Em Là Điều Bất Ngờ

Chương 24: Thương ba




Sau khi đuổi được cháu gái của mình đi, Chu Minh Lãng thôi không giả vờ nữa. Trực tiếp buông viết xuống, day day thái dương.

Nghĩ lại chắc khi nãy Mộc Miên đã hiểu lầm rồi.Lúc nãy cà vạt của anh bị méo nên Hồng Vân mới giúp anh chỉnh lại cho ngay ngắn, nào ngờ Mộc Miên lại xông vào khiến cho tình cảnh trở nên rối rắm hơn.

Cũng tốt, như vậy sẽ triệt để cắt đứt ” Chu Minh Lãng tự nói một mình.

Nói ngoài miệng thì vậy nhưng sao trong lòng anh cứ thấy khó chịu vô cùng, càng nghĩ lại càng rối rắm, mù mịt.

Chạy ra khỏi phòng làm việc Mộc Miên liền chạy trốn vào nhà vệ sinh, ngồi trong đó một mình mà quằn quại đau đớn.

Hóa ra là anh đã có người trong lòng rồi nên mới không thích cô, nghĩ đi nghĩ lại Mộc Miên chỉ biết mắng bản thân mình ngu ngốc hết chỗ nói.

Lúc đầu tiếp cận anh là có mục đích nhưng sau đó lại từ từ mà thích anh rồi cô cũng từ bỏ tất cả không màng tới gì nữa chỉ muốn đơn giản là được ở bên cạnh anh thôi. Nhưng nào ngờ cô lại tự đào một cái hố sâu rồi gieo mình xuống dưới.

Mộc Miên vừa khóc vừa tự cười nhạo chính mình.

Đúng lúc điện thoại Mộc Miên cũng reo lên. Số điện thoại là số của thư ký riêng của ba cô, nhưng sao anh ta lại gọi điện cho cô lúc này.

“ Tôi nghe ” Mộc Miên vội lau nước mắt, điều chỉnh lại giọng nói của mình.Sau khi nghe điện thoại của thư ký Hàn xong, Mộc Miên liền tức tốc xin nghỉ thông qua thư ký Ninh rồi chạy đến bệnh viện.

“ Bác sĩ, ba tôi sao rồi? ”

Lúc cô đến thì ba cô đã nằm trong phòng bệnh vip bên cạnh là thư ký Hàn và bác sĩ đang chẩn đoán.

'Ba cô đã không sao rồi, do áp lực công việc dẫn đến huyết áp tăng cao nên nhất thời ngất xĩu thôi, không có gì đáng lo ”

‘Nhưng mà sau này nên tránh để ông ấy kích động, người lớn tuổi mà sức khỏe cũng ngày càng yếu đi rồi ”

Bác sĩ nói qua tình hình sơ bộ của ông Mộc xong thì cũng ra ngoài.

“ Ở công ty đã xảy ra chuyện gì sao? ’



"

Mộc Miên nghĩ chắc không phải vì chuyện nhỏ nhoi mà ba cô lại đến mức ngất xĩu như vậy đâu.

“ Hôm nay ở công ty có cuộc họp cổ đông, mấy người cổ đông kia thúc giục chủ tịch đầu tư vào dự án ở Long Thành cho bằng được. Nhưng chủ tịch lại thấy dự án đó quá nguy hiểm và không khả quan nên không chấp nhận. Hai bên lời qua tiếng lại thì chủ tịch vô cùng tức giận đến mức ngất xĩu tại chỗ.” thư ký Hàn tường thuật lại sự việc.

“ Vậy bây giờ tình hình thế nào rồi? ” lúc này Mộc Miên đã ngồi xuống bên cạnh ba mình.

Ba cô vẫn chưa tỉnh lại, bác sĩ nói khoảng vài tiếng nữa thì chắc ông mới tỉnh.

“ Tạm thời đã ổn rồi, bọn họ thấy chủ tịch ngất xĩu thì cũng sợ hãi nên không gây chuyện nữa”

NOVEL TOON

“ Ừm, thời gian này anh thay ba tôi xử lý công việc ở công ty đi. Nếu có gì quan trọng thì gọi riêng cho tôi ” Mộc Miên căn dặn thư ký Hàn.

'Được thưa tiểu thư”

“ Vậy cô ở lại chăm sóc chủ tịch nha, tôi về công ty đây”

"Um"

Bỗng chốc căn phòng chỉ còn cô và ba cô nằm trên giường bệnh.

Nhìn ba cô như thế này cô vô cùng đau lòng, đến bây giờ cô mới nhìn kĩ được gương mặt của ba ở khoảng cách gần như vậy.

Dường như thời gian cũng không thể bỏ qua ba cô, mặt ông đã có dấu hiệu lão hóa, da cũng sậm màu dấu hiệu của sự lớn tuổi, trên mặt cũng đã có rất nhiều vết nhăn.

Thiết nghĩ những năm qua ba cô đã vô cùng cực khổ để có thể điều hành công ty cũng như là một tay nuôi nấng cô.

Mộc Miên nghĩ đã tới lúc cô làm gì đó vì ba rồi, cô không thể long bong dạo chơi như vầy được nữa.

“ Ba tỉnh rồi!



"

Khi nãy thấy ba chưa tỉnh nên Mộc Miên vội chạy về nhà lấy một ít đồ với nấu cháo đem vào cho ba.

Ba đói bụng chưa, con có nấu ít cháo cho ba nèMộc Miên mở hộp cháo mà mình nấu từ nhà đem vào mở ra.

12:10

Hương thơm của cháo liền nhanh chóng bay khắp căn phòng.

“ Con gái hôm nay còn biết nấu cháo cho ba ăn nữa ” ông Mộc cười cười.

‘Ba còn nói, ba có biết sáng nay khi nghe tin ba ngất xĩu con hoảng sợ như thế nào không hả? ” vốn dĩ cô không muốn nhắc lại đâu nhưng nhìn ba cô lại không kìm lòng được.

“ Ba xin lỗi, giờ ba đã khỏe hơn rồi nè"

“ Đây ba ăn đi ” Mộc Miên đưa chén cháo cho ông.

Ba Mộc cũng nhận lấy ngồi ăn từng muỗng một, còn Mộc Miên bên cạnh thì gọt trái cây để lát nữa cho ba cô ăn tráng miệng.

‘Đợi khi nào ba khỏe lại, con sẽ đến công ty phụ giúp ba một tay ” vấn đề này Mộc Miên đã suy nghĩ rất kỹ rồi.

Cô hiện tại chỉ còn mình ba là người thân, cô không thể mất thêm ông nữa.

“ Con nói thật? ” ba Mộc khó tin vào tai mình.

“ Là thật, nhưng con sẽ giúp thôi chứ hiện tại năng lực con vẫn chưa đủ để điều hành công ty ” Mộc Miên nói vô cùng nghiêm túc.

“ ít nhất ba có thể cho con làm giám đốc cũng được ” còn lời này thì chỉ là nói đùa cho vui mà thôi.

Giám đốc gì chứ, công ty sớm muộn gì cũng là của con màÔng chỉ có mình cô là con, chắc chắn tất cả những thứ mà ông có sau này đều dành cho con gái của mình.