Em Đừng Hòng Chạy

Chương 53: A Tam




[ Budapest - Hungary ]

" Cổ phần Lâm Thị đột ngột giảm giá, nguy cơ phá sản lên đến 92%, dự tính gây ra thiệt hại nặng nề. Toàn bộ tài sản cuối cùng của Lâm Thị sẽ chuyển hoàn toàn sang cô nhi viện theo di chúc Ông Lâm chủ tịch Hội đồng quản trị Lâm Thị trước khi qua đời để lại. …"

Chương trình tin tức chiếu trên TV đột nhiên biến mất. Quáng Quang nắm chặt chiếc điều khiển trong tay, gương mặt ông ta tối sầm xuống. Lâm Bách Phạn thế mà không chịu được cú sốc treo cổ tự vẫn …

Ông ta không những mất đi một chỗ dựa đáng tin, còn mất đi số tiền khổng lồ khi đầu tư cho Lâm Thị. Quáng Phiên từ bên ngoài vào đã cảm nhận được không khí lạnh trong căn phòng tỏa ra.

Cô khẽ khàng bước lại gần Quáng Quang, nắm lấy bàn tay đang cầm chặt chiếc điều khiển đến nổi gân xanh.

- Ba, mọi chuyện đều sẽ có hướng giải quyết mà…

- Ba, đừng để chuyện hôm nay làm tổn hại đến kế hoạch ngày mai. …ba

Ông ta quay đầu nhìn đứa con gái đứng trước mặt mình thực sự đã trưởng thành rồi. Quáng Quang khẽ thở dài nhẹ nhàng đặt chiếc điều khiển xuống bàn.

- Ngài mai còn cùng chú Bân qua Đông Nam Á, ba ở lại phòng kế hổ ly sơn của bọn chúng…

- …con gái nghe ba.

Quáng Quang đưa tay xoa nhẹ đầu Quáng Phiên mỉm cười dịu dàng.

- ừ......................... Sân Bay Quốc Tế Budapest - Hungary.

Không khí im lặng trải dài khắp một hàng ghế chờ. Thấy Ngữ Âm liên tục thở dài khiến Lục Cảnh Thành có chút lo lắng quay sang sờ nhẹ lên chiếc trán trắng nhỏ nhỏ của cô.

- em không khỏe sao?.

- Không phải. Chỉ là chuyện nhà họ Lâm sảy ra nhanh quá …

Lục Cảnh Thành thở phào nhẹ nhõm, anh vòng tay qua người cô kéo cô lại gần anh hơn. Anh dùng cằm mình dụi nhẹ vào đầu cô mềm mại nói…

- Em muốn trả thù cho cậu ta trước hết hãy nghĩ đến việc sống thật vui vẻ để cậu ta yên lòng, đó mới là thứ cậu ta muốn.

- Anh biết…

- em nghĩ tôi là ai?

Ngữ Âm không ngờ Lục Cảnh Thành lại biết hết tất cả, biết rằng Lâm Bạch đặt cược cả tính mạng để cho cô một đời bình an mặc dù cô không yêu anh ấy. Biết rằng Lâm Bạch không giống Quáng Quang như vẻ ngoài anh ấy thể hiện …

- Công Ty thua lỗ, Lâm Bách Phạn treo cổ tự tử, mẹ kế lại ôm tiền bỏ trốn…Lâm Gia thảm quá rồi.

- Muốn chiến thắng thì bản thân em phải trở lên mạnh mẽ.Chấp nhận đặt cược lên ván cờ sinh tử này mới là kẻ chiến thắng.

- …

Ngữ Âm gục đầu trong lòng Lục Cảnh Thành, cô không nghĩ có một bờ vai như hắn lại có lợi đến thế. Có thể tùy hứng dựa vào mỗi khi mệt mỏi, sợ hãi. Hắn làm cô rung động rồi …rung động rất lâu rồi.

" Tiếp viên hàng không của chuyến bay hàng không GLF xin thông báo, chuyến bay sẽ cất cánh vào 10 phút sau xin mời các vị hành khách có mặt trong chuyến bay vui lòng đến cửa số 1 máy bay check vé."

- Đi thôi.

- Đi thôi, Kỳ.

- -----------

- Vé của anh đây.

- Vé của quý cô.

Bọn họ lần lượt bỏ các thiết bị điện tử bao gồm điện thoại di dộng, laptop, bộ đàm…xuống quấy soát vé giữ.

- Vé của anh chị.

Nhóm người Ngữ Âm lập tức di chuyển lên máy bay mà không để ý từ phía xa Cảnh Nhất chạy hớt hả như muốn nói điều gì đó rất quan trọng.

- lão đại …

Đáp lại tiếng gọi của Cảnh Nhất là tiếng gió nhè nhẹ thổi vù qua tai.Anh chạy tức tốc lên phòng âm thanh của hệ thống sân bay.

- Chàng trai, cậu làm gì vậy đây không phải chỗ cậu lên động vào.

- Tôi đến đây phụng lệnh chính phủ thông báo khẩn cấp …

- Nếu không muốn thành phố này cháy rụi thì mau liên lạc với GlF.

Nhân viên quan sát, truyền tin bên trong đều ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang sảy ra trước mặt.

" Lão đại, Q ở lại. Nhớ bảo trọng."

Tiếng Cảnh Nhất vang vọng khắp khoang máy bay, nhóm Lục Cảnh Thành không khỏi ngạc nhiên về thông báo này…

- Lục…

- Lão đại …

- Yên đừng động đậy.

