Không ngoài mong đợi, các kĩ năng quân sự của Trương Lệ Hồng đãvượt qua thử thách, thuận lợi thông qua khảo hạch, đáng được nhắc tớichính là, cùng trong đợt triệu tập đặc biệt với Trương Lệ Hồng còn cóthêm hai mươi binh sĩ xuất sắc được để cử từ các địa phương, trong đókhiến cho Trương Lệ Hồng và Cố Lăng Vi ngạc nhiên lớn nhất chính là HàHiểu Vân cũng ở trong số đó.
Cố Lăng Vi lúc ấy vẫn còn sửng sốt, trước hai ngày cô ấy mới gọi điện thoại cho cô, thế mà không hề lộ một tin tức nào, nhưng mà xuất sắcthì, Hà Hiểu Vân vượt trội ở điểm nào?Tổng hợp các kĩ năng quân sự cũngkhông tồi, trong đó bắn bia là tốt nhất, ngoài ra cũng không có gì đượcxem là vượt trội hơn người.
Đối với các binh sĩ tham gia khảo hạch, đội trưởng Vu vẫn thiết diệnvô tư như cũ, loại đi hơn một nửa, Hà Hiểu Vân miễn cưỡng đạt chỉ tiêu.
Kết thúc khảo hạch, Cố Lăng Vi và Trương Lệ Hồng không chịu được kéohà Hiểu Vân ra thẩm vấn: “Nói, bọn mình thì không biết gì cả, cậu thìngồi rung đùi phải không”.
Trương Lệ Hồng uy hiếp đầy khí thế, Hà Hiểu Vân bật cười: “Mình chỉlà muốn cho mọi người bất ngờ thôi mà, lúc trước ở quân khu thành phố Bcó nhận được tin tuyển lính trinh sát này, mình cũng biết nên bắt đầucân nhắc, Cố Lăng Vi này cuồng quân ngũ như thế chắc chắn sẽ tham gia,vốn mình cũng không sao cả, đi đến đây cũng đều là quân nhân thôi, nhưng mà chúng ta không phải đã từng nói sao, có phúc cùng hưởng có họa cùngchịu, đột nhiên rơi xuống cơ hội như thế, mình sao lại buông tay chứ,hơn nữa nơi này cũng gần chỗ Diệp thiếu và Trịnh Viễn, hai cái tên đầuto đó làm sao có thể thiếu mình được”.
Nói xong còn đắc ý quét mắt nhìn Cố Lăng Vi một cái mới nói: “Mẹ mình lần này lại kiên quyết ngăn cản, không cho mình đến đây, bảo nguy hiểmlắm, cuối cùng cũng nhờ ba có tính giác ngộ cao, bảo nếu muốn an nhànthì đừng làm lính, lúc đó mẹ mới miễn cưỡng cho đi, chỉ là khi đó quânkhu mình đã gửi danh sách đi rồi, aiz!Lúc đó mình buồn tới mức ba ngàykhông thèm ăn cơm”.
Hà Hiểu Vân ca thán một hồi, Cố Lăng Vi và Trương Lệ Hồng cười khôngngớt, thấy cô ấy lại dừng đúng mấu chốt câu chuyện, biết ngay là muốnthừa nước đục thả câu mà, Cố Lăng Vi cười thúc giục : “Nói nhanh, đừngthế nữa!”
Hà Hiểu Vân cười ha hả: “Đồng chí Cố Lăng Vi, phải có kiên nhẫn chứ,không gạt mấy cậu đâu, mình đăng kí một lớp học máy tính, Lăng Vi trướckia có nói không phải sao, sau này là thời đại điện tử tác chiến, ngoàicác kĩ năng chiến thuật, máy tính có thể à một hình thức tác chiến khống chế tin tức không thể thiếu, sau đó mới phát hiện ra, mình quả là thiên tài nha, thoải mái học xong, cho nên đặt biệt được đội trinh sát tuyểnvào hhaha!Mình tới rồi đây, thế nào đủ rõ ràng chưa?”
