Cuối cùng đại phu còn chưa kịp đến , Ngọc Lăng Liệt đã đến trước . Tại thời điểm Đoàn béo hô một tiếng , mẫu thân của Đoàn Đoàn không khoẻ kia . Ngọc Lăng Liệt vừa vặn ở cách đó không xa.
Hôm nay dù sao cũng là ngay đại hôn của muội muội hai cái đồ nhi , hắn cho dù ngày bình thường lạnh lùng bạc tình như thế nào , hôm nay cũng phải nể mặt hai cái đồ nhi mà đến .
Ngọc Lăng Liệt hiểu rõ Sở Trác rất coi trọng Trần Y Y , tại thời điểm ở chung quanh loạn thành một bầy , một thân ảnh đột nhiên phóng đến bên cạnh Sở Trác . Những người xung quanh chỉ nhìn thấy một mảnh bạch y tung bay , cùng với tiếng chuông vang lên bên tai , còn chưa kịp nhìn thấy bộ dạng của đối phương , người kia đã đứng trước mặt Sở Trác cùng Trần Y Y.
Đôi con ngươi hẹp dài của Ngọc Lăng Liệt nhìn thoáng qua Sở Trác một cái , thấy bộ dáng lo lắng của đồ nhi , hắn liền nhẹ nhàng nâng khoé miệng lên , bắt lấy cổ tay Trần Y Y . Đầu ngón tay như ngọc sờ nhẹ trêи cổ tay Trần Y Y , hắn chỉ cần nhẹ nhàng chạm qua một cái liền có thể đoán được mạch tượng của Trần Y Y .
Sở Trác thất thần sắc Ngọc Lăng Liệt có chút kỳ quái , vừa định mở miệng hỏi Trần Y Y có làm sao không ? Lại nhìn thấy Ngọc Lăng Liệt thản nhiên bước vào phòng bên cạnh . Trong đáy mắt Sở Trác hiện lên một tia sốt ruột nhỏ bé khó có thể nhận ra , bất quá hắn biết rõ tính tình của sư phụ mình , chỉ có thể ôm Trần Y Y quay người đi theo vào .
Sở Hủ cũng thập phần hiểu rõ tính tình của sư phụ mình , thấy sư phụ vẫn một mặt nhẹ nhõm còn thừa nước đục thả câu , vậy có thể khẳng định thân thể Trần Y Y cũng không có gì đáng lo ngại . Hắn thấy Sở Minh Yến một mặt lo lắng muốn đi theo , vội vươn tay đem người cản lại .
Sở Hủ không thân thiện liếc nhìn Hàn Lẫm , giọng không kiên nhẫn nói :” Còn không mau mang muội ấy đi , giờ lành đã sắp qua rồi .”
Hàn Lẫm nghe vậy chuyển mắt qua nhìn Sở Minh Yến . Sở Minh Yến nghe những lời đại ca mặt liền đỏ liền . Hỉ nương đứng ở một bên thấy thế vội hô lên một tiếng , đại hôn đại loạn được tiếp tục cử hành .
Mà lúc này hai người Sở Trác cùng Trần Y Y ở trong phòng , trêи gương mặt đều mang theo một chút ửng đỏ nhàn nhạt . Bởi vì sau khi bọn họ cùng theo vào phòng , Ngọc Lăng Liệt đã ném tới cho hai người một tin chấn động .
Cái tin này chính là Trần Y Y đã mang thai ….. Bất quá đó không phải là nguyên nhân làm cho hai người đỏ mặt , nguyên nhân chủ yếu chính là Ngọc Lăng Liệt đã nói với hai người bọn họ :” Tiểu phu thê tình cảm tốt như vậy cũng không có gì đáng ngại ? Nhưng là người đã mang thai hơn hai tháng , còn ở trong chuyện phòng the hổ nháo như vậy thì thật sự không thoả đáng . ”
Hai người lúc đầu đã bị tin tức mang thai này làm cho kinh ngạc , không đợi bọn họ từ trong kinh ngạc định thần lại , đã bị lời nói không chút e dè của Ngọc Lăng Liệt làm cho mặt đỏ tai hồng .
