Gia Đình Năm Tốt

Chương 19




Biên tập: Thủy Nguyệt

Chỉnh sửa: Zừaaa┃Đọc kiểm: Red Tea

Cách của Lăng Thanh Huyền với Lăng Điềm Điềm có thể hình dung là đường cong cứu quốc.

Cả quá trình xoắn cả lại, thậm chí bố mẹ Lăng nghe cả buổi vẫn chưa hiểu gì cả.

Lăng Dục Cẩn nhìn chị gái vừa vội vừa gấp mà vô cùng lo lắng, với năng lực biểu đạt này có thể làm nhân viên ngoại giao sao?

“Ý của chị là, trong phương thuốc của Điềm Điềm thiếu một loại nhựa cây đặc thù, hành tinh có loại nhựa cây này không mở cửa với người ngoài, hàng năm chỉ có phép nhân viên ngoại giao của Liên Bang tới, hai người đang nhắm vào chỗ này.” Lăng Dục Cẩn mở bản đồ Liên Bang ra cho bố mẹ với anh xem, tiện giải thích về hành tinh mà chị và Lăng Điềm Điềm nói tới.

“Đúng vậy, hành tinh Cây Sinh Mệnh cấm người ngoài vào, chúng ta muốn tới chỉ có thể dùng danh nghĩa nhân viên ngoại giao và người nhà.” Lăng Thanh Huyền gật đầu, chợt tỉnh: “Bé Cẩn, em nghe lén chị với Điềm Điềm à? Sao biết rõ vậy?”

Vừa rồi Lăng Thanh Huyền và Lăng Điềm Điềm chỉ nói họ muốn dùng thân phận nhân viên ngoại giao tới hành tinh đặc thù, sao Bé Cẩn lại đoán được.

“Hành tinh Cây Sinh Mệnh khí hậu dễ chịu, cả năm ấm áp ẩm ướt, nhưng vì dân bản xứ giỏi bay và tôn trọng tự nhiên, nghiêm cấm sát sinh, không hợp với quan niệm chủ lưu ở Liên Bang nên sau khi gia nhập Liên Bang đã nghiêm ngặt hạn chế số người tới.” Lăng Dục Cẩn đọc như học thuộc lòng bài tập, nói rõ: “Chị, đây là bài tập về nhà môn lịch sử của chị hôm qua.”

Lăng Thanh Huyền dốt sử địa đột nhiên nhớ tới hành tinh Cây Sinh Mệnh nhất định là do mấy ngày nay đã thấy ở đâu đó nên mới nghĩ ra cách biến thân.

Lăng Thanh Huyền không khống chế được biến thành khủng long bạo chúa? Lăng Dục Cẩn còn lâu mới tin, từ cái ngày chị mình có thể tay không leo núi, xoay người nhảy xuống biển thì chỉ cần chuyện gì không dùng đến não là cô đều có thể làm được một cách hoàn hảo.

╮(╯_╰)╭

Về chuyện tại sao bài tập môn sử của Lăng Thanh Huyền lại xuất hiện trước mặt Lăng Dục Cẩn thì hãy để bố mẹ Lăng trả lời, quả nhiên hai người nổi giận: “Lăng Thanh Huyền, con lại nhờ em làm bài tập hộ!”

Lăng Dục Cẩn cầm Lăng Điềm Điềm lên, hài lòng nhìn Lăng Thanh Huyền ôm đầu chạy trốn bố mẹ, nắm vai anh trai: “Lên phòng em nào, chờ chị bị đánh xong kiểu gì cũng tới nhờ chúng ta giúp.”

Hành tinh Cây Sinh Mệnh chắn mạng quang, tin tức công bố ra ngoài vô cùng ít ỏi, tin liên quan cũng không có mấy, nhiều mối nguy không phải cứ mạnh là giải quyết được, Lăng Dục Cẩn biết chị mình rất giỏi, nhưng cả nhà không thể hành động chỉ dựa vào ý kiến của cô được.

Chị đã hấp dẫn hỏa lực của bố mẹ rồi, chuyện chuẩn bị và hoàn thiện kế hoạch do Lăng Kiệt Sâm với Lăng Dục Cẩn phụ trách đi!

Lăng Kiệt Sâm vui sướng đứng trên tầng hai nhìn Lăng Thanh Huyền nhảy nhót tránh đạn, tâm trạng vui vẻ vào phòng em trai, mỉm cười nhìn Lăng Điềm Điềm: “Thấy không, lần sau còn dám giấu mọi người tự ý ra quyết định sẽ bị nam nữ liên hợp đánh!”

“Anh đừng dọa Điềm Điềm, nhà chúng ta theo thứ tự là nam đánh đơn, nữ đánh đơn, nam nữ hỗn hợp ba hình thức, bao nhiêu năm qua bố mẹ đánh chị vẫn theo phong cách đấy!” Trong ba đứa con Lăng Kiệt Sâm cơ thể yếu, xưa nay văn tĩnh ngoan ngoãn hướng nội không gây chuyện, Lăng Dục Cẩn nghe lời hiểu chuyện, trưởng thành sớm ổn trọng không gây sự.