Trương Lệ Hồng ôm cổ Hà Hiểu Vân: “Thật tốt quá!”
Cố Lăng Vi nói:”Tiếc là không có Lý Dĩnh”.
Trương Lệ Hồng bảo: “Thôi, cậu cứ tha cho Lý Dĩnh đi, Lý Dĩnh tới chỉ khổ thân thôi, mình có xem trộm phương án của đội trưởng Vu kìa, mọingười phải có tâm lý trước, so với huấn luyện ở trường quân đội, quảthực ở đó là thiên đường ấy chứ”.
“Thiên đường địa ngục thì sợ gì, chúng ta có nhau thì không sao cả”.
Hà Hiểu Vân đầy hào khí nói, bốn người phòng 308 giờ chỉ còn 3 thiếu 1.
Sau khi khảo hạch kết thúc, ngày hôm sau tất cả các lính điều tra đặc biệt đúng giờ đến nơi đóng quân báo danh, nơi đóng quân ở lầu lớn đoànbộ, tiếp nhận các nhiệm vụ đặc biệt, toàn bộ có 83 người, mười người một đội, chia làm bảy đội bình thường, một đội có mười ba người, đội tăngcường có thành tích khảo hạch tốt nhất, các năng lực mạnh nhất, cũng lànhóm chủ lực của đoàn, Cố Lăng Vi là đội trường Hà Hiểu Vân đội phó.
Trương Lệ Hồng, Trần Thụ Hoa cũng đền vào đội tăng cường, cũng cótranh cãi với Hà Hiểu Vân, dù sao ngoại trừ phần chuyên môn ra các kĩnăng quân sự của cô ấy hết sức bình thường, nhưng Vu đội trưởng có suytính rồi, dù sao phải biết phối hợp các phương diện, phòng 308 hồi đócũng tiếng lành đồn xa mà.
Cả đội tăng cười ngoại trừ Cố Lăng Vi và Hà Hiểu Vân, còn lại mườimột người đều là lính nông thôn, như Trương Lệ Hồng và Trần Thụ Hoa, cóđiều nếu so sánh ra, khả năng tư duy của họ không cao, cũng may trước đó Cố Lăng Vi đã qua một khóa huấn luyện, quân đội dù là nam hay nữ đềuphải dùng năng lực để lãnh đạo, cho nên Cố Lăng Vi làm đội trưởng cũnglà hợp lý, không ai không phục.
“Nghiêm”.
Vu đội trưởng hô khẩu lệnh, vừa rồi sân huấn luyện còn la hét ầm ĩlập tức xếp thành đoàn ngay ngắn, Vu đội trưởng thong thả bước đến trước đội ngũ chỉnh tề, nói: “Toàn thể báo lại thành viên cho tôi, tập hợp!”.
Cũng không phải là tân binh nữa, cho nên hành động cũng không lề mề,tất cả đều có trình tự, nhanh chóng lưu loát sắp hàng chỉnh tề thành đội ngũ hình vuông, cô Lưu nhiệt tình hoan nghênh:” Tôi xin thông báo, độiđiều tra đặc biệt của đoàn 358 hoan nghênh mọi người có mặt, từ nay mọingười ở đây chính là một điều đáng tự hào kiêu ngạo…”
Đội ngũ hình vuông ai nấy mặt đỏ bừng, sắc mặt vui mừng đắc ý, khônghẹn mà cùng vỗ tay nhiệt liệt, đáng tiếc câu tiếp theo của Vu đội trưởng như dội thẳng nước lạnh vào mặt: “Vẫn là câu nói kia, đội điều tra thàthiếu chứ không cần người phế, nếu huấn luyện không tốt vẫn như cũ phảivề bộ đội, hiểu chưa?”
“Hiểu”.
Đội ngũ lại vang lên câu trả lời mười phần khí thế, nói đùa hoài, nếu bị trả về so với không qua được khảo hạch còn mất mặt hơn, cho nên dùchết cũng phải chết ở đây, hầu như nhóm nữ binh đều cùng nhau thống nhất trong lòng.
