Giáo Sư Quá Bá Đạo

Chương 19: Cô Giáo Sợ Bị Em Chơi Khóc Sao




“Cốc cốc.”

Tiếng gõ cửa truyền tới, thiếu niên đẹp trai đi ra, mở cửa.

Bên ngoài là một người phụ nữ trẻ tuổi, khuôn mặt có chút nghiêm túc, là chủ nhiệm lớp mới tới - Tôn Giai Ni. Cô mặc áo sơ mi trắng, váy đen dài qua đầu gối, giày cao gót lạc hậu, tóc buộc cẩn thận sau đầu, giống như một bà cô cổ hủ cũ kỹ đứng ở hành lang.

“Bạn học Lục.”

“Cô Tôn.”

Dưới tóc mái mảnh, đôi mắt đen của nam sinh tràn đầy bướng bỉnh khó dạy.

“Ba mẹ em có nhà không?”

“Ra ngoài rồi.”

“Tôi có thể vào trong chờ bọn họ không?”

Lục Minh Thần không tỏ ý kiến, gật đầu, nghiêng người để cô tiến vào.

Cậu dẫn cô đến phòng khách ngồi xuống, nói câu “Cô cứ tự nhiên” rồi tự ý quay về phòng chơi game.

Tôn Giai Ni đợi nửa tiếng, thấy phụ huynh học sinh vẫn chưa về, cô bắt đầu có chút ngồi không yên.

Vì thế cô đi tới phòng của Lục Minh Thần, hỏi thiếu niên đang đánh BOSS: “Bạn học Lục, ba mẹ em bao lâu nữa mới về?”

“Không biết.” Nam sinh không ngẩng đầu, ánh mắt vẫn nhìn chăm chăm vào màn hình vi tính.

Cô giáo cau mày, mang vẻ không vui chen vào khe hở giữa hai chân cậu nam sinh, nghiêm túc nói: “Cô giáo đang nói chuyện với em, chú ý thái độ.”

“À.”

Lục Minh Thần cười lạnh một tiếng, nhàn nhạt châm chọc: “Cô giáo Tôn, đừng cho là em không biết cô muốn nói với bọn họ chuyện em đánh nhau ở trường.”

Bị phát hiện rồi.

Khuôn mặt đẹp nhưng cứng nhắc nghiêm túc của Tôn Giai Ni hơi đỏ lên.

Nhưng cô đã trấn định lại rất nhanh, lớn tiếng nói: “Đúng thế thì sao? Em không chăm chỉ học hành, cô là chủ nhiệm lớp của em, đương nhiên phải dạy dỗ em.”

“Cách dạy dỗ của cô chính là báo với phụ huynh?”

“Nếu không thế thì sao em chịu nghe lời?”