Giờ khắc này Trần Y Y thập phần hối hận , nàng không nên vì muội phu mà dùng mỹ nhân kế với Sở Trác . Bây giờ thì hay rồi , không chỉ thiếu chút nữa làm tổn thương đứa nhỏ trong bụng . Còn …. Còn bị sư phụ Sở Trác bắt quả tang .
Thời điểm Trần Y Y nghĩ như vậy , liền nâng đôi mắt đẹp như làn thu thủy liếc nhìn Sở Trác . Trong cái nhìn này của nàng mang theo một tia thầm oán , Sở Trác nghĩ đến chuyện mấy ngay nay ép buộc nàng , khi đối diện với ánh mắt này của Trần Y Y nhịn không được có chút thất kinh .
Sở Trác căn bản không nghĩ đến Trần Y Y sẽ mang thai , trước đó hắn vì không muốn Trần Y Y mang thai chịu khổ , cũng không muốn để Trần Y Y uống thuốc tổn thương thân thể , vì vậy chính hắn đã len lén uống một loại dược hoàn . Hắn mơ hồ nhớ tới thời điểm hai người ở bên nhau , hắn chỉ có một hai lần chưa kịp uống thuốc , chưa từng nghĩ rằng Trần Y Y sẽ mang thai .
Thời điểm Sở Trác suy nghĩ lung tung , toàn bộ biểu hiện của hắn đều rơi vào trong mắt của Trần Y Y . Trần Y Y biết hắn không phải là người thích trẻ con , thấy thế vui sướиɠ trong lòng cũng vơi đi . Sở Trác nguyên bản còn đáng suy nghĩ cái gì đó , ánh mắt đột nhiên rơi xuống khuôn mặt không vui Trần Y Y , lập tức biết được thái độ của mình làm cho Trần Y Y buồn bực.
Sở Trác lập tức đưa tay giữ chặt tay của nàng , sau đó giải thích nói :” Ta xác thực là không thích trẻ con , bất quá trước đó ra cũng đã nói , chỉ cần là đứa nhỏ nàng sinh ra ta đều thích .”
Sở Trác hiện tại tuy không biểu hiện nhiệt tình như những người phụ thân khác , nhưng mà điều này cũng không có đại biểu hắn không thích Trần Y Y cùng con của hắn . Lấy Đoàn béo được nuôi đến vô pháp vô thiên ra nhìn xem , liền có thể nhìn ra được ngày thường hắn nuông chiều nữ nhi của mình đến cỡ nào . Nhưng mà hắn từ sau khi khôi phục lại bình thường , sẽ không biểu đạt quá nhiều cảm xúc cá nhân của mình , luôn luôn cho người ta thấy một dáng vẻ lạnh lùng bạc tình .
Trần Y Y nghe vậy liền nở một nụ cười, tính tình của Sở Trác như thế nào , nàng so với tất cả mọi người hiểu rõ hơn. Hắn có thể vì nàng thay đổi nhiều như vậy , Trần Y Y nàng đã sớm cảm thấy hài lòng rồi .
Trần Y Y :” Ta biết chàng lo lắng về những rủi ro khi sinh con , nhưng là chàng yên tâm chúng ta không phải còn có sư phụ ở đây sao ? Hơn nữa đứa nhỏ đến đây chính là duyên phận , chờ sau khi tiểu gia hoả này sinh ra ngoài , chúng ta về sau cũng không cần sinh con nữa .”
Sở Trác nghe vậy nhịn không được nhìn về phía Ngọc Lăng Liệt , hắn thập phần muốn hỏi Ngọc Lăng Liệt có loại thuốc nào , giúp nam tử sau khi làm xong loại chuyện kia không để cho nữ tử thụ thai . Bất quá lúc này vừa mới biết tin Trần Y Y mang thai , hắn không thể ở trước mặt Trần Y Y hỏi vấn đề này , sợ Trần Y Y sẽ suy nghĩ nhiều.
Hắn cảm thấy bọn họ cả đời này có hai đứa nhỏ là đủ rồi , quãng đời còn lại của hai người đối với hắn mà nói là quá mức ngắn ngủi . Hắn không muốn sinh quá nhiều đứa nhỏ , để bọn chúng ngày đêm tranh đoạt nàng với hắn .
