Gặp Quân Thời Khắc

Gặp Quân Thời Khắc - Chương 41




Vào 12 giờ đêm khuya ngày 15, Lý San được phát hiện. Nghe nói ba ngày nay người của ban ngành không liên lạc được với cô, thư ký cũng chẳng thấy. Mãi tận lúc văn kiện tích thành đống dồn tại phòng làm việc, mọi người mới phát giác không đúng, tá hoả tìm kiếm -- nhưng xác chết đã bắt đầu phân huỷ.



Lục Ninh là kẻ đầu tiên trong năm đại cổ đông biết tin. Y rõ ràng khi mất Lý San còn cùng Lục Nhân Sâm tranh đấu; vì thế phản ứng trước nhất của y chính là: Lục Nhâm Sâm giết cô ta?



Nếu đúng, gã mang mưu đồ gì?



Ngắn ngủi một tuần, năm thượng cấp của Lục thị đã chết hai. Nếu như Lục Nhâm Sâm thật sự ra tay, giả thiết gã muốn lên làm người nắm quyền..



Trên mặt Lục Ninh xuất hiện tia cổ quái. Tính tuổi tác, Lục Nhân Sâm đã hơn sáu mươi, so với lão thái bà Lục Thu Nghi kia còn lớn hơn. Qua nhiều năm, năm người bọn họ chia đều quyền lợi thâu tóm Lục thị, từng người coi như dốc tiền đầy túi. Bình an vô sự lâu như thế, đừng nên a.....



Y suy nghĩ chốc lát, dùng điện thoại bàn quay số bí thư: "Giúp tôi liên hệ Lý Tuân Ngọc, hỏi cậu ta sáng mai rảnh không, cùng tôi ăn điểm tâm."



Chín giờ sáng hôm sau, hoa viên.



"Lục thúc khoẻ" Lý Tuân Ngọc ngồi vào ghế, nâng ấm trà rót cho đối phương, "Lục thúc tìm tôi có chuyện gì?"



Lục Ninh giả bộ không nghe, duỗi tay đẩy thực đơn qua: "Mới sáng sớm, trước tiên nên ăn chút gì đó."



Lý Tuân Ngọc tiếp nhận quyển thực đơn nhưng đặt lên bàn, dùng tay ngăn chặn: "Hay là nói chính sự đi. Thúc cũng biết nhà tôi vừa xảy ra chuyện, ở thời gian này chạy đến không thoả đáng lắm. Việc gì ngài cứ nói, đừng vòng vo."



Tâm tư Lục Ninh nhanh nhạy xoay chuyển, lập tức đổi giọng: "Thật ngại quá, do ta không tốt. Lần này gọi cậu tới... muốn hỏi chuyện về chị gái cậu. Đã báo cảnh sát rồi?"



"Vâng, tôi nhờ người bên Minh Thanh cục sang, xác định là tai nạn giao thông."



"Lý San ngày đó muốn tới sân bay, nhưng con đường nọ lại chẳng dẫn về điểm đích. Cậu nghĩ xem tại sao?"



Lý Tuân Ngọc lắc đầu: "Xe của chị bị thiêu huỷ triệt để, chiếc container cùng camera trên đường đều biến mất, rất khó tra ra đầu mối."




"Gần đây hai đại cổ đông trong tập đoàn liên tiếp vong mạng, chỉ còn ta, đỉnh gia và Lâm Dịch Hằng. Tuy rằng dựa theo lẽ thường hết thảy đơn làm ăn dưới tay Lục Phú Sinh cùng Lý San đều do ba người chúng ta chia nhau giúp đỡ, bất quá ta với đỉnh gia niên kỉ đã lớn, nếu có hậu bối muốn tiếp nhận vị trí của Lục Phú Sinh và Lý San... cũng không tồi" Lục Ninh nhìn thẳng người đối diện, ý vị sâu xa hỏi, "Cậu cảm thấy thế nào?"



- - y đang nghĩ có phải hay không em trai vì thượng vị, cố ý mưu sát chị gái.



Lý Tuân Ngọc chẳng chút hoang mang: "Lục thúc, ngài nói hy vọng hậu bối thay thế; tôi tuy không biết chuyện bên trong tập đoàn, nhưng đỉnh gia gần nhất liên tiếp nhắm vào Lý gia, tìm cớ phá huỷ công việc của Lý San, tựa hồ... chẳng hề có ý tứ chia sẻ lợi nhuận cho ai. Hai vị mang dụng ý gì tôi không rõ ràng, nhưng tôi chẳng hề có tham vọng với Lục thị. Thúc cũng biết tôi từ nhỏ không làm việc đàng hoàng, nay đột nhiên muốn tôi đến công ty mỗi ngày, hay là thôi đi."



