Cái này, cuối cùng cũng có giường ngủ! Nhưng Triệu Noãn Noãn vẫn ngủ không được!
“Ngươi đừng lật có được hay không a?” Lúc này đến phiên Xán Xán phiền .
“Không phải là ngươi để cho ta ngủ trên giường sao? Nếu phiền thì ngươi ngủ trên sàn nhà đi nha!” Triệu Noãn Noãn không nhịn được nói.
“Ta khờ nga!” Xán Xán buồn bực.
“Ngươi vốn là ngu…”
Lời này đến Xán Xán giận nghiến chặt răng, vươn móng vuốt ra đi quấyrối một bên của Triệu Noãn Noãn, “Ngươi lặp lại lần nữa, lặp lại lầnnữa…”
Vốn là cùng Xán Xán ngủ cùng một cái giường đã làm choTriệu Noãn Noãn đủ khẩn trương, không nghĩ tới Xán Xán còn ý hướng trênngười mình nhéo, hắn cũng không giống như Xán Xán thần kinh không ổnđịnh, lập tức đã cảm thấy không ổn , “Tô Xán Xán!” Một tiếng rống, XánXán ngây ngẩn cả người.
“Ngươi… Ngươi tức giận gì a?”
Ý thức được mình có chút hơi quá, Triệu Noãn Noãn không thể làm gì kháchơn là giảm thấp thanh âm xuống, “Ta không có tức giận, bất quá…” Hắndừng một chút, “Xán Xán, ngươi dầu gì cũng là nữ nhi, làm sao lại khôngcó tự chủ như vậy?”
“Cái gì không tự chủ?” Xán Xán mộng .
“Chính là…” Triệu Noãn Noãn có chút ý không tốt ngại mở miệng.
“Nói đi, lề mề!” Xán Xán vừa nói, vừa đụng hắn.
Triệu Noãn Noãn hoảng lên, liền mở miệng, “Ngươi đừng đụng chạm lungtung! Ta nói như thế nào cũng là nam nhân!” Nói xong, hắn hối hận, bậnrộn giải thích, “Ta không phải là trách ngươi, chính là… Ngươi biếtchúng ta như vậy ngủ ở chung một chỗ vô cùng… Vô cùng… Tóm lại rất kỳquái…”
“Thì ra là ngươi đang lo lắng cái này a!” Xán Xán bừngtỉnh đại ngộ, móng vuốt vừa phách lên, “Yên tâm đi! Ta sẽ không nói choCao Vũ, ngày mai nếu hắn hỏi ta, ta liền nói ngươi ngủ trên sàn nhà! Hai ta chẳng có quan hệ gì, ngươi còn lo lắng cái này! Ha hả a…”
Triệu Noãn Noãn sốc .
Mặc dù không bị Xán Xán quấy rầy nữa nhưng Triệu Noãn Noãn vẫn khôngngủ, người ngủ không được dĩ nhiên dễ dàng suy nghĩ lung tung.
“Xán Xán?”
Xán Xán thật vất vả muốn ngủ, lại bị hắn gọi tỉnh, nàng dụi dụi conmắt, thanh âm có chút mơ mơ màng màng đáp lại, “Dạ? Sao vậy?”
“Ngươi nói, chúng ta như vậy gạt mẹ ta, có thể quá mức rồi hay không?” Triệu Noãn Noãn lo lắng hỏi.
“Đúng…” Xán Xán còn rất buồn ngủ.
“Ngươi cũng cảm thấy vậy…” Triệu Noãn Noãn đi đến kết luận, “Mẹ ta,nàng vẫn muốn ôm tôn tử, chúng ta bây giờ như vậy, vạn nhất ngày nào đónàng biết, thật là thương tâm đến chết…” Thật ra thì, Triệu Noãn Noãnthật là một hiếu tử.
“Vậy thì giúp nàng sinh một đứa…”
Cái gì? Triệu Noãn Noãn kinh ngạc, “Xán Xán, ngươi không biết mình đang nói cái gì đúng không?”
“Đúng…”
Mặc dù tắt đèn, Triệu Noãn Noãn vẫn quay mặt sang, nghiêm túc nhìn cái ổ chăn bên cạnh, “Ngươi biết để sanh con cần làm gì sao?”
“Đúng…”
“Ngươi không hối hận?”
“Đúng…”
Triệu Noãn Noãn trầm mặc, hắn hoàn toàn lâm vào trầm tư, đây là hắn lần đầu tiên hắn cẩn thận suy tư về quan hệ giữa hắn và Xán Xán, bọn họ bây giờ được coi là cái gì? Tránh được nhất thời nhưng không trốn được cảđời, Xán Xán một ngày nào đó sẽ tìm được người yêu chân chính của nàng,hoặc là quan hệ của bọn họ như vậy một ngày nào đó sẽ nếu kéo dài sẽ đixuống, nên làm cái gì bây giờ? Những thứ này, hắn trước kia cũng khôngnghĩ tới…
Hoặc là dứt khoát không cưới ! Bọn họ có lẽ có thể…Không được! Triệu Noãn Noãn dùng sức lắc đầu, đem ý niệm kỳ quái trongđầu từ trong đầu của mình vứt đi, đây đối với Xán Xán không công bình,hắn thích là nam nhân! Nhưng là…
Hắn nhìn cái thân ảnh đắp ởtrong chăn kia, trong bóng tối, như có thể thấy khuôn mặt không phòng bị khi ngủ của Xán Xán, đây là loại cảm giác thật kỳ diệu.
Xem ra, tối nay có người ngủ không được .