Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Giai Điệu Của Chiến Tranh

Chương 6: Thử nghiệm thiên phú




Chương 6: Thử nghiệm thiên phú

Từ trường về nhà Lance cự tuyệt mọi người chào hỏi, ngay cả Richard thức tỉnh như thế nào hắn cũng không hỏi. Chỉ muốn một mình kiểm tra thiên phú cùng với những thay đổi của mình.

Đầu tiên, hắn tựa hồ có hai thiên phú. Ngoài động thái thị giác, hắn còn có thêm một gọi là “Ngược dòng tìm hiểu” thuộc hệ thần bí, vì có vẻ quá hoang đường, nên hắn nhất thời không kịp tiếp nhận chỉ muốn yên tỉnh chải chuốt lại một chút.

Ngay cả thiên phú Động Thái thị Giác cũng biến dị khác biệt.

Chỉ thấy khi sử dụng tinh thần lực thúc đẩy thiên phú này đôi mắt của hắn đặt biệt tinh tường, tất cả sự vật trong tầm mắt trở nên rõ ràng, cũng như hắn có thể nhìn rõ từng cái vỗ cánh của con ruồi đang bay, có thể dễ dàng bắt lấy chuyển động của chúng. Nhưng một mặt khác trong đầu hắn lại có một thông tin hình ảnh khác.

Như là khi chơi game trên góc phải hiển thị “mini map”. Lấy hắn làm trung tâm hiển thị bán kính ba trăm mét không góc c·hết từ trên nhìn xuống, như chơi game nhìn với góc nhìn khán giả. Từ đó hắn có thể rõ ràng tất cả các đơn vị chuyển động trong vùng này. Hay nói thông tục trong khi chơi game đó là “Hack – Map”. Ngay cả khi đối tượng ở cách một bức tường hắn vẫn có thể xem thấy.

Thiên phú thứ hai là Ngược Dòng Tìm Hiểu càng thêm ma huyễn, khi thúc đẩy thiên phú hắn có thể từ trên vật chất tìm hiểu được hành trình đã trãi qua của vật đó. Nghe có vẽ thật hoang đường. Nhưng sự việc chính là như vậy. Nên suốt đoạn đường đi hắn vừa hoang mang, vừa vui mừng, tất cả hỗn tạp với nhau làm cho hắn có chút chưa kịp chuẩn bị.

“Đây là ngón tay vàng?” Lance thì thầm. “Nếu thế thì cũng quá keo kiệt, đã cho hack thì cho luôn hệ thống đi.” Thật là mất mặt.

Nhưng dù sao có còn hơn không, có hack và không có hack nó rất là khác bọt. “Nó ở cái tầm, thật là, ngón tay vàng có thể đến trễ nhưng sẽ không vắng mặt.” Lance tự luyến.

“Ring – Ring”

Đang tự luyến điện thoại bỗng reo lên, Richard nhắn tin đến.

“Richard: Sao rồi bạn, thức tỉnh thế nào?

Lancelot: Động thái thị giác cấp B cũng ổn, Richard thế nào?



Richard: Băng nguyên tố thân thiện, cấp A, cao hơn Lance rồi ( cười ha ha )

Lancelot: Oh, chúc mừng Pháp Thánh tương lai, tối nay mời Richard và chú Hunter qua nhà ăn một buổi ăn gia đình với tôi và Veronica nhé.

Richard: dì Ver nấu ăn à? Được, được, đúng giờ có mặt liền.

Lancelot: Ok!”

Tắt điện thoại Lance bắt đầu tiếp tục thử nghiệm thiên phú của mình. Về cơ bản thúc đẩy thiên phú thật là tốn tinh thần, đặc biệt là ngược dòng tìm hiểu, thiên phú này như là một con quái thú, khi hắn thúc đẩy tinh thần lực điên cuồng tiêu hao làm hắn có chút chống không được. Cũng may làm người hai đời nên bản thân hắn tinh thần cao hơn bình thường rất nhiều, mới có thể chóng đỡ hắn chơi như thế.

