Hamster Muốn Ăn Gà

Chương 3




Gần đây Nhung Nhị có hơi thiếu tiền, dọn nhà xong lại càng thiếu tiền.

Kết quả là, Nhung Nghị ở trên tài khoản Weibo có hơn trăm vạn fans của hắn thông báo rằng sẽ phát sóng trực tiếp.

Dung Bộ Dịch V: Đêm nay 8 giờ livestream ăn gà, team 2, không gặp không về. Đang nghèo, muốn kiếm thêm tiền.

"Tui không hoa mắt hả! Livestream kiếm thêm tiền? Hahahahaha Dịch Thần cuối cùng cũng có ngày này!"

"Thiên Đạo luân hồi tốt ghê, không tha cho ai hết. Năm đó là ai có chết cũng không chịu lên livestream?"

"Anh em xã đoàn nghe tui, đêm nay ảnh không giải thích cho chúng ta hài lòng thì một cắt cũng không tặng!"

"Hahahahahaha lại còn team 2, muốn đánh với Trì Úc nữa hả?"

.....

Giống như lời bình luận của ai đó, Nhung Nghị ngay từ đầu quả thật là có ý muốn tìm Trì Úc cùng nhau livestream đánh game, nhưng Trì Úc lại hố cha hắn một quả, đi livestream trước nửa tiếng, thả chim bồ câu cho hắn (*).

(*) thả chim bồ câu còn có nghĩa là "lỡ hẹn" ạ, vd như là:

- Mai đi ăn sáng hong?

- Ôk, nhớ đến nha, "thả chim bồ câu" t đập chết cha

cre: Tiếng Trung LIULI - 小璃

Đã rơi vào đường cùng nhưng lại không thể không tuân thủ lời hứa phải livestream, vì thế Nhung Nghị chỉ có thể ở trong mục đấu đội đôi, chọn "Bổ sung đồng đội ngẫu nhiên" rồi bắt đầu trò chơi.

Vừa tiến vào giao diện trò chơi, Nhung Nghị từ xa xa đã thấy được đồng đội, cái người mà trên đầu bay phấp phới quả ID màu xanh lục, xuất phát từ lễ phép và bắt buộc một lát nữa phải phối hợp, hắn đành chủ động chào hỏi.

"Đồng đội Hamster ơi, tôi ở đường ray bên này này, cậu thấy tôi không?"

Nhưng mà nói xong, đồng đội hắn vẫn không có động tĩnh, ngơ ngơ ngác ngác mà đứng tại chỗ, rất lâu sau cũng chưa nghe thấy trả lời.

Hiện trường có hơi xấu hổ.

Viewer xem livestream ở kênh J Star kìm nén không được tính khí, sôi nổi thích nghe nóng mà bình luận vèo vèo trên làn đạn.

"Hahahaha vậy mà có người không biết Dung Bộ Dịch kìa!!"

"Cười đẻ 18 lứa hahahahaha, Dịch Thần anh cũng có hôm nay!!"

"66666, hamster nhỏ này trâu bò ghê á, không thèm quan tâm đại thần luôn. Anh bị khinh thường rùi."

Nhưng mà, mọi người xem stream không biết, hamster nhỏ miệt thị đại thần trong lời bọn họ đã bởi vì câu chào hỏi của hắn nói toạc ra chân thân của mình mà sợ tới mức sắp khóc.

Bạch Tiểu Thư: Sao... sao người ta biết bé là hamster dậy huhuhuhuhu...

Khắp nơi đều có đại sư bắt ma trừ tà, xã hội nhân loại quả nhiên là nguy hiểm quá đi huhuhu.

Nhung Nghị làm lơ mấy cái bình luận vui sướng khi thấy người gặp hoạ trên làn đạn, nhíu mày nhìn đồng đội cách đó không xa, ngón tay thon dài linh động nhấn bàn phím, trực tiếp điều khiển nhân vật chạy đến trước mặt "Hamster đại nhân".