“Đối với huấn luyện của chúng ta sau này, tôi có ba yêu cầu, nóitrước, một là phải sử dụng thuần thục vũ khí hạng nhẹ, hai phải cố gắngnâng cao thể năng, thuần thục các chiến thuật cơ bản, ba là nắm vũng kĩnăng điều tra chuyên nghiệp, có thể độc lập điều tra, cuối cùng hi vọngmọi người tự giác luyện tập khắc khổ, xong, giải tán”.
Ngắn gọn, mạnh mẽ vẫn là phong cách của Vu đội trưởng, kế tiếp cũngkhông làm lãng phí thời gian, Cố Lăng Vi và mọi người nhận vũ khí ở khuđoàn bộ năm tầng, phòng ở đây to như phòng học vậy, phía trước là mộtbục để đủ loại vũ khí bày ra chỉnh tề, dài ngắn không đều, toàn là cácvũ khí hạng nhẹ.
Vu đội trưởng đưa một cây súng lục trong đó lên: “Loại 54 này mọingười đều tiếp xúc qua, bây giờ chúng ta bắt đầu tìm hiểu, đường kính là 7.62mm, dài 155mm, nặng 560g, đạn 7 phát, tốc độ 300 -320m/s tầm sátthương 50m, nòng súng dài 86.5mm rãnh nòng có 4 rãnh…”
Vu đội trưởng thuộc như lòng bàn tay chậm rãi nói, không thiên vị dùlà nữ binh, huống chi đủ loại súng lục như thê,s nhìn thấy đã phấn khích rồi, Cố Lăng Vi thích nhất là loại 79, nâng lên có cảm giác như chốngkhủng bố ấy, Hà Hiểu Vân cũng thế, lặng lẽ gọi Lăng Vi: “Thấy không, cái kia là 79 đấy, cầm lên chắc uy phong lắm nhỉ?”
Cố Lăng Vi gật đầu, giới thiệu các tính năng cơ bản của súng ốngxong, bắt đầu tháo lắp súng, trường quân đội cũng học qua chương trìnhnày tuy chỉ là sơ cấp nhưng cũng không còn xa lạ, hơn nữa, cấu tạo bêntrong hầu như cũng giống nhau, cho nên thao tác cũng nhanh hơn.
Đến giữa trưa sau khi hoàn thành thời gian tự tháo lắp súng, Cố LăngVi được xem các cao thủ của bộ đội đặc chủng, bắn súng rồi đánh nhaukịch liệt đều thuộc loại kĩ xảo, Cố Lăng Vi chỉ đến xem, không tỉ thí,dù sao cũng không phải chiến trường cho nên không cần thiết.
Buổi chiều là chương trình kết hợp các thao tác trên vũ khí, vẫn ởphòng lớn tầng năm đoàn bộ, nhưng lần này không chỉ 83 binh sĩ mà phítrước còn có Chu đội trưởng và Uông chính ủy đoàn 358 ngồi nữa, phíadưỡi cũng có mấy nhóm cán bộ sĩ quan, trong đó đương nhiên phải có DiệpBành Đào.
Nói là đến xem, nhưng Cố Lăng Vi nhìn sắc mặt mấy vị lớn trên kia cảm giác không ôm tí tâm tình vui vẻ gì, Cố Lăng Vi dẫn đầu đội tăng cườixếp hàng thứ nhất cho nên khi Diệp Bành Đào vừa đến đã thấy tư thế hiênngang oai hùng của vợ mình, cười cực kì đắc ý, ngầm biểu đạt: tự hào quá đi, xem vợ tôi kìa chỗ nào cũng trâu bò hết.
Anh còn không biết xấu hổ cười một tràng dài làm cho Chu đội trưởngphía trên cũng nhận ra buồn cười quay đầu lại lườm cho một cái, nhưng mà ánh mắt nhìn thấy Cố Lăng Vi xếp hàng đầu tiên, Uông Chính ủy bảo quảkhông tồi, cô bé này là nhân tài hiếm có, vào đội điều tra mà vẫn đứngđầu cho thấy năng lực không tệ đâu.
