Hào Hoa Phong Nhã Triệu Hồi Sư

Chương 144: 144: Bạch Lam Y Bị Hôn





Nhện trắng dùng bốn chân và nhện tơ chiến đấu, nó cho rằng rất nhanh có thể đem hai nhân loại này giết chết, nhưng không ngờ hai nhân loại này lại như vậy giảo hoạt, làm nó tức giận không thôi, nó lại không thể ăn vào Tuyết Liên lúc này được, vì cơ hội trở thành Thần Thú thật sự rất khó, nếu trong lúc nó tăng cấp bị nhân loại phá rối, không biết đến ngày tháng năm nào nó mới có thể trở thành Thần Thú nữa, không phải công giả tràn ư? Nhưng nó lại không thể rời đi xa Tuyết Liên bên cạnh được, sợ Tuyết Liên sẽ bị nhân loại giảo hoạt này cướp mất.

Vân Phong Nhã và Bạch Lam Y cũng nhìn ra được một điểm này nên mới như vậy nắm chất, cho nên cả hai chiến đấu khoảng cách không xa không ngần mà công kích nhện trắng.

Nhưng Nhện trắng cũng không phải ngu xuẩn, nó nhân cơ hội Bạch Lam Y né tránh, nhện tơ bấn ngay vào Linh khí bay của Bạch Lam Y.

" A!.

"
" Cẩn thận!.

"
Vân Phong Nhã bắn tiểu tím ra buột chặt eo Bạch Lam Y kéo về hướng mình, nhưng Nhện trắng làm sao cho phép như vậy sự tình phát sinh, nhện tơ lập tức bắn về hướng Vân Phong Nhã.

Tiểu Tím cảm giác được chủ nhân của mình gặp nguy hiểm, dây đằng nhỏ không ngừng mộc ra, đem Vân Phong Nhã và Bạch Lam Y cuộn tròn lại, sao đó là nhện tơ cũng đem cả dây đằng cuộn tròn thành một con nhộng tằm lớn, nó muốn đem hai người bên trong xiết thành thịt vụn, nhưng vì có dây đằng bên ngoài bảo hộ nên chỉ có thể đem hai người vây quanh bên trong.

Mà bên trong Vân Phong Nhã cùng Bạch Lam Y cả hai đều trừng thật lớn đôi mắt nhìn nhau ngốc rồi, vì vừa rồi tiểu Tím đem hai người cuộn tròn lại, Vân Phong Nhã lúc đó cũng vừa ôm đến eo Bạch Lam Y, nên không kịp đề phòng cứ vậy cả hai môi kề môi, còn bị dây đằng xiếc càng lúc càng chặt, thành ra cả hai ôm nhau, môi kề môi hôn, muốn tránh thoát cũng không được.

Vân Phong Nhã còn chưa kịp phản ứng thì bị Bạch Lam Y tức giận cắn môi chảy máu, Vân Phong Nhã mài đẹp nhíu lại, nàng có chút tức giận rồi, nàng là vì cứu nàng ta mới thành ra như vậy, nàng ta không cảm kích thì thôi, còn dám cắn nàng nữa.

Vân Phong Nhã nàng khi nào chịu thiệt như vậy bao giờ, muốn cắn nàng thì để nàng ta biết hậu quả của việc chiêu chọc nàng.

Vân Phong Nhã không chút khách khí cứ vậy dùng sức hôn Bạch Lam Y, mùi máu tanh truyền đến làm Vân Phong Nhã càng thêm kích thích dây thần kinh, mặt cho Bạch Lam Y cắn, nàng cứ vậy công thành đoạt đất là được chị.

Còn Bạch Lam Y là vì quá bất ngờ cùng hoảng sợ khi cả hai ôm nhau, còn có môi kề môi nữa, nên theo bản năng nàng muốn tránh thoát, nhưng lại tránh không ra, nên không tự chủ được cắn Vân Phong Nhã một cái, cảm nhận được mùi máu trong miệng đối phương nàng mới hoàng hồn, còn chưa kịp phản ứng thì nhìn thấy đối phương con ngươi lạnh xuống, nàng có chút hốt hoảng muốn quay mặt qua chỗ khác để không chạm vào môi của đối phương, ai ngờ đối phương đột nhiên dùng sức hôn nàng, nàng còn chưa biết chuyện gì đã xảy ra, còn ngốc ngốc thì đã bị đối phương công thành đoạt đất rồi, nàng không hiểu sao cả người giống như không có sức lực vậy, cũng đã quên hô hấp như thế nào rồi, nước mắt cứ như vậy chảy ra.


Qua một hồi lâu Vân Phong Nhã cảm giác được mặt mình ươn ướt, mới tỉnh lại, mở mắt ra nhìn thấy Bạch Lam Y đầy ủy khuất bộ dáng, mới biết vừa rồi mình làm gì, thì nghe được tiểu Tím từ trong thức hải nhất nhở.

" Chủ nhân, tiểu Tím chịu không nổi rồi, tiểu Tím sẽ dùng toàn lực nổ mạnh nhện tơ bên ngoài, người nhanh chóng trốn vào không gian đi.

