Trái ngược với sự kỳ vọng hão huyền của cô ta, Ngạn Hy lạnh lùng đáp:
- Cô hãy nói sự thật với truyền thông trước khi mọi chuyện quá muộn.
Tô Vân Nghiên chẳng chút tự trọng khi làm việc sai trái, cô ta nở nụ cười giễu cợt khi nghe yêu cầu của anh:
- Nói sự thật gì chứ? Tôi không hiểu cậu đang nói gì cả.
Trò ném đá giấu tay, dám làm nhưng chẳng chịu nhận của Tô Vân Nghiên thật sự rất hèn, cô ta chỉ càng khiến anh thêm chán ghét, đến cả tình bạn học đơn thuần ngày xưa giờ cũng chẳng còn nữa.
Tô Vân Nghiên đặt câu hỏi đầy sự giả tạo. Trong khi đó, anh vẫn nghiêm túc đến mức căng thẳng:
- Cô làm gì tự cô biết rõ, nếu cô không mau đính chính lại sự thật thì đừng trách tôi tàn nhẫn.
Vốn dĩ Tô Vân Nghiên đinh ninh rằng bản thân mới là người có quyền hù dọa anh vì cô ta đang năm nắm giữ bí mật của Tư Hạo. Bên cạnh đó, fan hâm mộ của hai bên đa số đều ủng anh và cô ta đến bên nhau. Nhưng bây giờ Ngạn Hy lại vô cùng phũ phàng, dứt khoát yêu cầu cô ta phải nói sự thật, chuyện này Tô Vân Nghiên đương nhiên không muốn đồng ý.
- Đừng trách cậu tàn nhẫn sao? Vậy cậu sẽ làm gì tôi đây? Lục Ngạn Hy, tôi cũng đang rất mong chờ xem thử, cậu có thể làm gì tôi đấy.
Tô Vân Nghiên thừa tự tin, dõng dạc nói những lời thách thức. Nhưng cô ta chẳng thể tác động đến phong thái lạnh lùng, biểu hiện bình thản khó đoán của anh.
- Tôi không thể làm gì cô nhưng phu nhân của Tống Duyệt Minh thì có đấy.
Bí mật đen tối mà cô ta muốn chôn giấu sâu thẳm trong tâm can nào ngờ đã bị anh vạch trần bằng lời nói mang đầy ẩn ý.
- Cậu... cậu nói vậy là có ý gì?
Tình thế hoàn toàn lật ngược, bây giờ anh mới là người nắm cán, kẻ đang lo sợ, hoang mang chính là Tô Vân Nghiên. Sắc cô ta lập tức tái đi, tim đập mạnh vì run sợ, dẫu đang ngồi trong phòng lạnh như lại toát cả mồ hôi vì lo lắng.
Anh không muốn chần chừ hay dong dài thêm nữa, đối với người chẳng biết xấu hổ như cô ta, cần phải thẳng tay trừng trị.
- Tôi đã biết cô có mối quan hệ bất chính với chủ tịch Renew. Tô Vân Nghiên, giờ thì cô đã hiểu cảm giác bị người khác mang bí mật ra uy hiếp rồi chứ?
Anh đang đề cập đến chuyện cô ta muốn bán đứng bạn bè, lấy bí mật của Tư Hạo ra để uy hiếp anh dù anh ấy là bạn thân nhiều năm của cô ta. Dù đang lo sợ trước lời nói của anh nhưng Tô Vân Nghiên vẫn mạnh miệng đáp trả:
- Cậu đừng ngậm máu phun người! Ngạn Hy, tôi nghĩ cậu thừa biết, tội vu khống sẽ phải ngồi tù đấy.
Lúc này anh cảm thấy vô cùng nực cười. Cô ta làm chuyện trái với đạo lý, bây giờ bị người khác phát hiện vẫn mạnh miệng uy hiếp ngược lại đối phương.
Dù sao cô ta cũng đã quen biết anh hơn mười năm và còn thích anh suốt thời gian dài, ấy vậy nhưng dường như Tô Vân Nghiên vẫn không hiểu anh được bao nhiêu. Từ trước đến nay, Ngạn Hy chưa từng khẳng định những chuyện mà anh không chắc chắn. Lần này anh quả quyết nói ra bí mật của Tô Vân Nghiên, lẽ ra cô ta nên biết anh đã có đủ bằng chứng trong tay, nhưng cái tôi cao ngạo quá lớn đã khiến lý trí cô ta bị che mờ mà chẳng kịp suy nghĩ.
- Đợi đến lúc tôi đưa ra tất cả bằng chứng thì e rằng sự nghiệp của cô sẽ hoàn toàn sụp đổ.
Anh không nhân nhượng khi thẳng thừng lấy sự nghiệp của Tô Vân Nghiên ra hăm dọa, muốn cô ta thấy tõ mức độ nghiêm trọng của sự việc.
Ánh mắt kiên định, lời nói vô cảm của anh khiến cô ta dần thấy lo lắng, bởi lẽ lúc này, Tô Vân Nghiên dường như đã nhận ra, anh không hề nói đùa.
- Cậu... sao cậu lại biết được?
Câu hỏi của Tô Vân Nghiên như một lời thừa nhận, bí mật sai trái kia nếu bị lộ ra ngoài, cô ta chẳng những đánh mất sự nghiệp mà còn bị người đời khinh rẻ, lên án, fan hâm mộ quay lưng, sự nghiệp tiến một bước đến thẳng vực sâu, cả đời cũng chẳng thể ngóc đầu lên nổi, hậu quả kỳ thực vô cùng nặng nề.
- Chuyện đó không quan trọng. Nếu cô không muốn mất tất cả thì hãy mau lên tiếng nói rõ về tin tức hẹn hò, bằng không thì đừng trách tôi không nể tình bạn học cũ.
Bí mật lớn nhất trong cuộc đời mà Tô Vân Nghiên muốn che giấu nào ngờ đã bị anh phát hiện, chỉ vì một lần suy nghĩ nông cạn, hành động bỡn cợt mà cô ta phải đứng trước nguy cơ gánh lấy hậu quả nghiêm trọng.
- Cậu muốn tôi đính chính thế nào?
Anh nở nụ cười nhếch môi, Tô Vân Nghiên đường đường là diễn viên chuyên nghiệp, cô ta thừa sức biết bản thân cần làm gì, vậy mà vẫn hỏi ạh một câu vô tri đến thế.
- Tôi nghĩ cô biết rõ mà.
Anh vừa nói dứt câu thì cánh cửa phòng mở ra, quản lý Hàn từ tốn bước vào trong, trên tay anh ấy cầm theo chiếc laptop rồi đặt ngay trước mặt Tô Vân Nghiên. Ả ta cảm thấy bản thân bị lép vế, hệt như cá nằm trên thớt, chỉ cần phản kháng sẽ phải nhận lấy hậu quả khó lường.
- Các người... đang thông đồng với nhau ức hiếp tôi à?
Loại người vừa ăn cướp vừa la làng như cô ta thật hết thuốc chữa. Ngạn Hy lạnh giọng, chẳng chút quanh co mà nói rõ:
- Mau livestream nói rõ mọi chuyện đi.