Great Mage Ở Thế Giới Harry Potter

Chương 90




Harry tăng tốc tối đa lượn vòng quanh sân rồi tham gia cuộc đua với Fred và George. Harry có cảm giác nó sinh ra là để bay lượn.

Thomas nhíu mày, tiếng tách tách liên tục khiến nó có cảm giác bị quấy rầy khi đang đọc một bài báo về tình hình của ma pháp giới ở khu vực châu Á. Có vẻ như sắp có một sự kiện lớn sẽ diễn ra vào năm sau. Thomas vừa đọc tin tức vừa tự hỏi, liệu bên nhà nội của nó có tham gia vào mấy vụ này hay không. Kẻ phá vỡ bầu không khí yên bình của buổi tập là một thằng nhóc con năm nhất, dựa theo bộ đồ của nó thì có thể thấy được đây cũng là một "thanh nhiên" thuộc nhà Gryffindor.

Ron đã phát hiện ra ánh mắt khó chịu của Thomas, nó cười và nói:

- Thằng nhóc đó là Colin Creevey. Nó là fan hâm mộ cuồng nhiệt của Harry đấy.

Thomas gật đầu, nó đã đoán được danh tính của thằng nhóc ngay từ khi nhìn thấy. Thomas đáp lại:

- Nếu nó là một nữ sinh xinh xắn thì chắc thằng bạn của chúng ta sẽ rất hạnh phúc.

Ron và Hermione đều phì cười. Thời gian qua hai đứa đã chứng kiến Harry phát phiền như thế nào khi bị thằng nhóc Colin bám đuôi.

Trên sân bóng, đội trưởng Wood đang nói gì đó với mọi người. Sau đó Fred hoặc George chỉ chỏ. Theo hướng anh chỉ, cả bọn thấy được một đám người mặc áo chùng màu xanh lá cây đang đi tới, trên tay mỗi người là một cái chổi. Lũ học sinh nhà Slytherin đang tiến vào sân bóng.

Wood, Harry cùng với Fred và George nhanh chóng lao xuống. Thomas nhìn thấy Wood hét vào mặt đội trưởng đội Slytherin. Nó nói:

- Chúng ta có lẽ lên đi xuống coi có vụ gì. Chuẩn bị đũa phép, nếu đánh nhau thì chúng ta sẽ tham chiến.

Ron đưa tay vào áo cầm lấy cây đũa mới, nó đáp lại Thomas với giọng đầy hưng phấn:

- Đi thôi! Mình đang nóng lòng cho đám Slytherin thử nghiệm uy lực từ cây đũa mới rồi.

Hermione lên tiếng:

- Hai cậu bình tĩnh coi. Nếu hai cậu dám làm như vậy, nhà của chúng ta sẽ bị trừ điểm đó.

Thomas và Ron ậm ừ đáp lại Hermione, chân của chúng nhanh chóng băng qua bãi cỏ và tiếp cận nơi hai đội bóng đang giằng co. Khi tới gần, Thomas phát hiện Malfoy đang đứng trong đội ngũ của nhà Slytherin, tất cả bọn chúng đều đang cầm trên tay tất cả là 7 chiếc Nimbus 2001 mới tinh. Ron hỏi Harry:

- Chuyện gì vậy? Sao mọi người không tập nữa? Và thằng Malfoy làm cái quái gì ở đây?

Malfoy nói với cái giọng đầy khoe mẽ:

- Tao là tầm thủ mới của Slytherin. Nhìn cho kỹ Weasley, tất cả đang ngưỡng mộ mấy cây chổi mà ba tao tặng cho cả đội.

Ron há mồm trợn mắt nhìn mấy cây chổi mới cứng đang ở trước mặt nó.

Malfoy nói mát:

- Đẹp quá hả? Đội Gryffindor cũng có thể quyên một ít vàng để đổi chổi luôn. Tụi bay lên bán cái đám Cleansweep 5 đó đi, tao cá là bảo tàng sẽ mua chúng với giá hời.