Ngọc Lăng liệt đưa tay sửa lại mái tóc bạc đang phân tán trước ngực , trong đôi mắt hẹp dài hàm chứa ý cười .
” Nếu các ngươi đã không muốn để cho tiểu béo …. tiểu nha đầu kia theo ta học võ , cảm thấy nàng là một nữ oa oa đáng được nuông chiều , vậy nếu đứa nhỏ trong bụng này là nhi tử , về sau để cho hắn bái ta làm sư phụ được không ?”
Sở Trác theo bản năng muốn mở miệng nói lời cự tuyệt , lại nhìn thấy Trần Y Y khẽ lắc đầu với hắn . Nếu nàng thật sự sinh một đứa nhi tử , để cho hắn đi theo Ngọc Lăng Liệt học một chút võ công cũng tốt . Đợi đến lúc hắn đã trưởng thành , thì nàng cùng Sở Trác cũng đã già đi , lúc đó hắn còn có thể bảo hộ cho tỷ tỷ Đoàn béo .
Ngọc Lăng Liệt cảm thấy Trần Y Y là một người biết thức thời , liền hào phóng từ bên hông lấy xuống một khối ngọc bội hình trăng lưỡi liềm :” Khối ngọc bội này theo ta cũng đã hơn hai mươi năm , ta hôm nay sẽ đem nó đưa cho tiểu gia hỏa chưa xuất thế này .”
Trần Y Y nghe vậy muốn cự tuyệt , nàng cảm thấy vật này quá quý giá , nhưng là không đợi nàng mở miệng nói chuyện , Sở Trác đã dửng dưng nhận lấy khối ngọc bội .
Trần Y Y mặc dù không hiểu rõ về ngọc bội , nhưng là có thể nhìn ra được đây là một khối ngọc tốt có giá trị liên thành , huống chi thứ này còn được Ngọc Lăng Liệt mang theo bên người nhiều năm như vậy .
Bởi vì Trần Y Y đột nhiên mang thai , về sau Sở Trác liền tự mình đưa Trần Y Y về phủ tướng quân . Hôm nay dù sao cũng là ngày đại hôn của Sở Minh Yến , Sở Trác mặc dù thập phần muốn ở lại trong phủ bầu bạn với Trần Y Y , nhưng vì không muốn để cho Sở Minh Yến buồn lòng , nên Sở Trác vẫn phải rời khỏi phủ tướng quân .
Trần Y Y một mình ở trong phòng nghỉ ngơi . Ngọc Lăng Liệt nói nàng cùng Sở Trác làm chuyện phòng the quá thường xuyên , không cẩn thận làm động thai khí trêи người , cho nên hôm nay Trần Y Y mới cảm thấy không thoải mái như vậy .
Bất quá thân thể Trần Y Y vẫn còn tương đối tốt , mặc dù bị động thai khí nhưng là về sau chỉ cần hảo hảo nuôi dưỡng , qua mấy ngày sẽ khôi phục lại bình thường .
Trần Y Y nhàn rỗi nhàm chán liền muốn nhắm mắt lại nghỉ ngơi một lát , ngay tại lúc nàng đang mơ mơ màng màng cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra . Trần Y Y nghe được động tĩnh rất nhỏ cũng không có mở mắt ra , nàng tưởng rằng người vào A Viện hoặc là Thu Quỳ , cho nên cũng không có để ý nhiều đến chút động tĩnh đó .
Song khi loan đao lạnh buốt dí vào cổ nàng , Trần Y Y lập tức cả kinh mở to hai mắt ra , sau đó nàng liền đối mặt với ánh mắt cố chấp điên cuồng của đối phương.
Không đợi Trần Y Y nhận ra người trước mặt là ai , đối phương liền cầm loan đao hung hăng đâm tới , lưỡi đao bén nhọn quẹt qua cổ làm nàng bị thương , sau đó cả người nàng đột nhiên tan biến vào trong không khí.
