Bóng người đàn ông kia rõ dần ra, nếu Nhật ở đây anh sẽ nhận ra hắn, không ai khác chính là Hùng.
Hắn khom người nhìn chằm chằm vào Leon đang “say giấc”.
Chợt hắn hét lớn lên, khuôn mặt hắn dần dần chảy ra, da thịt bị phỏng nặng, lớp ngụy trang chảy dần xuống, hắn dùng tay gạt bỏ lấy tấm da người ấy, nở nụ cười kinh tởm về phía Leon đã tỉnh giấc và nhìn chằm chằm hắn.
“Ngươi là ai?” – Leon dò hỏi.
“Không cần phải phí lời với tên phế nhân sắp chết.” – Hắn hừ lạnh rồi lao đến giày vò lấy cái chân nát của Leon.
“Nói, mau nói phần tài liệu còn lại ngươi đem về để ở đâu?” – Hắn hét lớn.
Leon bị dày vò, hai hàm răng cắn chặt, hai tay nắm chặt, máu đã nhỏ từng giọt nhưng quyết không nói một chữ.
Lúc này hắn còn tàn bạo hơn, trực tiếp xé mở vết thương, dùng mãnh lực đem khúc xương đùi rút ra.
“Nói, ta còn cho ngươi chết, ta có cách để ngươi không chết nhưng vẫn hưởng thụ cảm giác này. Khà khà.” – Hắn cười cười vứt khúc xương đùi Leon xuống đất, miệng niệm chú gì đó, vết thương ngưng chảy máu, nhưng đau đớn lại tăng lên gấp mấy lần.
Leon hét lớn lên, anh không nói gì cả, chỉ đưa ngón giữa về phía hắn, nở một nụ cười khinh bỉ.
Hùng trợn mắt nhìn Leon, tên này chán sống, tất cả những gì hắn muốn lúc này chỉ là một đấm vỡ đầu, tiễn tên này xuống đày đọa ở địa ngục vì tội cứng đầu, nhưng, hắn không thể, nếu để Leon chết, toàn bộ cơ mật sẽ lộ ra, chiến sự xây dựng bao lâu nay sẽ đổ sông đổ biển, Tổng bộ chắc chắn sẽ không tha cho hắn.
Leon vẫn một bên ngậm miệng, anh nhìn ra được Chấn động từ người tên này tỏa ra cực kì đặc biệt, dường như tụ tập xung quanh não bộ, theo kiếp trước đánh giá, đây hẳn là một tên tâm linh hệ Chấn sư.
Đối phó với loại này liền là một chuỗi ngôn ngữ và hình ảnh thô tục, liên tục quấy rối để hắn không thể đọc được suy nghĩ, nếu được thêm bước nữa có thể kích thích đối phương, để hắn nghĩ về những thông tin mà mình cần.
Nói gì thì nói, tên tép tôm này cũng dám moi móc thông tin từ Leon? Anh sống hơn 3 ngàn năm, mỗi ngàn năm lại đổi biệt danh một lần, tên này trình độ chỉ xếp vào giai đoạn đầu khi anh mới nhận biệt danh đầu tiên Peace.
“Cuộc sống thật dễ dàng nhỉ, John?”
Nghe được câu này,tên kia như cảm thấy gì đó không ổn, chợt lui lại vài bước nhưng đã trễ, toàn bộ kí ức của hắn đã bị Leon đọc ra.
Theo kí ức nhìn lại, tên này cũng không phải dạng hiền lành gì, thân là một tên thương lái nhà giàu. Lúc còn nhỏ, nhân sinh hắn vô cùng sinh động, sáng học tập, chiều dạo phố giúp đỡ người nghèo, sau đó mời họ đến làm việc tại xưởng may nhà hắn. Nghĩ cũng rất hay, đem họ về làm việc trong nhà máy tự động không một bóng người, ấy thế mà không ai trở ra, có bị điều tra thì cũng qua loa là xuất ngoại sang các xưởng quốc tế. Lừa được người trong vùng, chứ trong giới cao tầng, ai không biết gia đình hắn chuyên sản xuất nội tạng.
Vẻ ngoài được thể hiện là một thương buôn sở hữu chuỗi sản xuất nội tạng nhờ việc cấy ghép mô, bên trong lại dùng người nghèo, người vô gia cư nhốt vào chuồng rồi đợi ngày mổ. Đối với hắn cũng như gia đình hắn, đám người này đơn giản là túi tiền da biết nói.
Một gia đình giàu sụ, tiếp cận công nghệ tiên tiến, lại được giới cao tầng mắt nhắm mắt mở, cuộc đời hắn nhẹ nhàng vô cùng, chẳng việc gì phải lo âu, sáng chơi đồ, chiều đi lừa gạt lòng tin, tối vào buồng kích thích tế bào.
