Già Thiên

Chương 407: Tấn công Thần Thành




Tiếng chuông từ Tử Sơn vang lên ba lần truyền qua hư không. Sinh vật Thái Cổ xuất thế, chấn động Thần Thành.

Grào...

Những sinh vật không rõ tên rống động thiên địa, đánh tan cả mây trời, khiến Thần Thành rung chuyển.

Không ai không biến sắc. Rất nhiều người run rẩy cả linh hồn. Rốt cục có bao nhiêu sinh vật đáng sợ này xuất thế?

Tuyệt đối không chỉ có một con. Bốn phương tám hướng quanh Thần Thành đều vang lên những tiếng kêu thảm thiết, thậm chí cách nhau rất xa cũng có thể cảm ứng được khí tức khủng bố này. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Cường giả của nhân tộc tiến vào Tử Sơn rốt cục gặp phải cái gì, tại sao lại dẫn ra nhiều sinh vật Thái Cổ như vậy? Tất cả mọi người đều thấp thỏm lo âu.

Ầm!

Từ phương bác truyền tới dao động kinh thiên, sát khí bùng lên. Nơi đó có Thánh Chủ và sinh vật Thái Cổ đại chiến, đánh tan mây mù bốn phương, khiến vòm trời rung chuyển kịch liệt.

- Rốt cục đây là sinh vật khủng bố tới mức nào chứ?

sắc mặt rất nhiều người tái nhợt. Nhân vật cấp Thánh Chủ đều ra mặt mà vẫn gặp phải đại địch, có thể tưởng tượng được trận chiến này ác liệt tới mức nào.

Ầm!

Hư không rung chuyển. Từ phía tây có một đám ma vân vọt tới, cũng không biết là rộng tới bao nhiêu dặm, ép tới Thần Thành, khí tức khủng bố khiến người sởn tóc gáy.

Ầm!

Ngay trong đám ma vân kia có một móng vuốt khổng lồ vươn ra, toàn bộ bao phủ bởi vảy xanh, giống như Thái Sơn áp đỉnh đánh xuống.

Phụt!

Mọi người ươ mắt nhìn mười mấy cao thủ danh tiếng lớp cao tuổi ở nơi đó lập tức bị chụp nát, hóa thành sương mù máu, hình thần câu diệt.

- Sinh vật kia rốt cục khổng lồ tới mức nào?

Chuyện này khiến tâm thần người sợ hãi, ai nấy nhìn thấy đều trợn mắt há mồm, toàn thân ướt sũng mồ hôi lạnh.

Sinh linh cường đại như vậy thì ai có thể địch nổi, chỉ sợ là Thánh Chủ có đi lên cũng phải cố hết sức, thậm chí đỡ nổi hay không cùng còn là chuyện phải bàn.

Ầm!

Móng vuốt khổng lồ kia lại chụp xuống, không ai có thể ngăn cản nổi. Mười mấy cao thủ vỡ nát trong không trung, bị nó đảo qua liền lập tức biến thành máu tươi.

Cong cong cong...

Từ phía chính nam chuyền tới tiếng cổ nhạc, tuyệt không du dương mà sát khí tràn ra như sóng gió, tiếng nhạc như tiếng kiếm reo, leng kenh rung động.

Đó làm đám mây màu trắng, mơ hồ có thể nhìn thấy một thân thể mềm mại nhỏ nhan của nữ tử đang ngồi trên tận chín tầng trời, gảy một nhạc khí giống như một cây cổ tranh.

rõ ràng có thể cảm nhận được những luồng sáng khổng lồ bắn xuống, từng tiếng đàn tranh nhưng sóng gió ngập trời, phá hủy tất cả, cuồn cuộn mãnh liệt.

Đây là sóng âm sát phạt khủng bố, tư thế hào hùng giống như thiên quân vạn mã chen chân lao xuống. Sát khí vô tận tràn tới, khiến vô số cao thủ bị xuyên thủng.

Phụp phụp phụp...

Hàng loạt thi thể rơi từ trên bầu trời xuống, bị phân thây trong sát khí mãnh liệt.

- Thật là đáng sợ. Đây là một vũ khí hình người, không ai dám đối đầu.

Mọi người giật mình phát hiện ra hướng chính nam đã hoàn toàn trống trải, không ai dám tới tiếp chiến. Tiếng đàn tranh giống như sóng gió ngập trời quét khắp phía nam.

Ầm!

Tử khí đông lai, một vùng giống như dung nham màu tím mãnh liệt tràn tới, che kín phương Đông, bên trong dường như có khí tức khủng bố ập tới.