"Này, sao lại không có tiếng, cậu có nghe được tôi nói chuyện không?"

Bạch Tiểu Thư gặp người lại đây, càng run sợ lợi hại hơn, huhuhu, đại sư trừ yêu muốn tới bắt cậu rồi!

Hamster nhỏ hết đường chạy, vô cùng đáng thương mà ngồi xổm xuống ôm lấy đầu, tựa như làm như vậy là có thể tránh được một kiếp, lắc đầu lắp bắp nói: "Tui... tui hông phải Hamster... Anh tìm lầm người rồi..."

"ID của cậu là 'Hamster đại nhân' còn gì?"

Nhung Nghị khống chế không được nội tâm muốn phun tào của mình, nắm chặt thời gian nói: "Trình độ chơi game của cậu thế nào cũng không cần nói, đáp máy bay cứ việc đi sau tôi là được, tôi mang cậu đi ăn gà."

Bạch Tiểu Thư sau một lúc lâu mới phản ứng lại, đây là trong trò chơi mà. Cậu ngây ngốc ngẩng đầu nhìn ID xanh lục bay lơ lửng trên đỉnh đầu mình, lén lút thở phào nhẹ nhõm một hơi, thì ra là không bị bại lộ một miếng nào cả, tốt quá tốt quá...

Bạch Tiểu Thư nhẹ cả người, nhìn nhìn kí tự trên đầu Nhung Nghị 一 "Not Easy", lại nhìn đỉnh đầu trống vắng của mọi người xung quanh, nhịn không được nghi hoặc.

Bạch Tiểu Thư vô tội nghiêng đầu, vẻ mặt thắc mắc hỏi: "Sao chỉ có vườn cây trên đầu chúng ta thôi thế ạ? Sao bọn họ lại không có?"

(*) í ẻm nói vườn cây là tại ID màu xanh lá á=))))

"Là động đội mới nhìn thấy được vườn cây của nhau, bậy, thấy ID nhau!"

Nhung Nghị ngồi ở trước máy tính, thiếu chút nữa bị Bạch Tiểu Thư chọc cho nổi điên, vườn cây cái đách gì không biết!

Mà lúc này, phần bình luận ở phòng phát sóng trực tiếp của hắn đã cười đến điên rồi.

"Hahahahahaha! Đỉnh đầu Dung Bộ Dịch là vườn cây hahahaha!!!"

"Xong rồi xong rồi, này tuyệt đối là một người mới đến không thể mới hơn! Hahahaha âm thanh cũng đáng yêu ghê á!"

"Ván này xác định là phải gánh team rồi, Dịch Thần anh cố lơn ahahahahaha!!!"

"Âm thanh bé con kia đáng yêu số 1!"

Nhung Nghị đỡ trán, đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn không thích ghép đội ngẫu nhiên mà. Hắn tình nguyện gặp đối thủ mạnh, nghĩ cũng không muốn nghĩ tới gặp một tên đồng đội heo.

Tâm Nhung Nghị mệt, mở mic nói với Bạch Tiểu Thư: "Đợi lát nữa tôi kéo cậu, cậu nghe lời tôi là được."

"Dạ."

Bạch Tiểu Thư ngoan ngoãn vâng lời. Chỉ cần không phát hiện cậu là hamster thì như thế nào cũng được.

Nghe được câu trả lời vừa lòng, trong lòng Nhung Nghị cuối cùng cũng thấy thoải mái.

Nếu xem nhẹ những mặt khác mà nói thì giọng nói nhóc con này thật ra cũng rất dễ thương.

Sau đó, rốt cuộc phi cơ cũng đến nơi, mang theo trăm người chơi tập kết ở hải cảng bến tàu bay lên trời, xuất phát hướng tới hòn đảo hoang dã.

Bạch Tiểu Thư tuy rằng đã tập làm quen với loại trải nghiệm trước mắt tối sầm này rồi, hiểu đây hẳn là đang trong thao tác dịch chuyển, nhưng vẫn là nhịn không được nhỏ giọng lầm bầm.

