Lòng anh cảm thấy vô cùng hạnh phúc, bạn gái của anh quá đỗi ấm áp, cô luôn quan tâm đến anh, từ những điều nhỏ nhặt nhất. Ngạn Hy vội xuống tầng trệt của công ty rồi bước ra cửa lớn để gặp cô. Vừa nhìn thấy anh đang từ bên trong đi ra, thấp thoáng dáng người sau lớp cửa kính cũng đủ khiến cô vui vẻ hẳn lên.
Điềm Manh nở nụ cười, cất bước đi về phía anh.
Ngạn Hy nôn nóng đi thật nhanh, vừa đến gần Điềm Manh, anh đã dang tay ôm chằm lấy cô, dịu dàng hôn lên trán bạn gái. Cô mỉm cười trong vòng tay anh, cả ngày dài không gặp người yêu nên cảm thấy rất nhớ nhau.
- Em có mang theo rất nhiều đồ ăn, em định nấu để ăn cùng anh nhưng không ngờ hôm nay anh phải tăng ca.
Ngạn Hy nhìn thẳng vào mắt cô, đưa tay chạm vào gò má trắng hồng, đồng thời cầm giúp cô túi vải đựng hộp thức ăn:
- Công ty có việc đột xuất nên anh phải ở lại. Sao em đến mà không báo trước với anh? Em đã ăn gì chưa?
Cô lắc đầu, lời nói nhỏ nhẹ:
- Em chưa ăn. Em sợ báo trước anh lại không cho em đến. Mà anh à, có phải công ty đang gặp vấn đề liên quan đến hacker không? Em đã đọc được tin tức trên mạng rồi.
Anh cũng biết bây giờ tin tức đã đưa tràn lan trên mạng, căn bản cũng không thể giấu cô được.
- Đúng vậy, anh đang cùng bộ phận IT tìm ra hướng giải quyết.
Trông vẻ mặt cùng rầu rĩ cùng lời nói của anh, cô liền biết hiện tại mọi người vẫn chưa giải quyết được. Điềm Manh có chút nũng nịu, lời nói trách yêu:
- Công ty gặp chuyện hack dữ liệu, anh thừa biết em là ai, vậy mà chẳng thèm nói em biết. Có phải anh không xem em là người yêu của anh không? Hay là anh không tin vào khả năng của em?
Ngạn Hy lập tức lắc đầu, anh nào có ý như vậy thật không ngờ việc làm của anh đã khiến cô suy nghĩ sai hướng. Anh vội vàng giải thích:
- Sao anh lại nghĩ như vậy được. Anh luôn xem em là vợ anh. Chỉ là anh không muốn em nhọc lòng vì chuyện của công ty thôi, cũng không muốn nhìn em vì anh mà phải mệt mỏi.
Điềm Manh nở nụ cười tươi, cô hạnh phúc khi nghe anh nói xem cô là vợ. Cô đánh nhẹ vào ngực anh, thể hiện rõ sự yêu thương:
- Anh ngốc thật, bảo xem em là vợ mà lại giấu em sao. Vợ chồng thì phải cùng nhau vượt qua khó khăn chứ. Huống hồ chuyện này lại nằm trong khả năng của em.
Cô vừa nói đến "vợ chồng", điều đó có nghĩa Điềm Manh đã xem anh là chồng cô. Ngạn Hy vui sướng đến mức muốn hét lên cho mọi người biết giờ đây anh đã là chồng của cô.
- Anh xin lỗi. Vậy bây giờ chúng ta cùng nhau vào trong thôi.
Ngạn Hy đã hiểu tâm ý cô dành cho anh. Có thể nói Điềm Manh luôn sẵn sàng đồng hành và bên cạnh anh những lúc khó khăn. Anh cảm thấy mình thật ngốc khi đã không chủ động nhờ đến sự giúp đỡ của cô.
Cả hai cùng đi đến phòng làm việc của của bộ phận IT ở tầng sáu. Cánh cửa phòng mở ra, ban đầu mọi người chỉ theo phản xạ nên nhìn về phía anh, nhưng khi họ thấy chủ tịch Lục đang tay trong tay với một cô gái thì ai nấy đều vô cùng ngạc nhiên.
Chỉ riêng nam trợ lý đã biết chuyện anh và cô đang yêu nhau, tuy nhiên anh ấy cũng rất bất ngờ khi thấy anh mạnh dạn công khai bạn gái trước mặt nhân viên của công ty.
- Cô gái đó là...
- Là người yêu của chủ tịch đúng chứ?
- Vậy ra tin đồn là có thật?
- Có phải cô gái là người đã nhiều lần bị chụp lén cùng chủ tịch.
- Tảng băng của công ty đã thật sự biết yêu rồi!
-...
Mọi người ngỡ ngàng thốt lên, ánh mắt vẫn nhìn đôi uyên ương không rời. Ngạn Hy trao cô ánh mắt âu yếm, anh giữ chặt tay cô rồi nhìn mọi người, dõng dạc tuyên bố:
- Đây là vợ sắp cưới của tôi.
Cô cũng nhanh chóng cúi nhẹ đầu, tuy là bạn gái của chủ tịch nhưng không chút cao ngạo mà ngược lại Điềm Manh rất lễ phép, nhã nhặn:
- Xin chào, tôi tên Bách Ly. Rất vui được gặp mọi người.
Mọi người lại được anh tặng thêm một bất ngờ lớn, những giọng nói hoang mang tiếp tục cất lên:
- Vợ sắp cưới luôn sao?
- Vậy ra họ đã yêu nhau lâu rồi.
- Chủ tịch che giấu giỏi thật.
Từ trước đến nay anh chưa từng công khai người yêu, thậm chí luôn giữ im lặng khi vướng vào các tin đồn tình ái, bây giờ đùng một cái liền tuyên bố có vợ sắp cưới. Tuy khá sốc nhưng đây vốn dĩ là một chuyện vui, các nam nhân viên thoáng nhìn nhau vì bối rối, họ hướng mắt về phía cô rồi cất lời:
- Thì ra là phu nhân, xin chào cô.
Điềm Manh có chút ngượng ngùng, hai chữ "phu nhân" nói ra lúc này lại có vẻ hơi khoa trương thì phải.
Bất chợt mọi người cùng nhau đứng dậy và đồng loạt vỗ tay:
- Chúc mừng chủ tịch.
- Chủ tịch làm chúng tôi bất ngờ quá.
Dẫu chúc mừng là vậy nhưng mọi người vẫn chưa hiểu nguyên do vì sao anh đưa cô đến công ty. Không để nhân viên phải tò mò hay thắc mắc thêm, anh chủ động nói rõ:
- Vợ của tôi có am hiểu về dữ liệu mạng. Vậy nên tôi đưa cô ấy đến đây để hỗ trợ mọi người.
Các nhân viên lại thêm một lần ngạc nhiên, họ dành lời khen ngợi cho ngoại hình xinh đẹp lẫn kiến thức của cô. Tuy nhiên mọi người vẫn chưa thể đánh giá cao Điềm Manh vì ngay cả chuyên gia công nghệ được mời đến cũng đang chật vật, khốn đốn để tìm ra giải pháp, họ không tin một cô gái mong manh như cô lại có thể làm nên chuyện. Nhưng mọi người nào hay, cô gái xinh xắn đang đứng trước mặt họ thật ra là một hacker lẫy lừng...