Chương 98: Một quyển nhật ký (2)
Trong ngôi nhà lớn giữa thôn, thời gian này mọi người bắt đầu chìm vào giấc ngủ. Còn lại Dạ Vũ đang gác đêm cảnh giới cho mọi người. Tại chỗ của mình Lance vẫn còn nghiên cứu quyển nhật ký. Không phải hắn không muốn nghỉ ngơi mà là…Đọc cái quyển nhật ký này quá cuốn.
Làm hắn như đang đọc một cuốn truyện. Từng trang từng trang nhật ký được lật ra, kể về quá trình tham gia nghiên cứu di tích còn sót lại của kỷ thứ ba. Nó được một thành viên trong đoàn viết lại. Nó ghi lại rất chi tiết cũng rất rõ ràng.
“Trấn Dora .. ngày… tháng … năm…
Ba ngày từ khi chúng ta đem “Nó” về. Chúng ta bắt đầu nghiên cứu “Nó”… Nhưng mọi dấu vết để lại đều không có gì cả, chúng ta chỉ là nhà khảo cổ không phải nhà nhà sinh học. Ta cảm giác đây là một tổ chức sinh học, một bộ phận nào đó còn sót lại của một cá thể khổng lồ nào đó. Nhưng không ai nghe ta cả, vì rất rõ ràng… Theo thời gian trôi qua, làm sao một thực thể sinh học lại có thể tồn tại từ kỷ nguyên thứ ba tới bây giờ…. Thời gian sẽ không tha ai bao giờ.
Đến ngày thứ tư chúng ta bắt đầu nhận ra không đúng. Có một thứ gì đó đang bắt đầu thay đổi bọn ta. Bọn ta cùng với cư dân trên trấn rất dễ nổi nóng, cùng với đôi khi không làm chủ được cảm xúc của mình. Mọi chuyện đang dần trở nên xấu đi.
Ngay cả chính ta trong lúc ngủ vẫn nghe bên tai xì xầm tiếng bàn tán, nói mớ cùng với những ảo giác.”
Đọc đến đây chữ viết trên quyển sổ nhật ký bắt đầu ngoằn nghèo khó đọc. Người viết ra nó có thể là tinh thần bắt đầu chịu ảnh hưởng nào đó. Không còn tỉnh táo để viết một cách bình thường nữa.
“Trấn Dora … ngày .. tháng.. năm…
Trong quá trình nghiên cứu cổ vật cũng như những tàn tích còn sót lại được mang ra từ di tích. Mọi người đều vững tin có thể tìm kiếm được phần nào lời giải về kỷ nguyên thứ ba. Nhưng việc nghiên cứu còn chưa đâu vào đâu thì những vụ án mạng và m·ất t·ích xảy ra khắp trên thị trấn.
Các báo cáo về các trường hợp mất ngủ, phát điên cùng với nói mớ hay tệ hơn là t·ự s·át nhiều vô số kể. Rồi từ đó bắt đầu ác mộng kéo tới…
Người c·hết bắt đầu ngồi dậy. Bọn họ biến đổi thành những thực thể quái dị bắt đầu săn g·iết người dân trong trấn. Nhận ra những thay đổi bất thường như thế chúng ta cầu viện từ q·uân đ·ội. Cũng như thuê những đong binh đoàn đến làm công tác bảo hộ.
Nhưng chúng ta chưa kịp chờ giúp đỡ tới mọi người xung quanh bắt đầu điên cuồng, xung quanh mọi thứ trở nên xa lạ mà tà ác. Mọi người quay sang chém g·iết nhau. Sau đó bị biến đổi thành những thực thể quái dị lại tiếp tục quay sang tàn sát những người còn lại.
…
Dora trấn ngày… tháng … năm….
Ta trốn trong một hầm ngầm trong một nhà dân gần trại nghiên cứu. Xung quanh là những thực thể quái dị đang điên cuồng. Mọi việc đều trở nên điên loạn. Ta cũng không biết có thể tỉnh táo bao lâu...
…Ta không biết…
..Ta đoán chắc là do thứ đem ra từ di tích đã biến đổi mọi người. Nhưng ta không phải là nhà sinh học. Ta không nghiên cứu nó được từng tận. Ta chỉ biết là, nó là cội nguồn của ác quỷ. Thứ đó cần phải bị tiêu hủy.
…
Hôm nay ta quyết định sẽ tiêu hủy nó….
… Ta sẽ c·hết… Nhưng ta phải tiêu hủy nó.
Trong hành lang âm u này.. những tiếng động ngoài kia vang lên như khuấy động nỗi sợ hãi trong ta… ta cảm giác như ta không còn là chính mình nữa. Ngoài kia là những tạo vật của quỷ dữ. Trong này ta còn là một thứ gì đó nhỏ bé…Ta có thể làm được sao?
…
Mọi người đã sai lầm… họ nói nó chỉ là một tạo vật vô hại. Nhưng mọi người đã sai rồi…
…"
Nhật ký đến đây là hết, phần sau như thế nào thì không có viết tiếp. Nhưng có một một điều Lance có thể chắc chắn rằng. Tạo vật kia đã bị thanh trừ. Hoặc đơn giản là một dạng bị phong ấn. Hay là q·uân đ·ội đến… rồi tiệt hồ luôn chứng cứ. Vì cái thôn trấn này là được xây dựng lại sau này. Còn vì sao cái quyển nhật ký này lại ở đây chắc có lẽ là di vật của ai đó sưu tập. Sau đó là Jenny đưa tới.
