Tôi hồi tưởng lại ngày em gái đến nhà.
Đó là một ngày tháng ba, khí hậu đáng ra phải ấm áp đẹp trời, vậy mà hôm đó trời đổ tuyết.
Con bé núp sau lưng mẹ, cúi đầu len lén nhìn tôi.
Từ hôm nay, đây là em gái con.
Nhớ chăm sóc em nhé.
Nghe bố mẹ nói thế, tôi mỉm cười đồng ý.
Bị mẹ đẩy lên trước, con bé nhút nhát bước đến trước mặt tôi, cúi đầu thì thào.
“Em chào anh.”
Sau đó, tôi chả bao giờ được gặp nó nữa.