Gặp Lại Sau Năm Năm - A Phì A

Chương 29




Hoắc Mộ thấy Cận Quan Quan khóc thương tâm như vậy, anh đau lòng không thôi, vội ôm cô vào lòng, vuốt tóc cô, miệng liên tục nói lời xin lỗi.

Năm đó, anh thật sự không còn cách nào khác, bản thân anh đã bị dồn đến bước đường cùng, nên chỉ có thể nói lời cay nghiệt với cô.

Đó là thời điểm bóng tối bao trùm lấy cuộc đời anh.



Sau khi Cận Quan Quan thành công làm Hoắc Mộ khai trai, hai người vẫn luôn tiết chế, trừ phi những lúc tình cảm dâng lên đến đỉnh điểm, cả hai mới lăn lộn một phen.

Cho nên qua mấy tháng kết giao, ngoại trừ hồi sinh nhật, số lần hai người làm tình cực kỳ ít ỏi.

Nguyên nhân chủ yếu là do áp lực học hành của học sinh cao trung rất lớn. Chỉ ở gặp nhau vào mỗi buổi tối đương nhiên không đủ. Cuối tuần rảnh rỗi mới ở cạnh nhau, ban ngày đi hẹn hò, đến tối thì tìm khách sạn thuê phòng.

Cận Quan Quan đã sớm đói khát không chịu được.

Cô định nói với Hoắc Mộ cùng mình đến lớp làm tình một lần, nhưng lời chưa kịp nói thì cơ hội đã đến, bởi vì kỳ thi vừa rồi, cô lại đứng hạng chót.

Hoắc Mộ thông minh từ nhỏ đến lớn, anh không biết đầu óc ngu xuẩn là gì, chỉ biết đứng hạng chót là điều không ổn. Nhưng kể từ khi có một cô bạn gái lúc nào ‘đội sổ’, anh mới biết thế nào gọi là ngốc.

Đề thi kỳ này rất dễ, đủ để cô có thể thoát khỏi kiếp ‘đội sổ’, nhưng qua kết quả vừa rồi, chứng tỏ cô không hề nghiêm túc học một chút nào.

Lúc này, Hoắc Mộ nhìn bài thi của Cận Quan Quan mà tức đến thở hồng hộc, có rất nhiều câu hỏi căn bản đáng lẽ không nên làm sai, nhưng chúng đều sai hết.

Anh muốn nổi giận, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt tròn xoe ủy khuất lấp lánh đang nhìn mình, vẻ mặt lộ ra biểu hiện sợ hãi, lửa giận lại không bộc phát nỗi, chỉ có thể áp xuống, hằn học nói: “Trong đề có nhiều câu hỏi không nên sai, ngày nào anh cũng dạy cho em, chắc chắn em không thèm nghe. Anh sẽ giải thích một lần nữa, nếu em còn làm sai, anh sẽ không để ý tới em.”

Cận Quan Quan sợ anh mắng mình, nhưng khi nghe giọng điệu nhẹ nhàng từ anh, liền phấn khởi gật đầu.

Hoắc Mộ ở lại trường dạy cô, anh giải thích từ đầu tới cuối để cô hiểu rõ. Sau đó, cô phải

hoàn thành đề Hoắc Mộ đưa cho, khi nào đạt chuẩn mới được về.

Hoắc Mộ thấy cô làm bài đạt chuẩn cũng không mắng cô nữa, anh thu thập đồ dùng, rời đi. Lúc này, trong lớp đã không còn ai, đừng nói tới lớp học, trong trường cũng vắng tanh. Cho nên, phải về thật nhanh.

Cận Quan Quan không muốn về nhanh như vậy, sắp tới cô muốn xin nghỉ vài ngày để về quê thăm ông bà. Nếu cô đã về, hai người hiển nhiên không thể ở cạnh nhau mà phải chia xa một thời gian, nghĩ thế cô liền kéo cánh tay anh: “Hoắc Mộ, chúng ta làm tình ở lớp đi, được không?”

