Hàng Đêm Hoan Hảo
Từ sau ngày hôm đó, Quý Tín liền dọn đến nhà của Hàn Kỳ Khải. Mỗi ngày đều được Hàn Kỳ Khải đưa đi học, sau đó buổi tối lại đón về nhà.
Khi Hàn Kỳ Khải tỉnh lại thì không thấy người trong ngực mình đầu nữa rồi. Vừa đi xuống thì thấy hóa ra đang bận rộn ở trong phòng bếp kia kìa. Hàn Kỳ Khải dựa vào cạnh cửa, ngắm nhìn Quý Tín bận quay trái quay phải. Quý Tín quay đầu lại nhìn thấy Hàn Kỳ Khải, ngạc nhiên: "... Sao, sao anh lại vào đây?"
Hàn Kỳ Khải đi vào, vòng tay ôm lấy eo của Quý Tín, cằm đặt trên vai cậu: "Bé yêu, em định quyến rũ anh phải không? Dám không mặc quần áo mà nấu cơm, hửm?"
Quý Tín đỏ mặt: "Không phải, vừa nãy bị canh bắn lên, chưa muốn thay nên cởi tạm ra thôi..." Quý Tín chỉ sang quần áo bẩn ở bên cạnh.
"Ai mà biết được có phải là em cố ý hay không chứ?" Tay Hàn Kỳ Khải đi xuống mà nắm lấy côn th*t của Quý Tín, nhéo lấy: "Anh đói rồi."
"Anh... Anh từ từ đã, em làm sắp xong rồi." Quý Tín giãy giụa, định quay lại làm nốt.
"Anh muốn ăn chút đồ ngọt trước." Hàn Kỳ Khải hà hơi vào tai của Quý Tín.
"Ưm... Trong tủ lạnh còn bánh kem mua hôm qua đấy, anh tự lấy đi." Quý Tín né tránh.
Hàn Kỳ Khải buông tay ra, mở tủ lạnh lấy bánh ra. Sau đó hắn trực tiếp vén tạp dề của Quý Tín lên, đưa tay đến gần lỗ đít của Quý Tín. Quý Tín trốn tránh: "Anh... Anh làm cái gì đấy."
Hàn Kỳ Khải đè Quý Tín lại, quệt lấy kem lên lỗ đít của cậu, ngón tay còn theo đó mà tiến vào bên trong.
"Hu hu hu... Anh làm gì..." Quý Tín khóc lóc giãy giụa. Người đàn ông này lúc này cũng chỉ biết bắt nạt mình.
"Đừng khóc mà, chồng em đói bụng rồi, em phải chịu trách nhiệm chứ." Hàn Kỳ Khải buông Quý Tín ra: "Em cứ làm cơm của em đi."
Quý Tín dở khóc dở cười, cứ như thế này thì làm sao mà nấu cơm được nữa, nhưng vẫn không nói gì mà tiếp tục cúi xuống thử đồ ăn.
Ai mà ngờ Hàn Kỳ Khải tự nhiên ngồi xổm xuống, banh mông Quý Tín ra, liếm láp quanh lỗ đít cậu.
"A... Anh... Ưm ưm đừng mà." Quý Tín giãy giụa. Hàn Kỳ Khải liền giơ tay đánh một cái vào mông của Quý Tín: "Ngoan chút đi."
"Hu hu hu... Anh... Anh chỉ biết bắt nạt em." Quý Tín khóc lóc nói.
"Ngoan, đây là muốn em thoải mái mà." Người đàn ông liếm sạch kem trên lỗ đít của Quý Tín, sau đó đứng lên: "Bé yêu, ngoan ngoãn rửa rau nấu cơm đi chứ."
"Ưm... Anh cứ vậy thì... Ưm a... Đừng, đừng cắm vào mà..." Quý Tín cảm nhận được Hàn Kỳ Khải đang cởi quần ra, chọc quy đầu siêu to kia vào lỗ đít của mình: "Bé yêu à, trong động dâm của em ướt hết cả rồi, còn muốn đẩy tôi ra ư."