Hà Hiểu Vân thấp giọng: “Lăng Vi, xem Diệp thiếu nhà cậu kìa, cười mà lệch miệng giờ, ngay cả tai mắt cũng dính nhau rồi đó”.
Trương Lệ Hồng bật cười một cái, Cố Lăng Vi đành phải trừng mắt nhìn Diệp Bành Đào, anh còn nháy mắt với cô vài cái nữa.
“Đứng dậy, cúi chào”.
Cố Lăng Vi hô khẩu hiệu: “Chào thủ trưởng”.
Chu đội trưởng đứng lên chào theo nghi thức quân đội: “Chào các đồng chí, mọi người vất vả rồi”.
“Vì dân phục vụ”.
Một đội đứng giữa sân khấu, bắt đầu chương trình học, đây là át chủbài của bộ đội tác chiến đoàn 358, đoàn đặc công, đoàn điều tra, đoànhồng liên đều là các anh hùng tiếng lành đồn xa khắp quân khu, giờ còncó cả nữ điều tra, thuộc đoàn trinh sát, trực tiếp chịu chỉ huy cấptrên, biên chế không đến một đoàn lại trở thành mũi nhọn của quân khunhư thế, làm cho mấy lão đại của các đoàn không thể chịu khuất phụcđược.
Xét thấy có bất mãn trong quân, Chu đội trưởng mới tổ chức buổi gặpnhư vậy, Vu đội trưởng Vu Thiết Dĩnh thì Chu đội trưởng cũng gặp qua vài lần, khi đó cô vẫn là lính đặc công, đội đặc công cũng là đoàn độc lậpđặc thù, nói thẳng ra là bộ đội đặc chủng, ngoại trử làm nhiệm vụ trinhsát, còn cả dùng chất độc, kiểm tra, thậm chí chống khủng bố, cứu contin, tóm lại là các nhiệm vụ nguy hiểm cao, đều thuộc phạm vi của họ,đừng xem họ là nữ nhân, trên chiến trường, mấy nữ binh này còn hơn cảnam binh, cũng không phải chỉ trên một hai mặt.
Mình cũng từng nếm trải nhiều, độ nhạy bén siêu đẳng, kĩ năng vượtqua thử thách đơn độc, kĩ năng phối hợp tác chiến, cho nên cũng biết rõsự lợi hại của đội này, đối với đội điều tra đặc biệt một chút ông cũngkhông hề khinh thị, bởi đây rõ ràng là 83 người xuất sắc nhất, tương lai sẽ là nữ đặc công nối nghiệp xưa kia, mạnh mẽ, tinh anh.
Nhưng hiển nhiên các nhóm sĩ quan kiêu ngạo kia không nghĩ như thế,biểu hiện khinh thường kia dù là Bồ Tát cũng muốn bốc hỏa mà.
Vu đội trưởng quét mắt nhìn một cái, cô Lưu liền hiểu ý, đây là đònphủ đầu cho mấy nam binh kia, cô Lưu nhìn xuống 83 lính, trong đó CốLăng Vi dù là phương diện nào cũng xuất sắc nhất, nhưng nói thật, cô Lưu cũng không nắm chắc phần thắng.
Chỉ là nhìn mặt mấy nam binh này, cô cũng bực lắm, đúng là kì thị người ta mà.
Mang một loạt vũ khí mở ra, đủ loại kiểu dáng linh kiện, Chu độitrưởng nghe mấy liên đoàn trưởng phía sau nhỏ giọng nói nhau, Uông chính ủy không hề lo lắng thấp giọng nói: “Chu đội trưởng, xem Vu đội trưởngvừa đến đã cho chúng ta chấn động rồi, tổ hợp vũ khí tì không thành vấnđề, nhưng lắp ráp kết hợp thì đúng là khó, nếu không xong chắc mặt mũiVu đội trưởng không biết để đâu”.