Cả lũ cầu thủ Slytherin phá lên cười như điên. Hermione phản pháo một cách đầy sắc sảo:

- Chí ít thì không ai trong đội Gryffindor phải mua vị trí của họ. Họ được tuyển vào đội hoàn toàn nhờ vào khả năng.

Câu nói của Hermione như một cơn gió mạnh thổi qua khiến cho cái vẻ kiêu căng trên mặt Malfoy giống như ngọn nến - chập chờn như sắp tắt. Malfoy ói ra một câu nói đáng ghê tởm:

- Ai hỏi tới mày. Con nhãi Máu bùn (Mudblood) bẩn thỉu.

Một tiếng gầm đầy phẫn nộ phát ra từ phía nhà Gryffindor. Thằng Flint lập tức đừng chắn trước mặt Malfoy để hai anh em sinh đôi khỏi nhảy xổ vào làm thịt thằng nhãi, nhìn nó giống như một thằng bảo tiêu đang bảo vệ thân chủ cậy. Alicia thét lên:

- Sao mày dám?

Ron thò tay vào áo chùng của nó và rút ra đũa phép, nó gầm lên:

- Mày phải trả giá, Malfoy!

Nó chĩa đũa vào mặt Malfoy, kẻ đang nấp dưới tay áo của Flint. Và lần này trong tay Ron là một cây đũa mới toanh, Thomas có phần chờ mong sự thể hiện của Ron.

Harry kéo Thomas, nói hỏi:

- Thằng Malfoy nó mới nói cái gì đó tệ hại lắm phải không?

Thomas nói với cái giọng đều đều:

- Mudblood. Cậu có thể hiểu rằng, đó là từ ngữ tệ hại và bẩn thỉu nhất để lăng mạ một phù thủy xuất thân từ gia đình người thường.

Cái giọng của Thomas hiện tại lạnh lẽo đến mức làm Harry rùng mình. Nó chưa bao giờ thấy Thomas như thế này. Lần đầu Harry cảm giác Thomas thực đáng sợ, đồng thời đây cũng là lần đầu tiên từ khi quen biết nó nhìn thấy Thomas thực sự phẫn nộ. So với hiện tại thì mấy lần cáu gắt trước đó chỉ là chuyện nhỏ.

Trong khi Harry và Thomas nói chuyện, Ron đã khơi mào cuộc chiến. Sau khi câu thần chú đầu tiên của nó bị lũ cầu thủ Slytherin né tránh, nó bắt đầu chuyển qua đấu tay đôi với đám cầu thủ Slytherin. Sau giây lát bị bất ngờ, đám Slytherin rút ra đũa phép và phản công. Đám cầu thủ nhà Gryffindor cũng gần như tức khắc lao vào trợ chiến. Những câu thần chú bay loạn, một trận hỗn chiến nổ ra. Ba, bốn đứa học sinh đã ngã xuống. Thomas rút ra đũa phép, nó bắt đầu tham chiến.

Lướt qua khoảng cách 4, 5 mét với một bước chân, ma lực trên người Thomas bùng nổ. Kỹ năng ma lực áp chế mà rất lâu rồi Thomas không sử dụng lại tái hiện. So với lần trước đó thì uy lực của nó mạnh mẽ hơn vô số lần, và bọn học sinh này cũng không phải lão Borgin, kẻ dám mở cửa tiệm ở khu hỗn loạn Knockturn, có đứa thậm chí bị áp lực kinh khủng ép ngồi bệt trên mặt đất. Cả đám học sinh hai nhà dùng ánh mắt hoảng sợ nhìn về phía Thomas, áp lực kinh khủng khiến cơ thể chúng trở lên cứng ngắc. Bản năng mách bảo chúng lên co giò chạy xa khỏi kẻ trước mặt này càng xa càng tốt. Flint nuốt nước bọt một cách gian nan, hắn là kẻ mạnh nhất trong cả đội lên còn có ít nhiều khả năng kháng cự, hắn lắp bắp:

- Mày… mày… tính… tính… làm gì, Walker? Mày… lên biết…

Flint chưa kip nói hết câu thì Thomas đã ra tay cắt đứt nó. Chỉ thấy Thomas khẽ vung đũa và tất cả cầu thủ của nhà Slytherin bị ném bay ra xa hàng chục mét ngoại trừ thằng Malfoy. Cơ thể Malfoy không bị nó khống chế, nó bị Thomas dùng ma chú nhấc bổng lên không trung và kéo về mình.

