Giáo Hoàng Phản Nghịch

Giáo Hoàng Phản Nghịch - Chương 33




Ý kiến đạt thành nhất trí, ba người lái xe phòng chạy về hướng dưới chân tường thành, chỉ là chạy xe trên đường toàn người đang chạy loạn xạ như vậy, thật đúng là kém hơn đạp xe đạp nhiều. Công tác lái xe gian nan này tự nhiên là giao cho hai tay già đời Trưởng Tôn Kỳ cùng Nam Cung Việt rồi, tên lái xe tay mơ như Trác Cẩn Khác không thể quấy rối vào giờ phút này được.

Trác Cẩn Khác ở sau xe phòng, lấy ra thịt Sinh vật biến dị, bắt đầu leng keng leng keng làm canh thịt, “Cậu đang làm gì vậy?” Nam Cung Việt không có lái xe tò mò nhìn ra sau, liền nhìn thấy Trác Cẩn Khác đang làm chuyện lỗi thời, hỏi.

“Kiệt thiếu nếu như đang thủ thành, vậy hẳn là sẽ tiêu hao không ít dị năng, thịt Sinh vật biến dị vừa lúc có thể bổ sung dị năng, tôi làm đơn giản một chút, tới nơi rồi, liền có thể để cho Kiệt thiếu ăn.” Trác Cẩn Khác không chút hoang mang, bộ dáng không phiền không toái, mạc danh lại có một loại lực lượng yên ổn nhân tâm.

Trưởng Tôn Kỳ lúc này đang chuyên chú lái xe, nghe được lời Trác Cẩn Khác, cũng không khỏi phi thường thưởng thức đối với cẩn thận cùng bình tĩnh của Trác Cẩn Khác. Xe cuối cùng cũng chạy tới bên dưới tường thành, “Được rồi.” Trác Cẩn Khác cũng tuyên bố canh thịt đơn giản đã hoàn thành, canh thịt ngay cả muối cũng không cho, hoàn toàn là chuẩn bị để khôi phục dị năng.

Nam Cung Việt lập tức đi ra sau, bưng một chén, chạy xuống xe, đưa qua cho Hiên Viên Kiệt.

“Kỳ thiếu, thỉnh tận lực kiếm thật nhiều thịt Sinh vật biến dị có thể ăn được, tôi sẽ chuẩn bị thật nhiều đồ ăn để cho mọi người cùng thủ thành dùng.” Trác Cẩn Khác thực nắm chắc xác định vị trí của bản thân.

Trưởng Tôn Kỳ gật gật đầu, hiện tại sức chiến đấu trên tường thành hẳn là sẽ không ít, nhưng tiêu hao không thể bổ sung được thật đúng là nguy cơ trí mạng, cùng với để Trác Cẩn Khác gia tăng thêm một phần chiến lực có hay không cũng chẳng sao, còn không bằng để y làm hậu cần phụ trợ, để mọi người có thể có nhiều sức lực hơn để chiến đấu. Những việc này tự nhiên sẽ do y đi can thiệp, mang theo nồi canh thịt mà Trác Cẩn Khác đã nấu, theo sát cũng đi về phía tường thành.

“A Kiệt, nhanh tới ăn canh đi.” Nam Cung Việt lên đến tường thành, liền bắt đầu hô to gọi nhỏ, lúc này, mỗi người trên tường thành đều đang thủ vững, tiếng quát tháo của Nam Cung Việt tại thời khắc này lại mạc danh có một loại cảm giác buồn cười, chỉ là chẳng ai có thể cười được.

Ngoài tường thành, dưới công phòng lẫn nhau, bên phía nhân loại đã tổn thất không ít, dưới tường thành có rất nhiều thi thể Sinh vật biến dị, chỉ là thú triều vẫn rậm rạp như cũ, không có dấu hiệu giảm bớt, tuyệt vọng khiến người không nhìn ra điểm cuối.

“Uống canh cái gì?” Hiên Viên Kiệt đang chiến đấu, tư duy nhạy bén kia không đuổi kịp ý nghĩ của Nam Cung Việt, cũng quên mất hiệu quả của thịt Sinh vật biến dị sau khi Trác Cẩn Khác tinh lọc.