Ầm!

Đúng lúc này thì một bàn tay khổng lồ chụp xuống, bao phủ bầu trời, che lấp đại địa, giống như một ngọn Tử Sơn rơi xuống, đánh tan một cung điện tại đây thành bột mịn.

-Á...

Rất nhiều người chết oan uổng, tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngớt. Không ít người phóng lên cao, thoát khỏi khu vực kia nhưng vẫn không trốn nổi.

Bàn tay khổng lồ màu tím kia đảo qua, mấy người nọ giống như làm bằng giấy, tất cả đều rách nát, tàn thành bốn năm mảnh, sau đó biến thành máu tươi.

- Có Thánh Chủ tiến lên.

Mọi người giật mình phát hiện ra Thánh Chủ của Khương gia và Cơ gia đang vọt tới, đánh thẳng vào trong đám mây màu tím.

Tử khí bị đánh tới sôi trào, vòm trời giống như một bức tranh, ầm ầm rung chuyển lay động, dường như có thể sụp xuống và bị đánh nát bất cứ lúc nào.

Bốn phía Thần Thành đều có cường giả cực mạnh xâm lần, còn có rất nhiều sinh vật Thái Cổ tiến vào trong thành, đại chiến với tu sĩ Nhân tộc.

Mỗi Đại Thánh chủ đều ra tay, không ai có thể khoanh tay đứng nhìn. Cả vùng thiên địa này đều bị đánh cho run rẩy. Trận đại chiến khủng bố này khiến không biết bao nhiêu người chết rồi.

- Tử Sơn, những sinh vật này đều tới từ Tử Sơn, vượt qua hư không tới, thật là đáng sợ.

Rất nhiều người đều sợ tới run rẩy tim gan, có ý định muốn chạy khỏi Thần Thành nhưng cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Nếu bị những sinh vật Thái Cổ này ập tới thì chắc chắn sẽ phải chết.

- Mở Tử Sơn ra cũng như mở ma hộp, thả hung ma tuyệt thế ra, làm sao mới được đây?

- Thật ra cũng không thể trách những sinh vật này. Các Thánh địa quấy rầy giấc ngủ của chúng, chúng bị đánh thức từ trong giấc ngủ sau, làm tăng tốc độ mất đi của sinh mạng chúng, tất nhiên phải đuổi giết tới Thần Thành rồi.

- Đây đúng là đại họa, không biết bao giờ mới qua...

Diệp Phàm kinh hãi. Sinh vật Thái Cổ từ Tử Sơn chạy ra được thì khẳng định đã có người vào tới chỗ sâu nhất, kinh động tới vương của bọn chúng rồi.

Kế thừa của Vô Thủy Đại đế đã rơi vào tay ai? Tuy rằng Đại hắc cẩu tin rằng không ai có thể lấy được nhưng hắn vẫn còn hơi lo lắng.

Khương Thái Hư đã được cứu ra chưa? Đó là vấn đề mà hắn phi thường quan tâm.

- con khỉ, con khỉ kia lại xuất hiện rồi.

Có người trong thạch viên kêu lên kinh ngạc, chỉ về hướng chân trời.

Quả nhiên Đấu Chiến Thánh Viên đang nhào lộn vọt lên trời cao, chân đạp một đám mây, cầm hung binh tuyệt thế trong tay, hỏa nhãn kim tinh, đi vào trên không Thần Thành, khiến mọi người vô cùng kinh ngạc.

- Cong cong cong cong...

Thần Thành nguy cấp, hướng chính nam là gấp gáp nhất. nữ tử nhỏ nhắn mềm mại bên trong mây mù đánh ra những tiếng đàn tranh có lực sát thương thật lớn, không ai dám xông lên.

Ầm!

Đột nhiên một đạo hào quang đỏ tham bốc lên tới tận trời, cuốn về phía nữ tử kia. Thần diễm vô tận giống như một Thần Hoàng cuốn lên trời cao.

Vào giờ khắc này mọi người trong Thần Thành đều không kiềm được run rẩy. Đây là uy áp từ linh hồn, khiến người ta không kìm nổi mà ngã xuống đất, quỳ rạp xuống.

- Vũ khí Cực Đạo.

- Là Hằng Vũ Lô của Khương gia.

- Đúng vậy. Đó là thần lô dùng Huyền Hoàng Xích Kim luyện chế thành, có thể đánh nát thiên địa, đốt khô đại dương mênh mông.