"Tui vừa mới ở hải cảng rõ ràng chỉ thấy có xe lửa thôi, sao tự nhiên lại lên máy bay vậy, máy bay xuất hiện thế này hông logic gì cả..."

Nhung Nghị theo bản năng muốn nói lại, nhưng há miệng lại phát hiện ngoài thở dài thì thật sự không còn lời gì để nói.

... Hắn lại còn thấy hơi hơi hợp lí nữa chứ...

"Vừa mới ở bến tàu xe lửa, máy bay nhảy ra từ chỗ nào!!"

"Hahahaha! Bé người mới này tới trò chơi làm gì thế? Người bình thường ai mà chú ý đến vấn đề này chứ hahahaha!"

"Haha cứu mạng, lần đầu tiên thấy mic tổng trên máy bay im lặng tới vậy á, mọi người không nói gì đều đi tự hỏi chuyện này rồi sao?"

(*) mng tưởng tượng giống pubg á, mở mic tổng thì mng trên máy bay đều nghe dc, còn mic team thì chi trong team mới nghe dc thui

"Tại sao hải cảng chỉ có xe lửa mà chúng ta lại ngồi máy bay? Hahahaha, thật sự chỉ có tui cảm thấy rất hợp lí hả?"

"Bi thảm vãi! Đại thần bị tay mới nói nhảm tới cạn lời, hahahahaha!!"

Mắt thấy chủ đề ở chuyện này ngày càng chạy xa, Nhung Nghị kịp thờ tỉnh táo lại.

Mắt nhìn cabin vẫn còn người, Nhung Nghị nhanh chóng quyết định, động tác nhanh chóc lặng lẽ đổi mic tổng thành mic đội, sau đó dùng con chuột trên bản đồ ping một dấu chấm đỏ (*).

(*) đánh dấu trên map á, giống như cái chấm vàng trong map pubg dưới nha



Dưới tình huống chỉ có mỗi Bạch Tiểu Thư nghe được, hắn bảo cậu: "Đợi lát nữa tôi nói nhảy thì cậu nhảy, hướng dấu chấm đỏ kia mà bay, biết không?"

Bạch Tiểu Thư mơ màng, nhưng còn chưa đợi cậu phản ứng lại kịp thì Nhung Nghị đã hô một câu "Nhảy!" rồi.

"Từ từ... Đại ca, tui hông biết nhảy mà QAQ!"

Nhung 一 vừa mới nhảy, còn đang bay 一Nghị: "..."

Mắt Nhung Nghị thấy tọa độ Bạch Tiểu Thư cách mình càng ngày càng xa, tâm trạng rốt cuộc cũng đóng băng, cảm thấy sống cũng không còn gì luyến tiếc mà nói: "Nút F. Nhấn nút F là nhảy!"

Bạch Tiểu Thư ngó trái ngó phải, cuối cùng ở tay vịn bên phải ghế dựa cabin tìm được một cái nút F.

Tay nhỏ dùng sức một phen, chiếc ghế dựa vốn đang hầu hạ nâng đỡ cái mông của cậu nháy mắt biến mất, dưới lòng bàn chân bỗng nhiên xuất hiện một cái lỗ trống thật to. Bạch Tiểu Thư đột ngột bị đá xuống khỏi máy bay, cậu sợ tới mức trái tim ngừng đập, cả người giãy giụa trên không trung mà huhu gào lớn.

"A a a cứu bé zới!! Tui sợ độ cao mà huhuhuhuhu!!"

Nhung Nghị buông con chuột trong tay ra, đáy lòng dậy sóng, sau đó mới quát lên: "Chơi game mà sợ độ cao cái đách gì! Nhóc con lo mà bay về dấu chấm đỏ trên bản đồ kia kìa!"

"Tui không biết cách bay mà!! Dấu chấm đỏ ở đâu dị huhuhu cao quá huhu... QAQ"

Nhung Nghị hít sâu một hơi, tận lực làm chính mình bình tĩnh lại.

