhiệt tình như vậy ? Ân , hào phóng đến thế ? Không hổ là bằng hữu tốt của Yến tướng quân .

Sở Hủ lớn hơn Tề Duyệt Nhan gần mười tuổi , lúc đầu hắn quả quyết cự tuyệt , thậm chí còn cảm thấy nha đầu Tề Duyệt Nhan này có hơi phiền toái . Nhưng là về sau cũng không biết sao lại thế này , quan hệ của hai người lại càng ngày càng thân thiết ?

Sở Minh Yến nói nói một tràng , kỳ thật dùng lời của Trần Y Y mà nói , thì chính là nữ nhân nũng nịu như Tề Duyệt Nhan , dùng phương thức truy cầu cảm hoá nam nhân , sau đó dốc lòng truy phu thành công .

Trần Y Y thật sự khó có thể tượng tượng được , một cái đại lão xuyên qua , gặp phải tình cảnh bị một tiểu nha đầu theo đuổi . Nàng lại càng không hiểu được là , Tề Duyệt Nhan sao có thể lợi hại như vậy cưa được tản băng kia ? Nàng thật đúng là không nhìn ra , tiểu cô nương này có lá gan lớn như vậy ?

Nhân vật chính trong miệng Sở Minh Yến cùng Trần Y Y , lúc này đang tràn ngập vui mừng nằm ở trong chăn , nàng chậm rãi đưa tay kéo ống tay áo của mình , trêи mặt lộ ra ý cười không thể che giấu .

Nguyên nhân lúc đầu Tề Duyệt Nhan chạy theo Sở Hủ , là bởi vì cái giấc mộng vừa đáng sợ vừa chân thực kia . Về sau nàng lại phát hiện người này không giống như trong như giấc mộng , trong mộng Sở Hủ chưa từng cười với nàng , không đúng , trong mộng Sở Hủ chưa từng cười với bất cứ ai .

Nàng nhìn trong mắt hắn không nhìn thấy thân ảnh của mình , cũng không nhìn thấy thân ảnh bất cứ người nào khác . Tất cả những gì nàng nhưng thấy đều là tham vọng vô bờ bến , tham vọng của hắn lớn như là biển sao vô tận trêи bầu trời đêm . Rõ ràng … rõ ràng rộng lớn đến như vậy , nhưng lại không có một chỗ nhỏ cho nàng dung thân .

Trong giấc mơ nàng biến thành thanh kiếm máu me đầm đìa trong tay của hắn , chịu đựng nỗi cô đơn lạnh lẽo vô bờ bến để ở bên cạnh bầu bạn cùng hắn , chỉ vì muốn dùng đôi tay nhỏ bé này của nàng giúp hắn mở rộng lạnh thổ biên cưỡng ….

Nhưng là ở hiện thực Sở Hủ không giống như vậy , hắn sẽ bởi vì nàng dây dưa mà cảm thấy phiền chán , cũng sẽ bởi vì nàng thương tâm mất mát mà luống cuống .

Tề Duyệt Nhan cũng không biết mình lấy can đảm ở đâu ra , thế nhưng lại giống một tiểu khổng tước , vênh váo tự đắc nói với hắn :” Vương gia , ta muốn gả cho ngươi , muốn làm vương phi của ngươi. ”

Tề Duyệt Nhan lúc nói điều này làm ra một vẻ mặt đương nhiên , nhưng là chỉ có chính nàng mới biết được , lúc ấy nhịp tim của nàng cơ hồ muốn nhảy ra khỏi lồng ngực .

Đương nhiên kiểu tỏ tình như thế này , cuối cùng vẫn bị Sở Hủ cự tuyệt . Sở Hủ không có cách nào để cho một tiểu cô nương như thế làm vương phi của hắn . Bởi vì vương phi của hắn , không phải là một vị trí ai cũng có thể ngồi được . Ở trong mắt Sở Hủ , Tề Duyệt Nhan chính là tiểu cô nương chưa trưởng thành .

