Giúp Ba Cua Lại Mẹ Nhé

Chương 513




Chương 513

Lạc Thanh Du mở của vào, tức giận hét lên: “Muốn cãi nhau thì ra ngoài. Bệnh nhân phải nghỉ ngơi”

Nghiêm Mặc Hàn và Nghiêm Hiểu Như đều là người kiêu ngạo, đâu chịu để người la quản giáo, cả hai đồng loạt quát Lạc Thanh Du: “Cô im miệng” Sau đó cãi càng hăng hơn.

Nghiêm Mặc Hàn phẫn Nghiêm nói:” Nghiêm Hiểu Như, mẹ cô cướp bố tôi đi, khiến mẹ lẻ loi một thân một mình, thù này tôi nhất định sẽ trả”

Nghiêm Hiểu Như cũng không chịu lép vế nói: “Mẹ anh không giữ được bố, đấy là do mẹ anh vô dụng”

Cô ta liếc mắt nhìn Nghiên Mặc Hàn, cười nhạo: “Anh làm nhà họ Nghiêm lụn bại khiến bố rất thất vọng về anh. Nhà họ Nghiêm đã thay máu rồi, bây giờ mẹ tôi mới là nữ chủ nhân, bố cũng đem tất cả hy vọng ký thác trên người anh em tôi rồi”

Nghiêm Mặc Hàn không nói lại nên cuộn năm tay định đánh người.

Nghiêm Hiểu Như gào lên: “Cái thăng não phẳng này, ngoài việc dùng vũ lực giải quyết vấn đề thì anh còn biết làm gì nữa hả?”

Lạc Thanh Du thấy tình thế không ổn, bước lên đứng chắn trước mặt Nghiêm Mặc.

Hàn. Dang rộng hai tay, đôi mắt phẫn nộ như lửa thiêu đốt.

“Nghiêm Mặc Hàn, đủ rồi.”

Nghiêm Mặc Hàn lơ đấng liếc nhìn phần da thịt lộ ra ngoài của cô, như thể bị trúng tà,  cả người đờ ra.

Cô nói với Nghiêm Hiểu Như: “Còn không đi mau”

Nghiêm Hiểu Như sợ bị Nghiêm Mặc Hàn đánh nên co cảng chạy lẹ.

Mắt Nghiêm Mặc Hàn ngẩn lệ, đột nhiên đưa tay vuốt mặt của Lạc Thanh Du: “Sao em lại biến thành thế này?”

Cô biết anh đã nhận ra mình nên thản nhiên đối mặt anh.

“Mọi chuyện dài lắm”

Nghiêm Mặc Hàn gào lên: “Vậy từ từ nói”

Cô không muốn tiết lộ những bí mật mình biết vì chúng có thể phá hủy những tâm huyết của Chiến Hàn Quân.

“Anh, đừng ép em nữa” Cô rơi nước mắt cầu xin.

Anh ta sợ nhất phải nhìn em gái khóc lóc, lập tức đưa tay đầu hàng: “Được rồi được rồi.

Bây giờ em không muốn nói thì thôi. Đợi lúc nào em muốn nói thì nói.”

Nghe vậy cô như trút được gánh nặng.

“Đúng rồi, hôm nay sao anh lại cãi nhau với Nghiêm Hiểu Như?” Cô tò mò hỏi.

Nghiên Mặc Hàn tỏ ra bực tức: “Có mẹ kế thì ät phải có chị em kế thôi. Vậy mà nó lại học mẹ nó đi làm Tuesday”

Cô nghĩ ngờ hỏi: “Cô ấy làm vợ bé của aï?”

Nghiêm Mặc Hàn thốt lên: “Cô ta muốn làm vợ bé của Chiến Hàn Quân”

Cô cười khúc khích: “Anh nhầm là cái chắc, muốn làm vợ bé người ta cũng phải được sự đồng ý của người ta chứ”

Nghiêm Mặc Hàn thấy cô không tin, gấp đến đỏ mắt nói: “Em không tin, chính tai anh nghe thấy cô ta nói với ông nội, cô ta muốn thay thế Linh Trang, gả cho Chiến Hàn Quân”

Sắc mặt của cô trở nên trầm trọng.

“Rốt cuộc cô ta định là gì đây?”

Nghiêm Mặc Hàn võ đầu cô: “Lạc Thanh Du, đừng có trách anh không nhắc nhở em, đàn ông đều là động vật thị giác cả, bây giờ khuôn mặt em bị phá hủy rồi, loại đàn ông vốn đã ở trên đỉnh kim tự tháp như Chiến Hàn Quân không phải người em có thể chế ngự đâu. Nếu có một ngày hắn không cần em nữa thì em đừng nghĩ quẩn. Về nhà, anh nuôi em cả đời”

Cô lẩm bẩm nói: “Anh ấy không phải loại đàn ông bạc tình bạc nghĩa”

Nghiêm Mặc Hàn nói: “Em đang tin tưởng mù quáng đấy”

Cô liếc anh một cái, khinh bỉ nói: “Anh đến bản thân mình còn không nuôi nổi mà còn đòi nuôi em à?”

Nghiêm Mặc Hàn câm nín.