Nhìn theo hamster nhỏ còn đang bay theo gió, Nhung Nghị nói: "Cậu bây giờ đừng nháo, gần đến cuối dù nhảy sẽ bung ra, cậu rớt xuống chỗ nào thì nằm bò ở chỗ đó đi, một lát tôi sẽ qua đón cậu."

Bạch Tiểu Thư mang theo tiếng khóc nức nở mà đáp ứng, rồi dứt khoát nhắm mắt lại, hamster nhỏ mặc kệ đời, đu theo cơn gió bay khắp bản đồ.

Mà ở đài J đang phát sóng, các viewer sớm đã bởi vì cuộc hội thoại ngắn ngủi trên kia mà tặng thưởng rất nhiều.

"Không được rồi, bé newbie Hamster này đáng yêu quá, âm thanh khóc nức nở làm tôi muốn *bíp* luôn á! Tặng x10 hoả tiễn!!"

"Hahahaha cười chết, nhưng mà lời Dịch Thần nói lúc cuối hấp dẫn quá, rất có cảm giác bạn trai ó! Phóng x5 địa lôi!"

"Bàn về diện tích bóng ma hốt hoảng trong lòng Dịch Thần hahahaha!!"

"Chỉ có mỗi tui thấy câu nói cuối kia của Dịch Thần nghe rất táo bạo nhưng mà giống như cưng chiều hơn á hả."

...

Nhung Nghị thành công đáp đất an toàn, nghe được Bạch Tiểu Thư khẳng định sẽ ngoan ngoãn nằm bò chờ cũng không hề có ý chê bai đồng đội xuẩn manh này. Hắn nhanh chóng ở trong thành lục soát, kiên trì loot đồ. Lần này địa điểm rơi xuống có hơi ít người, trang bị khan hiếm, phần lớn đều là bởi vì Bạch Tiểu Thư có độc, làm hại thời cơ nhảy dù chính xác.

Nhung Nghị một mình quét sạch chủ thành, một thân trang bị cao cấp, sau khi đơn thương độc mã xử lý ba đội thì rốt cuộc cũng tìm thấy xe máy, chạy đến chỗ Bạch Tiểu Thư rơi xuống.

"Có nằm bò đàng hoàng không đó?"

Nhung Nghị nói rồi mở bản đồ ra nhìn khu vực an toàn, ở chỗ Bạch Tiểu Thư một lần nữa ping lên. Hắn thu nhỏ lại bản đồ, thuần thục lái xe hướng tới toạ độ màu đỏ mà đi.

"Dạ có, tui ngoan lắm."

Bạch Tiểu Thư nhỏ giọng trả lời, ghé vào bên lùm của một thân cây lớn. Cách đó không xa truyền đến từng trận tiếng súng, cậu sợ hãi đến một cử động nhỏ cũng không dám nhích, "Cái kia... Anh gì ơi, bên tui có nhiều tiếng súng quá."

Nhung Nghị nhíu mày nói: "Vậy cậu núp đi, đừng để bị phát hiện. Có biết được tiếng súng ở hướng nào không? Không biết thì mở bản đồ ra, chỗ nổ súng sẽ hiện lên cái dấu màu đỏ."

(*) ví dụ nhen, cái dấu súng như hình á, trong hình cũng là tư thế nằm bò của bé lun nha



Bé ngoan Bạch Tiểu Thư nghe lời, sau đó ở trên cổ tay tìm được chữ map (bản đồ), nhấn một cái quả nhiên là thấy được bản đồ. Cậu phát hiện tiếng súng phát ra từ phía trước mặt mình, trên bản đồ thì đó chính là hướng mà cái dấu tay lái màu trắng của Nhung Nghị đang tiến tới.

"Anh gì ơi, tiếng súng ở giữa tụi mình á."

"Biết rồi, nằm đó chờ tôi đi."