Chu đội trưởng có chút kinh ngạc nhìn chằm chằm biểu tình Vu độitrưởng phía trước, trong lòng nói thầm, nếu chữa lợn lành thành lợn quèthì sau này công tác chắc không tốt mất”.
Cô Lưu lấy đồng hồ bấm dây ra: “Nửa tiếng để hoàn thành tháo lắp toàn bộ súng mới đạt tiêu chuẩn, ai muốn thử không?”
Các nữ binh phía dưới đang tinh thần phấn chấn lúc này đều tưởng mình nghe lãng, cùng nhau nhìn lên đống linh kiện hỗn loạn trước mắt, tronglòng sợ hãi, toát mồ hôi, cuối cùng ánh mắt đều hướng về đội tăng cườngxếp đầu tiên”.Hà Hiểu Vân không phụ sự mong đợi của mọi người, đứng lêncúi chào: “Báo cáo, tôi muốn thử”.
Cô Lưu ngạc nhiên không thôi, Hà Hiểu Vân bước đến bên bàn, cô hô: “bắt đầu”.
Hà Hiểu Vân di chuyển từng khối, tương đối chuẩn xác, thời gian không ngừng trôi qua, tay phải không ngừng tháo súng, trái cũng không ngừngchảy mồ hôi.
“hết giờ”.
Cô Lưu vừa hô khẩu lệnh, Hà Hiểu Vân vừa để cây súng thứ 12 xuống,nhẹ nhõm một hơi, Chu đội trưởng nhíu mi thấp giọng: “Cô bé này là ai?”
Uông chính ủy nói:”Là hòn ngọc quý của sư trưởng Tây An, xuất sắc về máy tính”.
Chu đội trưởng gật đầu: “Hổ phụ sinh hổ tử, quả nhiên không thua kém, tuy động tác vẫn ngập ngừng nhưng không tồi, chỉ sợ là đội trưởng Vukhông hài lòng với thành tích này”
Quả nhiên Vu đội trưởng nhíu mày: “Miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn, thời gian phải nhanh hơn nữa”.
Ánh mắt đảo qua binh của mình, trực tiếp điểm danh người mình thích nhất : “Cố Lăng Vi, thử đi”.
“Vâng”.
Cố Lăng Vi thẳng tắp bước lên.Quan hệ giữa Cố Lăng Vi và DIệp BànhĐào cả đoàn 358 không ai không biết, chị dâu xinh đẹp của Hồng Liênthanh danh vang đội, cho nên mấy liên đoàn trưởng và doanh trưởng đềubiết cô, đoàn điều tra Vương thấp giọng: “Tiểu Diệp, vợ cậu so với côgái lúc nãy còn đẹp hơn, ông thật không tin nếu mà làm được ông mời cảđoàn Hồng Liên uống rượu”.
DIệp Bành Đào cười gian nói:”Là cậu nói đấy, giữ lời”.
“GIữ lời, nam tử hán đại trượng phu, một lời đã định”.
Vương đoàn trưởng nói như đinh đóng cột, Trịnh Viễn không khỏi nhếchmiệng cười, Diệp Bành Đào này chiếm tiện nghi còn không biết xấu hổ.
Cố Lăng Vi nhìn qua Chu đội trưởng cùng mấy vị doanh trưởng đoàntrưởng phía dưới, ai cũng kì thị, đây là tồn tại nghiêm trọng nhất trong quân đội, nếu muốn thay đổi sự khinh thường này, phải thắng họ hoàntoàn, áp đảo, đó chính là chiến thuật tâm lý.Nghĩ đến đây Cố Lăng Vi lấy khăn mặt che hai mắt mình lại, động tác này của cô làm cho Vu độitrưởng sửng sốt, tính cách của Cố Lăng Vi không nắm chắc không làm mà,khoát tay cho cô Lưu: “Bắt đầu”.
