Em Vợ, Anh Yêu Em

Chương 28: Lời cảnh cáo




Phúc Trạch bị Đường Vũ Văn lừa một vố, không trả đũa thì làm sao được.



Huống hồ lô hàng sắp tới của anh ta đáng giá hơn trăm tỉ, vụ làm ăn lớn như vậy mà không làm thì chẳng phải ngốc sao.



- sai người chuẩn bị đi, tôi muốn địa bàn của cậu ta phải sáng nhất đêm nay.



- Ưng thiếu, nếu để tiểu thư biết cô ấy sẽ...



Tên thuộc hạ trong lòng lo ngại nếu để Thất Thất biết được anh trai cô đang tính kế phá địa bàn của chồng cô thì cô sẽ hận bọn họ.



- tôi chỉ muốn đưa ra lời cảnh cáo dành cho cậu ta mà thôi. Cậu ta cũng sẽ không nói với tiểu nha đầu.



Đều là đàn ông như nhau, Phúc Trạch biết rõ Đường Vũ Văn sẽ không nói với Thất Thất chuyện hại người mâu thuẫn dẫn đến đấu đá. Vì người cả hai quan tâm đều chỉ có mỗi cô, nếu cô biết chẳng phải sẽ rất đau lòng sao.



Tối đêm đó, một tiếng nổ lớn vang lên ở đường Y nơi trụ sở đánh bạc lớn nhất của Đường Vũ Văn mở.





- Đường Gia, địa bàn của chúng ta...



Đường Vũ Văn biết rõ Đoàn Thiên muốn nói đến chuyện gì.



Hắn đâu phải kẻ ngốc, toà nhà của Đường Thị cao đến 30 tầng, lại được thiết kế bằng kính trong suốt đứng bên trong có thể dễ dàng quan sát ra bên ngoài, với lại sòng bạc của hắn nằm trước mặt toà nhà Đường Thị chỉ cách 2 con đường.



Ngọn lửa bốc cao như vậy, hắn cũng chẳng mù. Tin tức cũng rất nhạy bén chưa gì đã lên cả đài truyền hình.



- người làm ra chuyện này ngoài Phúc Trạch ra thì chẳng ai có gan dám đối đầu với tôi.



Đường Vũ Văn tay nắm chặt thành quyền, hận không thể đem Phúc Trạch bóp chết tại chỗ.





- chuyện này tuyệt đối không được nói với Tiểu Thất. Truyền lệnh xuống dưới, ai mở miệng nói bừa khai trừ ngay !



Đoàn Thiên lập tức đi làm việc được giao phó.



~



Mọi chuyện lại tiếp tục diễn ra như ngày thường, chẳng có tranh đấu, cũng chẳng có cạch mặt nhau. Mà họ còn ở trước mặt cô vui vẻ nói chuyện, cười hi hi ha ha trêu đùa.



Đúng là diễn rất tốt !



- anh trai, ngày nào anh cũng đến đây ăn trực. Anh định khi nào tìm cho em một người chị dâu, như vậy thì sau này đến lượt vợ chồng em đến ăn trực.



Thất Thất vừa ăn vừa vui vẻ nói đùa.



- anh còn trẻ mà, không vội lấy vợ đâu. Anh còn phải ăn trực nhà em thêm vài năm.



- em tình nguyện ngày ngày nấu cho anh ăn nhưng mà...



Lời còn chưa nói hết thì Đường Vũ Văn liền lớn tiếng cắt ngang lời nói của cô.



- không được !





Ánh mắt của hắn lúc này tràn đầy sát khí nhìn cô, rồi lại nhìn sang Phúc Trạch.



Phúc Trạch nở nụ cười đắc ý, khiêu khích hắn.




Nụ cười ấy như nói lên " cậu có thể làm gì được tôi ? Đánh tôi sao ? "



- không được cái gì ? Chẳng lẽ anh lại ghen với anh trai của em sao ?



Cô không ngốc đến nổi không biết được ánh mắt kì lạ của Đường Vũ Văn.



- anh ta là anh trai của em không sai ! Nhưng vẫn là không phải anh em ruột thịt. Anh có thể không ghen sao ?



Đường Vũ Văn lập tức bỏ đũa, bước đến bên cạnh bế cô lên thẳng phòng.



" Đường Vũ Văn em vẫn còn chưa no ! Thả em xuống ! " tiếng nói lớn của cô vọng khắp cả căn nhà.



" vậy thì đêm nay anh bồi em ăn no. " Đường Vũ Văn lớn tiếng đáp lại cô. Hắn là cố ý để tất cả mọi người đều nghe thấy.



Thất Thất nghe được vài tiếng cười nhỏ của đám người làm, cả mặt cũng đỏ ửng lên.



Đường gia không thiếu nhất chính là đám người làm nhiều chuyện.




~



" Đùng " tiếng nổ lớn vang lên ở đường A nơi mà Đường Vũ Văn mở quán bar.



Tuy lần này không đặt bom trong quán bar nhưng bên ngoài quán bar cách đó không tới 100m đã được đặt bom chỉ cần có người đến ắt sẽ tự nổ.



- Đường Gia...



- Ưng Phúc Trạch, mày được lắm ! Ở địa bàn của tao năm lần bảy lượt làm càn. Lần này tao sẽ thanh lý môn hộ với mày.



Con người ai cũng có giới hạn, Đường Vũ Văn là người được xem rất là kiên nhẫn nhưng lần này Phúc Trạch thật sự đã đi quá giới hạn của hắn.





Nhiều lần đặt bom phá hoại địa bàn hắn, phá hoại việc làm ăn của hắn khiến cảnh sát cũng phải vào cuộc. Làm cho trong vòng 1 tháng hắn thiệt hại không ít từ sòng bạc cà quán bar.



~



Đã hơn 2 tháng trôi qua, phi vụ vận chuyển ác phiện vào thành phố S của Phúc Trạch sẽ tiến hành ngay hôm nay.



Phúc Trạch chưa được sự đồng ý của Đường Vũ Văn đã tự ý sắp xếp tàu ở bến cảng để chuẩn bị tiếp nhận lô hàng từ bọn người Malaysia.



- Ưng thiếu, tàu đến rồi !



Tên thuộc hạ dùng ống nhòm quan sát rừ xa thì nhìn thấy một chiếc tàu lớn màu xanh đang tiến về phía bến cảng.



- đã kiểm tra kỹ chưa ? Xác nhận không có người của Đường Vũ Văn chứ ?



- em đã cho hơn 50 thuộc hạ đi lục xét rồi, thật sự không có bất kỳ ai, cũng không có gì khả nghi.



Chiếc tàu lớn từ từ đến gần bờ thì...



" BÙM BÙM BÙM " ba tiếng nổ liên tục vang lên từ trong nước.



Chiếc tàu cũng bị thũng một lỗ lớn mà lún nước.