Rất nhiều tu sĩ đều kinh ngạc kêu lên, lộ vẻ rung động. Ai nấy đều run rẩy, muốn quỳ xuống vái lạy, căn bản không tự chủ được, giống như đối mặt với thần linh vậy.

Tiếng đàn tranh gián đoạn. Nữ tử trong mây mù hóa thành một luồng thần quang bay về phía chân trời, muốn tránh đi, căn bản không dám giao chiến.

- Có phải thật không, vận dụng vũ khí Cực Đạo rồi à?

Rất nhiều nhân vật trong đám lão làng đều nghi hoặc.

- Vừa rồi chỉ là chấn nhiếp mà thôi, chưa vận dụng uy lực của Cực Đạo thật.

Có người đáp.

- Cái gì, xuất hiện thần uy khủng bố như vậy mà cùng chưa phải xuất ra thật sao?

Rất nhiều tu sĩ khiếp sợ nói.

Ầm!

Đột nhiên một đạo hào quang sáng lạn vọt lên, thần uy ngập trời tràn tới khiến tất cả mọi người đều sợ hãi, gần như không thể mở miệng nói chuyện.

Tử vân ở hướng chính Đông giống như sóng gió rút đi rất nhanh, rời xa Thần Thành, dừng lại ở phía chân trời.

Rất nhiều người tim đập thình thịch, gần như bủn rủn ngồi trên mặt đất, không thể chống đỡ nổi nữa.

- Đây là — Hư Không Kính của Cơ gia.

- Đúng vậy. Có người lay động Hư Không Kính, chấn nhiếp sinh vật Thái Cổ.

Chưa đánh ra uy lực của Cực Đạo, chỉ thúc dục uy áp mà đã khủng bố dọa người như vậy, mọi người khó có thể tưởng tượng nếu đánh ra thì sẽ gây nên cảnh tượng đáng sợ tới mức nào.

- Tuyệt đối có thể đánh xuyên thiên địa, đốt khô đại dương mênh mông.

- Nếu có đủ thần lực thúc dục vũ khí Cực Đạo thì có thể quét ngang thiên hạ. Đây là binh khí do Đại đế cổ tế ra. Thần uy của bọn họ có thể nhận thấy rất rõ ràng.

Diệp Phàm cũng nghiêm nghị hẳn. Hắn nghĩ tới mình Thần Cung trên băng Nguyên, Thánh địa cổ bảy tám vạn năm trước bị Thần Vương vô địch của Khương gia cầm Hằng Vũ Lô bình định hoàn toàn.

Trước kia hắn còn nửa tin nửa ngờ nhưng hiện tại thì thấy tám chín phần là thật rồi. binh khí của Đại đế cổ đúng là quá khủng bố.

Ầm!

Lại một luồng dao động ngập trời vọt lên. Ô quang tỏa ra bốn phía, tiếng rồng gầm vang vọng thiên địa. Uy áp vô thượng gần như phá vỡ cả vùng thiên địa này.

- Thánh binh dùng Long văn Hắc Kim luyện chế thành - Long văn đỉnh.

- Là vũ khí Cực Đạo duy nhất trên thế gian không phải có từ Đại đế.

Mọi người rung động lắc lư muốn ngã. Dưới loại uy áp này, ngay cả những nhân vật cao thủ già cả cũng rất khó có thể chịu nổi.

bên trong Thần Thành, các Thánh địa cầm ba vũ khí Cực Đạo chấn nhiếp sinh vật Thái Cổ khủng bố. Thiên địa cuối cùng cùng yên áng lại.

Sinh vật Thái Cổ tới tẩn công đều đã lui tới chân trời, không dám tiếp cận. Song phương liền rơi vào thế giằng co.

- Tế ra vũ khí Cực Đạo giết sạch bọn chúng đi chứ chấn nhiếp làm gì?

- Ngươi nói dễ nghe nhỉ. Nếu làm như vậy thì máu sẽ nhuốm đỏ mặt đất, thời đại hắc ám sẽ buông xuống Đông Hoang.

Đột nhiên tất cả mọi người đều ngậm miệng. Áp lực khó tả khôn xiết bao phủ trong lòng bọn họ, gần như phải nín thở. Rất nhiều tu sĩ đã không nói lên lời nữa.

Phía chân trời, sinh vật Thái Cổ tụ tập, mây mù cuồn cuộn. Nơi đó xuất hiện một Thần Nguyên khổng lồ, bên trong có một sinh vật hình người. Nó tuy rằng không phá Nguyên thoát ra nhưng lại truyền ra uy áp tinh thần kinh khủng.

