Gặp Lại Sau Năm Năm - A Phì A

Chương 27




Cận Quan Quan hoang mang tột độ, cô muốn biết nguyên nhân năm đó Hoắc Mộ lừa gạt cô.

Tại sao anh nói là đến Harvard học, nhưng cuối cùng lại không đến?

Hơn nữa, anh vốn không có ý định đi du học, nhưng lại lấy lý do đó lừa cô.

Một hồi sau, Cận Quan Quan trở lại bàn ăn của hai người, rồi theo Hoắc Mộ về nhà.

Hoắc Mộ cho xe chạy đến nhà mình, cô xuống xe, vươn tay bắt lấy cổ áo anh, hỏi: “Anh có muốn tắm với em không?”

Hoắc Mộ còn chưa kịp nói ra lời cự tuyệt, Cận Quan Quan đã nhón chân, hôn lên bờ môi mỏng, kéo anh đi vào nhà.

Dưới sự dụ hoặc mạnh mẽ của Cận Quan Quan, anh đã mất sạch khống chế, hai người vừa đi vào bên trong vừa nhiệt liệt hôn môi, trên đường đi còn cởi quần áo đối phương.

Hoắc Mộ một tay cởi bỏ nội y cùng quần áo trên người cô, đưa cô vào phòng tắm.

Lúc này, toàn thân cả hai đã hoàn toàn trần trụi, mặt kính xung quanh phòng tắm phản chiếu cơ thể hai người đang quấn quýt lấy nhau không rời.

Cận Quan Quan đè Hoắc Mộ lên cửa phòng tắm, giơ tay bắt lấy gậy thịt, đặt lên miệng huyệt, cọ xát.

Quy đầu ma sát với miệng huyệt kích thích lỗ nhỏ chảy ra dâm thủy, trong khi đó gậy thịt trong tay cô cũng càng sưng to.

Cận Quan Quan nắm gậy thịt cọ cọ nơi riêng tư của mình, cười hỏi: “Hoắc Mộ, anh muốn cắm vào không? Nếu anh muốn thì phải trả lời em một câu. Khi nãy em đi toilet vô tình gặp được Thư Lâm. Cậu ấy nói năm đó anh không học ở Harvard. À không, anh vốn dĩ không hề chọn ngôi trường này. Nhưng tại sao năm đó anh lại nói dối em là anh muốn đến Harvard học nên phải rời đi? Nếu anh không trả lời, em sẽ không cho anh cắm vào.”

Hoắc Mộ cứ tưởng rằng anh có thể giấu cô cả đời, thấy cô đã biết, sắc mặt anh biến đổi trong phút chốc, sau đó trầm mặc thật lâu.

Anh ôm lấy hông cô gái trước mặt, sau đó đẩy cô vào sâu bên trong phòng tắm. Cận Quan Quan bị anh đè ép dưới vòi sen, trong khi cô đang thắc mắc không biết anh muốn làm gì,anh đã vươn tay mở vòi sen.

Tiếp đó, nâng một chân cô lên, để vòi sen đối diện với miệng huyệt, nước cứ thế phun vào miệng huyệt với tốc độ nhanh nhất.

“A—” Huyệt khẩu bị vòi sen kích thích làm Cận Quan Quan thét chói tai, nhiều bọt nước lớn liên tục bắn vào âm đế khiến cô cực kỳ thoải mái, chẳng mấy chốc cô đã muốn cao trào.

Cận Quan Quan nhanh chóng bị vòi sen làm cho cả người mềm oặt.

Cô là dâm phụ, chỉ cần ai đó làm tiểu huyệt sẽ mau chóng quên đi mục đích của mình. Cận Quan Quan bị một trận kích thích đánh tới, cả người dựa lên vách tường, hai mắt híp lại, hưởng thụ bọt nước không ngừng bắn vào hạ thể mình.


Hoắc Mộ khai mở hai cánh môi âm hộ, bọt nước càng bắn sâu vào trong. Tốc độ của vòi sen rất nhanh, kích thích dồn dập khiến cho Cận Quan Quan lên cao trào trong nháy mắt.

Cận Quan Quan thấy mình sắp điên rồi, cô vội đặt tay lên bả vai Hoắc Mộ, sợ mình sẽ ngã xuống.

Một tay Hoắc Mộ ôm lấy vòng eo mảnh khảnh, Cận Quan Quan còn chưa đủ thỏa mãn, anh đã tắt vòi sen, đặt sang một bên.

Tiểu huyệt bên dưới còn đang ngứa ngáy khó chịu, cô cảm thấy vô cùng bực bội, đánh lên người anh: “Anh làm gì vậy hả? Huyệt em rất ngứa.”

Hoắc Mộ tách hai chân cô ra, lúc này tiểu huyệt đã ướt dầm dề, anh đưa gậy thịt chống lên miệng huyệt, thúc vào.

