Em Là Tình Yêu Của Anh

Chương 37: Đi Giải Khát




Hàn Kỳ Nam ngồi trong chiếc xe hơi mang một màu đen u tối, cũng giống như trong lòng anh hiện tại.

Rõ ràng chính là anh đuổi Hạ Vi đi, năm lần bảy lượt từ chối cô vậy mà chính anh là người tự khó chịu khi nhìn thấy Hạ Vi bên cạnh người khác.

Anh nhắm mắt lại nhớ đến người mẹ đã mất, người phụ nữ kham khổ nuôi anh khôn lớn thành người nhưng chưa kịp báo hiếu thì đã bị người khác hãm hại đến mất đi sinh mạng.

Kẻ gây ra tội lỗi lại là cha của người con gái mà anh dành tất cả tình yêu.

Kể từ khi gặp lại Hạ Vi, vì sợ Hàn lão gia ra tay tổn thương cô nên anh luôn né tránh, muốn đợi một ngày anh có thể bảo vệ cô nhưng mọi thứ hiện tại trở nên vỡ nát như bọt biển.

Hàn Kỳ Nam ngồi trong biệt thự riêng, uống cạn từng ly rượu mạnh… những dòng nước màu đỏ mận cứ thể xâm lấn toàn bộ cơ thể anh. Càng uống nhiều dường như anh càng tỉnh táo… Hàn Kỳ Nam tức giận ném ly thủy tinh vỡ nát… trực tiếp dùng tu thẳng thứ nước kích thích màu đỏ mận vào trong cơ thể không chút thưởng thức.

"Hàn tổng, anh sao vậy?"

Phi Long nghe tiếng vỡ nát liền chạy vào, kể từ khi quay về nơi này đã nhìn ra tâm trạng ông chú có vấn đề rồi.

"Mang thêm một chai nữa."

"Anh say rồi… tôi đưa anh về phòng nghĩ." - Phi Long muốn đỡ Hàn Kỳ Nam.

Hàn Kỳ Nam bị những dòng rượu mạnh xâm lấn thần kinh, anh không còn giữ được sự lạnh lùng như thường ngày, toàn thân anh dựa vào ghế sopha nhắm mắt lại.

"Mẹ, con xin lỗi… con vô dụng không bảo vệ được mẹ…"

"Con xin lỗi vì lại đi yêu con gái của kẻ thù."

"Vi Vi, anh xin lỗi…"

Hàn Kỳ Nam nhìn lên trần nhà, chỉ thấy hình bóng của người mẹ tảo tần năm đó và người con gái anh yêu duy nhất.

Phi Long nhìn thấy một mặt yếu đuối này của Hàn Kỳ Nam thì không khỏi đau lòng.

Vì chính miệng Alex đã yêu cầu phải có Hạ Vi tham gia dự án nên Hàn Kỳ Nam tiếp tục để cô cùng tham gia vào trong dự án lần này.

Cũng là cho thấy Hàn Kỳ Nam rất vọng vào lần hợp tác này với Alex.

Hạ Vi cũng nhờ vào sự giúp đỡ của Alex nên hoàn thành công việc thành công ngoài sức mong đợi, cô từ nhân viên thực tập đã chính thức trở thành nhân viên chính thức tại Hiểu Pha.

Giang Trí Hào ngồi trong một phòng bao lớn, bên trên tràn ngập đồ ăn được bày biện đẹp mắt nhưng anh không muốn chạm đũa.

"Alex, nào tôi mời cậu một ly… rất vui vì cậu đồng ý gặp tôi hôm nay." - Hàn lão gia nâng ly

"Hàn tổng, phải để hậu bối như tôi kính ngài." - Giang Trí Hào nói thì nói như vậy, cũng chỉ cụng ly với Hàn lão gia, không hề có chút nào kính nể.



Ai nói anh chính là hủ vàng… bao nhiêu kẻ muốn anh gật đầu hợp tác đầu tư.

"Alex, không lẽ những thành ý mà Hàn thị đưa ra không đủ để cậu thay đổi sao?" - Hàn lão gia không dài dòng mà đi vào vấn đề.

Lần này chỉ vì muốn Hiểu Pha không có đường thoát thân phải cầu cạnh Hàn thị mà để cho Alex hưởng lợi gần như toàn bộ, vậy mà thằng nhóc này lại từ chối.

"Chẳng phải Hiểu Pha là công ty con của Hàn thị sao? Tôi đầu tư vào Hiểu Pha hay Hàn thị không phải đều như nhau?" - Giang Trí Hào mưu mô đáp.

Hàn thị luôn bành trướng cho cả thành phố biết Hiểu Pha chỉ là công ty con của nó, nay Giang Trí Hào nói vậy làm sao có thể cải lại.

"Tuy vậy nhưng mỗi bên có mỗi cách đầu tư kinh doanh riêng biệt… Ngài Alex, khoảng đầu tư khổng lồ từ anh nên rót vào Hàn thị, dù sao Hàn thị cũng lớn hơn Hiểu Pha, đã vậy khoảng lợi nhuận chúng tôi đều để cho bên cậu nhận phần hơn."

Trợ lý của Hàn lão gia liền lên tiếng.

Giang Trí Hào cầm bản thảo của tên trợ lý liền gật đầu:"Đúng là Hàn tổng rất chiếu cố tôi, thôi được rồi… dự án sau… dự án sau tôi nhất định sẽ ưu tiên Hàn thị đầu tiên."