Cố Lưu khẩn trương bấm đồng hồ giây, đôi tay xinh đẹp của Cố Lăng Vilướt qua một đống linh kiện, ngón tay cảm nhận chuẩn xác, tháo ra hoàntoàn, phân biệt trình tự từng loại ở phía trước, kế tiếp là một loạtđộng tác tiêu chuẩn, tiếng linh kiện va vào nhau lách tách, các súng lắp lại xếp theo thứ tự, đến loại 79 cuối cùng được lắp xong, cô Lưu hưngphấn nói: ” 9 phút 9 giây”.
Dù là nữ binh phía dưới hay các vị đội trưởng doanh trưởng đều trầmmặc yên lặng, Chu đội trưởng là người vỗ tay đầu tiên, một tràng tiếngsấm vang dội, Cố lăng Vi tháo khăn trên mắt, nghiêm chào, đầy mạnh mẽ.
Đội trưởng Vu lộ ra nụ cười hiếm thấy: “Tốt”.
Nói xong nhìn xuống phía dưới lớn tiếng: “Hy vọng mọi người tới đâyđều thấy rõ, ở thời khắc mấu chốt, các kĩ năng này có thể cứu mạngmình”.
Nhìn thấy phía dưới dường như không thể nào tin được, Chu đội trưởngđứng lên nói: “Mọi người thấy đội trưởng Vu nói chuyện lạ hay sao, nếuvũ khí bị trục trặc, lắp ráp vũ khí lại là kĩ năng cơ bản nhất, lại cựckì trọng yếu”.
Nói xong nhìn các sĩ quan trầm mặc sau lưng mình một cái, buồn cười.
Chu đội trưởng mang theo tổ kiến ra khỏi phòng học, cô Lưu nhịn không được khẽ cười, ngay cả đội trưởng Vu sắc mặt cũng dịu hơn: “Mọi ngườitiếp tục luyện tập, phải gắng theo kịp Cố Lăng Vi, ít nhất phải bằng HàHiểu Vân, bắt đầu đi”.
Cố Lưu thông báo lại chương trình học cho mọi người.Trương Lệ Hồng vỗ Cố Lăng Vi nói: “Cậu có dị năng không hả, cừ thật, che mắt mà làm nhanh như thế, làm thế nào vậy?”
Trần Thụ Hoa có chút ủ rũ: “Cố Lăng Vi cậu đả kích mình phải không, cậu làm mình không vươn lên nổi”.
Cố Lăng Vi không biết việc này có gì hơn người: “Thực ra không khó,cũng không có bí quyết gì cả, luyện nhiều là được mà, mình làm được vìgặp thầy tốt, hơn nữa luyện vài năm rồi, đương nhiên hơn các cậu chút”.
Hà Hiểu Vân bừng tỉnh: “Mình nhớ rồi, hồi ở trường quân đội có đợtcậu bảo đang học với một người thầy nào đó, là người đó phải không?”
Cố Lăng Vi gật đầu: “Người thầy này là tay súng bắn tỉa, tốc độ hômnay của mình trong mắt ông ấy còn không tính là gì cả, nhưng mà Hiểu Vân đó là kết quả mình luyện tập mà thành, cậu mới là thâm tàng bất lộ đó”.
Hà Hiểu Vân bật cười: “Cậu coi như hết, mình còn định khoe khoang,lại bị cậu kích thích rồi, ba mình thích cái này, nên mình cũng thườngxuyên luyện một chút, nhưng mà so với cậu còn kém xa, mình phải chăm chỉ luyện mới được”.
Chu đội trưởng dẫn thuộc hạ mình về, vừa mới đến lầu hai đã thấy cógì lạ thường, bình thường mấy tên này mắt để trên đầu sao giờ trầm mặclạ thường, Chu đội trưởng đoán chắc là bị cô bé Cố Lăng Vi kia kíchthích rồi, đúng là vết sẹo trong lòng mà: “Sao, bị đả kích hả?”
Mấy doanh trưởng vẫn cúi đầu không nói
Chu đội trưởng cười ha hả: “Tìm được sự chênh lệnh mới có tiến bộ,tôi lại thấy đây là chuyện tốt, về tự mình ngẫm lại xem, giải tán”.