Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 717: Tôi làm phù rể cho em (7)




Lý Tình Thâm quần áo chỉnh tề trên người, ngón tay thon dài của anh cạ vào da thịt của cô, rõ ràng cảm thấy cô gái bên dưới nhẹ nhàng run rẩy, khi anh chạm giữa hai chân cô, cảm thấy một chút ướt át, anh không nhịn được khẽ mở miệng, giọng nói hấp dẫn: “Ướt sao?”

Lời như vậy, rõ ràng và lớn mật.

Lăng Mạt Mạt không nói tiếng nào, nhắm mắt lại, làm bộ như không có nghe được.

Nhưng trong lòng của cô cực kỳ uất ức.

Cô không biết mình đa sầu đa cảm, còn vì duyên cớ gì, chẳng qua là cảm thấy anh nói ra lời như vậy, đáy lòng giễu cợt cô, xem thường cô.

Khẳng định anh cảm thấy cô thứ lẳng lơ, người phụ nữ không biết giữ gìn!

Cô liều mạng cắn môi dưới, cô cũng không muốn như vậy, nhưng căn bản cô không có cách nào khống chế thân thể mình cái loại khát vọng đó đối với anh.

Lăng Mạt Mạt nghĩ mà trong lòng đau đớn, cô nhắm mắt lại, mặc cho nước mắt không ngừng chảy xuôi trong lòng.

Lý Tình Thâm nhìn bộ dáng cô đáng thương như vậ, đáy lòng một trận hỏa, rõ ràng là đang thử dò xét cô, bức ép cô, nhưng cố tình lại để cho mình trở nên bị lăng trì như thế! Trong lòng thở dài nặng nề một cái, nắm chặt cằm của cô, cúi đầu hung hăng hôn lên môi cô, cưỡng chế cạy ra hàm răng của cô, đầu lưỡi nóng bỏng xông vào trong miệng cô, không quên liếm mút môi dưới vừa bị cô liều mạng cắn.

Cái hôn này, càng hôn càng nhiệt tình, đến cuối cùng, Lý Tình Thâm liền không khắc chế được để cho mình thả mềm rất nhiều.

Anh ngẩng đầu lên, hôn khóe mắt cô, cái mũi của cô, gương mặt của cô

Anh hôn qua cô rất nhiều lần như vậy, nhưng anh vẫn hôn không đủ.

Hôn hôn, anhđã cảm thấy mình động tình khó nhịn, không cách nào khống chế, sau đó dắt tay nhỏ bé của cô, cào bới ở trên quần áo của mình, mân mê thật lâu, cuối cùng cởi hết.

Anh dán thật chặt da thịt của cô, môi lưỡi không đứng gặm cắn trên da thịt cô, lưu lại từng vết từng vết màu đỏ và ánh nước, cảnh tượng muôn vàn kiều diễm.

Lúc này những uất ức và lo lắng trong lòng Lăng Mạt Mạt đã sớm bị anh hôn cho tan thành mây khói, thân thể nho nhỏ của cô không ngừng run rẩy, cô bám chặt lấy bả vai anh, nhẹ nhàng hừ ra tiếng.

Anh hôn đến ngực của cô, anh liền vội không chịu được đem nóng bỏng của mình chống lên mềm mại của cô, anh hơi dùng lực một chút, liền chen vào bên trong một chút, cô “ưm” một tiếng, liền bị anh ngăn chặn môi, cô bị anh hôn không cách nào hô hấp, toàn thân co lại, lúc vô lực buông lỏng, anh lại đột nhiên tăng sức, đem toàn bộ mình vào thân thể cô.

Có chút tình cảm, ở lúc da thịt không thân cận, là có thể che dấu và giữ rất tốt.

Vậy mà, một khi da thịt hòa vào nhau, những thứ tình cảm im lìm kia, giống như núi lửa bộc phát, không cách nào đè nén.

Anh yêu cô, cô cũng thương anh.

Yêu nhau rành rành như thế, rõ ràng thân thể khát vọng đối phương, nhưng hai trái tim cố tình, giống như là trốn tìm, né qua né lại.

Quanh đi quẩn lại, đến hôm nay, khi cô và anh sung sướng đầm đìa đạt tới cao triều, Lăng Mạt Mạt mới phát hiện, căn bản mình không cự tuyệt được anh.

Tốc độ Lý Tình Thâm co rút càng ngày càng nhanh, Lăng Mạt Mạt cũng không phân rõ rốt cuộc Điên mình đã lên cao mấy lần, tay của cô để lại mấy vết ở trên lưng anh, một lần so một lần dùng sức, anh mới bất chợt ôm hông của cô, run rẩy kết thúc.