Cuộc sống cứ thế tiếp diễn, lên 10 tuổi, hắn lực lưỡng không khác gì trai 18, thậm chí đám quý tử cùng lứa cũng chỉ đứng tới ngực hắn, thân thể phát dục đầy đủ, hắn bắt đầu trở nên điên cuồng, chìm đắm trong dục vọng.
Và thế là lịch “Công tác” thêm vào một cột “Thỏa mãn sở thích cá nhân” dài tới 8 tiếng. Không lâu sau đó, hắn bỗng nhiên nhận ra được khả năng đọc suy nghĩ của mình khi đang “Bạo D*m” một cô bé 16 tuổi, nghe lạ nhỉ, nhưng với việc cô gái thiếu chất, gầy gò, ốm yếu so với một tên đô con lực lưỡng thì…
Sau khi phát hiện được năng lực này, hắn im lặng quan sát cũng như chậm rãi phát triển nó, lịch “Công tác” của hắn lại thay đổi, cột “Thõa mãn sở thích cá nhân” đổi thành cột “Nghiên cứu bản thân” dài đến 12 tiếng.
“Công sức” của hắn đã được đền đáp, bằng xương máu, mồ hôi, tính mạng của cả vạn cô gái xấu số, năng lực của hắn đã tiến bộ rõ rệt, hắn giờ đây đã có thể tự điều chỉnh đọc suy nghĩ mỗi khi bản thân hưng phấn.
Lại thêm một đoạn thời gian 10 năm để “Phát triển kỹ năng cá nhân” hắn có thể tự điều chỉnh sự hưng phấn của chính mình, khiến hắn có thể tự do đọc suy nghĩ người khác. Tất nhiên cũng nhờ vào “Sự hy sinh” của cả trăm ngàn cô gái xấu số trong đoạn thời gian này.
Với cái kỹ thuật đọc vị của mình, hắn nhanh chóng trở nên nổi tiếng cũng như được tôn vinh khắp nước Mỹ như một nhà khoa học đại tài, một nhà tâm lí học vô cùng xuất chúng, quán quân 3 năm liền cuộc thi “Siêu trí tuệ” quốc tế.
Cuộc sống của hắn thay đổi khi hắn bị chính phủ Hoa Kì để ý, Khu vực 53 cử lãnh đạo sang mời hắn, hắn ngay lập tức từ chối, hắn cảm giác giờ vẫn rất ổn, không việc gì phải ngụy tạo cái chết cho bản thân, càng không phải làm quân cờ cho người khác.
Nhưng hắn tính lại không bằng được con bài của Khu 53. Họ đưa đến một cô gái bên hắn, đây là một sinh vật ngoài hành tinh, khả năng duy nhất là Mê hoặc và có thể quan hệ không biết mệt mỏi, càng quan hệ càng khỏe. Nghe bọn hắn đánh giá là cao hơn Succubus một lần tiến hóa.
Kí ức tuổi thơ hắn lại lần nữa ùa về, thế là hắn gia nhập Khu 53.
Chết giả, chịu tội thay, người tiếp nối lí tưởng,… Đủ loại người được huy động để hắn có thể “An nghỉ bình yên.”
Chuyện sẽ chẳng có gì đặc sắc nếu sau cuộc khủng hoảng kinh tế năm 2022, chiến tranh lạnh nổ ra, mật thám được gửi qua liên tục, cuộc sống cao tầng bị đe dọa bởi “Cái cây biết nói”, hắn bắt buộc phải đi một chuyến qua Việt Nam.
Về đến đây hắn ngay lập tức thay đổi bản thân thành một người tên là Hùng, chẳng biết sinh ra ở đâu, bố mẹ nơi nào, cuộc sống cũng vất vơ nhờ vào đồng tiền bố thí của người qua đường, đám trẻ trong khu cũng gọi hắn là “Chí Hùng”.
“Chí Hùng” sau khi bị cướp đi danh tính đã vĩnh viễn táng thân tại cây chuối đầu nguồn. Giờ đây “Chí John” sống thay hắn. “Chí John” nhanh chóng quen thuộc với ngôn ngữ, hắn lấy mấy đồng bạc đến khu giải trí ngầm, đánh vài ván bài, với cái khả năng của mình, không lạ gì hắn vét cả sòng, trở thành đối tượng truy lùng cao nhất.