Thân thủ Nhung Nghị lưu loát, hắn trèo xuống xe, nhanh chóng tiến lại gần chỗ cục đá phía trước, nơi kẻ địch vừa ló đầu ra. Hắn căn bản không cần Bạch Tiểu Thư nhắc nhở cũng đã sớm thấy được đối thủ rồi.

Bạch Tiểu Thư nhất thời tò mò, vì thế mới run rẩy lén lút nhúc nhích một chút.

Bởi vì chỗ núp đang ở trên cao, Bạch Tiểu Thư vừa có thể trốn thật tốt, vừa có thể nhìn Nhung Nghị ở đằng trước chiến đấu.

Chỉ thấy Nhung Nghị vô cùng ngầu mà cầm khẩu AK47 chạy từ sau cục đá lên, lưu loát né tránh làn đạn đối diện. Hắn nghiêng người, lên đạn nổ sung, động tác quyết đoán sắc bén, trong nháy mắt đã giết được người vừa rồi còn đang nằm bò trên mặt đất.

Lúc sau hắn lại đổi sang khẩu M24 bắn tỉa, như là có mắt đằng sau lưng, xoay người 'đùng' một phát liền tiễn kẻ muốn đánh lén trầu trời.

Toàn bộ quá trình còn chưa đến một phút, Bạch Tiểu Thư xem đến trợn mắt, không khép lại được mồm.

Ngầu muốn trết luôn!

Nhung Nghị quan sát kỹ xung quanh, xác định an toàn rồi thì thu súng, hướng về phía Bạch Tiểu Thư nói: "Còn làm gì đó, tới đây liếm hòm đi."

Bạch Tiểu Thư nghe lời, cậu tung ta tung tăng chạy tới, đôi mắt nhìn Nhung Nghị còn sáng hơn ngôi sao nhỏ lấp lánh.

"Hay quá hay quá! Anh gì đó bắn hay quá!"

Nhung Nghị nghe được khích lệ, có hơi mất tự nhiên mà khụ khụ: "Cũng được, cậu loot đồ trước đi, chờ lát nữa còn chạy bo."

Bạch Tiểu Thư gật đầu như gà con mổ thóc, ở bên chân cậu có mấy hộp hòm của kẻ địch, hơn nữa cạnh hộp gỗ vẫn còn thấy thi thể thê thảm của kẻ địch. Bạch Tiểu Thư nuốt nuốt nước miếng, có hơi rén.

Nhung Nghị không chú ý tới nội tâm dao động của Bạch Tiểu Thư, mà đi xem xét từng cái hộp, sau đó chỉ vào mấy đồ vật bảo Bạch Tiểu Thư nhặt vào, "Hộp thuốc, túi cấp cứu, nhặt cả cây SCAR-L đó luôn, rồi balo, hòm này có giáp 2 mũ 2 còn mới, nhặt cả đi."

Bạch Tiểu Thư thấy đại ca của mình bình tĩnh như thế thì cũng muốn học theo. Cậu nỗ lực khắc phục chướng ngại tâm lí, ngồi xổm xuống ngoan ngoãn nhặt đồ.

Trên mỗi trang bị đều có dòng chữ trắng nhỏ, dù Bạch Tiểu Thư không biết trang bị trong lời Nhung Nghị nói có hình dạng thế nào thì cũng có thể dựa theo chú thích mà thuận lợi loot.

Trang bị vừa được nhặt sẽ tự động được mang vào vị trí thích hợp trên người.

Một loạt thay đồ, công nghệ đen thần kỳ quá!

Khoé mắt Nhung Nghị giật giật nhìn Bạch Tiểu Thư đang ngồi xổm trên mặt đất lặp đi lặp lại hành động mặc giáp vào, cởi giáp ra từ nãy đến giờ, rốt cuộc không nhịn được mới mở lời.

"Nhặt đồ vui vẻ đến thế à?"

Bạch Tiểu Thư vui vẻ gật đầu, giọng nói non nớt mềm mụp đáp lời hắn: "Dạ vui!"