Malfoy thề rằng từ khi sinh ra nó chưa bao giờ sợ hãi đến vậy. Nó sợ hãi đến mức cơ thể cứng đờ, hai bờ môi nó đang run rẩy. Malfoy bắt đầu nguyền rủa bản thân, nếu như có thể, nó sẵn sàng nuốt ngay cụm từ mà ban nãy nó phun ra ngược trở lại.

Thomas thu hồi ma lực, tuy nó đã cố gắng khống chế nhưng kỹ thuật này vốn dĩ là không phân địch ta. Dùng một chút là được, ngộ thương đến người nhà cũng không tốt.

Đám học sinh nhà Gryffindor, trừ Harry, Ron, Hermione cùng 2 người Fred và George ra, đều nhìn Thomas con mắt đầy ngạc nhiên pha lẫn với sợ hãi. Có một điều bí mật không phải là bí mật được lặng lẽ lan truyền trong nhà Gryffindor, đó là Thomas là người được Gs Dumbledore công nhận là người kế thừa của ông. Điều này gây ra một sự náo động trong toàn viện. Tuy Thomas rất xuất sắc và nhiều người cho rằng đây là dấu hiệu cho sự mạnh mẽ tiếp nối của nhà Gryffindor; nhưng bên cạnh đó vẫn có rất nhiều người không phục. Nhưng hôm nay sự mạnh mẽ của Thomas đã bóp nát hết thảy dị nghị. Tất cả những học sinh ở đây, cả Slytherin và Gryffindor, suốt đời này họ sẽ không thể quên nổi cảm giác áp bách đến nghẹt thở phát ra từ đứa học sinh năm thứ 2 đang đứng ở giữa sân.

Nhóm người Ron, Hermione cùng hai anh em sinh đôi, cũng có chút lạ lẫm nhìn Thomas, cảm giác áp bách này chúng chưa bao giờ trải qua. Nếu trong số tất cả có ai bình tĩnh nhất thì đó là Harry; nó đã cùng Thomas chiến đấu với Quirrell.

Harry rõ ràng hơn những người còn lại trong nhóm về sự đáng sợ của Thomas khi nó chiến đấu, lần trước nó không chút ngần ngại mà vặn gãy xương toàn thân của Quirrell. Theo cách nào đó mà nói, thì lần này Thomas vẫn còn rất nhẹ nhàng, chí ít thì chưa có ai bị thương. Có điều Harry có cảm giác lần này Thomas sẽ không thực sự nặng tay, ánh mắt của nó không giống với khi chiến đấu với Quirrell. Harry thậm chí còn phát hiện ra ý cười trong mắt của Thomas; có vẻ thằng bạn chỉ vờn lũ Slytherin chơi chơi mà thôi.

Draco Malfoy cắn chặt răng, nó cố vùng vẫy để thoát khỏi sự khống chế của Thomas nhưng không có hiệu quả. Nó phát hiện bản thân không chịu khống chế bay dần về phía Thomas. Tuy nhiên Malfoy rất nhanh lấy lại bình tĩnh, đây là trường học, nó không tin Thomas dám làm gì bản thân.

- Mày tính làm gì, Walker? Đừng quên đây là trường học.

Malfoy đang nghĩ cách kéo dài thời gian. Thomas làm ra động tĩnh lớn như vậy, rất nhanh thôi sẽ có Gs phát hiện và đến giải cứu nó. Đến lúc đó, nó sẽ báo cáo với Gs Snape và làm cho lũ Gryffindor trừ âm điểm nhà. Nhưng rất nhanh nó phát hiện ra Thomas đang nhìn nó nghiền ngẫm với một ánh mắt khiến bản thân ác hàn.