“Phải tìm thêm cách tăng cường tinh thần lực mới được, nếu không thúc đẩy vài lần thiên phú chẳng phải mệt c·hết.” Lance tự cho mình một kế hoạch nhỏ.



Khi hắn rời trường đi về nhà, thì kết quả thức tỉnh thiên phú của hắn cũng đã ở trên bàn làm việc của Veronica. Lúc này Phúc bá đang báo cáo tất cả quá trình thức tỉnh cùng với những thiên phú nổi trội của các thiếu niên có thiên phú đặc sắc.

“Động thái thị giác sao?” Veronica hứng thú.

“Là Động Thái thị giác, rất thích hợp với cậu Lance, so với những thiên phú chiến đấu tăng phúc khác thì lão nghĩ là thiên phú này cậu Lance sẽ vừa lòng.” Phúc bá nhận xét.

“Tất nhiên rồi, tính cách của Lance con biết, thích động não hơn tay chân nên thiên phú này rất hợp với Lance, không quá vượt trội cũng không quá yếu.” Veronica mỉm cười gật đầu.

“Ngoài ra cậu Richard cũng thức tỉnh thiên phú rất tốt, là A cấp “Băng nguyên tố thân thiện” tương lai chúng ta lại có một Băng pháp thánh rồi.” Phúc bá vui vẻ báo cáo.

Nhóc Richard rất có thiên phú, tính cách cũng bình tĩnh, lạnh lùng như vậy thức tỉnh băng thuộc tính cũng là hợp lý.



“Ngoài ra còn có nhân tố nào tài năng nữa không Phúc bá!”

“Không có thưa tiểu thư, có vài cá nhân được thiên phú cấp B, nhưng còn lại là khá thấp, con gái của thành chủ là cấp B “Tăng phúc kiếm binh khí” một thiên phú B nữa là con của một hộ kinh doanh hoàng kim ở chợ đông “Tăng phúc lực lượng.”

Thiên phú cấp B đã là tru·ng t·hượng tầng người, nên một thành nhỏ có một thiên phú cấp A đã là đặc biệt. Làm sao mà đâu đâu cũng là S cấp và SSS như tiểu thuyết được.

“Lập hồ sơ chú ý trọng điểm là được, thiên phú tốt là một mặt, còn lại phải dựa vào tài lực cùng cố gắng nữa. Riêng thiên phú thì đế quốc không thiếu thiên phú, sau này trên đường phát triển có gặp nhau thì tính sau.” Veronica trầm ngâm, thiên tài chưa thành tài thì cũng chỉ là thiên tài danh nghĩa hai chữ thôi.

“Tốt rồi phúc bá, chúng ta về thôi, dặn dò mọi người chú ý công tác tránh xuất hiện ngoài ý muốn nhé, hôm nay Lance thức tỉnh chúng ta nên làm một buổi tiệc nhỏ chúc mừng Lance.”

“Vâng, thưa tiểu thư!”



Vào đêm, khi tất cả tập trung tại nhà của Lance để tổ chức một buổi cơm nhỏ mừng Lance thuận lợi thức tỉnh thiên phú, vì ở thế giới này khi thức tỉnh thiên phú đại diện cho một bước ngoặt trong cuộc đời, từ đây đã bước lên con đường trưởng thành, có thể theo đuổi ước mơ của mình. Nó như một buổi lễ nho nhỏ của đế quốc. Gia tộc lớn thì có thể tổ chức lớn, gia tộc nhỏ thì làm nhỏ, bình dân thì làm theo kiểu bình dân.

Tại nhà của Lance lúc này Veronica đang bận rộn cùng với một vài người hầu chuẩn bị buổi tiệc. Mọi người ai làm việc nấy bận rộn quanh nhà.