Nhưng mà ý nghĩ đó rất nhanh liền bị hắn bỏ đi , bởi vì sau đó Tề Duyệt Nhan đã tự chứng minh thực lực của mình . Nàng đem những người đã từng khi dễ nàng , đã cười nhạo mẫu thân của nàng , nguyên một đám bị nàng âm thầm xoá sổ khỏi Tề gia . Điểm mấu chốt chính là Tề gia bên kia không người nào hoài nghi nàng , vẫn như cũ xem nàng là một tiểu cô nương mảnh mai .

Tề Duyệt Nhan sau khi xử lý tốt chuyện của Tề gia , lại một lần nữa đến tìm Sở Hủ . Tề Duyệt Nhan nghiêm túc dị thường nhìn Sở Hủ , nàng nói muốn trở thành thanh kiếm sắc bén nhất trong tay hắn , vì hắn mở rộng biên cương lãnh thổ.

Lúc ấy Sở Hủ bị lời nói của tiểu cô nương chọc cười , cảm thấy đứa nhỏ này có chút buồn cười , về sau đặt ở bên người sẽ rất thú vị , vì thế hắn liền ma xui quỷ khiến thế nào đáp ứng nàng .

Bất quá lúc ấy hắn cũng đã nói :” Bổn vương cũng không cần một tiểu cô nương , giúp bổn vương khai cương khoách thổ . ”

Muốn trở thành thanh kiếm sắc bén nhất trong tay của hắn có rất nhiều người , duy chỉ có một tiểu cô nương nũng nịu như nàng nói ra yêu cầu như vậy , hắn càng không có khả năng tránh sau lưng một nữ nhân .

Tề Duyệt Nhan vừa nghĩ đến lời nói lúc ấy của Sở Hủ , liền nhịn không được vui vẻ nâng khoé miệng lên . Mặc dù dáng vẻ người trong mộng rất giống họ , nhưng là ở hiện thực nàng cùng Sở Hủ , sẽ không như trong mộng làm tổn thương phụ lòng đối phương , bởi vì tính cách của bọn họ cùng hai người trong mộng không có giống nhau .

Ban đêm Sở Hủ trở về phòng , bởi vì thấy tuổi tác của Tề Duyệt Nhan còn nhỏ , hắn cũng không có định làm gì với tiểu cô nương , mà là tương đối im lặng nằm trêи giường . Tề Duyệt Nhan thận trọng quay đầu nhìn lén hắn , nhất thời nhịn không được đem giấc mộng của mình nói cho hắn biết .

Sở Hủ là loại người nào ? Hắn nhưng là một người xuyên không , vừa nghe Tề Duyệt Nhan nói xong hắn liền hiểu được . Những chuyện mà Tề Duyệt Nhan nói , cùng với cơn ác mộng trước kia của Sở Trác , có lẽ đó mới thật sự là vận mệnh của bọn họ .

Vận mệnh nguyên bản của hắn chính là lẻ loi một mình , cô đơn đứng ở nơi cao nhất , sau lưng không có một người thân cũng không có một người có thể yêu thương . Bởi vì những người đó hoặc là đã chết từ lâu , hoặc là bởi vì quá yêu hắn vì hắn mà bỏ mạng . Mà hắn , cuối cùng lại trở thành một kẻ vương giả cô độc .

Sở Hủ sau khi nghe Tề Duyệt Nhan nói xong , một đêm không ngủ thức đến lúc hừng đông , sau đó hắn thần sắc u ám đi đến phủ tướng quân .

Trần Y Y nguyên bản đang nằm trêи ghế xích đu dưới bóng cây , nhìn Sở Trác cầm một quyển sách đọc cho Đoàn béo nghe . Sở Trác đọc một chữ, nàng liền ngọt ngào đọc một chữ . Gần đây tiểu gia hoả đã biết chưng diện , không còn hồ ăn biển lấp giống như trước đó nữa , cho nên cả người đã gầy xuống rất nhiều .

*Hồ ăn biển lấp : kiểu cái gì cũng ăn , ăn rất nhiều.

