Fans Đều Muốn Tôi Công Khai

Fans Đều Muốn Tôi Công Khai - Chương 36




Sau ba tháng hai mươi hai ngày, cuối cùng "Hung án truy kích" cũng kết thúc, tiệc đóng máy ngày đó, Hứa Ấn khó có dịp ở lại cùng ăn với đoàn phim.



Là hai nữ diễn viên duy nhất trong đoàn, Hứa Ấn lôi kéo Chu Nhiêu hàn huyên không ít chuyện, từ chuyện thú vị gặp khi quay phim lúc trước, đến một ít chuyện vụn vặt trong cuộc sống.



Đến khi ăn xong bữa cơm, Chu Nhiêu mang cả người đầy mùi rượu trở về căn hộ của mình.



Khoảng thời gian ở nhà Lục Già cô đã gọi người kiểm tra xong ba căn hộ xem có camera hay không, đều được kết quả như lời của Vưu Cầm, ba căn hộ đều sạch sẽ, không có vấn đề gì.



Rồi sau đó Chu Nhiêu lại lôi kéo Trương Uyển cẩn thận kiểm tra lại lần nữa, lúc này mới hoàn toàn yên tâm.



Nếu nhà mình không có vấn đề, đương nhiên Chu Nhiêu không muốn tiếp tục ở nhà Lục Già, nếu không lại càng thêm dây dưa không rõ.



Cô cố tình muốn đi, Lục Già muốn giữ lại cũng không sao giữ được.



Nhưng Lục Già cũng không buồn khổ lâu lắm, bởi vì các cô phải tham gia chương trình hẹn hò thực tế "Hành trình ngọt ngào" sắp bắt đầu ghi hình.



Nói cách khác, các cô và ba cặp đôi khác cùng nhau đi du lịch.



Đây chính là một trong những công việc Lục Già cảm thấy hạnh phúc nhất, như vậy cô có thể quang minh chính đại quấn quít Nhiêu Nhiêu, đòi hôn hôn!



Trước khi bắt đầu ghi hình chương trình, Chu Nhiêu và Lục Già ghi hình phần phỏng vấn của ekip chương trình, đoạn phim ghi lại sau đó sẽ được dựng thành đoạn mở đầu và phát lên mạng.



Ba cặp đôi khác đều thua Lục Chu về độ quốc dân, từ khi công khai bên nhau đến giờ đã qua bốn năm tháng, nhưng vẫn có rất nhiều dân mạng dành tình cảm cho các cô.



Ekip chương trình "Hành trình ngọt ngào" đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, trong đoạn phim mở đầu có đầy đủ cảnh quay của cặp đôi Lục Chu, tuyên truyền cũng thiên về tình yêu của hai người.



Quả nhiên, đoạn phim mở đầu "Hành trình ngọt ngào" vừa đăng lên đã thu hút rất nhiều sự quan tâm, chưa đến nửa giờ đã xông lên bảng hot search ---



"Tôi còn tưởng là minh tinh giả làm người yêu, thì ra là người yêu thật. Đầu năm nay đối xử với cẩu độc thân thật tệ mà, hôm qua mới được người thân làm lễ rửa tội, đầu năm này thật không dễ dàng với cẩu độc thân mà, bây giờ còn phải xem bọn họ ân ái phát cẩu lương, huhuhuhuhu, tôi ăn!"



"Marmota thét chói tai!!! Lục Chu ngọt quá, sao Già thần yếu đuối quá vậy? Ánh mắt của Nhiêu ca vừa bất đắc dĩ vừa cưng chiều á!"