Lục Cảnh Thành bình thản nhắm mắt ngã đầu về phía sau trước sự bồn chồn của ba người. Nhưng chính sự bình thản này của anh cũng chứng minh được anh sẽ là kẻ chiến thắng trong cuộc chiến Đông Nam Á này… --------- [ 5 Tiếng Sau ].

Cả sân bay Bangkok ồn ào, người người chen đông đúc chật kín cả đường ra vào. Lục Cảnh Thành và mọi người được đội cảnh vệ đón ngay cửa máy bay đi ra cửa phía sau.

Đến cuối đường bọn họ chia ra hai hướng riêng biệt. Lục Cảnh Thành và Lão Nhị về tổ chức tham dự đám tang Cảnh Tứ và các anh em vào giờ chính. Ngữ Âm sẽ đi cùng Kỳ đến viện thăm A Tam trước sau giờ chính của đám tang.

Hai chiếc xe chuyển bánh nhanh chóng, lao nhanh trên đường.

Lục Cảnh Thành mệt mỏi nhìn xuống số liệu mà A Ngũ gửi trên máy tính. Anh bất giác đưa tay lên nắn nhẹ thái dương.

- Nhanh hơn.

- V…âng.

Tiếng nói dứt khoát của Nhị cất lên khiến người tài xế có chút giật mình. Anh ta đã đi rất nhanh rồi, mồ hôi chảy đầm đìa trên trán anh. Không khí trên xe lại càng khó thở hơn.

- sau đám tang lập tức liên lạc với Hà Trấn lấy vũ khí hạng nặng.

- Rõ.

Chiếc xe của hắn dừng trước cánh cửa to lớn của tổ chức rồi từ từ chuyển bảnh chậm lại tiến vào khoảng sân rộng lớn. Hắn vừa bước xuống, anh em trên dưới trong tổ chức đều quay người chỉnh trang cúi đầu chào hắn kính trọng.

Không khí ngột ngạt, đau thương có, mất mát có …cả tổ chức một màu trắng đen,gương mặt ai nấy đều trầm lặng đến khó tả.

Hơn mười chiếc hòm lớn được đặt ngay ngắn giữa sảnh lớn của tổ chức. Đám người Lục Cảnh Thành dần tiến vào sâu hơn.

Hắn đột nhiên chững lại trước di ảnh Cảnh Tứ đnag mỉm cười tươi tắn, ánh mắt nhìn thẳng vào hắn. Hắn cười lại …đưa tay xoa nhẹ vết bụi trên chiếc hòm của anh.

- Các cậu vất vả rồi.



Hắn đứng đó rất lâu liếc nhìn những chiếc hòm còn lại một cách lặng lẽ. Nhiệm vụ này, trọng trách này bọn họ phải đánh đổi bằng cả tính mạng để đoạt lấy chiến thắng. Muốn chiến thắng phải hy sinh những thứ mình trân trọng đúng là khó ai có thể chấp nhận được nhưng hắn khác, hắn phải chấp nhận bắt buộc hắn phải chấp nhận …Hắn còn anh em để đấu với bọn chúng hắn sẽ cho bọn chúng trả một cái giá thật đắt.

Cảnh Nhị đứng sau mắt đỏ ửng không hay. Anh bước đến di ảnh của các anh em cẩn thận rót từng ly rượu nhỏ uống cạn trước mặt anh em tổ chức.

- Đi đường mạnh khỏe. ------------- Bangkok International Hospital

Hai dáng người nhỏ nhắn, mảnh mai đứng sát bên căn phòng kính đôi mắt không buông lỏng khỏi sự lo lắng trong lòng.

Người trong căn phòng kính đó là Cảnh Tam …anh đang phải đối diện với rất nhiều các loại thiết bị khác nhau trên một chiếc giường đơn lớn.

Ngay đến thở cũng cần có sự hỗ trợ của bình oxy, gương mắt chi chít những vết thương to nhỏ khác nhau. Tiếng thiết bị chạy ngược chạy xuôi không khỏi khiến người chứng kiến đau xót …Vốn dĩ đã mặc lên người bộ đồ bảo hộ nhưng Cảnh Kỳ lại do dự tâm trạng đầy lo lắng đứng trước tấm kính lớn mà không dám gặp a Tam…

- Kỳ! Cô không định gặp cậu ấy sao?

Cảnh Kỳ rất giận, giận lão đại, giận đám người họ Cảnh, càng giận A Tam. Tại sao lại giấu cô khi anh ấy bị tai nạn chứ…ai ai cũng biết chỉ cô ngu ngơ không biết. Không có chuyện A Tứ có lẽ cô sẽ bị bỏ lại Đông Âu mà không thể gặp lại bọn họ lần cuối nữa …

- T…ôi…

Ngữ Âm nhìn thái độ ngập ngừng của cô liền kéo tay cô mở cửa phòng bệnh bước vào. Dù có bộ đồ bảo hộ toàn thân nhưng mùi thuốc khử trùng, mùi máu tanh liền xộc thẳng lên mũi hai người.

- T…amm.

Cảnh Kỳ hai mắt ướt lệ chạy đến đứng kế bên giường Cảnh Tam. Nhịp tim anh lúc ổn lúc loạn khiến các bác sĩ vô cùng lo lắng đứng ngồi không yên.

Kỳ đưa tay mình nắm nhẹ lên tay A Tam, mỉm cười nhìn anh như muốn nói " cô đã về với anh rồi đây! …"nhưng anh lại vô cảm vẫn nằm im lìm khiến cô không khỏi đau lòng… Cuộc gọi cuối cùng với anh rõ ràng anh rất tốt mà sao giờ lại thành ra như thế này rồi …cô hoàn toàn không chấp nhận được sự thật.