Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 709: Em phải kết hôn rồi (9)




Cô đã nói với Tô Thần rồi.

Chỉ cần đi đến cục dân chính đăng kí kết hôn là được, không cần phải tổ chức đám cưới, chẳng qua là kết hôn giả, làm lớn quá lại có vẻ như đang trào phúng.

Tối nay cô không thể để cho Enson rời đi như vậy, còn một lần này, anh ấy nhất định phải làm!

Cô không muốn cùng anh dây dưa dính líu nữa.

Lăng Mạt Mạt cảm thấy đôi tay trên khuy cài áo của mình gia tăng sức lực, cô cố gắng gượng cười, giọng vô tội, “Nếu không anh xem, em tặng cho anh một lần, dứt khoát để cho anh làm luôn hai lần umh”

Kèm theo tiếng nức nở nghẹn ngào của cô, người đàn ông dùng một sức mạnh kinh người áp trụ môi cô, đầu lưỡi ngang ngược xông vào, lòng bàn tay cực nóng vén chiếc chăn mỏng trên người cô, anh ngang nhiên động thân, thô bạo xâm nhập vào bên trong cô.

**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**

Lần thứ hai so với lần đầu còn thô bạo hơn nhiều.

Còn chưa kết thúc, cô đã bất tỉnh.

Vì vậy, anh cũng qua loa buộc mình kết thúc.

Lần này anh không giống như mấy lần trước mà lau sạch cơ thể của cô, anh cầm quần áo lên, sau đó nhanh chóng bận vào.

Bởi vì anh còn có chuyện quan trọng hơn cần làm.

Lý Tình Thâm vừa ra khỏi cửa, lập tức gọi điện thoại cho Tô Thần, máy vừa nối, anh liền hỏi: “Ở đâu?”

Tô Thần có chút hưng phấn, thầm nghĩ trong lòng, cuối cùng Lý Tình Thâm cũng bộc phát rồi, đã muốn cùng cậu tranh đoạt nữ nhân?

Vì vậy, liền trả lời ngay: “Ở nhà.”

Lý Tình Thâm không lên tiếng, trực tiếp cúp điện thoại, tiến vào thang máy, chạy thẳng đến bãi đổ xe, tìm xe của mình, nhanh chóng ngồi vào, đạp ga chạy thẳng.

Lúc này là ba giờ sáng, trên đường thành phố X không có một bóng người, anh đạp mạnh chân ga, tốc độ cực nhanh.

Mới có mười phút, Lý Tình Thâm đã đến trước cửa biệt thự Tô gia.

Anh trực tiếp nhập mật mã, đi vào, chạy thẳng đến phòng ngủ của Tô Thần.

Tô Thần lười biếng nằm trên giường, thấy Lý Tình Thâm đi vào, lập tức bày ra một bộ dáng lạnh nhạt, nhướng mày, hỏi: “Đã trễ thế này, tìm em có chuyện gì?”

Vậy mà, Lý Tình Thâm không có trả lời vấn đề của Tô Thần, ngược lại bình tĩnh ngồi trên ghé sô pha, đôi mắt sáng rõ nhìn chằm chằm Tô Thần.

Lúc đầu Tô Thần còn giữ được bình tĩnh, sau đó có chút chột dạ, không nhịn được ho khan một cái, mở miệng, hỏi: “Tình Thâm, chẳng lẽ anh không có lời nào muốn nói sao?”

Lúc này Lý Tình Thâm mới nâng mắt, khẽ mở môi mỏng: “Tô Thần, tôi nghĩ, câu này phải do tôi hỏi mới đúng.”

“Chẳng lẽ cậu không có lời nào muốn nói với tôi sao?”

Tô Thần đảo tròn mắt, giống như đang đánh giá rốt cuộc Lý Tình Thâm có ý gì.

Lý Tình Thâm không có kiên nhẫn cùng cậu nói chuyện vòng vo, đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp lên tiếng: “Nói đi, cậu biết được những gì?”

“À?” Tô Thần kinh ngạc một chút, sau đó liền giơ tay lên sờ mũi, ho một cái, sau đó cười khan hai tiếng, nói: “Anh đều biết?”

Lý Tình Thâm nhìn chằm chằm Tô Thần, trầm mặc không nói, trên mặt hiện lên vẻ bí hiểm.