Gặp Quân Thời Khắc

Gặp Quân Thời Khắc - Chương 31




Đoạn đường từ trên xe bước xuống trở về phòng, Hứa Ước đều bị Lục Thù Đồng ôm đi vào.



Đến phòng ngủ, Hứa lão bản liền bỏ rơi người kia, một mình tới nhà tắm -- hắn vẫn không để ai giúp đỡ chuyện này. Chẳng thuê hộ lý hoặc quản gia, mọi việc cá nhân như tắm rửa hay đi vệ sinh đều tự mình thực hiện. Kỳ thực đối với người hai chân tàn tật, loại chuyện vụn vặt này rất khó làm được, Hứa Ước từ thời gian đầu gian nan đến khi thành thạo điêu luyện, chân chính té ngã bao nhiêu lần, nếm trải bao nhiêu cực khổ, chỉ mình hắn biết.



Hứa lão bản mặc đồ ngủ từ buồng tắm đi ra, khống chế xe lăn tới giường ngủ, Lục Thù Đồng đang ngồi chờ đợi tức khắc đem hắn ôm lên giường; kéo cao quần dài, bắt đầu xoa bóp chân cho hắn.



Hứa Ước nhìn động tác của y, hững hờ hỏi: "Cậu trước kia từng gặp Lý Tuân Ngọc?"



"..... Từng thấy" Lục Thù Đồng nghe đến tên cậu liền phiền muộn, "Ở công ty gặp vài lần, nó là em trai của một vị cổ đông lớn."



Hứa Ước nhíu mày: "Vậy cậu ấy chẳng phải phát hiện ta huỷ diệt MYST rồi sao."



"Muốn giết nó chứ?" Lục Thù Đồng ngẩng đầu lên.



Hứa Ước mặt không đổi sắc nhìn y: "Vừa vặn thuận tiện cho cậu diệt trừ tình địch?"



"Đương nhiên" Lục Thù Đồng khẽ mỉm cười, cúi xuống hôn lên đôi chân thon gầy của Hứa lão bản.



"..." Buồn nôn - Hứa Ước cau mày, "Cậu thích xuống mồ sao?"



"Không có" Lục Thù Đồng phủ nhận, nhưng hai tay lại ám muội du ngoạn khắp đùi Hứa lão bản, "Tôi chỉ thích ngài."



"..... Hôm nào mời bác sĩ tâm lý tới xem" Hứa Ước mặc dù chẳng có cảm giác gì, vẫn không nhịn được cảnh cáo: "Giữ chừng mực."



Lục Thù Đồng dừng cử chỉ, giang cánh tay nhẹ nhàng ôm hắn hồi lâu: "Lý Tuân Ngọc kia chắc chắn không thể như tôi đối với ngài như vậy" Y dừng lại, ý tứ sâu xa bổ túc thêm: "Cũng chẳng ai có thể như Hứa Ước ngài đối với tôi như thế."



Hứa Ước lườm y, không quản nữa, lảng sang chuyện khác: "Nói thêm những gì liên quan tới Lý Tuân Ngọc đi."



Lục Thù Đồng chiếm tiện nghi xong, tiếc nuối dời tay khỏi đùi Hứa Ước, giúp hắn kéo ống quần pyjamas xuống, chậm rãi nói: "Tôi chẳng phải mới vừa nói Lý Tuân Ngọc là em trai của vị cổ đông Lục thị sao. Nhưng mà người nọ cũng thật trùng hợp... đầu tư cho một quầy bar, nắm giữ nhiều cổ phần nhất."



"Là MYST?" Hứa Ước nhíu mày, xem nét mặt đứa con hoang thì tỷ lệ đúng rất lớn.



Lục Thù Đồng tươi cười, nhân lúc Hứa lão bản sơ ý nghiêng người qua hôn một cái lên môi: "Đúng."



....Vì vậy hôm nay nó chính là trước mặt em trai một đại cổ đông, huỷ diệt sản nghiệp của nhà người ta? - Hứa Ước hơi hoảng hốt -- chẳng trách Lý Tuân Ngọc trong quán rượu có thể sai khiến nhân viên phục vụ.




"Tôi còn chưa nói hết" Lục Thù Đồng thừa nước đục thả câu, hôn xong cũng không hề dời đi, dùng khoảng cách gần đến nỗi khí tức thở ra đều giao hoà lẫn nhau, nói: "Vị cổ đông kia..... vừa lúc là kẻ chết thế để che giấu cho vụ nổ độc xưởng tại khu dân nghèo mà tôi thực hiện."



Hứa Ước lại chau mày.



"Lý Tuân Ngọc cùng...."



"Chị nó" Lục Thù Đồng tiếp lời, "Quan hệ giữa bọn họ không tốt, tôi trước đó từng điều tra.



Hứa Ước nhìn y: "Nếu như Lục thị phát hiện chị cậu ta làm biến mất một công xưởng sẽ xử trí thế nào? Ở mức độ nhẹ.... Lý Tuân Ngọc ắt hẳn không can thiệp."



"Dựa vào địa vị của chị gái nó, nhiều nhất chỉ hạ chức cắt giảm quyền lợi, lại phạt ít tiền rồi lệnh cho cô ta xây dựng độc xưởng mới. Như thế quá nhẹ, khiến tiến trình kế hoạch của chúng ta biến chậm."




"Cậu là nghĩ..."



"Tôi dự định dùng danh nghĩa của chị nó làm gì đó" Lục Thù Đồng bâng quơ nói, "Chỉ cần Lục thị triệt để mất niềm tin với người này, trừ khử con cờ ngu ngốc."



Nếu thành công, y sau đó đem thế lực của cô ta đánh bại cũng chẳng vấn đề gì.



"Thích không, Hứa Ước?"



Trong đầu óc con trai nuôi của Hứa Ước, tất cả đều là ý đồ độc ác mà điên cuồng. Y hưng phấn nhìn dưỡng phụ.



Muốn làm hắn vui lòng.



Mà lần này, Hứa Ước nở nụ cười. Thái độ của hắn với Lục Thù Đồng cuối cùng coi như hoà hoãn đôi chút.



"Ừ, ta rất thích."



Tác giả có lời muốn nói:



Hiện tại mới.... tiến vào đầu mối chính.....



Rùa: toy chỉ thấy Hứa Ước là cả một bầu trời moe ngầm, đáng yêu thực sự.