Hạnh Phúc Vì Em

Chương 32





Khóa học trực tuyến của Kiều Hải Tinh về cơ bản đã kết thúc, giáo viên để lại cho các học viên một địa chỉ mail, nói rằng có vấn đề gì tùy thời có thể liên hệ.


Kiều Hải Tinh dùng ba ngày thiết kế một tấm tạo hình nhân vật phiên bản Q (cái này là một kiểu trong thiết kế đồ họa, giải thích thì hơi dài dòng nên ai tò mò thì có thể search GG phần hình ảnh cho dễ hiểu nhé) rồi gửi cho cô giáo, hy vọng cô giáo sẽ đưa ra vài lời nhận xét cho cô.


Thật bất ngờ, cô giáo đã trả lời cô là: Kỹ năng hội họa vượt qua cô giáo rồi, đã không còn gì để hướng dẫn nữa.


Kiều Hải Tinh chẳng thể làm sao, cười đi, vui vẻ gan dạ cười lên!


Giữa tháng, một đồng nghiệp trong công ty từ chức, mọi người tạm thời lâm vào một đợt bận rộn.


Công ty vốn có hai nhân viên thiết kế đồ họa, mấy hôm trước một trong hai người đó rời Bắc Kinh về quê phát triển, thông báo tuyển dụng công tác đăng liên tục nhưng vẫn không có người thích hợp nào được chọn. Toàn bộ lượng công việc đều đè lên người một đồng nghiệp khác.


Sản phẩm mới ra mắt phổ biến rộng rãi, một lượng nhu cầu lớn phát sinh, đồng nghiệp thiết kế quả thực khổ không nói nổi. Mặc dù đã tăng ca làm thêm giờ nhưng vẫn không thể bảo đảm hoàn thành công việc đúng hạn.


Cứ như vậy, các bản vẽ thiết kế không xuất ra được, những mặt khác đều không theo kịp, việc ra mắt sản phẩm không thể không hoãn lại.


Tiến độ làm việc của các bộ phận công tác khác trong công ty cũng đã chịu ảnh hưởng không nhỏ, ngay cả người có tính tình tốt như Tống Phi cũng bị giai đoạn này khiến mặt mày không thể nào vui nổi.


Hôm nay, thời điểm Kiều Hải Tinh đến công ty thì thấy Tống Phi đang ghé vào trên bàn ngủ, cô nhẹ nhàng đẩy đẩy anh, nhắc nhở: “Anh Phi, cẩn thận bị cảm.”


Tống Phi mơ mơ màng màng xoa xoa đôi mắt, hỏi: “Mấy giờ rồi?”


Kiều Hải Tinh: “9 giờ, Anh Phi, anh tăng ca hả?”


Tống Phi đứng lên, duỗi người, “Nửa đêm hôm qua nhận được thông báo nói vừa đưa ra một bản thảo thiết kế mới, bảo tôi phối hợp phát triển phương án……” Nói xong anh còn ngáp một cái.


Mặt Kiều Hải Tinh đầy vẻ đồng tình, “Bên Thiết kế còn bận rộn như vậy ạ?”


Tống Phi gật đầu, “Tiểu Mễ cũng sắp mất cân bằng hệ bài tiết rồi, mỗi ngày đều nhìn chằm chằm vào chỗ táo đỏ với hoa cúc đây này.”


Kiều Hải Tinh cảm thấy mình bị lay động, cô kéo cái ghế dựa tới ngồi, nói: “Anh Phi, thật ra thì em cũng có thể vẽ tranh, hay là…… em qua đấy giúp chị Tiểu Mễ nhé?”


Tống Phi nghe vậy thì ngay lập tức trợn to hai mắt, “Có thật không?”


Kiều Hải Tinh hết sức khiêm tốn, “Em có thể thử một chút. Nhưng mà cũng không biết có ảnh hưởng đến công việc kinh doanh ở bên này không.”


Tống Phi: “Không ảnh hưởng không ảnh hưởng, chỉ cần em có thể đưa ra bản thảo, toàn công ty đều có thể tới giúp đỡ công việc kinh doanh.”


Vì thế, Kiều Hải Tinh giữ vững tinh thần cách mạng “Tôi là một khối gạch, nơi nào cần thì tới nơi đó” đến tổ đồ họa giúp làm thiết kế.


Ba ngày sau, Kiều Hải Tinh khoe ra một đôi mắt gấu trúc, cũng may poster tuyên truyền của sản phẩm mới cùng một loạt vật liêu thiết kế tất cả đều hoàn thành.


Thiết kế Tiểu Mễ khen cô không dứt miệng, những lời tán thưởng cứ liên tiếp không ngừng.


“Trăm lần không ngờ được, việc thiết kế cũng có thể hấp dẫn và đáng yêu như vậy.”