Nam nhân kia đứng ngơ ngác ở bên sập nhỏ chấn kinh một hồi , bất quá khi hắn nghĩ đến năng lực đặc thù của mình , chấn kinh trong đáy mắt liền lập tức tiêu tan . Hắn cũng không tiếp tục chờ đợi ở trong phòng , mà nhìn thoáng qua ngọc bội bị vỡ nát trêи nền đất , sau đó một mặt ung dung tự tại xoay người rời đi .
Trần Y Y hung hăng ngã xuống mặt đất trong không gian , nàng kinh ngạc chớp chớp hai mắt , trong đôi mắt đen nhánh vẫn còn tràn ngập hoảng sợ . Vừa rồi người kia là ai ? Tại sao lại muốn giết nàng ? Còn có phủ tướng quân nhiều hộ vệ như vậy , hắn làm sao có thể vào được ?
Trần Y Y một bên đưa tay đè cổ của mình , một bên ngẩng đầu quét mắt nhìn về bốn phía , thấy nơi này là không gian bên trong Ngọc Khấu của nàng , vẻ thất kinh trêи mặt nàng lúc này mới biến mất .
Nàng cũng không rõ lắm là đang xảy ra chuyện gì ? Trước đây khi nàng trốn khỏi Vô Hoa thôn , đã thử qua mang theo tiểu thịt viên trốn vào trong không gian . Nhưng là lúc ấy nàng không có thành công …. Không đúng , Trần Y Y nghĩ đến đây đôi mắt đen nhánh liền trợn tròn lên , nàng nhớ kỹ ban đầu là nàng ôm tiểu thịt viên theo , chẳng lẽ nguyên nhân là bởi vì không thể mang theo những người khác hoặc là vật sống theo vào sao ?
Trần Y Y một bên nghĩ như vậy ,một bên ôm vết thương tiến vào trong phòng , nàng định cầm máu vết thương của mình trước . Dù sao hiện tại nàng cũng là nữ nhân mang thai , nàng nhất định phải cẩn thận chiếu cố mình thật tốt .
Cũng may bên trong Ngọc Khấu của nàng có rất nhiều đồ vật , lương thực , các loại thuốc trị thương , cùng một ít y phục . Trần Y Y tìm cho mình loại thuốc trị thương tốt nhất , sau khi tự mình bôi thuốc xong , nàng cũng không có lập tức từ bên trong không gian đi ra ngoài . Nàng không biết bên ngoài lúc này có an toàn hay không , sợ mình vừa thoát ra liền đâm đầu vào tổ ong vò vẽ .
Khi nghĩ đến hận ý điên cuồng của đối phương , Trần Y Y liền nhịn không được sợ hãi run lập cập , không được , không được , chờ một chút , chờ một chút rồi hẳn ra .
Lúc Trần Y Y ở trong không gian xử lý vết thương , toàn bộ phủ tướng quân đã náo loạn muốn lật trời . Thu Quỳ nguyên bản đi đến phòng bếp nhỏ nấu thuốc , kết quả vừa đẩy cửa tiến vào đã nhìn thấy ngọc bội vỡ nát trêи nền đất , trêи sập nhỏ có vết máu loang lổ .
Ngọc bội kia là hôm nay sư phụ của tướng quân đưa cho phu nhân , phu nhân một mực xem như bao bối cầm chặt trong tay . Nhưng là bây giờ ngọc bội đã bị vỡ nát , trêи sập nhỏ còn dính máu , Thu Quỳ lập tức bị doạ hét to lên .
Bình thường Trần Y Y không thích có thị nữ bên cạnh hầu hạ , đại đa số đều thích ở một mình hoặc là ở cùng với tướng quân . Cho nên đám hạ nhân bọn họ , những khi có việc cần thì mới xuất hiện , còn không thì đều trung thực lui sang một bên đứng chờ . Ai cũng không nghĩ đến , hôm nay sẽ xảy ra chuyện như vậy?
Sở Trác sau khi biết Trần Y Y xảy ra chuyện , hắn phát điên đi tìm người ở khắp nơi . Hắn chắc chắn Trần Y Y đột nhiên mất tích , là do bị người mang đi . Mà cái người mang Trần Y Y đi , Sở Trác thập phần hoài nghi chính là Thất vương gia đang lẩn trốn .