Nhờ có sự xuất hiện của hắn mà 3 ông trùm “Rố sề”, “Lúc gúc”, “Đích Bo” đã bắt tay với nhau, đem lại một hồi gà bay chó nhảy cho cả khu.Bay nhảy một hồi, “Chí John” cũng đánh chủ ý với chính phủ, hắn lên trình báo chính quyền về sào huyệt của 3 tên trùm, công an khu “Chí John” sống cũng không chậm, ngay trong đêm đem 3 tên trùm bắt gọn, “Rố sề” bị tố tội lừa đảo, bị bắt một đoạn thời gian thì được thả ra, chuyển sang đi kinh doanh qua mạng hòng kiếm lại chút danh tiếng. “Lúc gúc” bị bắt vì tội đốt xe cơ giới (lúc đó hắn đang hút thuốc, tàn thuốc rơi lên bánh trước của xe cơ giới, chẳng biết sao nó lại bốc cháy), hiện đang an vị trong tù vì chống người thi hành công vụ.
Còn “Đích Bo”, tên này bị “Chí John” hố quá nhiều, liền liều sang Thái, dạo một lần đổi mới diện mạo, nhưng cũng bởi bị niêm phong tài khoảng, nên tiền không đủ, hắn cũng an vị làm một đầu Nam chẳng nam, nữ chẳng nữ chủng loại, đi tranh dành địa bang với “Rố sề”.
“Chí John” có công liền được làng xã tín nhiệm làm đội trưởng đội dân quân. Sau một tháng ngon nghẻ thì hắn lại bị còng đầu đi nghĩa vụ, hắn bắt lấy cơ hội, thể hiện tốt với các quản giáo cũng như sĩ quan. Đến độ nhờ hắn mà 2 quản giáo bay màu, sĩ quan may không nhận đút lót nên trốn thoát.
Sau vụ đó hắn cũng đánh ra không ít danh tiếng, ngay trong năm đầu tiên liền thành sĩ quan, chạy thêm chút cửa sau, năm thứ 2 hắn thành trung úy.
Hắn cuối cùng cũng ngừng lại, chờ đợi thời cơ.
Không lâu sau, chiến sự nổ ra khi tranh chấp biển Đông, Mỹ đã thành công hất cẳng Trung Quốc ra khỏi biển nhưng lại vấp phải sự chống trả quyết liệt của nhân dân Việt Nam, Mỹ đành phải tạm rút.
Với sự xuất hiện của một vài loại tài nguyên mới được khai phá, mảnh đất hình chữ S lại lần nữa nằm trên bàn kế hoạch của Mỹ và các nước Châu Âu. Cuối cùng, bọn chúng bất chấp dư luận quốc tế, tiến công Việt Nam.
Và lúc này, bài ẩn nên lật.
Leon xem xong thở ra một hơi, tên này quá ác đi, không ít mạng vô tội cũng bị hắn cướp, 3 tên trùm thì không nói.
Leon lại nhìn chằm chằm vào khuôn mặt sững sờ của “Chí John” Hùng.
Hắn rùng mình, từ trong suy nghĩ thoát ra ngoài, hắn biết không thể dùng cách này để cạy miệng tên này, dân Việt Nam, thằng nào cũng thế, cái vẹo gì cũng nói, riêng cái cần nói thì cạy mồm cũng không nói, lì thì cũng thuộc cái tầm.
Hắn định tra khảo thêm một hồi thì một chiếc đồng hồ chợt xuất hiện trên tay hắn, một giọng nói cứng ngắt vang lên:
“Không cần tra khảo nữa, ngay lập tức kết liễu mục tiêu, giảm đi đột biến, dùng phương thức tối cao.”
“Đã rõ.” – Hùng cuối xuông nhặt lấy cái xương đùi đang chảy máu dưới đất bắt đầu vẽ một cánh cổng.
Sau đó hắn tự cắt xuống tay trái, cắm thẳng lên cái hình hắn vừa vẽ, mùi máu tanh tưởi lan khắp phòng, từng dòng máu chảy xuống hình vẽ.
Cánh tay hắn biến hóa đủ loại hình dạng rồi cuối cùng trở lại hình ngon giữa rồi tan biến trong hư không.
Hắn bắt đầu niệm chú, từng đợt chấn động định kì dần xuất hiện trong không gian, cảnh vật xung quanh dần vặn vẹo, một lổ hổng đen kịt mở ra, hắn cầm cổ Leon quăng vào, lổ hổng nhanh chóng đóng lại. Hắn ngồi bệt xuống đất, lật đồng hồ ra báo cáo.
“Mục tiêu đã bị triệt tiêu, không tìm thấy tài liệu.”
“Thời gian thi hành quá lâu, căn cứ địch đã có dấu hiệu, thực hiện kế hoạch B” – Giọng cứng ngắt vang lên rồi im bặt.