Gả Vào Hào Môn

Gả Vào Hào Môn - Chương 14: Cường Bạo Cả Đêm




"Chậc chậc.Thẩm Quân Dao, nếu cô đã tỉnh lại rồi, thì cũng đến lúc thực hiện nghĩa vụ của mình rồi nhỉ?"

Lời nói của Trác Du Hiên vừa mới dứt, Thẩm Quân Dao lập tức kinh sợ nhìn người đàn ông trước mắt mình.



Sắc mặt của Thẩm Quân Dao đã trắng lại càng thêm trắng, đôi đồng tử co lại.



Trên mặt của Thẩm Quân Dao mang theo đầy vẻ sợ hãi.



Nghĩa vụ của một người vợ? Trác Du Hiên nói những lời này là có ý gì? Thẩm Quân Dao không hiểu, nhưng cô chắc chắn rằng đó là một điều cực kỳ kinh khủng.



Nhìn gương mặt trắng bệch, mang đầy sự sợ hãi kia của Thẩm Quân Dao, trên khuôn mặt của Trác Du Hiên hiện lên rõ vẻ hài lòng.



Đôi môi của Trác Du Hiên cong lên tạo thành một đường, giọng nói phát ra từ miệng hẳn khàn khàn, đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm Thấm Quân Dao.



"Sao nào? Nghe không hiểu hay là cố tình không hiểu? Chẳng phải cô nói cô là vợ tôi sao? Nếu đã là vợ tôi thì phải phục vụ tôi chứ?"

Thanh âm từ miệng của Trác Du Hiên phát ra mang theo vài phần giễu cợt.



Trác Du Hiên hắn khinh bỉ người phụ nữ này, phải nói là cực kì ghét bỏ.



Cả người Thấm Quân Dao bị Trác Du Hiên ghì chặt, khiến cho cô không thể nhúc nhích.



Hơn nữa, Thẩm Quân Dao cô cũng vừa mới tỉnh dậy, sức lực yếu ớt, làm sao có thể đấu lại với một người đàn ông như Trác Du Hiên cơ chứ.



Thẩm Quân Dao mấp máy môi, giọng nói phát ra dường như là rất nhỏ.



Khó khăn lắm Thẩm Quân Dao mới lấy được một chút hơi để bật ra thành tiếng.



"Anh....Anh muốn làm cái gì?"



Thẩm Quân Dao thều thào, đôi mắt long lanh đã ngấn hai hàng lệ nhìn người đàn ông trước mặt mình.



Người đàn ông đó không ai khác chính là chồng của Thẩm Quân Dao cô, Trác Du Hiên.



Nụ cười trên môi của Trác Du Hiên ngày càng đậm nét hơn mà không hề nhạt đi.



Giọng nói của Trác Du Hiên mang theo vẻ giễu cợt Thẩm Quân Dao.



"Thẩm Quân Dao, tôi muốn làm gì chẳng phải cô là người rõ nhất hay sao? Nếu cô không muốn nói ra thì để tôi nói cho cô biết, thứ Trác Du Hiên tôi muốn làm đó chính là chuyện vợ chồng, chính là làm tình đấy cô rõ chưa"Ủng hộ team dịch nhanh ra chương bằng 1 CICK QUẢNG CÁO nào!



"Tôi thật sự muốn trông thấy bộ dạng của Thẩm Quân Dao cô khi ở dưới thân tôi sẽ dâm đãng như thể nào? Có giống như mấy con điếm ngoài kia không? Tôi thật muốn nghe tiếng rên rỉ của Thẩm Quân Dao cô khi ở dưới thân của tôi đấy.Ha ha ha ha ha"

Trác Du Hiên ghé sát vành tai của Thẩm Quân Dao, nhẹ nhàng thốt ra những lời sỉ nhục đó.



Những lời này của Trác Du Hiên chẳng phải là đang muốn nhục nhã Thẩm Quân Dao cô hay sao? Trác Du Hiên luôn miệng nói Thẩm Quân Dao cô chẳng khác gì một con đĩ điểm ngoài quán bar, nói cô vì danh lợi mà sẵn sàng làm bất cứ chuyện gì.



Nhưng đó chỉ là suy nghĩ của Trác Du Hiên mà thôi! Nước mắt trên gương mặt trắng bệch kia của Thẩm Quân Dao đã tuôn ra lúc nào không hay biết? Thẩm Quân Dao cảm thấy trái tim nơi lông ngực của mình rất đau, rất đau, đau đến không thể thở được! Đau quái Không chỉ thể xác đau, mà trái tim cũng đau! Trái tim của Thẩm Quân Dao cứ như bị một thứ gì đó bóp nghẹt lại, như hàng vạn lưỡi dao sắc nhọn đâm thẳng vào trái tim của cô, khiến trái tim của Thẩm Quân Dao cô vỡ vụn thành từng mảnh.



