Lý do tiếp cận Liễu Băng cũng là thế, Liễu Băng nhỏ hơn ả đàn bà kia tận 5 tuổi nên rất nghe lời ả ta, Liễu Thanh nói gì là nghe răm rắp.
Chắc chắn Liễu Thanh cũng đã từng có một lần nói về aqw cho Liễu Băng nghe, chỉ là lúc anh sắp biết được sự thật Liễu Thanh đã ra tay trước.
Vương Hướng vẫn còn lải nhải các thứ bên tai khiến Thẩm Mạnh nằm giường bệnh còn muốn bật dậy đấm cho y một phát.
‘’ Vương Hướng anh ra ngoài trước đi tôi muốn được nghỉ ngơi.’’ Thẩm Mạnh mệt mỏi đuổi người đi, Vương Hướng cũng biết ý liền không nói gì đi ra ngoài.
Thẩm Mạnh nằm trên giường thở dài hướng mắt nhìn ra bên ngoài, lần này không thể điều tra manh mối từ phía Liễu Băng nữa đành phải chuyển sang mục tiêu đối phó Thẩm Tấn Chung càng sớm càng tốt.
- --
Kì thi tháng cuối cùng cũng đã kết thúc giờ cậu có thể tập chung vào việc vẽ tranh cho khách, dạo gần đây Thẩm Mạnh cũng đã đi học lại nhưng việc anh vì cậu mà bị tai nạn cũng đã lan truyền khắp trường.
Cũng có vài tin đồn hai người là người yêu thầm kín của nhau nên anh mới vì thế mà bảo vệ cậu, cũng có người nói là do cậu câu dẫn anh nên anh mới vậy.
Những lời đồn đại ngày càng nhiều, cậu đau đầu muốn phát điên nên luôn luôn tìm cách né tránh anh, nhưng mỗi lần Lục Hồng Minh cố tình né tránh anh lại xuất hiện trước mặt cậu, còn tỏ ra rất thất thiết.
Hôm nay lớp cậu có tiết hóa học thực hành, Nguyễn Văn cùng cậu đã đi đến phòng thí nghiệm từ trước.
Trang bị xong quần áo, đồ dùng bảo hộ vẫn chưa có ai tới, Lục Hồng Minh bèn đem mấy cái ống nghiệm đặt sẵn trên bàn nhóm mình.
‘’ Hồng Minh cậu với Thẩm Mạnh bên lớp 3-1 đang quen nhau thật hả?’’ Nguyễn Văn đến chỗ tủ đồ dùng đứng cạnh cậu.
Lục Hồng Minh khựng lại đôi chút, sau đó cũng trả lời. ‘’ Không phải vậy.’’ cậu xoa xoa ống nghiệm trên tay, Nguyễn Văn nhìn từng hành động của cậu cũng đoán ra một chút gì đó.
‘’ vậy là cậu thích cậu ta hả?’’ Nguyễn Văn nắm lấy vai cậu, thiếu niên giật mình nhìn thẳng vào người đối diện, y cũng nhìn cậu. Khuôn mặt dịu dàng điển trai thường ngày giờ đây tràn đầy khó chịu, đôi mắt y nhìn cậu dôi mắt ấy như muốn ép buộc cậu điên cuồng.
‘’ Tôi...không...’’ biểu cảm cậu càng trở nên bối rối, Nguyễn Văn lại càng khẳng định lời mình nói có lẽ là thật, tay vô thức càng ngày càng siết chặt vai cậu hơn.
Lục Hồng Minh nhăn nhó định ngỏ ý lại bị y cắt ngang. ‘’ Có vẻ tôi đoán đúng rồi nhỉ? Cậu thích cậu ta.’’
Tay cũng dần thả lỏng vai cậu, Nguyễn Văn bước ra ngoài nói đi vệ sinh rồi đống cửa phòng lại.
Lúc này mọi người cũng đang lần lượt vào phòng thí nghiệm, Nguyễn Văn đi ra ngoài một lúc lâu, thấy giáo viên đã vào nhưng y vẫn chưa quay lại Lục Hồng Minh không khỏi trầm mạc.
Vừa nãy Nguyễn Văn nói cậu thích Thẩm Mạnh kì thực cũng cũng không biết y nói đúng không nữa, suy là cùng cậu cũng chưa từng yêu đương nên lúc bên cạnh người đó cậu cũng không biết cảm xúc mình ra gì.
Chỉ tiếp xúc vài lần là có thể thích rồi sao? Với lại cả hai đều là nam mà sao có thể..? Câu hỏi tự đặt ra cũng thật nhức óc. Không thể là thích được, chỉ là do Thẩm Mạnh cứ lảng vảng bên cạnh nên nó chỉ là rung động nhất thời thôi, không thể là thích.
Thiếu niên tự chấn tĩnh bản thân mình, cuối cùng tiết học cũng kết thúc. Chiếc bụng nhỏ nãy giờ đã kêu đói liên tục, cậu cùng Tuệ An, Lưu Nhiên tới nhà ăn.
Hôm nay Lưu Nhã không đi ăn cùng bọn họ mà bận đi hẹn hò.
‘’ Tôi kể các cậu nghe nè, sáng sớm hôm nay Nhã Nhã dậy rất sớm, căn bếp nhỏ cũng bị em ấy phá cho banh tành vì em ấy muốn làm hộp cơm tình yêu dành cho người đấy đó haha.’’
Lưu Nhiên không ngại ngùng mà bốc phốt em trai. Tuệ An cùng cậu khá bất ngờ về mặt này của Lưu Nhã.
ấn tượng bình thường của cậu đối với Lưu Nhã chính là y rất lạnh lùng khó gần, không ngờ rằng y lại có mặt đáng yêu như vậy.
‘’ Chắc Triệu Tư Viễn sẽ rất thích hộp cơm đó nha.’’ Tuệ An nói.
‘’ Triệu Tư Viễn sao? Hai người đó yêu nhau hả?’’
‘’Yep, cậu không biết hả?’’ Tuệ An nghiêng đầu đặt ra câu hỏi, thật sư cậu không hề biết hai người đó là người yêu, cũng chẳng để ý soi tiểu tiết.
Hóa ra lúc trước thỉnh thoảng thấy bọn họ thân mật nắm tay đi cùng nhau là vì lí do này.