Đạo Nhiên không né tránh mà vung tay đâm thương ra.
Ánh sáng lóe lên.
Ruỳnh!
Thương kiếm chạm nhau, sóng xung kích hùng hậu bùng nổ đẩy lui hai bên.
Đạo Nhiên vừa dừng lại, cây thương trong tay đã nứt ra thành nhiều mảnh vương vãi.
Đồng tử ông ta co lại đầy khó tin. Cây thương này không phải Thần bảo bình thường mà là Thần vật cấp Thần Đạo có một phần Thần tính, nào ngờ nó lại chẳng chịu được một đường kiếm của Diệp Quân.
Quá vô lý!
Ánh mắt Đạo Nhiên nhìn Diệp Quân đi từ khiếp đảm đến tham lam.
Đúng là thần khí!
Nếu ông ta có nó trong tay thì sức mạnh sẽ tăng lên vượt trội.
Nghĩ vậy, Đạo Nhiên thét lên: “Tế trận!"
Uỳnh!
Từ sâu trong Đạo Cung, một tia áng đen phóng vút lên vào lòng tinh không. Một vòng xoáy màu đen xuất hiện trên cao, thả ra một tia thần thức khóa cứng Diệp Quân.
Giọng Triệu lão vang lên trong đầu hắn: “Diệp công tử, đây là đại trận Đạo Sát của Đạo Thị, chứa sức mạnh của ít nhất là một trăm cường giả Thần Đạo Cảnh có năm phần Thần tính trở lên. Cậu đừng lơ là”.
Diệp Quân nhíu mày: “Đạo Sát Trận?"
Triệu lão vội giải thích: “Phải, gần đây chỉ cần có cơ hội là sẽ cho phép cường giả Thần Đạo Cảnh đưa sức mạnh của mình vào nó. Rất nhiều cường giả Thần Đạo Cảnh đến kết giao với Đạo Thị cũng bằng lòng nể mặt, vậy nên trận này đã tích tụ được sức mạnh vô cùng đáng sợ. Diệp công tử tuyệt đối đừng xem thường nó…"
Trận pháp.
Diệp Quân nhìn vòng xoáy trên cao, thấy từng luồng sức mạnh hùng hậu ồ ạt tuôn trào khiến tinh không sôi sục.
Sắc mặt hắn đanh lại khi cảm nhận được nguy hiểm. Sức mạnh của hắn bây giờ không cản lại trận pháp này, cho dù có được Ngao Thiên Thiên giúp đỡ.
Như sực nhớ đến gì, hắn gọi Tiểu Bạch ra.
Con thú nhỏ chớp mắt, không hiểu ý hắn muốn gì.
Diệp Quân chỉ vào vòng xoáy: “Bạch Tổ giải quyết được thứ này không?"