“Chậc chậc, đây quả thực chính là phong cách Hollywood, chất lượng Disney.”


“Nhìn mà xem, đây thật sự là bức tranh cổ tích, trình độ này mà không làm thiết kế thì quả thực là phí phạm của trời.”


“……”


Kiều Hải Tinh cảm thấy Tiểu Mễ không làm văn mới là phí phạm của trời đấy!


Nhưng mà những lời chị ấy nói khiến trong lòng Kiều Hải Tinh cảm thấy như có một viên hạt giống nhỏ dần dần có dấu hiệu nảy mầm bén rễ.


Có phải cô cũng có thể làm thiết kế hay không, làm việc mà cô yêu thích và am hiểu hơn ấy……


Cái ý nghĩ này một khi sinh ra sẽ bắt đầu phát triển một cách dã man, cuối cùng Kiều Hải Tinh không chịu nổi nữa, kể hết với Lý Đô Khả.


Lý Đô Khả chính là một người tự do tùy theo lòng mình, hiển nhiên vô cùng ủng hộ cô làm chuyện mình yêu thích.


Vì thế, Kiều Hải Tinh đã đưa ra một quyết định to gan lớn mật.


Sáng sớm hôm sau, Kiều Hải Tinh đưa đơn từ chức choTống Phi.


Vì thế, không đến nửa giờ, dường như tin tức Kiều Hải Tinh muốn từ chức đã truyền khắp công ty.


Mọi người sôi nổi bày tỏ: Chúng ta sắp mất đi một em gái vừa có thể làm được phần mềm quản lý quy trình làm việc lại vừa có thể làm được công việc thiết kế đồ họa sao? Từ chốiiii!!!


Rất nhanh, Từ tổng cũng nhận được tin tức.


Cô gọi Kiều Hải Tinh vào văn phòng, hỏi cô vì sao lại muốn từ chức, nếu không hài lòng về phương diện tiền lương thì công ty có thể điều chỉnh.


Kiều Hải Tinh lắc đầu, nói: “Từ tổng, em rất hài lòng về công ty, đối với phương diện tiền lương cũng không có gì bất mãn, công ty đã nguyện ý tiếp nhận em ở thời điểm cái gì em cũng không biết, em thật sự rất cảm kích.” Cô nhẹ nhàng cười, có chút ngượng ngùng nói tiếp: “Nhưng em muốn theo đuổi ước mơ của mình, nếu không em sợ mình sẽ hối hận.”


Ánh mắt của cô gái nhỏ trong sáng thanh thản, giống một đầm nước trong vắt, yên lặng không một gợn sóng, lại mang theo khát khao vô hạn.


Từ tổng hiểu rõ gật đầu, phê chuẩn đơn xin từ chức.


Việc Kiều Hải Tinh rời đi khiến cho không ít đồng nghiệp trong công ty kêu rên, vì trấn an tâm hồn nhỏ bé của mọi người, cô đã mời công ty một bữa cơm ở nhà ăn dưới lầu.


Sáng sớm hôm sau, Kiều Hải Tinh đúng hạn rời giường, sửa sang lại tập tác phẩm, chuẩn bị nộp sơ yếu lý lịch.


Hơn 9h sáng, tiếng động từ máy khoan điện ở đối diện vang lên, ồn ào đến mức Kiều Hải Tinh khó có biện pháp tập trung tinh thần. Cô đứng dậy hoạt động một chút, thuận tiện mở cửa tò mò nhìn xem.


Vừa vặn đối diện có một người đàn ông đầu đội mũ màu xám, mặc quần áo lao động đi ra, trên người toàn là bụi bẩn, chắc là nhân viên lắp đặt thiết bị.


Anh ta thấy Kiều Hải Tinh mở cửa thì sửng sốt, sau đó hỏi: “Cô gái, ảnh hưởng đến giấc ngủ của cô sao?”


Kiều Hải Tinh vội xua tay, “Không có không có.”


Người đàn ông kia rốt cuộc yên lòng, cười cười nói: “Thật sự rất sợ sẽ quấy rầy tới cô! Vị chủ sở hữu của căn nhà này yêu cầu không được quấy rầy sinh hoạt của hàng xóm. Sớm quá hoặc muộn quá đều không thể thi công, thứ bảy chủ nhật cũng không được.”


Kiều Hải Tinh hơi xấu hổ, gặp được hàng xóm có phẩm chất như vậy bỗng nhiên khiến cô có cảm giác chính mình ở nhà không đi làm mới là quấy rầy người ta đấy!


Cô nghỉ ngơi một lúc, trở về tiếp tục sửa sang lại tác phẩm.


Gửi sơ yếu lý lịch xong, ngày hôm sau liền có công ty hẹn cô tới phỏng vấn.




Kiều Hải Tinh lần lượt tới phỏng vấn ở ba công ty, đều không quá hài lòng.


