Chương 30: Chào cảm ơn
Khi lance quay trở về chiến trường cũ lúc này thiên giai của đối phương cũng tiến vào tàn huyết trạng thái. Lồng năng lượng đã bắt đầu có dấu hiệu tán loạn, cùng với những đòn t·ấn c·ông của đối phương đã không tinh chuẩn như lúc ban đầu. Hắn lúc này đang chật vật chống đỡ trong vô vọng.
Ngược lại năm người đối diện càng đánh càng hăng chỉ thấy Diệp Chấn Thiên đao quang lập lòe lôi điện mỗi một đao bổ ra là lồng năng lượng bên đối phương ảm đạm một phần. Xoay quanh phía ngoài là Ron cùng với Thanh Hoa s·ử d·ụng s·úng năng lượng xoay vòng bắn vào q·uấy r·ối.
Giữa trung tâm là Mập mạp với hai tấm chắn thật to, lao ra chặn tất cả các hướng t·ấn c·ông của đối phương. Những đòn t·ấn c·ông của thiên giai chém vào tấm chắn bật lên những tia lửa lập lòe. Mặc dù đối phương là Thiên giai, nhưng năng lượng cùng với các đòn t·ấn c·ông đi ra còn ở mức độ có thể chịu đựng được. Nên Mập Mạp với giáp đại địa loại hình phòng thủ có thể thoải mái tiêu hao cùng đối phương.
Loras lúc này hắn mười phần nóng ruột. Vừa đánh vừa chạy trốn, nhưng đối phương là một đội tinh nhuệ phối hợp với nhau nhuần nhuyễn đã khóa hết các đường rút lui của hắn. Hắn lúc này như một con cá mắc cạn. Đang từ từ mà bị mài c·hết.
Đang suy nghĩ về đường thoát thân bất chợt hắn lại nghe một tiếng súng từ xa.
“Là tay bắn tỉa… vậy là Roman…” Vừa tránh né thoát viên đạn hắn đã rõ ràng kết quả của đồng bạn còn lại.
“Các ngươi đã làm gì Roman?” Loras thét lên “Các ngươi biết hắn là ai không hả?”
Nhưng trả lời hắn là tiếng súng liên miêng bất tận từ Ron. Lúc này Ron đã bỏ súng trường mà lấy Gatling từ phía sau ra bắt đầu càng quét về phía hắn. Để bào mòn năng lượng thì Gatling là một v·ũ k·hí có thể hao tổn năng lượng nhiều nhất.
Một đường đạn quét qua đã kéo đi hắn chút năng lượng ít ỏi còn lại. Ngay khi chiến giáp năng lượng đã về không. Hắn dự định đầu hàng.
“Ta đầu…”
Ầm!
Lại là một tiếng súng trầm thấp vang lên.
“Thật xin lỗi và… Chào cảm ơn!” Lance bắn xong đứng dậy làm một động tác chào theo kiểu quý tộc mười phần khoa trương.
Tiểu Linh lúc này nhìn qua cũng cho hắn một ngón giữa. Tên này thật là, cho hắn chút màu sắc hắn lại tính mở phường nhuộm.
“haha hưng phấn quá nên không để ý, sorry mấy ca!” Lance lúc này haha đi tới cười nói với mọi người.
“Không sao, dù gì cũng nhờ em mà mở ra chiến thắng cho chúng ta, bọn anh còn phải cảm ơn em vì nếu không có em theo chuyến này thiết nghĩ bọn anh chắc sẽ đi theo gót của tiểu Kiệt.” Diệp Chấn Thiên lên tiếng.
“Đúng rồi, lần này bọn hắn tính sai, tính ăn chúng ta, nhưng nào biết rằng trong chúng ta có một con quá giang long, haha, bọn nó không sợ ăn no bể bụng sao?” Mập Mạp theo phụ họa.
“Mấy ca lại đây!” Tiểu Hoa lên tiếng.
Ngay khi mọi người nói chuyện tung hứng nhau thì nàng đã đi thu gom chiến lợi phẩm lại một chỗ đồng thời cũng phân loại ra để theo từng bên riêng.
“Thống kê chiến lợi phẩm đi Tiểu Hoa” Diệp Chấn thiên lên tiếng.
“Ba chiến giáp của đội tiểu Kiệt thu về. Một Giáp trinh sát thiên Giai, một giáp Tiến công hình Thiên Giai, một giáp Đại địa hình địa giai, Một giáp linh hoạt hình địa giai do Lance tiêu diệt. Một bộ trinh sát KN – 532 loại cực phẩm. Một thanh Thiên cấp Đại kiếm kim loại hình. Một thanh gươm năng lượng một tay hình kiểu mới nhất K-900.”
Chờ Tiểu Hoa thống kê ra những vật phẩm còn có thể sử dụng được Diệp Chấn Thiên quay sang Lance nói.
“Lance, em ưu tiên chọn chiến lợi phẩm, theo lý thuyết là em có thể được nhiều hơn, nhưng chúng ta đi trinh sát nhiệm vụ quân đoàn nên ….” Diệp Chấn Thiên nói mang theo áy náy.