Chỉ có Lăng Thanh Huyền không phải dọa cá trắm cỏ trong chợ sợ đến suýt chết đuối chính là khiến mèo lông dài trong cửa hàng thú cưng trầm cảm đến rụng lông, hôm nay leo núi trộm tổ chim, ngày mai xuống biển đào san hô, thỉnh thoảng còn chạy đi lướt sóng.

Tóm lại dù bố mẹ Lăng tốt tính tới đâu cũng bị chọc cho cầm dép tổ ong đuổi đánh!

Ba đứa con, chỉ một mình Lăng Thanh Huyền đã tự mình thử hết những trò nghịch dại, cũng tiện thể chịu đánh hết luôn.

Lăng Thanh Huyền: Bố mẹ đánh từ từ, con thì không sai nhưng hai người cẩn thận không vấp!

Thế là Lăng Thanh Huyền chạy chạy ngừng ngừng, phối hợp chịu một trận đánh xong lại phấn chấn chạy tới tìm em trai nhờ giúp đỡ.

Trở thành nhân viên ngoại giao là một ý tưởng, còn biến nó thành sự thật thì cần Lăng Dục Cẩn làm, là một người chị chính là phải biết nô dịch em trai.

(ω) Ahihi

Bố mẹ Lăng đuổi đánh Lăng Thanh Huyền một lúc lâu cũng không mỏi gối tê tay, hai người đổ mồ hôi xong cũng tiện hoàn thành chỉ tiêu vận động hôm nay, chuyện còn lại giao cho tụi nhỏ, hai người dắt tay nhau đi xem TV.

Tiểu Sâm với Tiểu Huyền tải trước phim với gameshow quả là quyết định đúng đắn, TV ở đây thôi khỏi nhắc, chưa nói tới chuyện không hiểu chuyện cười ở đây thì riêng việc thỉnh thoảng thấy ‘công dân không phải người’, ‘loài sâu’,… cũng đủ để bố mẹ Lăng sợ tới huyết áp tăng.

Còn những tài liệu nghiên cứu học tập trong USB của Bé Cẩn, khụ khụ, vẫn cứ để dành cho Tiểu Sâm với Tiểu Huyền đi!

“Bố mẹ đâu rồi?” Lăng Kiệt Sâm thấy em gái vào thì thuận tay đưa cô cái khăn mặt.

Lăng Thanh Huyền xoa xoa hai cái, vắt khăn lên vai, tay đút túi dựa tường: “Đang xem gameshow dưới tầng, sức khỏe của bố mẹ cải thiện không ít, lúc nãy đuổi em còn nhảy cả lên!”

Việc kiểm tra sức khỏe thường ngày của người nhà họ Lăng đều do Lăng Thanh Huyền phụ trách, dùng ánh mắt của kẻ săn mồi đỉnh cao đánh giá trạng thái sức khỏe, đảm bảo người thân luôn có cơ thể khỏe mạnh.

⊙ v⊙ Đây cũng coi là một cách tận dụng đấy ~

“Cho chị này, đây là kế hoạch của em và anh, nếu thuận lợi thì cuối năm có thể gia nhập hàng ngũ nhân viên ngoại giao Liên Bang.” Lăng Dục Cẩn nhờ Lăng Điềm Điềm mở khóa không ít quyền hạn trên mạng quang, tìm được rất nhiều tài liệu, sau khi đối chiếu với Lăng Kiệt Sâm đã lập ra được một kế hoạch.

Lăng Kiệt Sâm chỉnh sửa lại tư liệu về hành tinh Cây Sinh Mệnh, lắc đầu: “Điềm Điềm mở tư liệu về việc gia nhập Liên Bang của hành tinh Cây Sinh Mệnh, người ở đây đều sinh ra trên Cây Sinh Mệnh, không sát sinh không ăn thịt, tôn trọng tư nhiên, giác quan nhạy bén, còn có siêu năng lực, cả hành tinh cực kỳ bài ngoại.”

“Nghe giông giống tinh linh.” Lăng Thanh Huyền nhớ tới miêu tả tương tự trong tiểu thuyết, cảm thấy người trên hành tinh Cây Sinh Mệnh có khi chính là người đẹp tai nhọn.

Lăng Dục Cẩn cắt đứt ảo tưởng của chị gái: “Không, đối mặt với người ngoài thì người ở hành tinh Cây Sinh Mệnh tin rằng không phải tộc ta ắt có suy nghĩ khác, chị muốn xem ảnh không?” Số người chết tha hương ở đó không ít đâu.

“Thôi, chúng ta vẫn đi đường tắt nhân viên ngoại giao đi, có cái danh đó an toàn hơn.” Lăng Thanh Huyền về với thực tại, bỏ qua suy nghĩ đi du lịch không thể xảy ra.

Lăng Dục Cẩn đồng ý với câu này của chị gái, cậu đưa cho Lăng Thanh Huyền một con chip, cong môi cười hiền: “Trong một tháng chị làm xong hết số đề này, tháng sau tham gia kỳ thi công chức Liên Bang.”