“Vậy là cái thế giới này… To lớn hơn mình nghĩ.” Lance thì thầm. Đến nay mới thôi, hắn lại nhận thức được thêm một góc của thế giới này. Có tâm linh, có các thực thể tà ác như truyền thuyết phương tây. Nói chung là duy tâm hơn một chút. Ít ra hắn cũng đã tận mắt chứng kiến cũng như tiêu diệt qua một thực thể tà ác.
Thu dọn tâm tình của mình Lance không suy nghĩ vu vơ nữa. Nếu trước đây đã có những sự kiện thế mà hắn không có nghe tin tức chứng tỏ đã có người xử lý, hoặc là nó chưa ảnh hưởng tới bây giờ nên lúc này suy nghĩ vu vơ cũng chẳng ăn nhậu gì. Cơ bản hắn không có tâm tư đi cứu vớt thế giới. Thế giới có thế nào Lance hắn cũng mặc kệ. Chỉ cần xung quanh mình an an ổn ổn là được.
“Từ những dữ liệu mình có được, chứng tỏ thế này cũng đầy ác ý, không có ông hòa như những gì mình nghĩ. Đào móc quá khứ…Lại là gây tới t·ai n·ạn.”
Suy nghĩ một lúc Lance gọi Dạ Vũ đang gác đêm một bên đến để tâm sự.
“Vũ ca, trước đây anh có thấy những sự kiện hoặc là những … thứ như thế chưa?”
“Không có, Ám vệ chúng ta được đào tạo chỉ là về chiến đấu, thu thập thông tin tình báo cùng với cải trang á·m s·át. Những thứ như thế này thì không có tiếp xúc tới.”
“Vậy à?”
Suy nghĩ một lúc trong này chắc chắn có một cái hố chờ hắn nhảy vào. Nên hắn quyết định không đào sâu vào nữa.
“Vũ ca có gặp Nick chưa?” Lance hỏi sang chuyện khác.
“Nick thiếu gia rất có thiên thú, vẻn vẹn vài tháng đã lên địa cấp. Nhưng tính tình con hơi mê chơi, dạo gần đây….”
Dạ Vũ một bên kể về thời gian sinh hoạt của Nick cho Lance nghe một bên Lance cũng chăm chú lắng nghe. Lâu lâu lại cười cười. Đối với hắn, hắn rất thích người em này, vì kiếp trước hắn là con út trong nhà, nên hắn rất muốn có một người em để bảo bọc. Cho nên kiếp này gặp Nick, hắn rất vui vẻ bảo bọc em mình.
“Vậy là tốt rồi, có lẽ chuyện lúc trước không có ảnh hưởng cuộc sống của hắn nhiều lắm. Như vậy rất tốt. Em chỉ sợ hắn có bóng ma tâm lý rồi đi lên con đường trả thù xã hội thì hơi mệt. Nhưng mà…..!” Nghừng một chút Lance lại lên tiếng.
“Về việc hắn tham gia câu lạc bộ khảo cổ, rồi khắp nơi tìm kiếm bảo vật. Vũ ca nhắc hắn hạn chế việc này. Em đang sợ có một chuyện gì đó đáng sợ đang ấp ủ từ quá khứ. Đến hiện tại. Khi c·hiến t·ranh liên miên thế này. Thì có lẽ là lúc bọn nó nổi lên mặt nước.”
Việc này khá là nghiêm trọng. Nên Lance hắn cần tất cả phải cẩn thận. tốt nhất ôm mình một chỗ đừng có chọc phá gì ra việc lại mắc công. Hắn chắc chắn Nick là cái gây sự, buông ra là một trăm phần trăm gây chuyện. Nên căn dặn trước để hạn chế.
“Rõ!” Dạ Vũ nghiêm túc gật đầu.
“Tốt nhất là Vũ ca về đế đô một chuyến. Chuyển cáo việc này cho ông nội. Cùng với em nhờ anh đi theo Nick một thời gian… hộ hắn an toàn. Này là yêu cầu riêng của em. Không liên quan tới gia tộc. Em có cảm giác sắp có chuyện gì đó xảy ra… Nhờ anh!”
“Còn dưới này?” Dạ Vũ thắc mắc hỏi.
“Hành trình này ngày mai quyết định. Nhưng cơ bản chúng ta là đi kiếm quân công nên tạm thời có đi hay ở cũng không ảnh hưởng chung cuộc.”
“Anh biết rồi, vậy ngày mai anh sẽ xuất phát.” Dạ Vũ gật đầu sau đó nhanh chóng đi phân phó công việc để chuẩn bị đi về đế đô.
Dạ Vũ đi rồi, ngồi suy nghĩ một lúc Lance lắc đầu. Không nghĩ nữa. Mọi chuyện cần có thời gian. Nhất thời vài hôm cũng không giải quyết được gì. Ngày mai bọn hẳn còn có những kế hoạch khác. Hắn không thể bị cuốn vào những chuyện vu vơ ở đây được. Dần dần Lance chìm vào giấc ngủ.