“Canh Trác Cẩn Khác làm cho, cậu quên có thể bổ sung dị năng sao.” Nam Cung Việt vội vàng nói.

Ánh mắt Hiên Viên Kiệt sáng lên, chiến đấu lâu như vậy, áp lực tâm lý khi nhìn thú triều rậm rạp rất lớn, dị năng hao phí cũng rất nhiều, hiện giờ canh có thể bổ sung dị năng này, tới quá đúng lúc.

“Các vị, đồng bọn của chúng tôi có một vị có được dị năng tinh lọc độc tố của Sinh vật biến dị, đồ ăn dùng Sinh vật biến dị làm nguyên liệu nấu ra ăn được, có hiệu quả bổ sung dị năng.” Trưởng Tôn Kỳ đã bưng nồi lên đây, lớn tiếng nói với người đang chiến đấu ở tuyến đầu.

Mọi người nghe được lời của Trưởng Tôn Kỳ, hoài nghi là ý tưởng của đại đa số, sau đó Hiên Viên Kiệt dẫn đầu mọi người, đầu tiên là uống sạch chén canh của mình, cảm giác được dị năng tăng lên một chút, sau đó đi đến trước mặt Trưởng Tôn Kỳ, lại tự múc cho mình một bát, uống hết, hương vị không tốt, không sao cả, hiện tại mấu chốt là bổ sung dị năng, như vậy mới có thể kéo dài tác chiến.

Sau khi uống xong, Hiên Viên Kiệt cũng không có giải thích cái gì, Trưởng Tôn Kỳ cũng chỉ đặt nồi xuống, nhìn về phía ngoài tường thành, y vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy trường hợp này, sau khi nhìn thấy tường thành, cũng sinh ra cảm xúc giống hệt Hiên Viên Kiệt, Nam Cung Việt, hiểu được lựa chọn của Hiên Viên Kiệt cùng Nam Cung Việt. Thân là nam nhi, đều có nhiệt huyết, kéo dài hơi tàn, khinh thường thứ này, còn không bằng oanh oanh liệt liệt chém giết một hồi, chẳng sợ bỏ mạng tại đây, cũng sẽ không hối hận.

“Trác Cẩn Khác nói, để chúng ta kiếm nhiều Sinh vật biến dị có thể sử dụng nhất có thể.” Nhìn thú triều dưới thành, Trưởng Tôn Kỳ nói một tiếng với Hiên Viên Kiệt cùng Nam Cung Việt.

Hiên Viên Kiệt gật gật đầu, “Không thành vấn đề.” Nam Cung Việt chỉ kém chút vỗ ngực bảo đảm. Trưởng Tôn Kỳ gia nhập chiến đấu, chẳng qua còn gánh vác cả trọng trách dùng lưỡi dao gió cắt thịt, dùng dị năng phong hệ nâng thịt lên trên.

Người chiến đấu trên tường thành, vẫn suy nghĩ một hồi lâu, người có dị năng đã tiêu hao gần hết, ôm ý tưởng đánh cuộc một phen, uống xong canh thịt, hương vị không đề cập tới, đã lâu chưa từng ăn đồ ăn mới mẻ nóng hổi như vậy rồi, cho dù không thêm muối cũng là mỹ vị, nhưng càng quan trọng hơn là hiệu quả, làm đôi mắt dị năng giả đầu tiên ăn canh sáng xoẹt lên, sau đó thô lỗ phần phật mà uống sạch canh trong chén, động thủ, lại thêm một chén nữa. Tiếp theo lại lần nữa bắt đầu chiến đấu.

So với bọn Hiên Viên Kiệt chỉ là mấy người xa lạ hôm qua mới tới, vị dị năng giả này tất cả mọi người vẫn có chút quen biết, mới vừa rồi còn thấy hắn chẳng còn chút sức lực nào, không nghĩ tới chỉ uống xong hai chén canh, đã lại lần nữa sinh long hoạt hổ mà chiến đấu. Hoài nghi đối với canh liền hạ thấp xuống, một người lại một người xuất hiện, thứ tốt chính là rất dễ cạn kiệt, một nồi nước, mười mấy người liền chia xong rồi, những người khác nhìn bọn Hiên Viên Kiệt.