Nàng ngồi trêи đùi Sở Trác một bên lung lay đôi chân ngắn ngủn , một bên dùng ngón tay chạm vào ngọc bội trêи eo Sở Trác . Sở Trác thấy bộ dáng suy nghĩ viễn vông của nàng , có chút bất đắc dĩ đem sách ném trêи bàn đá . Đoàn béo vừa nhìn thấy phụ thân nàng ném sách đi , một đôi mắt rất giống như Sở Trác lập tức sáng lên . Nàng từ trêи đùi Sở Trác trượt xuống , liền vui vẻ chạy tới chỗ Trần Y Y bên kia .

Tiểu béo vừa chạy vừa nói :” Nương , nương , chúng ta , chúng ta tới chơi đánh hổ đi !”

Trần Y Y một mặt bất đắt dĩ ngồi dậy , đã bị Đoàn béo kéo lấy cùng đi ” Đánh hổ ” , mẫu nữ hai người mỗi người cầm một nhánh cây nhỏ , liền một trước một sau chạy đến chỗ con hổ Sở Trác .

Thân làm con hổ Sở Trác nhìn hai mẫu nữ ,nhịn không được khoé miệng co quắp một chút . Sau đó hắn dùng khuôn mặt lạnh lùng lấy tay làm kiếm , nhẹ nhàng khoa tay hai lần liền ép hai người giao nộp ” Kiếm ” trong tay ra . Đoàn béo nhìn “Kiếm ” của nàng bị con hổ đoạt đi , lập tức không vui bắt đầu chơi xấu .

Đoàn béo :” Không được , không được , phụ thân xấu , người không muốn chơi cùng nương và ta .”

Sở Trác đem nhánh cây nhỏ ném ra một bên , liền muốn đứng dậy tránh xa Đoàn béo ồn ào . Đoàn béo thấy thế vội vàng chạy vọt tới , sau đó lập tức bắt lấy đùi Sở Trác . Ý đồ muốn dùng thân thể nhỏ bé của mình , đến ngăn cản Sở Trác rời đi . Đáng tiếc nàng đánh giá quá cao trọng lượng của mình , Sở Trác cứ như vậy mang theo nàng đi về phía trước .

Đoàn béo lập tức gấp đến đỏ cả tròng mắt , nàng lo lắng nói với mẫu thân đang ở một bên xem kịch vui :” Mẫu thân ~ Mẫu thân ~ nhanh cứu Đoàn Đoàn , Đoàn Đoàn đang bị đại lão hổ bắt đi. ”

Trần Y Y nhịn không được cười một chút , vì để thoã mãn tính khí trẻ con của nữ nhi , nàng cũng mặt dày vọt tới , sau đó cũng đu lên người Sở Trác . Thời điểm Trần Y Y trèo lên khuôn mặt đã đỏ bừng , nàng có chút ngại ngùng muốn tuột xuống . Sở Trác liền vươn tay kéo thân thể của nàng lại .

Sở Trác nhịn không được khẽ nở một nụ cười , trong con người xinh đẹp tràn đầy những vì sao . Đoàn béo đang muốn đắc ý cười to , kết quả liền phát hiện phụ thân nàng cứ như vậy mang theo hai mẫu nữ các nàng , một mặt giống như không có việc gì đi vào trong thư phòng .

Cũng không biết là trong thư phòng đã xảy ra chuyện gì , rất nhanh liền truyền đến tiếng hét sợ hãi của hai mẫu nữ . Tiếng hét của Đoàn béo giống như cái còi , liên tục hết lên hồi lâu mới dừng lại .

A Viện lo lắng tiểu thư la hét đến khàn giọng , liền kêu người nấu một bát canh tuyết lê đường phèn sau đó tự mình bưng đến . Lúc nàng bưng canh tuyết lê đi vào , thấy Đoàn béo vẻ mặt mệt lả dựa vào trong ngực tướng quân , đôi chân ngắn ngủn thỉnh thoảng còn đá lung tung hai lần .