"Cầu "Hành trình ngọt ngào" sớm ngày phát sóng, muốn nhìn hai vị thần tiên mỹ nhân ngọt ngọt ngọt"



"Động tác nhỏ cẩn thận của Lục bảo đáng yêu quá, quang minh chính đại dùng công việc trói chặt Nhiêu Nhiêu, ngọt muốn khóc. Không biết khi nào mới phát sóng, tôi muốn hỏi tổ chương trình còn thiếu người không? Tốt nghiệp đại học, tiếng Anh cấp sáu nè/cười ra nước mắt"



"Tổ chương trình quá lợi hại! Điên cuồng ủng hộ tổ chương trình, lại có thể mời được Lục Già Chu Nhiêu, Đặng Vũ Dung Bối Bối, lại có cả Trương Nhị Mẫn! Một người chưa bao giờ xem chương trình giải trí như tôi cũng muốn theo dõi, ngồi chờ mùa đầu tiên của "Người yêu ngọt ngào"!"





"Nhiêu ca của tôi công khí mười phần! Lục bảo thoạt trông chính là cô vợ nhỏ xinh đẹp ngoan ngoãn, chờ mong chương trình phát sóng!"



"Đây chính là quang minh chính đại ân ái sao? A, mấy người nghĩ rằng tôi sẽ ăn loại cẩu lương này sao?



Đúng vậy, tôi thực sự muốn ăn QAQ"



Nhìn phản hồi nhiệt liệt trên mạng, tảng đá lớn trong lòng phía sản xuất chương trình rốt cuộc cũng được gỡ bỏ, cho dù bọn họ tin tưởng mười phần với kế hoạch chương trình lần này, nhưng chung quy chỉ có số liệu mới chứng minh tất cả.



Rất hiển nhiên, bọn họ có một khởi đầu tốt.



Chu Nhiêu không quay nhiều chương trình giải trí, "Phía trước năng lượng cao" ghi hình năm trước cũng là lần đầu cô tham gia chương trình truyền hình thực tế.




"Hành trình ngọt ngào" lần này không giống hình thức của những chương trình trước, tổ camera sẽ ghi lại toàn bộ hành trình đi đường của bọn họ, đồng nghĩa với ngoại trừ ngủ và đi vệ sinh, tất cả hành động của bọn họ đều sẽ được ống kính ghi lại.



Dù cho Trương Uyển cũng sẽ đi cùng, nhưng cũng không cần luôn luôn chú ý đến nhu cầu của Chu Nhiêu như bình thường.



Một ngày trước ngày xuất phát, Chu Nhiêu và Lục Già kiểm tra thu xếp hành lý, có một vài vật dụng Lục Già không cần dùng đến, như vậy có thể tiết kiệm được không gian để chứa quần áo tắm giặt.



Kính râm cô mang theo ba chiếc, nếu không phải Trương Uyển ra sức ngăn cản, cô còn muốn mang tới bảy chiếc.



Bảy giờ sáng, tổ ghi hình "Hành trình ngọt ngào" đến dưới lầu căn hộ của Chu Nhiêu sau khi đã đón Lục Già.



Chu Nhiêu kéo vali 28 tấc cực kỳ nặng nề của mình lên xe, vừa lên xe đã được Lục Già nhiệt tình ôm lấy.



Ánh mắt Lục Già đầy vẻ chờ mong, tươi cười ngọt ngào nói: "Nhiêu Nhiêu buổi sáng tốt lành, mấy ngày rồi chúng ta chưa gặp mặt, có nhớ mình không?"



Đưa tay chọc trán cô, khóe môi Chu Nhiêu khẽ nhếch, "Ngồi yên, quỷ dính người."



Che chiếc trán bị chọc, Lục Già nghiêng đầu tựa vào trên vai cô, cảm thấy thỏa mãn nhắm mắt lại, hưởng thụ hành trình tuyệt vời này.



Trạm đầu tiên của "Hành trình ngọt ngào" là một trấn cổ phía nam, ngay hôm các cô đến, trời đổ một cơn mưa nhỏ. Mưa bụi mông lung bao phủ trấn nhỏ phong cách cổ xưa này, Chu Nhiêu vừa trông thấy đã yêu thích nơi đây.