“Canh, có còn nữa không?” Một dị năng giả thủ thành hỏi Trưởng Tôn Kỳ bên cạnh mình.

Trưởng Tôn Kỳ đang chiến đấu lại bị hỏi sửng sốt một chút, sau đó quay đầu nhìn lại, đông đảo cặp mắt đang nhìn chằm chằm ba người bọn họ, “Có, đưa chỗ thịt này xuống, trong xe phòng dưới đó chính là dị năng giả kia của chúng tôi, y sẽ lập tức làm ngày.”

Còn chần chờ gì nữa, vị dị năng giả này vẫy tay một cái, có người tiến lên, ôm cái nồi Trưởng Tôn Kỳ đựng canh thịt lên, nhanh chóng đi tìm Trác Cẩn Khác. Không qua một hồi, đã lại bưng nồi lên, đừng tưởng rằng đây là một đống thịt này, Trác Cẩn Khác sau khi Trưởng Tôn Kỳ rời đi, đã lập tức bắt đầu chuẩn bị nồi thứ hai. Bởi vì công tác tinh lọc này chỉ có mình y mới có thể làm, đương nhiên là phải sớm chuẩn bị trước mới tốt.

“Ai, dị năng giả phía dưới kia nói, cần người hỗ trợ nấu đồ ăn, bằng không một mình y không lo liệu hết được quá nhiều việc.” Dị năng giả bưng nồi đi lên, nha a một tiếng, việc này thì có là vấn đề gì đâu chứ, một ít thế lực lớn dẫn đầu đi tới, kêu thêm người đên trợ thủ, chạy lên chạy xuống, công tác dọn đông dọn tây cũng an bài người làm tốt, những dị năng giả như bọn họ, chỉ cần chuyên chú vào chiến đấu là được.

Bên trên chiến đấu thực vất vả, ở dưới làm hậu cần phụ trợ Trác Cẩn Khác cũng không thoải mái, ít nhất ở trong mắt những người khác xem ra, Trác Cẩn Khác cũng là thực là vất vả, vụn vặt đã có người phụ trách, chỉ là việc tinh lọc thịt, tinh lọc nước cũng không hề thoải mái chút nào, dù sao thì cũng chỉ có một mình y làm, bản thân cũng phải uống mấy chén canh, bổ sung một chút dị năng mới có thể tiếp tục kiên trì được.

Đã thủ vững một giờ, người trong thành đều đã biết tin tức, đối mặt với nhóm dị năng giả đang nỗ lực chiến đấu, dân chúng bình thường lần đầu tiên cảm thấy dị năng giả không phải là tồn tại áp bách bọn họ nữa, ngược lại đã trở nên thân thiết hơn nhiều, rất nhiều người đã bắt đầu tự đi tới, trợ giúp nhóm dị năng giả. Bọn họ không có dị năng, làm được đều là có hạn, nhưng lại có một loại không khí mạc danh, cảm nhiễm bọn họ. Bọn họ tùy thời đều có khả năng bị Sinh vật biến dị tiêu diệt, chỉ là dù sao thì bọn họ cũng là nhân loại, đã từng đứng đầu vạn vật, sao có thể chật vật được chứ, cho dù có chết, cũng phải chết có cốt khí tôn nghiêm. Kiêu ngạo thân là nhân loại, bất khuất tại một khắc này đã vây quanh cả tòa thành thị.

Loại cảm nhiễm này, thậm chí ngay cả nhóm dị năng giả đang chiến đấu ở đầu tường cũng có thể cảm giác được, chiến đấu rồi lại chiến đấu, chiến đấu bất khuất.

Trác Cẩn Khác cúi đầu tinh lọc đồ vật trong tay, tầm mắt buông xuống khiến người nhìn không tới vẻ mặt của y, thời điểm khi tất cả mọi người trước mặt đều bị phần cốt khí cùng kiêu ngạo này cảm nhiễm, Trác Cẩn Khác lại không hề có, phảng phất như tồn tại độc lập ra ngoài nhân loại vậy. Nhưng trong lòng Trác Cẩn Khác vẫn có nổi lên một tầng gợn sóng nhẹ nhàng, tên là thưởng thức cùng tiếc nuối.