"
Vân Phong Nhã nghe vậy nhìn Bạch Lam Y, ý niệm vừa động cả hai liền biến mất, lúc này bên ngoài tiểu Tím phân bộ cũng nổ mạnh.

" Ầm! "
Mà lúc này trong không gian, Bạch Lam Y đã ngủ trong lòng Vân Phong Nhã, Vân Phong Nhã nhìn mỹ nhân ngủ trong lòng, môi hồng đều bị hôn xưng lên, vô cùng ảo não bản thân tại sao lại làm vậy nữa, nàng nhìn tiểu Tím héo héo trên tay rất là đau lòng hỏi.

" Tiểu Tím người không sao chứ?"
" Chủ nhân yên tâm, tiểu Tím chỉ là dùng quá nhiều linh khí nên mới vậy, chỉ cần tu dưỡng vài ngày là tốt rồi, hiện tại tiểu Tím không thể giúp được chủ nhân rồi, chủ nhân cẩn thận nga.

"
" Tiểu Tím làm rất tốt, tiểu Tím cứ nghĩ ngơi, bên ngoài ta sẽ có cách giải quyết.

"
Vân Phong Nhã ôm Bạch Lam Y đặc lên giường nhỏ, đôi mắt cứ không tự chủ được liếc nhìn đôi môi xưng đỏ của Bạch Lam Y, mặt có chút nóng lên, lúc này thanh âm Phượng Hoàng cũng truyền đến.

" Chủ nhân, Hàn Băng Châu đã được nhân gia khống chế rồi, người nhanh chóng đem nó dung nhập vào Hàn Băng Kiếm, như vậy uy lực của Hàn Băng Kiếm mới có thể đạt đến đỉnh điểm.

"
Vân Phong Nhã cũng không chần chờ, lập tức đi đem Hàn Băng Châu dung nhập vào Hàn Băng Kiếm, lúc đầu Hàn Băng Châu còn cực lực phản kháng, nhưng với uy áp của Phượng Hoàng lửa làm nó không có sức kháng cự nhiều, nhưng Vân Phong Nhã vẫn rất khó khăn đem Hàn Băng Châu và Hàn Băng Kiếm lơ lửng trên không trung dung nhập vào nhau, quang mang bắt đầu phát sáng lên, Vân Phong Nhã cảm nhận được Hàn Băng Kiếm đang kích động.

Khi Hàn Băng Kiếm dung nhập thành công, nó như có thêm linh tính vậy, nó bay trên không trung lượng vòng vài lần mới bay đến Vân Phong Nhã trước mặt lắc lư như muốn nàng tiếp nhận nó.


Vân Phong Nhã cảm nhận được sự sắc bén và hàn khí từ Hàn Băng Kiếm truyền đến, mắt nàng đều phát sáng, nàng đưa tay ra thiếp nhận Hàn Băng Kiếm, nàng cảm nhận được rõ ràng Hàn Băng Kiếm sung sướng, nó không như nàng tưởng như vậy đầy hàn khí, nó cùng với phía trước không sai biệt lắm.

" Chủ nhân, người nếu không nhanh chóng đi ra ngoài Tuyết Liên sẽ bị Nhện trắng ăn mất đấy.

"Phượng Hoàng nhắc nhở.

Lúc này bên ngoài Nhện trắng cũng ở trong không khí gửi xem hai nhân loại vừa rồi còn bị nhốt, nổ mạnh nhưng lại không thấy người hoạt thi thể, nó vừa rồi rõ ràng còn gửi được nhân loại khí vị, nhưng từ lúc nhện tơ của nó nổ mạnh, thì khí vị trên người của hai nhân loại đó cũng biến mất không thấy, vì ngừa vạn nhất, nó không chần chờ nữa, lập tức đi đến Tuyết Liên bên cạnh, một ngụm muốn cắn xuống!.

Nhưng vào lúc này!.

" Hàn Băng chảm!.

.

"
" Vèooo!.

.

"
Nhện trắng tuy sớm có phòng bị, nhưng khi nó cảm nhận được nguy hiểm, nó lập tức dùng hai chân trước ra đở lấy, nó cho rằng với Thiên Thú cửu cấp đỉnh thực lực sẽ không thành vấn đề.

" Renggg!.

phụp! " Sao đó là tiếng ngào rống thống khổ của nhện trắng vang lên.


Nhện trắng đau đớn nhìn một chân trước của mình bị chém đứt, nó giống giận thề muốn đem nhân loại nhỏ bé này phanh thây, mấy trăm nhện tơ sắc bén bắn về phía Vân Phong Nhã, như muốn đem Vân Phong Nhã đâm thành con nhiếm vậy.

Vân Phong Nhã không chút hoang mang, mắt phượng sắc bén nhắm lại, thanh âm kiên định vang lên giữa núi tuyết.

" Bản mạng hỏa dung hợp!.

"
Trong không gian Hoàng như nhận được mệnh lệnh, nó nhắm mắt lại cùng chủ nhân mình dung nhập lại.