Hôm nay, cô nhận được lời mời phỏng vấn từ một công ty tên là Khoa Học Kỹ Thuật Hướng Thượng.


Như thường lệ, Kiều Hải Tinh lên mạng tra một chút về công ty này, phát hiện đây là một công ty game online có quy mô rất lớn, số hạng mục thành công rất nhiều, đãi ngộ về tiền lương cũng không tồi.


Vì thế, cô nghiêm túc chuẩn bị, hy vọng có thể thuận lợi thông qua phỏng vấn.


Buổi chiều ngày hôm sau, Kiều Hải Tinh đến tòa cao ốc của Khoa Học Kỹ Thuật Hướng Thượng.


Công ty này nằm trong một tòa văn phòng chưa đến 500m2 bên cạnh tàu điện ngầm, ba tầng của tòa nhà đều thuộc sở hữu của công ty này, trang hoàng vô cùng đồ sộ, có tới 4 bàn tiếp tân, mỗi người đều là những cô em xinh đẹp mặn mà.


Ấn tượng đầu tiên của Kiều Hải Tinh đối với công ty này vô cùng tốt.


Vòng thứ nhất là phỏng vấn nhân sự, thăm dò tình huống cơ bản theo thông lệ, Kiều Hải Tinh đáp lại từng câu một, hai bên đều rất vừa lòng, rất nhanh tiến vào đợt thứ hai.


Đợt thứ hai là phỏng vấn với trưởng bộ phận.


Kiều Hải Tinh nộp đơn xin vào vị trí nguyên họa* trò chơi, phỏng vấn cô là trưởng ban một hạng mục nào đó của công ty.


*Nguyên họa: 原画 yuán huà: Key-Animator: đây là một thuật ngữ khá quen thuộc trong ngành sản xuất hoạt hình hoặc game, công việc của một người làm nguyên họa khá nhiều nhưng KHT chủ yếu sẽ làm về xử lý các hệ thống chuyển động của nhân vật và hình ảnh khiến chúng phối hợp nhịp nhàng và chuẩn xác với các hành động, âm thanh, biểu cảm của mình, công việc cụ thể của một người làm nguyên họa thì mọi người search Key Animator để hiểu rõ hơn về tính chất công việc này nhé.


Đầu tiên anh ta xem các tác phẩm của Kiều Hải Tinh trước, sau đó tiến hành hỏi thăm về sơ yếu lý lịch của cô.


Anh ta tạm công nhận các tác phẩm của Kiều Hải Tinh, nhưng Kiều Hải Tinh lại chưa từng trải qua quá trình làm việc trong một công ty game nào, điểm này không thích hợp với tiêu chuẩn trong thông báo tuyển dụng lần này của bọn họ.


Trưởng ban hơi do dự, anh ta thoáng suy tư một chút rồi nói, “Như vậy đi, tôi sẽ nói chuyện với người chế tác hạng mục, nếu anh ta cảm thấy ổn thì bên này tôi cũng không thành vấn đề.”


Kiều Hải Tinh vui vẻ đồng ý.


Trưởng ban đi ra ngoài, Kiều Hải Tinh chờ ở trong phòng họp.


Thời gian từng giây từng phút trôi qua, tiếp tân bưng một ly nước tới, áy náy nói: “Thật ngại quá, hiện tại người chế tác có chút việc, cô còn phải chờ thêm một lúc nữa.”


Kiều Hải Tinh gật đầu, an tĩnh chờ.


Phòng họp ở vị trí cuối hành lang, bên cạnh là mấy phòng họp nhỏ nối liền nhau.


Kiều Hải Tinh chốc lát lại nghịch điện thoại, chốc lát lại lật lật sơ yếu lý lịch của mình.


Sau đó chợt nghe thấy giọng của hai người đàn ông trong phòng họp cách vách, một giọng rất chói tai, hùng hổ doạ người, một giọng khác lại có chút vịt đực.


Lúc ban đầu thanh âm của hai người không lớn, Kiều Hải Tinh cũng không muốn tìm tòi nghiên cứu chuyện riêng tư của người khác, hết sức cố gắng không nghe.


Nhưng dần dần, cái “giọng nam cao” kia càng ngày càng kích động, Kiều Hải Tinh muốn không nghe cũng không được.


Hình như có người ném sổ sách lên trên bàn, sau đó “giọng nam cao” khàn cả giọng nói: “Cậu nhìn xem các cậu đang làm cái quỷ gì đây hả, lâu như vậy mà chỉ có 《 Ám Hắc 》 là có lợi nhuận, dựa vào khoản tiền của một hạng mục này để nuôi sống toàn công ty, các cậu đi chết hết đi?!”


Giọng vịt đực không dám mở miệng.


