Lệnh Hồ Xung vốn là người của phái Hoa Sơn, thuộc hàng nhân sĩ chính phái lúc nào cũng đạo mạo tựa thiên tiên khiến cho những kẻ giống như Đông Phương Bất Bại cảm thấy nhìn thật không vừa mắt, chỉ là chẳng hiểu sao hắn trong một phút nhân từ lại ra tay cứu y một mạng. Được rồi, cứu người thì không nói, chính hắn cũng chẳng hiểu vì sao còn rảnh rỗi đem người về, rồi mời đại phu đến trị vết thương cho kẻ nào kia vẫn còn nằm trên giường mê man bất tỉnh.
Lần tiếp theo mà Lệnh Hồ Xung y tỉnh lại đã trở thành một kẻ bị mất trí nhớ, thậm chí đến ngay cả tên họ của mình cũng chẳng biết là gì. Đối với hoàn cảnh xa lạ cùng với thông tin mà vị hồng y giáo chủ tính khí tùy tiện tên Đông Phương Bất Bại này đưa ra thực khiến y cảm thấy nửa tin nửa ngờ, chẳng hiểu sao trong lòng vẫn cảm thấy có gì đó không đúng lắm. Một lời đề nghị được đưa ra, người có danh vọng cực cao của Hoa Sơn phái lại trở thành hạ nhân dưới trướng của Nhật Nguyệt thần giáo, đối đầu mới toàn bộ nhân sĩ chính đạo.
Tất nhiên y có quy tắc của mình, dù rằng chấp nhận làm đại tổng quản như lời mà Đông Phương Bất Bại đã nói nhưng y cũng đã tỏ rõ thái độ rằng mình nhất quyết sẽ chỉ dùng một mạng đổi một màng, có thể vì hắn mà giết người nhưng chắc chắn sẽ không xuống tay với người già, phụ nữ và trẻ em. Từ đây một câu chuyện khác lại bắt đầu.