Mà lúc này trên người Vân Phong Nhã cũng đột nhiên bốc lửa lên, còn có mờ ảo đôi cánh lửa, ngoại trừ trên đầu Vân Phong Nhã thì hình như toàn bộ thân thể của nàng đều bốc lửa, nhưng kì lạ là quần áo nàng vẫn không bị thiêu đốt, mà chiêu thức này là vừa rồi nàng dung nhập Hàn Băng Châu vào bên trong Hàn Băng Kiếm mới nghĩ ra.

Vân Phong Nhã như tia chớp vọt lên phía trước, từng nhện tơ sắc bén vừa chạm đến ngọn lửa trên người nàng chỉ nghe được.

" Xèo! xèo! " Thanh âm.

Vân Phong Nhã bay vọt lên không trung, hai tay nắm chặt Hàn Băng Kiếm, nàng đem lôi điện dung nhập vào bên trong Hàn Băng Kiếm, vung cao lên rồi chém về hướng nhện trắng, nhện trắng tuy đở được công kích của Vân Phong Nhã, nhưng nhện tơ của nó cũng bị lôi điện truyền đến cảm giác tê dại, cứ như vậy cả hai ngươi tới ta đi không phân thắng bại, từng tia chớp và tiếng ngầm rú làm núi tuyết lạnh giá trở nên sinh động lên.

Nhện trắng vũ khí sắc bén nhất của nó chính là nhện tơ, có bao nhiêu Thiên Thú cùng cấp bậc đều bị nó nhện tơ giết chết, nói chi nhân loại nhỏ yếu này, nhưng nó không ngờ nhân loại nhỏ bé mà nó xem thường này lại có được như vậy quỷ dị ngọn lửa, làm nó ăn mệt như vậy.

Còn Vân Phong Nhã lúc này cũng cảm nhận được Hoàng linh lực càng lúc càng yếu, nàng biết không thể cứ như vậy tiếp tục đi xuống, linh quan chợt lóe, nàng từ không gian lấy ra ảo trận, lấy nhanh nhất tốc độ vọt đến nhện trắng.

Nhện trắng thấy nhân loại này cứ nhiên dám vọt đến nó trước mặt, đúng là tự tìm tử lộ, nó không chút suy nghĩ, dùng toàn bộ nhện tơ có thể bắn ra đều bắn về hướng nhân loại ngu xuẩn này, khi nó nhìn thấy nhện tơ sắc bén của mình đâm xuyên qua đối phương thân thể, trong mắt nó đều là đắc ý, nhưng chưa chờ nó kịp đắc ý thì trên đỉnh đầu nó xuất hiện một bóng đen với hàn khí cùng sắc bén của thanh kiếm, kèm theo như địa ngục thanh âm truyền đến.

" Đi hảo! "
Vân Phong Nhã hai tay cầm chuôi kiếm, sắc bén đầu kiếm đâm xuống đỉnh đầu của Nhện trắng, chỉ nghe được!.

" Phập!.

" Màu xanh nhền nhệt bắn ra.


Tiếp theo là thanh âm sắc bén đâm vào vật cứng như sắc, cùng tiếng ngào rống thê lương vang lên, làm cả núi tuyết rung chuyển, Nhện trắng cứ vậy không còn sức đứng vững rơi xuống vực sâu.

Vân Phong Nhã nhanh chóng lấy ra thú hạch, sao đó mượn lực, chân đạp lên thân thể to lớn của Nhện trắng nhảy vọt lên phía trên, Hàn Băng Kiếm cấm sâu vào trong vách đá gần với Tuyết Liên, mà lúc này Tuyết Liên nơi đó cũng vì sự va đập mạnh của nhện trắng, làm vách đá nơi đó cũng bị vở nức ra, bên trong lóe ra một màu tím quang mang.

Vân Phong Nhã cảm giác được hơi thở quen thuộc đó, không sai nó chính là truyền thừa thạch của Vô Khuyết, cũng chính là Hoàng nói qua kiếp trước của nàng.

Vân Phong Nhã lập tức đem Truyền thừa thạch và Tuyết Liên thu vào không gian, sao đó nhảy vài cái lên tới đỉnh núi lúc sau, lập tức vào không gian, lúc này sức lực nàng cũng đã cạn kiệt, Vân Phong Nhã nằm liệt trên cỏ xanh thở dốc, thú thú nhóm lo lắng quây quanh lại hỏi chuyện.

" Chủ nhân người không sao chứ?"
"Chủ nhân người có bị thương chổ nào không?"
" Chủ nhân!.

.

"
" Chủ nhân!.

.

"
" Ta không sao, chỉ là sức lực cạn kiệt thôi, một lát nữa sẽ ổn.

"
Thú thú nhóm nghe vậy cũng yên lặng xuống, ngồi ở một bên.

Nàng lập tức từ thức hải quan sát Hoàng đang mệt mỏi nằm phịch nơi đó, lo lắng hỏi.

" Hoàng ngươi không sao chứ?"
__________________________________.