Trước cái ngày Sở Trác bị Trần Y Y dùng mỹ nhân kế hai ngày , lúc đó hắn chính là đang đuổi bắt Thất vương gia đang lẩn trốn . Người kia giống như là có một loại năng lực đặc thù gì đó , mỗi lần sắp bị bọn hắn bắt được , đều trước một bước rời khỏi chỗ ẩn nấp .
Mà buổi sáng ngày hôm nay , Sở Trác phát hiện có một người rất giống Thất vương gia vào kinh đô . Lúc ấy Sở Trác liền cảm thấy người này quả thực là điên rồi , lại đần độn đến mức chui đầu vào lưới . Nhưng mà Sở Trác không biết là , Thất vương gia đúng là bị Sở Trác cùng Huyền Vũ quân bức đến điên rồi . Hắn bị người của Huyền Vũ quân đuổi chạy khắp nơi , giống như một con chó không nhà chật vật thê thảm .
Như Sở Trác đã dự đoán , trêи người Thất vương gia đúng là có một chỗ phi phàm . Đó chính là hắn có một loại năng lực giống như dự đoán được tương lai . Năng lực này là sau khi Thập Nhất điện hạ đăng cơ , hắn trong lúc vô tình nhặt được một chiếc nhẫn. Đây cũng là vì cái gì hắn không có thiên thư , không có bản đồ kho báu , lại biết vị trí của kho báu .
Về phần hắn vì cái gì có thể dự đoạn được vị trí của kho báu , lại không thể dự báo được việc Sở Trác cùng Trần Y Y đi tìm kho báu , là bởi vì hắn không có cách nào dự đoán hành động cụ thể của Sở Trác . Đây cũng là vì cái gì hắn rõ ràng có thể dự đoán được rất nhiều thứ , lại không có biện pháp hoàn toàn thoát khỏi sự truy bắt của Huyền Vũ quân . Hắn có thể dự đoán được Huyền Vũ quân khi nào đến chỗ nào để tìm hắn , nhưng lại không có cách nào dự đoán được quyết định của Sở Trác .
Hắn vốn tưởng rằng việc hắn không thể dự đoán được hành vi của Sở Trác , là bởi vì có vấn đề xuất hiện trêи người Sở Trác . Nhưng là ngày đó khi Trần Y Y xuất hiện ở cửa thành , hắn liền phát hiện vấn đề căn bản không phải ở trêи người Sở Trác , mà là ở trêи người nữ nhân bên cạnh Sở Trác . Bởi vì hắn có thể mơ hồ nhìn thấy tương lại của Sở Trác , nhưng lại hoàn toàn không nhìn thấy tương lai của Trần Y Y.
Chính là bởi vì Sở Trác và Trần Y Y ở cùng một chỗ , mà làm mơ hồ rất nhiều hành vi của Sở Trác . Đây cũng là vì cái gì hắn một mực không thể thoát được , liên tục bị đám người Huyền Vũ quân truy đuổi . Hắn từ nhỏ đến lớn chưa từng trải qua cực khổ gì , khoảng thời gian này đông giấu tây trốn hắn thật sự là chịu đủ rồi .
Cho nên tại thời khắc hắn nhìn thấy Trần Y Y , liền nổi lên sát tâm . Chỉ cần giết chết cái biến số không ổn định Trần Y Y , hắn liền có thể thấy rõ nhất cử nhất động của Sở Trác , sau đó căn cứ vào nhất cử nhất động của Sở Trác tìm một cái địa phương an toàn sống qua ngày .
Nhưng là hắn không nghĩ tới là , Trần Y Y không chỉ là một cái biến số , nàng còn là một cái gia hoả giống như hắn . Khi nhìn thấy Trần Y Y biến mất trong không khí , Thất vương gia lúc ấy cũng bị doạ sợ , nhưng là hắn tốt xấu gì cũng đã gặp qua thế sự nhân gian , cho nên mới có thể nhanh chóng lấy lại bình tĩnh , xoay người rời khỏi phủ tướng quân .
