Chương 47: Đi chiến trường
“Chiến trường khu sáu hiện tại đang bị đẩy mạnh cả khu vực gần như không thể tiến tới nữa. Quân địch dựa một bên núi thiết lập cứ điểm cao xạ làm quân ta không tiến lên được. Chiến trường khu ba đang nhận áp lực rất lớn, quân địch có xu hướng đẩy mạnh. Thiên không hạm của chiến trường khu một hôm qua bị một đội thiên giai kỵ sĩ đột kích dẫn tới mất động lực giờ đang tiến hành sửa chữa…”
Đi vào trong trung tâm chỉ huy lúc này mọi người đang báo cáo tình hình chiến sự. Trong các báo cáo về có thắng có thua. Đánh tới hiện tại cả chiến trường đã chia ra làm sáu chiến khu ứng với sáu cánh tiến công của Geman đế quốc.
Vì khu vực phía nam của đế quốc sông ngòi nhiều, cùng với địa hình rừng rậm và phân tán theo các nhánh của sông Zilan nên quân tiến công của Geman đã chia ra làm sáu hướng t·ấn c·ông tỏa ra khắp nam bộ. Đối ứng sáu hướng tiến công của Geman đế quốc là sáu chiến khu được phia chia để tác chiến.
Đợi một chút khi phân bố các chỉ lệnh đối ứng từng chiến khu Finn bá tước quay sang nhìn con mình lên tiếng.
“Có chuyện gì không Lance?”
“Con chỉ là muốn về Jerusalem, nhưng trên đường đến đây lại đổi ý, muốn đi ra chiến trường.” Lance nhìn bá tước lên tiếng trả lời.
Im lặng một chút bá tước gật đầu lên tiếng.
“Vậy qua chiến khu thứ sáu đi. Nhưng chờ hai ngày sau đã. Hai ngày sau có một đợt vận binh về chiến khu thứ sáu con theo đó mà tiến về.”
“Dạ, Chiến tranh từ trước giờ đều là đánh như thế sao cha?” Lance thắc mắc hỏi nhưng hắn cũng không biết hỏi như thế nào?
Bá tước nhìn hắn khó hiểu lập lại “Là sao Lance?”
“Ý con nói là các khí tài quân sự kia, thiên không hạm cùng với bộ binh người máy cơ giáp chiến đấu các loại… Trước đây tại Thiên Hùng Quan con không thấy…” Lance nói ra thắc mắc của mình. Vì hắn ăn ở lâu tại Thiên Hùng Quan vì sao những khí tài quân sự như vậy lại không thấy. Theo lý thuyết nơi đó nói là căn cứ chỉ huy của quân đoàn miền nam thì phải gặp những thứ khoa huyễn như vậy chứ. Nhưng sự thật là hắn không có thấy bất kỳ thứ gì.
“Thiên Hùng Quan là bộ binh chủ lực cùng với Kỵ Sĩ đội. Các khí tài này là bí mật quốc gia được che mắt tại bên ngoài. Chúng ta không có công bố ra ngoài thôi Lance à. Tất cả đế quốc đều như vậy, chỉ khi c·hiến t·ranh nổ ra, nó mới sẽ lộ ra trước mắt mọi người thôi.” Finn.William kiên nhẫn giải đáp thắc mắc cho con mình.
“Có nghĩa là tất cả thông tin của bình dân được biết cũng như những con người không liên quan đều là chọn lọc và giấu đi những gì thuộc về quân sự? Như là thống nhất che dấu, cùng với hạn chế thông tin?"
“Đúng vậy! Có thể nói, nếu không có c·hiến t·ranh, người bình thường chỉ biết những gì chúng ta cho họ biết. Còn những gì chúng ta không muốn cho họ biết sẽ bị giấu đi. Ngay cả những người không liên quan.”
“Ra là vậy, thật đáng thương cho bình dân. Bị mơ mơ hồ hồ qua cả đời.” Lance cảm thán.
“Con về chuẩn bị đây!” Nói xong Lance quay ngươi ra ngoài.
Nhìn theo bóng lưng của Lance ra ngoài bá tước Finn thở dài. Hắn luôn cảm giác Lance với cái thế giới này không hợp.
“Thôi từ từ rồi nói sau!” Bá tước than thở. Mê mang như Lance có một giai đoạn hắn cũng đã trải qua, nên hắn rất hiểu. Giờ đây hắn biết con mình cần thời gian để tiếp nhận những sự thật này. Cùng với tiếp sau những bí mật kinh thiên khác.
…
“Lance à, chiều đón ở căn cứ nha bạn.” Điện thoại bên kia Richard lên tiếng.
“Ồ, sao không đi học mà về đây rồi bạn.”
“Bố thích! Cúp máy đây đang mắc ói.”
“Kê!”
Cúp điện thoại Lance cười cười, Richard có bệnh say tàu xe tới giờ vẫn chưa khắc phục. Đăng ký thông tin đi về chiến khu thứ sáu xong Lance suy tư một chút lại bấm điện thoại cho Nick.
“Alo, em thế nào rồi Nick?”