Nói xong, anh ta liền đứng lên với chiếc áo khoác thể thao vắt sau ghế nhìn đồng hồ:"Hàn tổng thất lễ rồi, đến giờ tôi phải tập thể dục rồi… ngài cứ ăn tự nhiên tôi xin phép."

Không đợi Hàn lão gia đáp lời, Giang Trí Hào vắt áo phía sau lưng rời đi không một chút tôn trọng người lớn.

"Hàn tổng, ngài xem thằng nhóc đó thật quá láo toét."

Hàn lão gia bật cười lắc đầu:"Cậu ta có tiền, có quyền."

"Mười hai giờ trưa, cậu ta không lấy một lý do nào khác để rời đi được hay sao… lại lấy lý do tập thao lúc 12h trưa." - Trợ lý Hàn lão gia tức giận.

"Đi điều tra đi… lý do mà thằng nhóc đó có thể bỏ qua một khoản lớn để chọn lấy dự án phải chia lợi nhuận của Hiểu Pha."

Từ bên ngoài, Chu Tuyết vô tình đi ăn cùng bạn nhìn thấy Alex bước ra từ phòng bao thì đứng bên ngoài nghe lén.

Cô ta liền bước vào phòng bao, nhìn Hàn lão gia mỉm cười chào hỏi.

"Con chào bác Hàn."

"Là Tiểu Tuyết sao… sao con lại ở đây?" - Hàn lão gia có chút ngạc nhiên.

"Xin lỗi bác Hàn, con đi qua vô tình nghe được chuyện của bác… Bác Hàn, Alex quyết định đầu tư vào Hiểu Pha vì cô gái này…"

Giang Trí Hào lái xe đến Hiểu Pha, nhìn cơm trưa tình yêu mà anh tự tay làm mang đến cho Hạ Vi liền mỉm cười đắc ý.

Những ngày gần đây Hạ Vi như đã quen với cuộc sống có anh ở cùng nhà, cũng không nhắc đến chuyện đuổi anh đi nữa.

Hạ Vi đang ngồi trong phòng làm việc khi mọi người đã đi ăn trưa. Cô đang chăm chú làm cho xong việc thì từ phía sau Giang Trí Hào đặt một hộp cơm trước mặt cô.

"Anh… sao lại đến đây."- Hạ Vi đứng lên, nhanh chóng kéo Giang Trí Hào về phía góc cầu thang vắng người.



"Mang cơm cho em."

"Anh hiện tại chính là một cổ đông của Hiểu Pha… là nguồn tài trợ cho dự án… ai nấy trong Hiểu Pha cũng mơ tưởng đến anh. Anh mang cơm cho tôi… ôi trời ơi… anh muốn tôi mất việc hả… tôi mà mất việc anh phải nuôi tôi đó." - Hạ Vi tức giận mắng.

"Không sao, tôi nhiều tiền lắm em đừng lo." - Giang Trí Hà tự hào đáp

Hạ Vi bị mặt hàng này chọc giận… ai cần anh ta nuôi.

"Giang Trí Hào."

"Được rồi, sau này tôi hứa không tùy tiện như vậy nữa."

"Anh đi về đi, tôi còn phải làm việc."

"Vi Vi… tối nay chúng ta đi giải khát không?" - Giang Trí Hào nháy mắt.

Hạ Vi bật cười:"Được… về nhà ngoan ngoãn đợi tôi… đêm nay chúng ta không say không về."

Đã lâu rồi cô không uống say… nghe Giang Trí Hào rủ rê liền có chút hứng thú…

Khi Hạ Vi và Giang Trí Hào bước ra khỏi phòng thang bộ thì vô tình gặp sếp Giang.

Giang Hoàng nhìn thấy Giang Trí Hào thân mật đi bên cạnh Hạ Vi liền nhíu mày, thì ra là lần đó Hạ Vi nói cô ta quen biết Giang Trí Hào là sự thật.

"Anh…" - Giang Hoang muốn chào hỏi anh họ nhưng nhìn nét mặt Giang Trí Hào liền không dám lên tiếng.

"Sếp Giang… Alex anh ấy có một số thắc mắc về dự án nên đến tìm tôi." - Hạ Vi có chút lúng túng.

"Sao vậy, tôi tìm Vi Vi hỏi về dự án cũng nên báo trước với sếp Giang phải không?" - Giang Trí Hào lạnh mặt hỏi.

Giang Hoàng lắc đầu lia lịa:"Không cần, không cần… hai vị cứ tự nhiên trao đổi."

Nói xong Giang Hoàng nhanh chân bước vào phòng làm việc… nếu để Giang Trí Hào phật lòng báo về nước M đã bắt được cô thì gia tộc nhà họ Giang có thể để cô yên ổn sao.

Hạ Vi cảm thấy sếp Giang khác lạ so với mọi ngày nhưng cũng không để tâm mà quay về phòng làm việc.

Buổi tối, Hạ Vi và Giang Trí Hào ngồi trong phòng bao của một quán bar lớn nhất thành phố. Chỉ có hai người nhìn nhau và nhìn những chai rượu đang xếp thành từng tầng trên bàn.

"Cục cưng, hôm nay ai say trước chính là con cún."

Hạ Vi hất mặt:"Được, cún con của chị."

Giang Trí Hào rót vào hai ly rượu… cả hai cụng ly nhìn nhau đắc ý.