Em Đừng Có Nhõng Nhẽo

Chương 120: Đàn ông là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới




Sao cái người này có thể mặt không đổi sắc nói ra mấy từ đó, đây là lời mời nguy hiểm gì vậy!!?

- ----- Sau này nếu cần thì cứ tìm anh.

Thường Lê phục.

Cô sẽ cần sao!!

Cô lạnh mặt nhìn Hứa Ninh Thanh hai giây, sau đó giơ tay cầm khẩu trang của anh lôi lên, kéo thật mạnh, che luôn cả hai con mắt.

Hứa Ninh Thanh lại một lần nữa kéo khẩu trang xuống, nằm ngả ngớn trên bàn cười không dừng được.

Tên chó chết này thực sự ngứa da rồi.

Đáng lẽ cô không nên đi học cùng với anh!

Vành tai Thường Lê đã đỏ tía, cô tháo dây buộc tóc ra, xoã tóc xuống vén lên trước ngực, che lỗ tai lại.

Cô tét hai cái lên mu bàn tay Hứa Ninh Thanh, nghiêm túc nói: "Em đủ dùng rồi."

Hứa Ninh Thanh chống đầu dậy, bả vai rung rung, lồng ngực chập trùng, vẫn còn đang cười, hồi lâu sau mới nín được: "Không phải lúc trước em còn hỏi anh là đàn ông đều thích mỹ nữ da trắng ngực lớn eo thon chân dài hay sao, cô em nói có hiệu quả kìa."

Thường Lê liếc mắt, không thèm để ý anh nữa: "Ừ."

Dừng một chút, cô lại quay đầu lại, nhìn Hứa Ninh Thanh: "Anh thật sự thích như vậy à?"

Một câu trả lời không thể ba phải hơn: "Thích giống như em."

"..."

Tám giờ rưỡi tan học, hai người đi ra bên ngoài cổng phía Đông ăn đêm, sau đó Hứa Ninh Thanh đưa cô về kí túc xá.

Chiến tranh lạnh một tuần lễ kết thúc, tâm tình Thường Lê rất tốt, nhảy nhót ngâm nga chạy về kí túc xá, còn mang cả đồ ăn đêm về phòng chia cho mọi người.

Hà Thiển Thiển nhìn cô cười nói: "Sao hôm nay trông cậu vui vậy, làm lành với bạn trai rồi à?"

Thường Lê vỗ bàn, đắc ý nói: "Đúng vậy."

Hà Thiển Thiển: "Hai người căn bản đâu có cãi nhau, đó chính là liếc mắt đưa tình."

Thường Lê không giải thích nhiều, cầm que xiên nướng đưa lên miệng cắn một phát.

Hà Thiển Thiển đang ngồi nhắn tin cùng bạn trai ở xa, một bên hỏi: "Quốc Khánh này các cậu có về nhà không?"

Quý Thấm lắc đầu: "Nhà mình xa lắm, chắc là không về đâu."

Diệp Vân: "Mình về."

Mà Thường Lê thân là người địa phương không có quyền trả lời vấn đề này.

"Còn cậu thì sao?" Thường Lê hỏi cô.

Hà Thiển Thiển: "Nhà mình cũng xa, mình còn đang suy nghĩ coi có nên về nhà không hay đi du lịch cùng bạn trai đây, Lê Lê, cậu không đi du lịch với bạn trai à?"

"Chắc là không được, mình có nhiều việc phải làm bên Gia Linh lắm, anh ấy còn phải tăng ca nữa."

Hà Thiển Thiển chậc chậc hai tiếng: "Nhưng mà đi du lịch nhất định phải nói với mẹ mình một tiếng, còn chưa đâu vào đâu đã ngủ chung một phòng rồi, dám chắc anh ấy mỗi ngày đều nhìn chằm chằm video của mình."

Thường Lê sửng sốt một chút: "Hai cậu ở cùng một phòng á?"

Hà Thiển Thiển cũng ngạc nhiên: "Sinh viên đi du lịch với bạn trai đều ngủ chung phòng mà."

Thường Lê: "..."

Cô thật sự không biết chuyện này, trong lòng còn cảm thấy bản thân có một căn biệt thự riêng với Hứa Ninh Thanh đã là đặc biệt lắm rồi, mặc dù cũng không ngủ cùng nhau.

Hà Thiển Thiển tiến lại gần nói thầm với cô: "Các cậu chưa làm gì à?"

"Làm gì cơ?"

Hà Thiển Thiển vỗ tay, bốp bốp hai tiếng.

"..." Thường Lê hiểu rồi: "Không có, nhưng cần phải làm à?"

Thường Lê hoàn toàn không ngại việc này, cô cũng từng nói với Hứa Ninh Thanh rằng cô không để ý, nhưng đáy lòng vẫn cảm thấy nếu quả thực tiến đến bước đó thì bọn họ quá thần tốc rồi.

