Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3098: “Chỉ hai phần thôi”.




Diệp Quân im lặng một lúc rồi nói: “Nam Tuyết cô nương, chắc cô cũng đã biết rõ đầu đuôi chuyện này, ta cũng không vòng vo nhiều. Ta muốn nói là, ta không muốn trở thành kẻ thù với Trấn tộc, nhưng bây giờ Đạo Thị đã là của ta, không ai có thể lấy đi được, còn về của cải ở Đạo Thị…”



Nói đến đây, hắn cười nói: “Nam Tuyết cô nương, vừa nhìn hai tỷ muội các cô đã biết là người làm nên việc lớn, ta cảm thấy chúng ta có thể nghĩ đến vấn đề lâu dài”.



Nghe thấy thế, Trấn Nam Tuyết lập tức thấy hứng thú: “Mời Diệp công tử nói”.



Diệp Quân cất lời: “Ta sẽ mở lại Đạo Thị”.





Trấn Nam Tuyết hơi cau mày: “Mở lại Đạo Thị?”



Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế, không chỉ có thế mà ta còn muốn mở rộng kinh doanh của Đạo Thị, trước đây Đạo Thị chỉ phục vụ những tầng lớp cao, nhưng bây giờ ta quyết định sẽ phát triển Đạo Thị đến tất cả tầng lớp. Như thế thứ nhất thị trường của chúng ta sẽ trở nên rộng lớn, lợi nhuận đương nhiên cũng sẽ lớn hơn”.



Trấn Nam Tuyết im lặng.







Lúc trước Đạo Thị chỉ nhằm vào cao thủ cấp cao, khả năng tiêu thụ của những cao thủ này rất cao, nhưng cũng rất ít người. mà bây giờ Diệp Quân muốn buôn bán cho tất cả mọi người, như thế lợi nhuận chắc chắn sẽ vô cùng to lớn.



Trấn Nam Tuyết do dự một lát rồi nói: “Diệp công tử, như thế có lẽ Đạo Thị sẽ thiếu đi tính bí ẩn…”



Diệp Quân hỏi ngược lại: “Cần tính bí ẩn làm gì?”



Trấn Nam Tuyết cứng họng.



Đúng thế.



Cần tính bí ẩn làm gì?



Mở Đạo Thị đương nhiên là để kiếm tiền, không phải càng nhiều người sẽ càng tốt sao?



Diệp Quân lại nói: “Thật ra ý của ta là sau khi chúng ta mở cửa hoàn toàn Đạo Thị còn có thể mở một nơi giao dịch cao cấp riêng. Nơi giao dịch đó cũng tương đương với Đạo Thị hiện tại, chỉ có người có thân phận và thực lực nhất định mới được tiến vào nơi giao dịch này, như thế những cao thủ cấp cao kia cũng sẽ cảm thấy thoải mái”.



Cái này cũng giống như chơi game vậy, chỉ có cao thủ giàu có mà không có cao thủ bình dân, vậy chắc chắn trò chơi này sẽ không thể tồn tại lâu dài. Vì sau khi cao thủ giàu có nạp tiền xong mà không có cao thủ bình dân cho bọn họ bón hành thì bọn họ lấy đâu ra cảm giác vui vẻ đây?



Trấn Nam Tuyết nhìn Diệp Quân: “Diệp công tử muốn để chúng ta góp vốn sao?”



Diệp Quân cười nói: “Hai người có thể đại diện Trấn tộc không?”



Trấn Lăng thoáng chần chừ, đang định lên tiếng thì Trấn Nam Tuyết đã nói: “Có thể”.



Diệp Quân nhìn thoáng qua Trấn Lăng, sau đó nhìn về phía Trấn Nam Tuyết: “Thật sự có thể à?”



Trấn Nam Tuyết gật đầu: “Đúng thế.”







Diệp Quân im lặng một lát rồi cười nói: “Ta có thể cho Trấn tộc hai phần lợi nhuận…”







Trấn Nam Tuyết mặc cả: “Ba phần”.







Diệp Quân lắc đầu: “Chỉ hai phần thôi”.







Trấn Nam Tuyết lại nói: “Nếu là ba phần, Trấn tộc của ta…”







Nói đến đây cô ta đột nhiên im lặng.







Vì lúc này cô ta mới nhớ ra mình cũng không có quá nhiều quyền phát biểu ở Trấn tộc.







Diệp Quân nhìn Trấn Nam Tuyết đợi cô ta nói tiếp.