“Em ổn, mọi chuyện ông nội đã nói cho em rồi. Nhưng mà anh hai, thật sự em còn mơ hồ lắm? Hinh vũ c·hết rồi, Tiểu kiều cũng vậy, Lâm An cũng thế.. mọi n·gười c·hết hết rồi…” Nick im lặng một chút lại lên tiếng, giọng nói mang theo chút buồn cùng một chút không cam lòng.
“Anh biết, có lẽ đây là chế độ xã hội mục nát đi. Em không có sai, là thế giới này sai. Cố gắng đi học đi Nick, cường đại lên. vài năm sau cùng với anh thay đổi thế giới.”
Lance an ủi Nick đồng thời tìm một nhiệm vụ, một lý do gì đấy cho Nick cố gắng.
“Thay đổi thế giới? chúng ta được không ca?” Nick nghe tới cảm giác như là thiên phương dạ đàm. Vì hắn biết Lance là cá ướp muối, làm sao mà lại làm như này được.
“Vì hòa bình thế giới, chúng ta phải ra tay thôi Nick.” Lance thở dài lên tiếng, mang theo một chút cười đùa.
“Yêu quái phương nào đoạt xá anh của tao?” Nick quát lên.
“À hay, còn tâm trạng đùa giỡn là hay rồi. Vài năm sau mà không được thiên giai thì anh sẽ cho chú biết vì sao biển xanh lại mặn. Cúp máy đây, nhớ hỏi thăm ông nội giùm anh. À còn nữa, cố gắng bồi dưỡng tình cảm với công chúa đi. Ôm đùi công chúa nha!”
Đùa giỡn với Nick một chút cảm thấy tinh thần của thằng em mình cũng không quá trầm lặng Lance cũng yên tâm không ít. Tiến về trung tâm cải tạo giáp Kỵ Sĩ Lance bắt đầu chuẩn bị hành trang để di chuyển về chiến khu thứ sáu
….
Chiến khu thứ sáu nằm phía tây nam giáp tỉnh thành Kiga chạy dọc từ tỉnh thành Camu lên giáp giới thành Tiso. Nơi này ngày đầu tiên đã bị quân đoàn thứ sáu của Geman đánh bất ngờ từ Camu lên. Vì nơi này nằm phía tây nam, gần biển cùng với không có nhiều đoàn quân trú đóng nên ngày đầu tiên đã b·ị đ·ánh tan tác. Vài ngày sau được tiếp viện từ thành Tiga xuống mới hình thành được cục diện giằn co như bây giờ.
Thành tỉnh Kiga một mặt giáp biển một mặt có các rừng nước ngập mặn cùng với hệ thống sông ngòi chằn chịt không thích hợp cho bộ binh tác chiến diện rộng nên chiến khu tại nơi đây chủ yếu tác chiến theo nhóm nhỏ du kích chiến, cùng với thiên không chiến.
Lance lúc này tại sân bay chờ Richard đồng thời nghiên cứu tư liệu về chiến khu thứ sáu. Có thể nói chiến khu thứ sáu rất thích hợp với hắn. Sông ngòi, rừng rậm, đầm lầy thích hợp du kích chiến. Qua đó thấy bá tước Finn đã vì Lance mà chọn một chiến trường phù hợp với hắn.
Lật tư liệu một lúc từ đằng xa một chiến vận binh hạm đáp xuống sân bay, hạm tàu mở ra nhiều cánh cửa. Từ phía trong bắt đầu vận tải vật tư, bộ đội, xe tăng cùng robot tác chiến nối đuôi nhau đi xuống.
Richard từ trong dòng người đi xuống. Một năm qua học ở Thiên Phong Thư Viện đã làm cho khí chất của hắn tươi sáng ra. Có lẽ c·ái c·hết của Rachel đã vơi đi phần nào. Richard mặc một bộ đồng phục thư viện với quần trắng áo trắng, trên tay còn có huy hiệu của Thiên Phong Thư Viện.
Đi trong dòng người còn có một đám người mặc đồng phục giống Richard. Đây là dự bị quân đoàn, tình nguyện hưởng ứng theo lời kiêu gọi của quốc vương để tiến về các chiến khu chi viện cho quân đoàn phía nam chống lại Geman đế quốc.
Ngoài đoàn thuộc Thiên Phong Thư Viện còn có những đoàn sinh viên thuộc những trường đại học khác. Tất cả họ những gương mặt nam thanh nữ tú nhìn xung quanh hiếu kỳ cùng với tò mò, kèm theo trên mặt một chút kêu ngạo của tuổi trẻ. Mọi người tự giác xếp thành hàng đi tới giáo quan phụ trách phân công công việc cho mọi người.
Tiến tới một bên giao tiếp một tiếng cùng giáo quan phụ trách Lance hướng Richard gọi lớn.
“Richard bên này!”
Richard mỉm cười nhanh chóng bước lên trước giao tiếp một chút cùng giáo quan sau đó tiến về phía Lance trước sự kinh ngạc của mọi người.
Hai người cười nói bước đi lên xe đi thẳng về một hướng trước sự hâm mộ, cũng như hiếu kỳ của mọi người. Tại nơi nào cũng vậy, luôn có những người được ngoại lệ.