Nghỉ chân dọn dẹp xong hành lý ở nơi ekip chương trình đã thu xếp trước, Chu Nhiêu duỗi lưng, Lục Già vẻ mặt tự nhiên đến phía sau đấm lưng cho cô, Chu Nhiêu cũng không từ chối, còn nói cho Lục Già biết nên bóp chỗ nào.



Lúc ăn cơm trưa, ekip chương trình cung cấp bữa cơm rất phong phú, trong đó phần lớn là đặc sản địa phương.




Lục Già chỉ ăn chút ít tượng trưng rồi không ăn nữa, bởi vì những đặc sản này thiên về vị ngọt, cô vốn không quá thích đồ ngọt, càng đừng nói tới thức ăn thiên ngọt.



Mà có mấy cô gái ngồi cùng vì duy trì vóc dáng mà cơ bản cũng chưa động đũa, ngoại trừ Chu Nhiêu.



Vì để che giấu bản thân chưa hề động đũa, các cô ấy bắt đầu nhiệt tình tán gẫu.



Bốn đôi tình nhân lần này ngoại trừ Lục Chu, còn có một cặp đôi đồng tính nữ, chẳng qua nghề nghiệp của các cô ấy là người mẫu, so với những diễn viên hoặc ca sĩ khác, độ nổi tiếng của các cô ấy cũng không cao.



Trong đó cô gái trẻ tuổi hơn có khí chất dịu dàng hướng nội tên là Triệu Du, người yêu của cô ấy Lăng Nhược Chiêu không xinh đẹp tuyệt trần như cô ấy, nhưng trên mặt tươi cười xán lạn, mang lại cảm giác vô cùng thân thiện, như em gái nhỏ nhà bên tràn đầy sức sống.



Dựa vào tính cách thân thiện và hoạt bát hướng ngoại này, Lăng Nhược Chiêu rất nhanh đã nói chuyện với tất cả mọi người, trên bàn cơm thường có thể nghe thấy tiếng cười trong trẻo của cô ấy.



Hiển nhiên Lăng Nhược Chiêu rất có thiện cảm với hai người các cô, không biết là do xuất phát từ sự đồng cảm khi đều là người đồng tính luyến ái, hay đơn thuần là có thiện cảm với hai người các cô. Nhiều lần Chu Nhiêu lơ đãng giương mắt đều có thể phát hiện cô ấy đang nhìn bọn họ cười.



Sau lần thứ tư bắt gặp, Chu Nhiêu ngừng đũa, tỏ vẻ có chút hoài nghi hỏi: "Trên mặt tôi dính gì sao?"



Nếu không sao Lăng Nhược Chiêu lại nhìn hai người các cô như vậy?



Lăng Nhược Chiêu cũng không cảm thấy hành vi này bất lịch sự, ánh mắt trong trẻo của cô ấy dừng trên bàn tay đang nắm đôi đũa, như có chút cảm thán nói: "Không có không có, tôi cũng không biết vì sao, chỉ cảm thấy Nhiêu ca ăn món đó thật ngon."



Chu Nhiêu sửng sốt, còn chưa kịp nói chuyện, Lục Già bên cạnh cầm tay cô, gắp một nửa thức ăn trong bát của cô cho vào miệng.



Nếu không phải bên cạnh máy quay còn đang quay hình, Chu Nhiêu suýt nữa đã véo lấy gương mặt của cậu ta.




Lục Già trầm ngâm một lát, ánh mắt sáng lên, "Ôi thật sự ngon!"



"Phốc..."



Những người khác thấy một màn như thế bỗng chốc buồn cười, Lăng Nhược Chiêu lại không chút che giấu cười thành tiếng.



Sắc mặt Triệu Du thoáng qua một vẻ bất đắc dĩ, ở nơi máy quay không quay tới nhẹ kéo góc áo người yêu, người kia lập tức hiểu ý im lặng.



