Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3223: Thật đặc biệt!




Từng luồng sức mạnh đáng sợ như thủy triều không ngừng tỏa ra xung quanh. Vài cường giả yếu bị đánh bay vạn trượng, cơ thể rạn nứt, linh hồn bị tổn thương.



Nhị Nha nhìn chằm chằm vào khoảng thời không tối đen như mực ở đằng xa, ngừng liếm cây kẹo.



Cô bé nhìn chằm chằm một hồi lâu rồi mới tiếp tục liếm kẹo.



Tiểu Bạch nhìn phía xa, nắm chặt móng vuốt, mặt tràn đầy vẻ lo lắng và căng thẳng.



Cháu trai không thể xảy ra chuyện được.





Mọi người xung quanh đều nhìn về phía mảnh thời không đen kịt, trong mảnh thời không đen kịt đó còn có vô số sức mạnh không ngừng tỏa ra.



Ai đã thua?



Cứ như vậy một khắc trôi qua, mảnh thời không kia mới dần khôi phục lại.







Diệp Quân và Bắc Tề Vương lại xuất hiện trước mặt mọi người.



Lúc này, thân xác Diệp Quân đã rạn nứt hoàn toàn, giống như đồ sứ bị va chạm mạnh, máu không ngừng tuôn ra từ cơ thể, nhưng chớp mắt đã bị hắn hấp thu.



Đối diện Diệp Quân, toàn thân Bắc Tề Vương đã bị xé nát, trên người còn có vô số nhát kiếm, mặc dù thân xác lão ta cường tráng nhưng vẫn không thể chống chọi với luồng sức mạnh thời không đặc biệt mà Diệp Quân phóng ra.

Ai thua rồi?



Mọi người nhìn cảnh tượng trước mặt với vẻ nghi ngờ, chẳng lẽ không phân thắng bại?



Lúc này, Bắc Tề Vương chậm rãi ngẩng đầu nhìn Diệp Quân: “Sức mạnh thời không kia là gì?”



Mặc dù kiếm của Diệp Quân rất mạnh nhưng lão ta biết rõ kiếm đạo của Diệp Quân không thể phá vỡ được lớp phòng ngự của lão ta, thứ phá vỡ lớp phòng ngự của lão là luồng sức mạnh thời không đặc biệt kia, đó mới là thứ đáng sợ.



Nghe Bắc Tề Vương hỏi, Diệp Quân mỉm cười đáp lời: “Chỉ là món đồ chơi trưởng bối trong nhà để lại cho ta mà thôi, ta cũng không biết nó tên là gì”.



Bắc Tề Vương trầm mặc.



Trưởng bối trong nhà.



Giờ phút này, cho dù lão ta có kiêu ngạo thế nào thì cũng biết người đứng phía sau thanh niên trước mặt không hề đơn giản.



Lão ta đã đánh giá thấp người này rồi.



Diệp Quân nói: “Nghe ông hỏi vậy, ta chợt nhớ ra kiếm kỹ ta vừa tạo ra vẫn chưa có tên… Gọi là Diên Trì Nhất Kiếm đi. Ha ha ha…”



Bắc Tề Vương nhìn Diệp Quân, không nói gì.



Thân xác lão bắt đầu nứt lìa, máu tươi không ngừng phun ra.



Ngược lại, Diệp Quân đã hồi phục rất nhiều.



Thấy vậy, mọi người đều hiểu Bắc Tề Vương đã thua.



Thua ở năng lực hồi phục.







Năng lực tự hồi phục của Diệp Quân quá mạnh, có thể nói, chỉ cần hắn chưa chết hẳn thì sẽ luôn hồi phục, như một cỗ máy vận động vĩnh viễn.







Thật đặc biệt!







Diệp Quân nhìn Bắc Tề Vương với cơ thể tan nát, im lặng không nói gì.







Hắn đã thắng ở năng lực hồi phục.







Nếu hắn không có năng lực phục hồi mạnh mẽ thì hắn không thể đánh bại Bắc Tề Vương, bởi vì đối phương thật sự quá mạnh. Hắn có thể chịu đựng đến bây giờ đều là nhờ năng lực phục hồi nhanh chóng, vì vậy hắn mới có thể chiến đấu với đối phương. Xem ra sau này phải xin Tiểu Bạch và Nhị Nha nhiều thần vật hồi phục hơn.







Nghĩ đến đây, Diệp Quân bật cười một lúc rồi nhìn Bắc Tề Vương, định ra tay thì một giọng nói từ xa truyền tới: “Dừng tay”.







Diệp Quân nhìn lên trời, chỉ thấy phía xa bầu trời tách ra, ba người chậm rãi bước tới.