Sở Trác mặt mũi đằng đằng sát khí ở kinh thành lục soát tìm người , doạ không ít người sợ khϊế͙p͙ vía. Mặc dù bọn họ đã sớm biết Sở Trác là kẻ điên , nhưng là cho dù Sở Trác có điên cuồng hung ác ,từ trước đến nay chưa từng đối xử hung ác với bọn họ . Nhưng mà dáng vẻ hôm nay của Sở Trác thật sự rất doạ người , dáng vẻ đó giống như muốn đem tất cả mọi người ăn tươi nuốt sống vậy .
Thất vương gia nguyên bản còn muốn lợi dụng năng lực của mình , dễ dàng tránh khỏi sự truy bắt của tất cả mọi người . Ngay tại lúc hắn đang an tâm tính toán , về sau làm sao để thoát khỏi kinh đô , một đôi giày màu ngọc bích tinh xảo , không hề báo trước đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn . Thất vương gia chỉ kịp nhìn thấy đôi mắt của đối phương , về sau liền lập tức mất đi toàn bộ ý thức .
Con ngươi xinh đẹp của Ngọc Lăng Liệt dừng trêи ngón tay của Thất vương gia , sau đó đem chiếc nhẫn từ trong tay Thất vương gia tháo ra. Hắn cũng không có đem người trói gô đem tới trước mặt Sở Trác , chỉ cần Thất vương gia không có chiếc nhẫn này , lấy năng lực của Sở Trác rất nhanh liền có thể bắt được người .
Tiểu tiên đồng liếc mắt nhìn người trêи mặt đất một cái , làm một bộ dáng tiểu đại nhân nói :” Muốn trách thì trách ngươi không có đầu óc , cố tình trêu chọc phải người không nên trêu chọc . ”
Người nào ? Đương nhiên là cái người trong bụng Trần Y Y , kia là đồ tôn bảo bối trong mắt Ngọc Lăng Liệt , sư phụ vẫn luôn chờ tiểu gia hoả kia xuất thế , sau đó mang người đi bế quan truyền thụ võ công.
Đợi đến lúc Ngọc Lăng Liệt dẫn theo tiểu tiên đồng rời đi , người của Huyền Vũ quân rất nhanh đã tìm được Thất vương gia , nhưng là bọn hắn không có tìm được Trần Y Y . Sau khi Sở Trác sai người giội nước cho Thất vương gia tỉnh , hắn liền tiến lên bóp lấy cổ của Thất vương gia , ép hỏi tung tích của Trần Y Y .
Thất vương gia vừa mở mắt đã nhìn thấy dáng vẻ khát máu của Sở Trác , liền bị doạ đến thiếu chút nữa ngất đi . Hắn làm sao biết Trần Y Y đang ở nơi nào ? Hắn chỉ biết Trần Y Y biến mất vào trong không khí , hắn căn bản không có bắt Trần Y Y đi . Nhưng là Sở Trác cũng không tin tưởng hắn , liền áp người trực tiếp dẫn vào đại lao trong phủ , sau đó một ngày một đêm cũng không ra khỏi đại lao .
Trong địa lao âm u ẩm ướt , Sở Trác đôi mắt đỏ ngầu một bên dùng roi da quất vào người Thất vương gia , một bên ép hỏi :” Y Y ở đâu ?”
Câu hỏi này hắn đã hỏi hàng trăm hàng nghìn lần , nhưng là vô luận hắn có hỏi bao nhiêu lần chỉ đều nhận lại duy nhất một đáp án . Nếu không phải Vân Mộc Hà cùng Phó Linh ngăn cản Sở Trác , Thất vương gia đã sớm bị Sở Trác đánh đến mức thịt nát xương tan .
Ngay tại thời điểm cảm xúc của Sở Trác sắp sụp đổ , Trần Y Y không cẩn thận ngủ quên bên trong không gian , lúc này mới lảo đảo từ trong không gian đi ra ngoài . Lúc nàng đi ra trong phòng không có bất kỳ ai , bọn người Thu Quỳ đang khóc sướt mướt ở bên ngoài cửa phòng . Thu Quỳ cùng A Viện là bởi vì lo lắng cho Trần Y Y , mới không kìm được nước mắt , còn những tiểu nha hoàn khác là bởi vì mình mà khóc .