‘Ding dong – ding dong’

“Mở cửa Nick, chắc là Richard đó” Lance lúc này đang nằm lười trên ghế chơi điện thoại nói.



“Chào Nick, Lance đâu?” Richard vào cửa hỏi.

“Chào chú Hunter, Chào anh Richard, Ca đang chơi game phía trong” Nick hướng về trung niên phía sau Richard chào hỏi. Người này là phó tướng của bá tước Finn. William, cũng là cha của Richard.

“Uh, chào Nick, dạo này lớn quá rồi nhỉ.” Hunter vỗ vỗ vai Nick đánh giá. Gần mười năm trước khi bá tước William vừa chuyển từ đế đô về, lúc này do công việc quá bận rộn, cùng với phía nam phải liên tục đánh trận nên hai anh em Lance Nick được gửi nhà của hắn. Chính hắn cũng có đoạn thời gian chăm sóc hai nhóc này. Lâu dần hắn cũng xem như con cháu trong nhà.

“Anh Hunter tới rồi ah, vào đi anh mình nhập tiệc thôi.” Veronica đi từ trong ra nói.

“Thôi, mọi người vào thôi.”

Đang chuẩn bị đóng cửa lúc này từ xa có thanh niên chạy vội tới “Chờ với Nick!”

Nick ló đầu ra nhìn về thanh niên rồi vừa cười vừa chạy vội ra cặp cổ thằng bạn “Lâu vậy, bảo bảy giờ mà gần bảy giờ ba mươi rồi. thanh niên này là Lâm An đồng bọn của Nick, bạn thân cũng là bạn cùng lớp với Nick.

“Biết sao được, ở nhà biết được hôm nay thức tỉnh có Lance ca nên chuẩn bị chút quà mang qua, mang lên cho con chú ơi.” Lâm An gọi về phía vệ sĩ phía sau phân phó.

Chỉ thấy một hộ vệ đi ra phía sau cốp xe lấy một hộp quà tới dâng hai tay. Veronica nhìn qua phúc bá, Phúc bá vội đi qua nhận hộp quà, phát động tinh thần dò xét. “Chỉ là chút sách và tinh thạch thôi, cha đặc biệt hỏi tôi Lance thích gì để chuẩn bị đấy.” Lâm An lên tiếng sợ mọi người ngại ngùng.

Phía sau Lance thấy vậy cũng đi lên vỗ vỗ vai Lâm An: “Rồi, cảm ơn. Chỉ là một buổi cơm mà quà cáp gì đây, thay anh gởi lời cảm ơn tới cha em nhe, giờ thì mọi người vào đi, không lẽ đứng ngoài cửa hoài sao.”

Mọi người di chuyển vào nhà, phía sau Lance kẹp cổ Lâm An cười nói, “Với quân gia mà nói, gởi quà nên là để ra danh sách rõ ràng tặng nhé nhóc, đóng gói như thế người ta lại tưởng gửi quả bom lại hiểu lầm, haha…!”

“Xin lỗi Lance ca, em không biết!” Lâm An hốt hoảng ríu rít nói.

“Hahaha, anh có nói gì đâu, nói cho em biết sau này tinh tế chút, chứ tụi mình cần gì lỗi phải ở đây nhóc.” Cóc đầu Lâm An Lance cười nói.

Lâm An là bạn thân của Nick hai năm này cũng hay đến nhà chơi, cùng với hắn Richard và Nick cả trường hay gọi bọn hắn là F4. Vì ngoại hình đẹp học giỏi cùng với gia thế khủng nên khi xuất hiện ở đâu cùng nhau luôn là đề tài cho mọi người nói đến. Dần dần không biết cái tên F4 từ đâu có, bọn hắn cũng mặc cho người ngoài gọi như thế nào, cũng không sữa chữa nên F4 thành ngoại hiệu cho nhóm.

“Vào thôi, khẩu hiệu của nhóm là gì?”

“F4 xuất chinh, không một ngọn cỏ!”