Trác Du Hiên, anh thật sự rất tàn nhẫn! Em thật sự không phải là loại người như vậy! Không phải! Tại sao anh lại có thể nhục nhã em đến như vậy chứ? Anh hành hạ em như vậy chưa thoả mãn hay sao? Chẳng lẽ anh phải dày vò em đến chết thì mới có thể chịu đựng được? Anh không phải là Trác Du Hiên mà em biết.



Trác Du Hiên mà em từng quen là một người cực kì dịu dàng, luôn biết quan tâm đến người khác, không bao giờ làm cho người khác cảm thấy buồn, chỉ muốn nhìn thấy họ tươi cười.



Em yêu anh, cũng chính là vì như vậy.




Trác Du Hiên đó, đã biến đâu mất rồi? Tại sao anh lại trở thành một người như thế này? Nhìn bộ dạng đau đớn tột cùng, nhục nhã, ê chề của Thẩm Quân Dao đang bị ghì chặt kia, trong lòng của Trác Du Hiên lại cực kì hả hê, cực kì sung sướng.



Thẩm Quân Dao đau khổ bao nhiêu, thì Trác Du Hiên hản lại càng cảm thấy sung sướng bấy nhiêu.



Đây chính là lý do mà Trác Du Hiên hắn muốn để cho Thẩm Quân Dao sống, để cho hẳn từ từ hành hạ đến chết đi sống lại.





Nhìn những giọt nước mắt rơi ra từ khoé mi của Thẩm Quần Dao kia, Trác Du Hiên chỉ cảm thấy thật ghê tởm.



Trác Du Hiên hắn buông ra những lời chế giễu Thẩm Quân Dao, lời nói còn mang theo vài phần khinh bỉ.



"Thẩm Quân Dao, cô gả cho tôi chẳng phải là vì muốn điều này hay sao? Còn giả bộ cái gì nữa? Cô ép Thẩm Sơ Vũ rời khỏi tôi để cho bản thân mình thế chỗ của cô ấy, chẳng phải là vì muốn trèo lên giường của Trác Du Hiên tôi hay sao?"

Thẩm Quân Dao liên tục lắc đầu phủ định, nước mắt cứ thế rơi ra, cổ họng nghẹn ứ lại phát không ra tiếng.



Trác Du Hiên, em phải làm gì thì anh mới tin rằng em không có làm việc đó đây.



Em thật sự không làm, em thật sự không muốn chị ấy đi, là chị ấy tự mình bỏ đi, tại sao anh lại không nghe em giải thích cơ chứ? Làm ơn, hãy tin em, tin em một lần thôi! Mặc cho Thẩm Quân Dao có đau đớn giải thích như thế nào, Trác Du Hiên vẫn không hề để tâm đến những lời nói đó.



Lúc này, trong lòng hản đối với Thẩm Quân Dao chỉ có hận, hận đến thấu xương chứ không hề yêu.



Một cánh tay của Trác Du Hiên giữ chặt người của Thẩm Quân Dao, khiến cho cô không thể cử động.



Tay kia nâng gương mặt của cô lên.




"Cô vẫn còn muốn chối sao? Người đàn bà lòng dạ độc ác như cô thì làm sao mà có thể thừa nhận được chứ? Nếu cô muốn làm vợ tôi đến như vậy, được thôi, cô cứ ngồi đó mà giữ lấy cái chức danh Trác phu nhân hữu danh vô thực đó đi"

"Thẩm Quân Dao, bây giờ tôi muốn cô phải thay thế chỗ của Sơ Vũ đến khi nào tôi tìm được cô ấy trở về.Hãy nhớ lấy điều này, Thẩm Quân Dao, kể từ bây giờ, cô chỉ là kẻ thay thế cho Sơ Vũ mà thôi, đừng tưởng rằng làm vợ của tôi mà quá thân phận của mình"

"Đừng có nghĩ rằng bản thân mình là Trác thiếu phu nhân thật sự, vị trí đó chỉ thuộc về một mình một người tên là Thẩm Sơ Vũ mà thôi.Còn Thẩm Quân Dao cô, mãi mãi chỉ là một kẻ thay thế"

Trác Du Hiên đẩy mạnh một cái khiến cho cả người của Thẩm Quân Dao ngã nhoài xuống chiếc giường màu trắng kia.



Lời nói phát ra từ miệng của Trác Du Hiên hắn quả nhiên tàn nhẫn, khiến cho người ta không thể nào chịu đựng được cả.



Cả người của Thẩm Quân Dao nằm trên giường, thân thể bỗng nhiên đau nhức.