Bởi vì hôm qua lúc Sở Trác trở về đã nói , nếu không tìm được Trần Y Y về , tất cả bọn họ sẽ chôn cùng với phu nhân . Trong các nàng có nhiều người tuổi còn rất nhỏ , một chút cũng không muốn bị chôn sống cùng phu nhân , các nàng còn muốn trưởng thành xuất phủ gả cho người ta .
Lúc mọi người nhìn thấy Trần Y Y từ trong phòng đi ra , trêи khuôn mặt mang theo nước mắt của bọn người Thu Quỳ đột nhiên trở nên chấn kinh . Trần Y Y đang lo lắng cho tình huống hiện tại của Sở Trác , không có thời gian giải thích với bọn họ đã xảy ra chuyện gì :” Tướng quân đâu ? Mau dẫn ta tới gặp tướng quân .”
Một cái tiểu nha hoàn chạy khá nhanh nghe vậy , vội vàng chạy đến chỗ đại lao , còn chưa tới cổng đại lao đã hô :” Nhanh , nhanh nói cho tướng quân , phu nhân …. phu nhân đã trở lại. ”
Dựa theo quy củ trước kia của phủ tướng quân , hạ nhân không được phép tới đại lao , nhưng là chuyện lần này có liên quan đến phu nhân , người thủ vệ gác cổng đại lao cũng không có so đo .
Trần Y Y bị bọn người Thu Quỳ cẩn thận che chở , trêи đường đi nhiều lần cố gắng chạy theo . Nàng hôm qua nhận lấy kinh hãi , lại chảy máu không ít , tăng thêm nàng còn đang mang thai , tình thần vừa buông lỏng xuống đã ngủ thϊế͙p͙ đi . Nàng không nghĩ tới , mình lại ngủ lâu đến như vậy . Lúc nàng từ trong không gian ra , liền biết rằng Sở Trác nhất định đã sớm phát điên.
Nàng mặc kệ thân thể vừa đói vừa yếu ớt của chính mình , vội vội vàng vàng đi theo thị nữ đến đại lao . Nàng còn chưa kịp đến đại lao , đã nhìn thấy một thân ảnh nhanh như gió lao đến .
Trần Y Y căn bản không có thấy rõ dáng vẻ của người xông tới , trong nháy mắt lại bị hắn dùng lực ôm vào trong ngực , nàng cũng nhịn không được đưa hai tay dùng sức ôm lấy cổ hắn .
Trong thanh âm của Sở Trác có chút run rẩy , đôi mắt phiếm hồng chôn trong cổ của nàng :” Ta cho rằng ….. nàng lại rời khỏi ta .”
Trần Y Y nghe vậy vành mắt đỏ lên , nàng một mặt áy náy nhỏ giọng an ủi hắn :” Không có , không có , ta làm sao có thể rời khỏi chàng đây ? Chàng có phải đồ ngốc hay không , ta làm sao có thể nhẫn tâm bỏ rơi chàng chứ ?”
Sở Trác ôm nàng thật lâu mới chậm rãi bình tĩnh trở lại , hắn dùng giọng nũng nịu nói :” Lần trước nàng mang thai đã rời đi , lần này nàng mang thai lại muốn rời đi .”
Trần Y Y hồi tưởng lại một chút , thật đúng là mỗi lần nàng mang thai đều xảy ra vấn đề , nàng có chút bất đắc dĩ lại có chút đau lòng sờ lên mặt hắn .
“Sẽ không , về sau sẽ không còn …..”
Sở Trác hơi ngẩng đầu lên một chút , đôi con ngươi vẫn phiếm hồng như cũ nhìn nàng nói :” Nàng thề .”
“Ta thề , cả một đời cũng sẽ không rời khỏi
chàng …. Nếu như ta nuốt lời , liền để cho ta trở thành ….”
Không đợi nàng nói hết lời , môi mỏng có chút mát lạnh của hắn liền đặt ở trêи môi đỏ mọng của nàng …..
Hoàn chính văn ——