Gậy thịt vừa tiến vào, cảm giác căng trướng làm cô thoải mái không thôi. Hoắc Mộ trì hoãn một chút, sau đó nhanh chóng thọc vào rút ra.

Hai tay cô tựa lên hông Hoắc Mộ, phóng túng bản thân đón nhận từng đợt xâm nhập của người đàn ông.

Đối diện hai người có một cái gương, nó đã được lắp sẵn từ lúc cô mới chuyển đến.

Thông qua tấm gương đang phản chiếu, Cận Quan Quan có thể nhìn thấy hình ảnh cô đang mở hai chân, tùy ý để Hoắc Mộ cắm mình. Hạ thể hai người dính sát nhau, trên mặt cô tràn ngập sự sung sướng của tình dục.


Hoắc Mộ duy trì tư thế này, thân dưới trừu động mấy trăm cái, mới đổi tư thế để Cận Quan Quan đưa lưng về phía anh, sau đó giơ tay tát lên mông cô.

Đây là ám chỉ của riêng hai người. Chỉ cần bị Hoắc Mộ đánh mông, Cận Quan Quan sẽ tự khắc biết anh muốn cắm từ phía sau. Cho nên, cô chủ động chu mông lên, hai tay đè lên tấm gương trước mặt, mông dẩu thật cao cho Hoắc Mộ thao, còn không quên lắc qua lắc lại một chút câu dẫn anh.

Hoắc Mộ bắt lấy hai cánh mông cô, bẻ ra, đưa gậy thịt thuận thế cắm vào.

Tư thế này càng thuận lợi cho gậy thịt cắm càng sâu, chủ yếu là do bộ phận sinh dục của hai người kết hợp rất ăn ý. Cận Quan Quan ngẩng đầu thét chói tai, hai mắt nhìn chính mình trong gương, cô bị anh thao đến sắc mặt đỏ ửng, tuy tư thế giao hợp của hai người làm cô ngượng ngùng, nhưng cô vẫn thoải mái cực kỳ.

Hoắc Mộ cắm quá hăng, cặp vú cô cũng vì thế mà nảy lên xuống liên tục.

Cận Quan Quan mở miệng rên rỉ, Hoắc Mộ ghì chặt mông cô, cắm vào rút ra. Trong không gian yên tĩnh, thanh âm bạch bạch truyền đến từ hai cơ thể va chạm vang lên hết sức rõ ràng.

Hoắc Mộ bị cô kẹp chặt, anh tát lên mông cô một lần nữa, nhắc nhở: “Tao hóa, đừng kẹp chặt như vậy, muốn cắn gãy anh sao?”

Cận Quan Quan dán lên vách tường, cô đang cao trào nên gian nan phát ra thanh âm: “Hoắc Mộ…chậm chút…quá nhanh….”

Hoắc Mộ không vì lời nói của cô mà nhịn xuống, anh cũng thấy được tấm gương đang phản chiếu hạ thể hai người tương liên, vú to lắc qua lắc lại, nhìn qua cực kỳ mê người. Hơn nữa, tư vị tình dục sau cao trào hoàn toàn hiện rõ trên mặt, thấy bộ dáng cô xinh đẹp như vậy, anh không nhịn được muốn xuất tinh. Hoắc Mộ vội rút gậy thịt, một luồng tinh dịch trực tiếp bắn lên khe mông Cận Quan Quan.

Mộ cổ chất lỏng trắng đục đặc sệt dính mông trắng ngần, sau đó từ từ từ từ chảy xuống tạo nên cảnh tượng cực kỳ dâm mỹ.

Dâm thủy từ tiểu huyệt hòa lẫn với tinh dịch. Cô cảm thấy hạ thể mình đã ướt đẫm, khoái cảm sung sướng không rõ cứ đến một lần rồi lại một lần, hiện giờ toàn thân cô khẽ run rẩy.

Hoắc Mộ nhìn thấy khe mông cô thấm đẫm tinh dịch của chính mình đang có xu hướng muốn chảy vào miệng huyệt, anh lập tức giơ tay lau đi.

Cận Quan Quan muốn lên tiếng chỉ trích Hoắc Mộ, nhưng đã bị anh đưa lên cao trao hai lần, cũng không biết nên nói như thế nào.

Cô vô lực nằm trong ngực Hoắc Mộ, mặc anh muốn làm gì thì làm.

Hoắc Mộ dùng một tay ôm cô, một tay còn lại lau sạch tinh dịch, sau đó cầm vòi sen tắm cho cô.

Cận Quan Quan tức muốn chết, cô hỏi anh không thèm trả lời, đã vậy còn đè cô ra thao.

Cô sung sướng đến mức quên mất phải hỏi anh cái gì.

Hiện tại, cô cắn cắn tai Hoắc Mộ, lên tiếng cảnh cáo: “Anh đừng tưởng em sẽ bỏ qua, anh mà không nói cho em biết, đừng hòng em cho anh thao.”