Hoắc Mộ nghe thế tưởng Cận Quan Quan đang bị mê sảng, vì thế duỗi tay búng trán cô, ngăn cô lại: “Em điên rồi sao? Còn dám làm tình ở chỗ này. Đây là lớp học, lỡ bị người khác thấy thì tính sao? Em không cần danh dự nữa phải không?”

Cận Quan Quan không ngại chút nào, ngược lại còn cảm thấy vui, thậm chí cô còn muốn làm tình mỗi ngày. Cô đã xem qua truyện người lớn, thấy nam nữ chính thường làm tình ở lớp học, cô cũng muốn thử, chắc sẽ rất kích thích.

Bởi vì lớp học mang đến cho cô loại cảm giác vụng trộm.

“Không đâu, bây giờ không có người, từ lúc chúng ta tan học đến giờ đã hơn một tiếng. Mai là ngày nghỉ, mọi chắc cũng không ai ở lại, cửa phòng học cũng đóng lại rồi mà.”

Hoắc Mộ vẫn không chịu, anh thu dọn sách vở, thật sự muốn rời đi.

Cận Quan Quan tức giận cực kỳ, cô không tin không trị được anh.

Cô ngồi lên bàn học của Hoắc Mộ, cởi quần lót, quăng lên đùi anh.

Hoắc Mộ cảm thấy gan cô quá lớn, vội bắt cánh tay cô, không cho cô tiếp tục phóng đãng.

Cận Quan Quan không quan tâm, đẩy tay anh ra, sau đó tách hai đùi làm nơi riêng tư hoàn toàn bại lộ trước mắt anh.

Dưới lông tóc đen huyệt thịt màu đỏ thẫm, cô duỗi chân thật rộng, rồi đặt tay lên hai mép thịt, bẻ ra hai bên, âm đạo bên trong lộ ra, ngón tay nhanh chóng tìm được âm đế, sau đó không ngừng vuốt ve.

Cô vừa sờ vừa thoải mái rên rỉ: “Sướng quá…Anh có muốn sờ huyệt em không, nơi này của em rất ngứa, nó muốn anh sờ. Anh nhìn đi, em chảy nước rất nhiều có đúng không? Anh sờ nó sẽ chảy nhiều hơn.”

Tốc độ tay cô đặc biệt nhanh, ngón tay ra sức ấn âm đế.

Khoái cảm như đang càn quét tâm trí cô.

Hoắc Mộ nhìn bộ dáng dâm đãng của Cận Quan Quan, sắc mặt anh càng âm trầm. Dâm thủy chảy lên mặt bàn, tích tụ lên bài thi của anh. Mũi anh ngửi được mùi hương của dâm thủy, anh có cảm giác hạ thân đã bắt đầu sưng to.

Cận Quan Quan tự đùa bỡn tiểu huyệt mình không một chút ngại ngùng, một bộ dáng cực kỳ dâm đãng.

Anh không quan tâm đến đứng đắn gì nữa, hiện tại anh chỉ muốn thao cô, lấy gậy thịt nhét vào tiểu huyệt.


Hoắc Mộ bắt lấy cánh tay cô, ngậm ngón tay ướt dầm dề vào miệng: “Đồ dâm đãng, không được anh cho phép mà dám tự chơi chính mình. Thường ngày ở nhà em cũng tự sờ huyệt như vậy phải không?”

Anh đặt tay lên đùi cô, mở rộng hết cỡ, sau đó cúi đầu xuống, dùng miệng mình ngậm lấy âm đế. Cận Quan Quan thấy anh chủ động liếm huyệt cho mình, tay ấn đầu anh xuống, đẩy mông nhếch lên làm tiểu huyệt kề sát miệng anh hơn.

“Ư…đầu lưỡi anh làm em quá thoải mái….a…”

Hoắc Mộ vừa liếm huyệt vừa duỗi tay vén áo cô cùng nội y của cô lên, một bàn tay nắm lấy một bên vú tròn trịa.