Cũng không đến mức vì nửa món đồ ăn bị lấy đi mà véo mặt người yêu chứ?



Chu Nhiêu an ủi bản thân như thế, khóe mắt lạnh lùng liếc nhìn Lục Già, người kia trong nháy mắt trở về trạng thái ngoan ngoãn.




"Chị Tiểu Chu ăn uống thật tốt." Dung Bối Bối mặt mang hâm mộ, cô ấy cũng muốn ăn như vậy, như bây giờ cô ấy vốn đã khó nhận show, nếu không chú ý đến cơ thể, cho dù cơ hội đưa tới cửa cũng sẽ vì vậy mà đánh mất.



Nghe nói thế, Chu Nhiêu rất nhanh phản ứng lại, cong môi cười: "Sáng nay đi vội quá chưa ăn sáng, có chút đói."



Lục Già bên cạnh sau khi nghe được cau mày, trên gương mặt ngoan ngoãn đáng yêu cũng bị vẻ lo lắng nghiêm túc thay thế. Cô không đồng tình nhìn Chu Nhiêu, "Sao cậu không nói cho mình biết, mình có thể mang bữa sáng cho cậu."



Lý do này vốn do Chu Nhiêu thuận miệng nói ra, cô cũng không thể nói đơn giản là vì bản thân mình muốn ăn được.



Hơn nữa bây giờ trong giới cũng có những nghệ sĩ nữ theo đuổi mỹ thực, còn bọn họ đều là người theo đuổi vóc dáng đẹp, theo đuổi mỹ thực ngược lại có vẻ rất khác biệt, lại dễ dàng bị người ta xem thường.



Chu Nhiêu tiếp tục gắp thức ăn, vừa đồng ý nói: "Ừ, mình biết rồi, lần sau bảo cậu mang cho mình."



Sắc mặt Lục Già hòa hoãn lại, cô khẽ gật đầu.



Đặng Vũ trêu ghẹo nói: "Đây là lần đầu tiên sau khi tôi với Lục Già hợp tác, ngoại trừ quay phim và đọc lời thoại kịch bản, tôi thấy cô ấy chủ động nói chuyện nhiều như vậy."



Đặng Vũ là ảnh đế* quốc tế, từng hợp tác cùng Lục Già hai lần, hai người xem như có chút quen biết.



*Ảnh đế: nam diễn viên đoạt giải diễn viên xuất sắc nhất trong phim điện ảnh.



Lục Già cười nhẹ, "Tôi cũng là lần đầu thấy Vũ ca làm nũng."



Vừa nghe lời này, Đặng Vũ hắng giọng xoa xoa mũi, "Ặc, tôi cảm thấy hình như ăn hơi no, mắt cũng mở không lên.", nói xong ôm vai Dung Bối Bối, "Bối Bối, chúng ta đi ngủ trưa thôi."



Những người khác bị diễn xuất rất giả của anh ta chọc cười, rồi sau đó lại nói tới những chuyện thú vị của những cuộc hẹn hò trước đây, bầu không khí hòa hợp lại nhẹ nhàng.



Cơm nước xong là thời gian nghỉ trưa, Chu Nhiêu thích nhất là nhịp sinh hoạt nhàn nhã lười biếng này, không do dự liền nằm xuống giường chuẩn bị nghỉ trưa.



Lục Già trước nay không có thói quen nghỉ trưa thấy Chu Nhiêu chiếm một phần lớn giường ngủ, nghĩ thời gian nghỉ trưa máy quay cũng sẽ không tắt, vì thế cô không cần suy nghĩ liền cởi giày, động tác mềm nhẹ cuộn người, chậm rãi nằm xuống bên cạnh Chu Nhiêu.



Cảm giác da thịt kề sát vô cùng thoải mái, thế cho nên Lục Già vốn không buồn ngủ cũng dễ chịu mà ngủ mất.



Sau đó, cô bị Chu Nhiêu bóp tỉnh.