"A a a... Ưm a đừng mà... A." Quý Tín chống tay vào kệ, cảm nhận quy đầu đang chọc mở động dâm của mình, sau đó từ từ mà cắm vào.
(Đọc ở wordpress và wattpad chính chủ Beiha Voure, mọi web khác đều là reup)
"Còn nói đừng mà cái gì nữa, lỗ đít em đang mút vội đây này, đừng cái gì hả?" Hàn Kỳ Khải cắm vào lại rút ra, hai tay còn vươn lên vuốt ve núm vú của Quý Tín.
"Hu hu hu... Ưm a... Hư... Hu hu đồ xấu xa này... A" Mỗi lần Quý Tín gọi Hàn Kỳ Khải là đồ xấu xa là Hàn Kỳ Khải liền hiểu Quý Tín đồng ý cho hắn làm rồi.
"Đồ xấu xa này có làm em sướng không hả?" Hàn Kỳ Khải hỏi.
"Ưm a a... Đừng hỏi nữa... Ưm a đừng hỏi nữa mà..." Quý Tín lắc đầu, mồ hôi làm ướt cả tóc.
"Vì sao lại đừng hỏi chứ? Sướng hay là khó chịu nào?" Hàn Kỳ Khải dừng lại.
Quý Tín khó chịu mà nhúc nhích mông: "Ưm... Làm đi anh... A a làm tiếp đi mà."
"Sướng hay không sướng hả?" Hàn Kỳ Khải nhéo đầu v* của Quý Tín.
"A a... Sướng... Anh mau làm tiếp đi mà ưm a... Đồ xấu xa... Ưm." Quý Tín rên rỉ, đôi tay sắp không chịu đựng nổi nữa.
Người đàn ông dùng hết sức mà cắm vào động dâm: "Gọi chồng nhanh!"
"Ưm ưm a... Chồng ưm a... Chồng ơi... Sâu quá... Hỏng mất thôi ưm a..." Quý Tín sắp không chịu nổi, muốn tránh đi.
Người đàn ông đè Quý Tín lại, cắm vào rút ra liên tục mất trăm cái nữa rồi bắn vào.
"A a..." Quý Tín bị bắn đến trợn cả mắt, đùi cũng run rẩy rồi bắn ra: "Hu hu hu đều tại anh, lại bắn rồi... Hu hu hu."
"Bé yêu à, em khóc cái gì, dương v*t của chồng cắm em không sướng à!"
Quý Tín đỏ mặt: "Đồ hạ lưu này!"
"Không phải là em yêu dương v*t của chồng, còn yêu sự hạ lưu này của chồng sao?" Hàn Kỳ Khải dụi vào vai Quý Tín, cười nói.
"Ưm... Đừng... Lại to ra rồi... Ưm a." Quý Tín cảm nhận được côn th*t trong động dâm lại to lên.
Hàn Kỳ Khải giữ chặt lấy hai tay đang vòng ra sau của Quý Tín, lại trực tiếp đẩy hông.
"A a... To quá... Ưm ưm... Chậm một chút... Chậm một chút đã..." Quý Tín chỉ vừa mới lên cao trào, làm sao chịu được kích thích như vậy.
Hàn Kỳ Khải làm như không nghe thấy gì cả, cứ cắm vào rút ra càng mạnh hơn: "dương v*t làm em sướng không, có yêu dương v*t này không hả?"
"A a... Ưm..." Quý Tín nhắm mắt, không để ý đến Hàn Kỳ Khải nữa.
"Nói! Bé yêu, nói đi nếu không nói chồng sẽ không làm em nữa." Hàn Kỳ Khải dừng lại, uy hiếp cậu.
"Hu hu hu... Anh... Đồ xấu xa..." Quý Tín khóc thút thít.
