Á Phi nói đến đây, bình tĩnh nhìn vẻ mặt không chút thay đổi của MộcHoàng cùng thần sắc ngạc nhiên của Phong Vân, chậm rãi xoay người, nửaquỳ xuống trước mắt Tinh Linh tộc trưởng.
Trong giọng nói hỗn loạn lộ ra sự đau đớn kịch liệt:“Quả nhiên không ngoài sở liệu của ta, tộc trưởng thật sự ở trong này.Ở trong này một mìnhbảo hộ bộ tộc của chúng ta……”
“Si nhi.” Tinh Linh tộc trưởng nghe thấy thanh âm nghẹn ngào của Á Phi, nhẹ nhàng lắc lắc đầu.
Phong Vân cùng Mộc Hoàng đưa mắt nhìn nhau.Qua vài ba câu kể lại của Á Phi, bọn họ cũng đã tương đối hiểu được một số chuyện. Hóa ra bộ tộcTinh Linh gặp nguy hiểm, vẫn giằng co từ lâu rồi. Đến cả tộc trưởng củabọn họ cũng không thể giải quyết dứt điểm được vấn đề này, mà vấn đề này lại đến từ hắc ám lực.
Tinh Linh tộc trưởng cũngkhông giải quyết được thì bọn họ……Mộc Hoàngcùng Phong Vân đứng đối diện nhau, đáy mắt không ngừng gửi tin tức chonhau.
Bên kia, Á Phi hít sâu một hơi, áp chế tâm tình đang dao động, quay đầu nhìn Phong Vân, tiếp tục nói:“Tộc trưởng vừa rồi đã nói cho ta biết rằng Tộc trưởng cùng các trưởng lão đã phát hiện ra vấn đề từ ba ngàn năm trước, hắc ám lực đãsớm gây ảnh hưởng lên cây sinh mệnh, khiến cho chúng ta không thể di chuyển đi nơi khác, cũng không có cách để trừ tận gốc, chỉ có chịu đựng. Cho đến một ngàn bảy trăm năm trước, hắc ám lực đã phát triển ổn định, nên tộc trưởng không còn cách nào khác, đành phải hy sinh bản thân, tự mình xuống đây, lấy tu vi của bản thân để trấn áp hòng kéo dài thời gian thêm một ngàn bảy trăm năm cho chúng ta.Nhưng hiện tại, hắc ám lực sắp phá tan được sự trấn áp của tộc trưởng rồi….”