Đôi mắt vô hồn rưng rưng nước mắt của Thẩm Quân Dao ngước nhìn lên trần nhà kia.



Thẩm Quân Dao bỗng nhiên muốn bật cười.



Cô bỗng dưng cảm thấy bản thân của mình thật đáng thương.



Hóa ra, Thẩm Quân Dao cô cũng mãi chỉ là một kẻ thay thế mà thôi.



Lúc nào cũng vậy, ai cũng vậy, luôn coi cô chỉ là một người thay thế cho chị gái của cô, Thẩm Sơ Vũ.



Cha mẹ cô, bây giờ lại là người đàn ông cô yêu nhất, Trác Du Hiên.



Thấy Thẩm Quân Dao không cử động, chỉ nằm im trên giường.




Trác Du Hiên tiến đến, hắn dùng một lực xé toạc đi chiếc áo mà Thẩm Quân Dao cô đang mặc ở trên người.



Nghe thấy tiếng "roẹt"một cái như là tiếng quần áo bị xé rách, Thẩm Quân Dao mới có phản ứng.



Nhìn người đàn ông đang nhìn chằm chằm thân thể loã lồ của mình kia Thẩm Quân Dao không khỏi hoảng sợ, cô đưa hai tay che trước ngực của mình.



Khuôn mặt trắng bệch đầy sợ hãi, giọng nói phát ra mang theo vẻ hoảng sợ.



"Anh..Rốt cuộc là anh muốn làm gì?"

Nhìn thấy thân thể lõa lồ đang run lẩy bẩy kia của Thẩm Quân Dao, Trác Du Hiên nhếch môi đầy khinh bỉ, không hề thương xót cho cô.



"Làm gì? Chẳng phải là tôi muốn thoả mãn ước nguyện của cô sao? Cô muốn trèo lên giường của tôi như vậy, tất nhiên tôi phải làm theo ý của cô rồi"

Không để cho Thẩm Quân Dao phản ứng lại, Trác Du Hiên nhanh chóng giằng hai cánh tay đang được đặt ở trước ngực của cô ra, hắn cúi đầu xuống gặm mút thân thể xinh đẹp của cô, mặc cho Thẩm Quân Dao không ngừng vùng vẫy.



Thẩm Quân Dao nức nở cầu xin Trác Du Hiên, nước mắt của cô cứ rơi ra không ngừng.





"Đừng mà!"

"Em xin anh, hãy dừng lại đi!"

"Em thật sự không chịu được!"

"Đừng mài! Đừng làm vậy!"

Mặc cho Thẩm Quân Dao đang không ngừng vùng vẫy muốn thoát khỏi, Trác Du Hiên vẫn tiếp tục hành động của mình.



Cánh tay của hẳn giữ chặt người của Thẩm Quân Dao, không cho người phụ nữ này tiếp tục vùng vây.



Bỏ ngoài tai những tiếng nức nở, cầu xin kia của Thẩm Quân Dao, Trác Du Hiên đã không thể dừng lại được nữa.



Hơn mấy tháng nay, Trác Du Hiên hắn đã chưa chạm vào người phụ nữ nào rồi, chỉ chờ cho Thẩm Quân Dao tỉnh lại.



Nay cô ta đã tỉnh lại rồi, vậy cũng đã đến lúc phải hầu hạ hẳn chu toàn rồi.



Trác Du Hiên nhanh chóng xé bỏ những thứ vướng víu còn lại trên người của Thẩm Quần Dao.



Rồi hắn nhanh chóng cởi bộ đồ bản thân mình đang mặc trên người kia.



Trác Du Hiên cứ trực tiếp tiến vào cơ thể cô trong khi không có một màn đạo đầu.



Thấm Quân Dao thấy từ dưới hạ thân của mình truyền đến một cảm giác đau đớn cực kì khủng khiếp.



Mặc cho cô kêu gào, cầu xin, mặc cho Thẩm Quân Dao cô đau đớn đến thế nào, Trác Du Hiên vẫn cứ mạnh bạo ra vào, không để tâm đến người phụ nữ dưới thân mình.



"Thẩm Quân Dao, cô mau rên lên cho tôi.Tôi muốn biết ở trên giường của tôi, bản thân cô có bao nhiêu dâm đãng?"

Thẩm Quân Dao cản chặt lấy môi mình, cố gắng không để bản thân phát ra những tiếng kêu đó.



Nhưng động tác của Trác Du Hiên ngày một mạnh đần khiến cho cô bật ra những tiếng nức nở.



Hôm đó, mặc cho Thẩm Quân Dao vừa mới tỉnh dậy, Trác Du Hiên vẫn hành hạ cô cả một đêm..