Đấu Chiến Thánh Viên ở phía xa xa, bộ lông toàn thân bắn ra kim quang bốn phía. Nó cầm hung binh tuyệt thế trong tay, hỏa nhãn kim tinh, cười một đám mây, nhào lộn một cái liền biến mất.

Bên trong Thần Thành, vài vị Thánh Chủ phóng lên cao, tay cầm vũ khí Cực Đạo bay lên bầu trời, giằng co với bọn chúng.

Dao động tinh thần cường địa giống như nước triều mênh mông, quét ngang trời cao. Song phương giống như đang tiến hành trao đổi với nhau.

Cuối cùng một giọng nói khủng bố vang lên trong lòng mọi người:

- Đừng có quấy rầy sự bình yên của chúng ta nữa.

Phía chân trời hiện lên một hố đen khổng lồ. Bọn chúng vượt qua hư không mà đi, trong nháy mắt đã không còn thấy nữa.

- Rất khủng bố. Những sinh linh này lại cường đại tới vậy. Đối địch với chúng có thể nói là ác mộng.

- May mắn là chúng đã đi rồi.

Tất cả mọi người đều còn sợ hãi, thở phào một hơi.

Mây mù trên không Thần Thành đã tan hết, ánh mặt trời chiếu xuống. Tất cả mọi chuyện đã xong, vừa rồi giống như chỉ là một giấc mộng.

Diệp Phàm rung động trong lòng. Khối Thần Nguyên kia hắn nhìn hơi quen, cẩn thận nhớ lại bỗng dưng bừng tỉnh.

Lần trước đi trong mạch khoáng của Tử Sơn hắn từng nhìn thấy trên một vách tường có khắc cảnh tượng một nữ tử vương giả Thái Cổ bị Vô Thủy Đại đế trấn áp.

Khối Thần Nguyên vừa rồi... Giống hệt dáng vẻ của nữ tử kia.

Hắn càng nghĩ lại càng giật mình. Đây không chỉ là giống mà thôi, phải nói là giống nhau như đúc. nữ nhân mấy vạn năm trước không bị Đại đế giết chết mà còn sống tới nay sao?

Hắn lập tức nghĩ tới rất nhiều vấn đề, cảm thấy toàn thân giá lạnh. Cộng tất cả chín đại long mạch bảo vệ xung quanh Tử Sơn, loại địa thế này tìm khắp Đông Hoang cũng không thấy, còn khủng bố hơn cả Vạn Long Sào.

Chín đại long mạch đều có Thần Nguyên vô thượng, đều ẩn chứa sinh vật Thái Cổ, có cùng cấp bậc với tồn tại bên trong khối Thần Nguyên kia.

Rất khó có thể tưởng tượng nổi ở trung tâm Tử Sơn rốt cục là địa phương thế nào.

Diệp Phàm sau khi học Nguyên Thiên Thư xong thì đã dần dần hiểu được đây là một trọng địa vô cùng ít có trong thiên hạ, có biến hóa ảo diệu với thiên địa.

hắn đang cân nhắc bốn chữ Vật cực tất biến mà vẫn không biết làm thế nào mới có thể "biến".

ở trước Thái Cổ, rốt cục đã có tồn tại vô thượng nào tiến vào trong Tử Sơn, cần sinh linh khủng bố trong chín đại long mạch bảo vệ chứ?

Vô Thủy Đại đế trở ra làm gì? Diệp Phàm đoán không ra, rốt cục là làm thế nào sinh ra biến hóa ảo diệu trong thiên địa?

- Thật sự tiến vào Tử Sơn, thành công rút lui. Các Thánh địa rốt cục chiếm được gì rồi?

- Trung Châu và Đông Hoang cộng lại vận dụng năm vũ khí Cực Đạo, lần này thành công xuất nhập Tử Sơn, nhất định chiếm được thừa kế vô thượng.

- Thần Vương Khương Thái Hư còn sống và được cứu ra sao?

Thần Thành sôi trào. Tất cả mọi người đều bàn tán.

Một ngày nọ dư luận xôn xao, xuất hiện rất nhiều lời đồn.

Có người nói các Thánh địa chiếm được bí mật của Đại đế cổ, gặp được chữ viết của Vô Thủy Đại đế.

Còn có người nói người Trung Châu gặp di hài của Vô Thủy Đại đế, trải qua mười mấy vạn năm mà vẫn không hư thối, trông vẫn sống động như cũ.

cũng có người nói Vô Thủy Đại đế căn bản chưa chết. Hắn ở ngay trong Tử Sơn, ngồi xếp bằng trên đạo đài...

-o0o-