“Không sao, Diệp ca, em xin K-900 một tay hình nhé, Nick sắp thức tỉnh em lấy làm quà cho hắn.”
Lance thoải mái cười, chọn thì chọn cho có thôi, chứ nộp về quân đoàn thì chẳng khác nào nộp về cho cha hắn, lúc đó hắn muốn cái gì mà không có. Nên Lance rất thoải mái đáp ứng.
“Ok, vậy mọi người tại chỗ chỉnh lý trang bị chuẩn bị thu quân, Tiểu Hoa gọi trung tâm điều máy bay vận tải đến đây để mang chiến lợi phẩm về.”
Diệp Chấn Thiên phân công mọi người. Sau đó mọi người bắt đầu việc ai nấy làm, chuẩn bị chờ máy bay tới để vận chuyển về căn cứ.
Được một lúc lâu trên bầu trời một tiếng gầm vang từ xa bay tới là máy bay vận tải của căn cứ. Xác định vị trí xong bắt đầu tiếp đất, từ trong khoang phía sau của nó mở cửa ra một bóng người từ đó đi xuống.
“Chú Hunter!” Lance nhanh chân chạy tới chào hỏi.
“Thủ trưởng!” Mọi người trong nhóm còn lại giơ tay chào. Hunter gật đầu chào mọi người quay sang nhìn Lance.
“Khá lắm Lance đúng là không phụ kỳ vọng của Finn ca mà!” Hunter vỗ vỗ vai của Lance cười nói. Lance từ nhỏ đã gởi nhà hắn cùng con hắn Richard cùng nhau lớn, hắn xem như con cháu trong nhà. Lúc trong phòng hắn làm việc hắn nghe báo cáo của cấp dưới về chiến báo của Lance hắn cũng bất ngờ.
Có thể nói để lấy một đội địa cấp đánh với một đội thiên cấp thì chuyện đó hầu như có thể nói là một trận tử chiến. Chưa nói chạy được hay không trước mắt hầu như chưa có đội nào làm được. Nhưng khi nhận được chiến báo của đội Lance hắn đã đọc đi đọc lại vài lần để xác nhận. Đồng thời cũng vui vẻ vì Lance bây giờ đã có thể bắt đầu vì bá tước chia sẻ bớt áp lực.
Để xác định chắc chắn tình huống nên Hunter hắn quyết định đi một chuyến xác nhận cùng với thu hồi chiến lợi phẩm.
“Chú quá khen, chẳng qua là xuất kỳ bất ý, đặt một người khác cũng sẽ làm được như con thôi!” Lance ra vẻ khiêm tốn.
Hunter thấy bộ dạng giả bộ của hắn cũng cười cười.
“Nhưng chiến trường là sẽ không một tình huống nào giống cái nào, Đặc biệt là dùng một đội địa giai chính diện vật cổ tay với đội có thiên giai là chưa ai làm được. Hầu như đều là đội địa giai thua tan tác, trước đó đội của Tiểu Kiệt là một ví dụ.” Hunter lúc này cũng không kiệm lời khen.
“Nhưng đây là dựa trên cơ sở có nội tình! Lần sau, chạy được thì nhớ chạy. Vì suy cho cùng, địa giai mài bất quá thiên giai đặc biệt những thiên giai sở trường tốc độ.” Hunter lúc này nghiêm túc nhắc nhở Lance.
Lance lúc này hắn cũng biết Hunter nói đến là gì, có thể nói trận chiến vừa rồi bất ngờ là một yếu tố, nhưng công đầu phải là Diệt thần đạn. Nếu không có Diệt thần đạn “một kiếm phong hầu” thì kết quả ra sao cũng khó nói.
“Dạ! con biết rồi, lần sau bảo đảm chạy xa tám mươi dặm” Lance đáp ứng sản khoái.
Thấy hắn nghiêm túc vậy Hunter cũng không nhiều lời. Vỗ vỗ vai hắn bắt đầu đi tới kiểm tra chiến lợi phẩm cùng với nghe Diệp Chấn Thiên báo cáo tường tận hơn về trận đánh.
Xác định thông tin cơ bản trên các bộ giáp Hunter cười haha đi với vỗ vỗ vai Lance một lần nữa.
“Lance, có lẽ con không biết, tên Trinh sát thiên giai con b·ắn c·hết là một tên cực kỳ khó đối phó bên Geman đế quốc. Ngoại hiệu là “Tyran mặt chuột” vì hắn mà mấy lần chiến dịch của chúng ta bị phát hiện dẫn tới hy sinh rất nhiều người. Đặc biệt tên này rất giảo hoạt, mấy lần bá tước giao nhiệm vụ tổ chức các chiến dịch nhằm vào hắn, nhưng hắn đều tránh thoát được.” Nói đến đây Hunter lại nhìn về Lance lắc đầu cảm thán.
Một con chuột thành tinh, sống sót qua mấy lần chiến dịch nhưng hôm nay lại bị tiễn đưa bởi một người mới. Sự ngã xuống của hắn đã chính danh cho một ngôi sao mới lên trong quân đoàn nam bộ.
Thần xạ thủ thứ sáu của quân đoàn nam bộ.