Lý Tuân Ngọc vờ cười: "Lục thúc nghĩ sao?"



Nói trắng ra như thế, Lục Ninh không thể nào chưa minh bạch. Y lại hỏi: "Vậy cậu cảm thấy cái chết của Lý San... cùng Lục Nhân Sâm có quan hệ chứ?"



Lý Tuân Ngọc nghe vậy, từ sau lưng rút ra cặp đựng giấy tờ. Lục Ninh liếc mắt, là một xấp tập tin mỏng.




"Hôm qua khi tôi nhận được tin tức, ngoại trừ tới xem hiện trường tai nạn, còn đến phòng làm việc của Lý San tại Lục thị một chuyến, đây là thứ tôi ở nơi đó tìm được" Lý Tuân Ngọc chớp mắt, hạ thấp giọng.



"Tôi chẳng muốn nhúng tay vào tập đoàn, nhưng sau khi Lục thúc xem cái này, đối với cái chết của chị tôi ắt có định đoạt."



***



Sáng nay Lục Nhân Sâm mới biết Lý San chết, chậm trễ hơn Lục Ninh tròn mười hai tiếng.



Nguyên do là đêm qua gã đến chùa miếu nghe tăng nhân niệm Phật, tờ mờ sớm lại cùng bọn họ cầu phúc. Các thư ký trợ lý từ rạng đông nhận được tin tức, ở phía ngoài lo lắng chờ đợi, láo nháo tranh nhau báo cáo. Lục Nhân Sâm sầm mặt, lạnh giọng hỏi: "Ai làm?"



Thư ký lắc đầu, đỡ gã từng bước xuống thềm đá: "Lý gia mời Minh Thanh điều tra, bảo là đường quá tối, tài xế nhất thời nhìn không rõ, lốp xe trượt dài tạo thành sự cố."



Lục Nhân Sâm cười gằn: "Bất ngờ khiến ba người trong xe tử vong tại chỗ, còn bị thiêu rụi sạch sẽ? Mấy ngày trước trên đại hội cổ đông ta buộc Lý San phụ trách cái chết của Lục Phú Sinh, lại cùng Lục Ninh cướp đoạt của ả một nửa việc kinh doanh; nữ nhân này hiện tại chết rồi, các đại cổ đông khác sẽ nghĩ thế nào?"




Gã nhìn thư ký: "Thăm dò cặn kẽ ngày Lục Phú Sinh bị nổ chết cho ta, bắt giữ luôn thủ hạ đã thẳng thắn nhận tội của Lý San trong video."



Vốn tưởng rằng Lục Phú Sinh chết là bất ngờ, bất quá Lý San cũng vậy, điều này trở nên khó bề phân biệt.



Bây giờ nghĩ tới ngày đó Lý San cực lực phản bác, hẳn là oan uổng ả ta.



Kẻ chủ mưu lợi dụng Lý San, mà gã lại vì tham tiền tài mà sai lầm đem cái chết Lục Phú Sinh đổ lên đầu cô, dẫn tới hiện tại chọc phải một thân hiềm nghi, thực sự thiệt thòi!



Lục Nhân Sâm đẩy thư kí bên cạnh, run rẩy chống gậy đi xuống bảy bảy bốn mươi chín bậc thang. Vừa từ chốn cổ Phật thanh nhã đi ra, nhiễm được chút khí tức Phật gia, nào ngờ hiện tại bộc lộ bộ mặt dữ tợn, thể hiện lòng dạ vốn hung thần ác sát.



***



Lý Tuân Ngọc sau khi giao tập tin cho Lục Ninh, viện cớ về Lý gia xử lý hậu sự Lý San mà rời đi trước. Lục Ninh gọi món tráng miệng, vừa chờ đợi vừa lật lật văn kiện trên tay.



Trong này ghi chép tất cả những chuyện dơ bẩn Lục Nhân Sâm từng làm ở Lục thị: nhận hối lộ, kê khống tiền lương, thậm chí lừa dối nhà đầu tư, cố ý giả tạo bảng khai báo tài vụ, nhiều lần mượn danh nghĩa Lục thị vay ngân hàng số tiền khổng lồ.



Tiền chiếm đoạt 600 triệu, mượn ngân hàng 3 vạn 700 triệu, thời hạn kéo dài 7 năm.



"..."



Lão già Lục Nhân Sâm này muốn tiền đến điên rồi?!



Ngón tay nắm trang giấy của Lục Ninh đỏ lên. Y liếc nhìn trợ lý cách đó không xa: "Bảo tài xế lái xe đến, tôi muốn về công ty!"