Chỉ là chỉ bằng cốt khí như vậy, thì có thể tránh thoát khỏi lần này sao? Không, không thể, gian nan chân chính giờ mới bắt đầu, nghe thấy được sao? Thanh âm trống rỗng mà đến, tiếng kêu to vang thiên vọng địa, đây là tai nạn, cũng là kỳ ngộ để thoát khỏi kiếp nạn lần này. Mặc kệ là thú triều tiến lên trước hay là lùi lại ra sau, nhân loại cũng sẽ không tránh khỏi kiếp nạn lần này, chỉ là do y thúc đẩy trước, mới khiến cho nhân loại có thời gian bình tĩnh trong hoảng loạn, có thời gian kiến thiết cốt khí, ngược lại tăng thêm tỷ lệ sinh tồn mỏng manh.

Tiếng kêu to vang vọng trời đất, từ xa đến gần, một mảnh u xám trên không trung bên kia đang ồ ạt tiến về phía này, che trời thật lớn, nhóm Sinh vật biến dị công thành lại càng thêm xao động, chúng nó một chút cũng không hề sợ hãi nhân loại, không phải là vì chúng nó khuyết thiếu trí tuệ cùng tình cảm, chỉ là chúng nó cảm thụ được cảm giác sợ hãi sâu sắc hơn nhiều so với đồng loại, những Sinh vật biến dị từ xa mà tới này, sớm đã cảm giác được Sinh vật biến dị có uy thế khủng bố hơn chúng nó rất nhiều, mới có thể tụ tập lại với nhau, tạo nên thú triều.

Nhóm dị năng giả chiến đấu với thú triều đã đủ tràn ngập nguy cơ rồi, một phen động tĩnh rung trời này, lại càng làm cho mọi người bên trong thành càng thêm phi thường bất an, cốt khí cùng kiêu ngạo mới vừa dâng lên, tại dưới động tĩnh này, đã trở nên yếu ớt, giống như lâu đài cát trên bờ biển, bị sóng biển tạt qua, liền biến về nguyên hình. Nhân loại, kiên cường quật cường, đồng thời cũng phi thường yếu ớt dễ thay đổi.

Nguyên nhân tạo thành tai họa rối loạn này, đã có thể thấy rõ bộ mặt của nó, đó là một con chim thật lớn, nguyên hình là cái gì, đã không thể tra được nữa, chỉ là hình tượng hiện tại của nó, vảy dữ tợn cùng lợi trảo, hàm răng, gai sắc nhọn dài mọc ra trên người đều khiến người ta cả người lạnh lẽo kinh tủng, chỉ là nhìn thôi, đáy lòng đã dâng lên sợ hãi rồi. Rõ ràng như thế, cường đại như vậy, bất cứ một Sinh vật biến dị nào đã từng gặp qua, cũng đều không thể so sánh được với nó, nó là tượng trưng cho cường đại cùng khủng bố.

Chỉ thấy nó há mồm, tiếng kêu to giống như pháo không khí, sóng xung kích giống như gợn sóng, đẩy ra một đường, người ở trên tường thành cho dù từ rất xa cũng có thể cảm giác được bản thân cứ như sắp bị xốc bay lên, không phải cứ như nữa, mà là thật sự có người bị xốc bay.

Trác Cẩn Khác ở dưới tường thành, nhìn đám người lại lần nữa lâm vào hoảng loạn, người rơi xuống từ trên tường thành, tại thời điểm mọi người hoảng loạn không chú ý đến, đã đi lên trên tường thành. Mà lúc này, bọn Hiên Viên Kiệt lại đang nhìn con Sinh vật biến dị phi hành khủng bố kia, chỉ thấy nó há mồm phun ra, ngọn lửa giống như thiên thạch từ trên bầu trời rơi xuống, căn bản là mặc kệ bên dưới là đồng loại hay là nhân loại, đối xử bình đẳng toàn bộ đều nằm trong phạm vi công kích.

“Sao có thể?” Bên phía nhân loại nằm sau hàng ngũ bị công kích phía trước, có người kinh ngạc kêu to, Sinh vật biến dị sao có thể có dị năng được?