"Mau nói đi bé yêu. Động dâm của em muốn kẹp gãy dương v*t của chồng đấy à." Hàn Kỳ Khải cố kiềm chế.
"Sướng quá... Hu hu hu dương v*t to của chồng cắm em rất sướng, em yêu dương v*t của chồng lắm." Quý Tín khóc lóc, nói.
"Chồng sẽ làm em sướng bay lên luôn!" Hàn Kỳ Khải bế Quý Tín lên, trực tiếp để hai chân của Quý Tín lên kệ, từ phía sau mà làm Quý Tín. Hai tay của cậu không biết để đâu, mông cũng không dùng lực được, hai chân càng không làm được gì, chỉ có thể dựa vào dương v*t của Hàn Kỳ Khải. Hàn Kỳ Khải cứ cắm mạnh vào Quý Tín, sau đó lại để ngồi trên dương v*t, rồi lại bị cắm vào...
(Đọc ở wordpress và wattpad chính chủ Beiha Voure, mọi web khác đều là reup)
"Ưm a a... Đừng mà... Chồng ơi... A a a." Quý Tín co rút, bắn ra lần thứ hai...
Người đàn ông cứ cắm vào rút ra mấy chục lần nữa rồi cũng bắn vào...
Quý Tín bị bắn đến run rẩy, rơi vào hôn mê bất tỉnh, dựa vào trên ngực của người đàn ông.
Quý Tín tỉnh lại thì ngửi thấy mùi thơm của đồ ăn, trực tiếp xuống giường rồi chạy ra phòng khách. Thấy Hàn Kỳ Khải đang bày đồ ăn, trong lòng cảm thấy vô cùng ấm áp.
Hàn Kỳ Khải ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào Quý Tín. Lúc này Quý Tín mới để ý mình không hề mặc quần áo, a lên một tiếng rồi chạy vội về phòng, khiến cho Hàn Kỳ Khải đứng một mình ở phòng khách mà cười.
Mãi một lúc lâu sau vẫn không thấy Quý Tín đi ra, Hàn Kỳ Khải đi vào phòng xem thử, thấy Quý Tín chui ở trong chăn, vùi đầu vào gối.
"Bé cưng, đi ăn cơm nào." Hàn Kỳ Khải dịu dàng nói.
"Không đâu... Em không muốn ăn!" Quý Tín khẩu thị tâm phi nói.
Ùng ục ùng ục. Bụng Quý Tín vang lên. Hàn Kỳ Khải cười: "Bé yêu à, em ngại cái gì thế, làm gì có chỗ nào của em mà chồng chưa nhìn thấy đâu."
"Không... Không phải thế." Quý Tín vẫn chán nản như cũ.
"Thế thì sao nào?" Hàn Kỳ Khải có chút khó chịu.
"Anh... Anh lại dám ở phòng bếp... Hu hu sau này làm sao mà em vào phòng bếp được nữa!" Quý Tín nức nở, nghĩ đến lúc Hàn Kỳ Khải làm kia thì ngại không chịu được.
"Ha ha ha... Bé cưng, em đáng yêu quá rồi đấy." Hàn Kỳ Khải kéo chăn ra, trực tiếp nâng mặt Quý Tín lên, nói: "Chồng em muốn làm em ở tất cả mọi chỗ trong căn nhà này, vậy thì có phải là em muốn dọn ra ngoài luôn không?"
Quý Tín mở to mắt nhìn, mặt đỏ rực: "Ưm... Anh..."
Hàn Kỳ Khải bế Quý Tín lên: "Ngoan, đi ăn cơm thôi."
"Này... Đồ xấu xa... Anh thả em xuống! Thả xuống!" Quý Tín giãy giụa, đánh nhẹ mấy cái vào Hàn Kỳ Khải rồi đành để yên cho hắn bế vào phòng khách, ngồi trên người Hàn Kỳ Khải để hắn đút cơm cho...
- Hết chương 9 -