Để có thể thẳng thắn như vậy, đến cùng cần bao nhiêu dũng khí chứ!!

"Cũng không phải là cần." Hà Thiển Thiển nhỏ giọng nói: "Chỉ là mình thấy bạn trai cậu lớn hơn cậu nhiều tuổi như vậy, chắc chắn sẽ tương đối chủ động, cơ mà hai người mới đến với nhau chưa được bao lâu, nếu vậy thì có chút nhanh rồi."

"Chủ động thì cũng chủ động, nhưng anh ấy ý à." Thường Lê cố lục lọi tìm từ ngữ: "Ngôn từ hổ báo nhưng nhát gần chết, suốt ngày nói mấy lời đường mật câu dẫn, nhưng sau đó lại chẳng làm gì cả, kêu là mình đang còn quá nhỏ."

Hà Thiển Thiển cảm khái nói: "Mình không nói chuyện với cậu nữa, chưa gì đã nhét một miệng thức ăn chó cho đứa yêu xa như mình."

"..."

Hà Thiển Thiển lại nói tiếp: "Cơ mà nếu hắn như vậy cũng tốt, tính ra mình nhỏ hơn cậu một tuổi, sao bạn trai mình không nghĩ đến điều này nhỉ?"

Thường Lê cảm thấy chủ đề của các cô thật quá không lành mạnh, giọng nói càng lúc càng nhỏ xuống: "Bởi vì bạn trai cậu cũng trẻ tuổi, cậu cũng đâu có suy nghĩ cho cậu ấy đâu phải không?"

"..." Hà Thiển Thiển cho cô một ngón cái: "Cậu nói cũng đúng."

"Nhưng lúc trước mình thấy có một nghiên cứu nói như thế này, đàn ông là động vậy suy nghĩ bằng nửa thân dưới, cho nên nếu cậu muốn thì chỉ cần dẫn dụ một chút, như vậy hắn sẽ chịu không nổi đâu."

"..." Thường Lê há miệng ngơ ngác, nghĩ lại câu nói kia, phản ứng rất quyết liệt: "Cái gì mà mình muốn chứ! Còn lâu mình mới muốn!"

"..."

Mười một giờ tắt đèn, Thường Lê thu dọn rác rồi đi hóng gió năm phút mới chậm rãi bò lên giường.

Hiếm khi trằn trọc khó ngủ, nằm một lúc lâu vẫn không ngủ được, sau đó lại nhớ tới lời nói của Hà Thiển Thiển ------ đàn ông là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới.

Quả nhiên xinh đẹp da trắng ngực lớn eo nhỏ chân dài là quan trọng nhất!!

Thường Lê chậc một tiếng, có chút phiền.

Trong đầu bắt đầu nhớ lại động tác xoa bóp cái bộ phận kia.

Cô đang nằm ở trên giường, áo ngủ có kiểu dáng rất đáng yêu, lúc nằm nghiêng cổ áo trễ xuống lộ ra đoạn xương quai xanh trắng nõn thon gầy.

Cô nhìn xuống, ánh trăng phản chiếu từ ô cửa sổ.

Một đường cong chập trùng như có như không.

"..."

Thường Lê cuối cùng vẫn không thể thuyết phục bản thân dùng phương pháp xoa bóp kia. lại còn vừa xoa vừa thầm suy nghĩ mấy chuyện đó, cảm thấy thực sự quá đen tối rồi.

Cô ép mình không được nghĩ đến chuyện này nữa, nhắm mắt năm phút sau vẫn không tài nào ngủ được, khó chịu lấy điện thoại bên cạnh gối ra, giảm độ sáng đến mức thấp nhất.

Cô mở một ứng dụng tìm kiếm, do dự một chút, bắt đầu đánh chữ.

[Cách tăng kích thước ngực]

- Ngày thường ăn nhiều đu đủ, bơ và các loại thực phẩm giàu nguyên tố vi lượng, uống nhiều sữa bò và sữa đậu nành.

- Tích cực xoa bóp trước khi đi ngủ, xoa huyệt vị theo chiều kim đồng hồ rồi ngược lại.

- Bôi kem tăng kích thước.

- Tắm nước nóng nước lạnh luân phiên.

"..."

Thường Lê vội vàng nhìn lướt qua, còn chưa kịp nhìn kĩ thì mặt đã đỏ tới mang tai vội vội vàng vàng tắt điện thoại, "bốp" một cái điện thoại nằm úp sấp trên giường, không muốn xem thêm nữa.

Hứa Ninh Thanh là cái gì chứ!!

Dựa vào đâu mà bổn cung phải vì anh xem mấy thứ xấu hổ này hả!!!!