Tiếp theo lại là giọng nam cao, “Dừng hạng mục trên tay cậu cho tôi, đi liên hệ bản quyền của《 Thần Quỷ Bá Nghiệp 》.”


“《 Thần Quỷ Bá Nghiệp 》? Bộ tiểu thuyết huyền huyễn kia?” Rốt cuộc giọng vịt đực cũng nói chuyện, anh ta tựa hồ có chút nghi hoặc, “Không phải bản quyền《 Thần Quỷ Bá Nghiệp》đã bán rồi sao? Mấy ngày hôm trước tôi còn nghe người ta nói, hình như là bị đám người bên Chiến Du Online mua mất rồi.”


“Tôi biết!” Giọng nam cao nói: “Cậu đi liên hệ với phòng làm việc của tiểu thuyết《 Thần Quỷ Bá Nghiệp》đi, tôi đã điều tra qua, bọn họ vừa mới thành lập không lâu, đang thiếu tiền. Chúng ta giúp bọn họ trả tiền vi phạm hợp đồng sau đó mua lại với giá cao hơn, bọn họ không thua thiệt gì, nhất định sẽ đồng ý hợp tác.”


Giọng vịt đực lại càng mù mờ hơn, “Nhưng tôi cũng đã xem qua số liệu của 《 Thần Quỷ Bá Nghiệp》 kia rồi, hình như chỉ ở cấp độ bậc trung, tốn nhiều tiền như vậy không đáng giá đâu ạ!”


Giọng nam cao hung tợn nói: “Cậu thì biết cái gì!” Anh ta ngừng một chút, lẩm bẩm: “Có vài người không thể để cho kẻ đó xoay người, một khi cho nó cơ hội xoay người, chúng ta đều sẽ phải chết!”


“Anh đang nói Chiến Du?” Giọng vịt đực hỏi.


Giọng nam cao không trả lời anh ta, chỉ nói: “Trước đây để cho bọn họ ra mắt trò chơi trên di động kia là sơ suất của tôi, tuyệt đối không thể tái phạm sai lầm như vậy nữa.”


Khí thế của giọng vịt đực yếu ớt hơn, “Nhưng mà chúng ta đã làm như vậy mới bắt được《 Ám Hắc 》, lần này lại lấy bản quyền của bọn họ, tôi sợ……”


Giọng nam cao ngắt lời anh ta: “Cậu sợ cái mẹ gì! Đi mua lại bản quyền cho tôi, bọn họ đã phát triển được một thời gian, sức người sức của đều đầu tư không ít, không có bản quyền thì toàn bộ hạng mục sẽ phải chết. Tôi muốn tất cả lợi nhuận từ cái trò chơi di động kia của bọn họ đều đổ vào đó, để cho cậu ta không còn cơ hội xoay người nữa.”


Giọng hai người lúc cao lúc lại thấp, Kiều Hải Tinh lắng nghe một lúc, đại khái có thể hiểu là Khoa Học Kỹ Thuật Hướng Thượng dùng thủ đoạn không chính đáng để cạnh tranh ác ý.


Sắc mặt Kiều Hải Tinh càng ngày càng khó coi.


Công ty như vậy mặc dù nguyện ý muốn tuyển dụng cô, cô cũng không dám hợp tác với bọn họ.


Không bao lâu sau, vị chế tác kia tới, xin lỗi nói: “Thật ngại quá, đã để cô đợi lâu.”


Kiều Hải Tinh nhận ra đây là vị giọng vịt đực kia.


Cô lễ phép gật đầu, sau đó đứng dậy, nói: “Xin lỗi, tôi cảm thấy có thể là tôi không quá thích hợp với quý công ty, vậy không chậm trễ thời gian của anh nữa, tôi đi trước.”


Dứt lời, cô cúi người chào rồi xoay người rời đi.


Mấy ngày tiếp theo cô lại lục tục nhận được lời mời phỏng vấn của vài công ty, kết quả đều không như mong muốn, có nơi tiền lương quá ít, có nơi lại cách nhà quá xa.


Kiều Hải Tinh bắt đầu tự hỏi, một bước này có phải mình đi nhầm hay không.


Đúng lúc này, cô nhận được lời mời tới phỏng vấn của một công ty.


Kiều Hải Tinh hỏi thăm tình huống cơ bản của công ty này.


Người phụ trách nhân sự nói quy mô của công ty bọn họ không lớn, nhưng trước mắt đang thông báo tuyển dụng người mới. Tình hình kinh doanh rất tốt và các hạng mục mới đang được chuẩn bị.


Kiều Hải Tinh cảm thấy khá hài lòng.


Sau đó người phụ trách nhân sự còn nói thêm: “Phải rồi, CEO của chúng tôi đã trực tiếp xem sơ yếu lý lịch của cô và cảm thấy vô cùng hài lòng, hy vọng cô có thể tới công ty để gặp mặt nói chuyện.”