Editor: Thích Ăn Chay
Tôn Giai Ni thành thạo ngậm lấy gậy thịt lớn, nhanh chóng liếm.
Từ quy đầu cực đại cho tới phần trụ rải đầy gân xanh, lại đến hai túi thịt lớn, tuy vội vàng nhưng vẫn tỉ mỉ, không hề buông tha chỗ nào.
Hạ thể hư không sắp ép cô phát điên rồi, cho nên cô liều mạng liếm mút. Bởi chỉ có như vậy Lục Minh Thần mới bỏ qua quy tắc trò chơi, đến thỏa mãn cô.
“Ưm ~”
Cô cố ý trêu chọc khiến lửa dục của Lục Minh Thần bùng cháy mạnh. Anh nóng mắt, rút côn thịt giả ra, thuận tay cầm chai rượu vang đỏ trên bàn nhét vào.
“A…”
Miệng chai vừa cứng vừa lạnh như băng kích thích huyệt nhỏ của Tôn Giai Ni co rút kịch liệt.
“Bắt đầu không nghe lời, hửm?”
Lục Minh Thần nói, dùng sức nhét chai rượu vào trong huyệt nhỏ để trừng phạt.
So với côn thịt giả thì miệng chai không hề to, anh cũng chẳng lo sẽ làm cô bị thương.
Chẳng qua rượu bên trong đã được ướp lạnh.
Lúc uống Coca trong rạp chiếu phim anh đã muốn làm như vậy, khiến cô gái nhỏ trải nghiệm một chút khoái cảm “băng lửa đan xen”.
“Ưm…”
Miệng Tôn Giai Ni bị côn thịt lấp kín, vẫn luôn đẩy đến cổ họng, cô không thể phát ra âm thanh nào, cũng chỉ có thể mút vào nhanh hơn.
Lạnh quá…
Trướng quá…
Theo động tác di chuyển miệng chai của Lục Minh Thần, rượu vang đỏ lạnh còn thừa chảy xuống, lấp đầy huyệt nhỏ ấm áp chật hẹp của cô.
“Thầy Lục… a… đừng mà… căng quá…”
Dưới sự kích thích cực đại, cô gái nhỏ há miệng, túm lấy eo Lục Minh Thần không ngừng thở dốc.
“Rượu vang quá nhạt, thêm chút hương vị của bảo bối mới là cực phẩm mỹ vị.”
Lục Minh Thần dứt lời, “phụt” một cái kéo chai rượu ra, ngay sau đó vùi đầu xuống, nằm giữa hai chân cô dùng sức hút.
“A…”