Giấc Mơ Tỷ Phú

Chương 521




Loảng xoảng! Hộp gỗ trên bàn bị Lý Liên Hoa ném ra ngoài cửa.

Bộp! Triệu Phong phản ứng rất nhanh, anh trực tiếp vung một cái tát thẳng vào mặt Lý Liên Hoa.

Trên gương mặt của Lý Liên Hoa lập tức xuất hiện một dấu tay rõ ràng.

Cả Lý Thư Yểu và Lý Liên Hoa đều chết lặng.

Cả hai đều không ngờ rằng Triệu Phong lại dám ra tay.

Nguyên tắc của Triệu Phong chính là như vậy.

Nên đánh thì đánh, tuyệt đối sẽ không nương tay! Tôi đã chuẩn bị quà cho bà, bà không nhận thì thôi đi, vậy mà lại ném trả cho ông đây, bà tưởng rằng mình là ai chứ! Lý Liên Hoa bị tát một cái, quả thực bà ta cũng không ngờ tới điều này, vậy nên lúc này bà ta vẫn còn rơi vào trạng thái sững sờ, vẫn chưa tỉnh táo lại.

"Mày dám đánh tao?" Lý Liên Hoa chất vấn.

"Bà ném quà của tôi, tôi không đánh bà thì đánh ai?" Triệu Phong hỏi ngược lại.

"Nhất định trong hộp quà rách nát của mày không có gì đáng giá cả.

Nếu tạo không ném đi thì chẳng lẽ còn phải thờ cúng hay sao?" Lý Liên Hoa vẫn không cảm thấy ăn năn hối cải.

Được thôi, vậy thì lại đánh thêm lần nữa.



Bốp! Lại là một cái tát nữa, vung thẳng vào gương mặt của Lý Liên Hoa.

"Bà hãy nhớ kỹ cho tôi! Không được phép nắm quà mà tôi tặng!" Giọng nói của Triệu Phong gần như đột ngột giảm xuống đến mức sắp đóng băng.

Sau khi Lý Liên Hoa ăn cái tát thứ hai này thì gần.

như không chịu nổi được nữa rồi, sức mạnh từ lòng bàn tay của Triệu Phong dường như có thể tát chết một người.

Đúng vậy, chỉ cần Triệu Phong muốn, đừng nói là đập chết người, ngay cả một con trâu thì cũng chẳng phải việc khó khăn gì.

Lý Liên Hoa nghiến răng nghiến lợi, liếc nhì Lý Thư Yểu bằng ánh mắt hung ác, sau đó nói: "Mày nhìn lại mày xem, tìm bạn trai kiểu gì mà hành vi lại thô lỗ như vậy, tuyệt đối sẽ không bao giờ xảy ra trên người của cậu chủ nhà họ Liễu đầu.

Liễu Xuyên có tri thức hiểu lễ nghĩa, còn hơn thằng này một vạn lần!" "Cầm quà của mày lên rồi cút ra ngoài đi!" Lý Liên Hoa gầm lên với Triệu Phong.

Lúc này, ánh mắt Triệu Phong rất lạnh lẽo, lạnh đến nỗi khiến người khác phải sợ hãi.

Anh tiến lên phía trước một bước, đi đến trước mặt của Lý Liên Hoa, hơi thở chết chóc bao phủ khắp nơi.

Lý Thư Yểu thấy có chuyện không hay, cô ta nhanh chóng kéo tay Triệu Phong lại, đưa Triệu Phong ra khỏi Ngự Đình Biệt Lyến của nhà họ Cát.

Nếu như Lý Thư Yểu không vội vàng kéo anh đi thì hôm nay Lý Liên Hoa đã trở thành một người tàn tật rồi.



Sau khi bước ra khỏi nhà họ Cát, Lý Thư Yểu vô cùng cảm thấy áy náy với Triệu Phong: "Tôi xin lỗi, tôi đã làm cho anh tức giận rồi.

Bác của tôi là người như vậy đấy, luôn nói năng rất khó nghe" "Nếu hôm nay cô không có mặt ở đó, thì bác của cô đã trở thành người thực vật rồi."

Đôi mắt vốn sắc bén của Triệu Phong rốt cuộc cũng trở nên dịu dàng hơn.

Lý Thư Yểu chống lại mắt của Triệu Phong, trong mắt của cô ta vừa có sự cảm kích, vừa có sự tự trách.

"Ngày mai quán Phượng Lai Nghi, cô định làm thế nào?" Triệu Phong hỏi.

"Tôi...

tôi không biết."

Lý Thư Yểu nói.

"Có muốn tôi giúp không?" Triệu Phong hỏi.

"Không cần đầu, anh sẽ phải chịu uất ức đấy" Lý Thư Yểu lắc đầu.

Hơn nữa, Triệu Phong đã có mâu thuẫn lớn như vậy với bác rồi, nếu lại gặp mặt thì e rằng sẽ như nước với lửa.

"Vậy thì cô xử lý như thế nào?" Triệu Phong vẫn cảm thấy có lỗi với Lý Thư Yểu, mặc dù cả hai đã xảy ra những chuyện không mấy tốt đẹp ở Vân Thành, nhưng lúc đó hai người đã có khá nhiều hiểu lầm.