Hai ngón tay kết hợp lôi kéo núm vú, rồi ấn xuống khiêu khích đầu vú.

Cận Quan Quan thoải mái phát ra giọng mũi.

Bị Hoắc Mộ liếm láp, Cận Quan Quan đã cao trào một lần, khoang miệng anh tràn đầy dâm thủy.

Hoắc Mộ nuốt sạch sẽ toàn bộ dâm thủy cô phun vào miệng anh.

Vì Cận Quan Quan đã qua một lần cao trào, nên tới lượt cô làm anh sướng.

Cô rất thích nhìn anh mặc đồng phục thao mình, cho nên đợi đến lúc Hoắc Mộ cởi quần lót, cô nhanh chóng ngồi lên đùi anh, để miệng huyệt cận kề quy đầu, rồi hạ mông ngồi xuống.

Khoảnh khắc âm đạo được gậy thịt lấp đầy, cô sung sướng kêu lên một tiếng, sau đó ôm lấy bả vai Hoắc Mộ, dâm đãng lắc mông luật động trên người anh.

Hoắc Mộ chịu không nỗi bộ dáng dâm đãng của cô, hai tay bắt lấy hai vú, bắt đầu vuốt ve, thưởng thức xúc cảm mềm mại. Vú bị anh nhào nặn thành mọi hình dạng khác nhau, vú rất lớn, nên khi nắm trong tay mang lại cảm giác rất tốt. Hoắc Mộ yêu thích đến không nỡ buông tay.

Cận Quan Quan nghe thấy tiếng bạch bạch do hai người chạm vào nhau, cô rất thích âm thanh ái muội này.

Lớp học không có người, Cận Quan Quan không kiêng dè mà thoải mái rên rỉ: “Sâu quá…Hoắc Mộ….Gậy thịt anh vừa lớn vừa dài, cắm em thật sướng…”

Hoắc Mộ sờ vòng eo nhỏ nhắn, cô được chăm sóc rất kỹ, làn da không chỉ trắng mà còn mềm mại, cứ như chỉ cần nhéo một chút là ra nước, anh rất thích sờ làm da cô.

Anh có cảm giác như Cận Quan Quan được làm từ nước, nơi nào cũng chảy nước, đặc biệt là tiểu huyệt, mỗi lần anh thao sẽ có lũ lụt.

“Thích dương vật của anh cắm vào lắm đúng không? Ngày nào anh cũng nhét nó vào huyệt em, để xem em còn dâm đãng bằng cách nào? Tiểu huyệt ngứa đến vậy, một ngày không cắm là không chịu được, nên anh sẽ cắm luôn gậy thịt vào trong, không bao giờ rút ra, có thích không?”

Cận Quan Quan đã sớm động tình, đầu óc cô hoàn toàn trống rỗng không còn một tia lý trí, chỉ biết thuận theo anh: “Thích, tiểu tao hóa rất thích bị gậy thịt thao. Thao em đi, thao em tới mức tiểu huyệt giãn rộng cũng được.”

Càng nói Hoắc Mộ càng tăng nhanh tốc độ trừu động, hai người cùng nhau lên cao trào, tinh dịch nóng bỏng bắn lên đùi cô.

Sắc mặt Cận Quan Quan đỏ ửng, dư vị sung sướng vẫn còn chưa tan đi.

Cô cho rằng mọi chuyện đã xong, ai dè Hoắc Mộ đột nhiên ôm cô lên, đặt cô đưa lưng về phía mình, đối mặt với cửa sổ đối diện, anh tát lên bờ mông trắng nõn, ra lệnh: “Tiểu tao hóa, chu mông lên, anh muốn đi vào từ phía sau.”

Cận Quan Quan chống hai tay lên cửa sổ, nghe theo lời anh, cô dẩu mông lên khiến cơ thể tạo thành đường cong thật đẹp.